Chương 11: Đụng Mặt


Trường Đông Ha

Hôm nay là ngày khai giảng trường, mọi khách mời đều họp nơi đây để mừng khai giảng. Nhưng chủ yếu họ đến đây chỉ là ngắm đại mỹ nhân của kinh thành "Mỹ Xữ Nữ"

Mọi thứ được nhà trường và học trò chuẩn bị kĩ lưỡng, đến giờ khai giảng nữ nhi vận đồ xanh dương nhạt bằng tơ lụa cùng 2 nữ tì đi vào. Bao nhiêu ánh nhìn hướng về nàng cùng tiếng xì xào cất lên

"Đó chẳng phải Mỹ tiểu thư sao?"

"Tôi đã nghe danh từ lâu bây giờ gặp quả là danh bất hư truyền a"

"Đẹp quá...."
........
Bảo Bình nuốt nước miếng gương mặt tái xanh, ánh mắt hoang mang "Sao...sao Xữ tỷ lại ở đây?"..."CHẾT-RỒI"

Song Tử xuýt xoa nhìn Xữ Nữ nói_"Bao nhiêu mỹ nhân trong khắp kinh thành ta đều gặp hết rồi nhưng riêng nàng ta là ta gặp được a...."

Bảo Bình miệng hơi run dò hỏi_"Tại sao nàng ta ở đây?"

"Cốp"_Song Tử dùng quạt gõ vào đầu Bảo Bình

"Ai da....sao đánh tôi"_Bảo Bình lườm Song Tử khẽ gắt, tự nhiên đánh mình ai mà không ức chế

"Đó là vi sư dạy các tiểu thư phía Nam đấy, thế mà cậu dám gọi là nàng ta"_Song Tử ra vẻ ta đây nói

"Rõ là cậu cũng gọi là nàng còn gì?"_Bạch Dương phụ họa phía dưới

Bảo Bình được cớ nhảy lên phản bác_"Đúng"

Song Tử đang định dương cổ cải lại thì học giám đứng lên bục tam cấp nói

"Cảm ơn mọi người đã bớt chút thời gian quý báu của mình đến đây để dự buổi khai giảng của chúng tôi..."

Mặc kệ ông thầy đang nói trên kia còn Bảo Bình đứng cắn móng tay lo lắng. Xữ Nữ là chị họ của Bảo, từ nhỏ lớn lên cùng nhau sao mà không phát hiện ra cô chứ....Xong rồi, xong rồi...Nhưng mà đáng lí ra Xữ tỷ đi đâu sẽ có Sư ca đi theo cơ mà sao không thấy Sư ca

"Này, sao cậu như người mất hồn thế ?"_Thiên Bình huých tay Bảo Bình hỏi

Bảo Bình giật mình lắc đầu nguầy nguậy_"Không có gì ?"

Trong thị trấn sầm uất, nữ nhi vận bạch y khoác áo choàng trắng, tóc búi gọn cùng chiếc duy băng trắng, đeo bên hông túi nhỏ. Đang tung tăng nhảy hết cửa hàng này đến cửa hàng khác. Vừa cầm chiếc vòng tay thì nghe thấy tiếng xì xào

"Này ông nghe tin gì chưa ? Nhị hoàng tử, Tam hoàng tử, Lục công chúa, Ngũ công chúa, Thất công chúa đều được sắp đặt hôn sự đấy"

"Thật sao ? Nghe bảo triều chính được phen bạt vía khi thảo luận về hôn sự của các hoàng tử và công chúa đấy"

"Nhưng mà trong số các hoàng tử và công chúa thì người lớn tuổi nhất cũng 25 người nhỏ nhất cũng mới 18, kể ra lạp gia thất cũng có hơi sớm thật"

Mọi người xung quanh gật đầu

"Rầm...đúng quá sớm....đáng lẽ ở độ tuổi đó phải được tự do hà cớ bắt ép các hoàng tử công chúa lập gia thất sớm...không thể chấp nhận được"_Nhân Mã nhảy đến chỗ bọn họ đập bàn hùng hổ hét lên khiến mọi người đơ người nhìn cô

Không được, mình phải về cung một chuyến xem thế nào đã nếu không mình sẽ bị bắt gã cho mấy tên công tử bột đó....không....không bao giờ có chuyện đó

Suy nghĩ đi luôn với hành động, Mã quay người dùng khinh công, vừa lên được giữa chừng thì đụng phải người cũng vận bạch y che nữa mặt, khoác chiếc áo choàng trắng, hai bên vai vài lọn tóc trắng đang tung bay theo gió.

"Bịch"

Mã do bất ngờ ngã xuống đất còn người kia tiếp đất an toàn, lập đập mò dậy xoa cái mông đáng thương của mình

"Ui da......"_rồi chỉ thẳng vào người tên kia_"NÀY.....tên kia bộ ngươi không có mắt hả"

Hắn đứng yên chẳng hề để ý đến cô hình như hắn đang tìm thứ khác. Việc này khiến mọi người xung quanh chú ý đến

"Phải rồi...ngươi che hai con mắt rồi còn đâu mà thấy ta nữa....hừ"

Vẫn không thấy hắn phản ứng cô chống nạnh bực tức quát

"Nè nè....ít nhất cũng phải nói lời xin lỗi chứ"

Lần này sự tức giận của Nhân Mã lên đến đỉnh điểm, cắn môi, mắt hừng hực

"Hôm nay ta không cho ngươi một trận........ta vẫn hành y cứu người"

Câu nói của cô phát ra khiến mọi người chứng kiến té lăn ra. Hắn đang đứng xâu chuỗi lại.....ồn ào-đông người-nói nhiều-hành y

"Cô là Nhân Mã đồ đệ của Thiên Vũ?"_Giọng nói ra như đóng băng tất cả mọi thứ ở đây

Mã nghếch mặt, thế là gì so với giọng của Thiên Yết chứ nhưng mà ngang rồi

"Phải....thì làm sao? Ngươi là ai?"_Mã khoanh tay nói

"Bạch Kết"

Hai từ đó vừa phát ra từ miệng hắn khiến mọi người còn rùng rợn hơn hôm nảy, hắn là người Bạch Các Duyên Hồng Yên, mọi người tưởng chỉ là lời đồn ai ngờ y có thật. Cô nương này xui xẻo rồi

"Hơ hơ"_ Nhân Mã cười trừ, khốn rồi sao lại gặp tên này cơ chứ

"Ngươi...ngươi tìm ta làm gì ?"_Mã dè chừng hỏi

"Cứu người"

"Ta bận rồi, không có thời gian hôm khác heng"_Mã mĩm cười tươi chói nói

"Không được, bệng tình nghiêm trọng"

Tên này hình như tiết kiệm chữ thái quá giống Yết ca_"Bệnh là việc của người đó còn bây giờ ta bận rồi bai nhoa"

Ma Kết định túm lấy cô nhưng Mã nhanh chân lùi lại nghếc mặt đi, Ma Kết nhanh chóng vận khinh công theo cô. Mọi người chứng kiến đổ mồ hôi hột
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm ơn ! Đừng bỏ ta.