Chương 17: Giang Mục Kha


"Cự Giải tổng quản, Cự Giải tổng quản có chuyện rồi"_Nữ tỳ vận đồ xanh nhạt hốt hãi chạy lại chỗ Cự Giải, gương mặt nhễ nhại mồ hôi hơi thở gấp.

Cự Giải đang chỉ đạo công việc quay lại chỗ cung tỳ.

"Có việc gì vậy Vi Nhi ? Chông em hốt hoảng thế "

"Con gái quốc sư nhập cung vì vụ tổ yến lần trước nói người trong cung chúng ta không phục vụ chu đáo, lơ là để ngự thiện có vấn đề hiện giờ đang làm loạn trong sảnh Ngự Hoa Viên"

"Được để ta đi xem sao"

Cự Giải khẽ nhíu mày Nhân Mã về chưa đầy 2 canh giờ đã làm loạn hết lên lúc nào cô cũng phải đi giải quyết vấn đề, Cự Giải nhanh chân đi đến sảnh Ngự Hoa Viên.

"Choang....cách...."

Tiếng đập chén đĩa cùng với tiếng la mắng cung tỳ vang trong Ngự Hoa Viên. Thị vệ với cung tỳ chỉ biết cúi mặt nghe mắng với tiếng chanh chua của tiểu thư nhà quốc sư, chẳng ai dại gì đụng chạm đến cô ta, mất đầu như chơi.

"Các ngươi định cho ta ăn mấy thứ chẳng ra gì thế này hả. Các ngươi nghĩ ta là ai mà dám cho ta ăn mấy thứ này ? Còn vụ lần trước các ngươi cả gan bỏ thuốc vào thức ăn định đầu độc ta sao ?"_Vị tiểu thi cau có tức giận, tay gạt hết đồ ăn xuống đất.

"Choang..."

Chiếc đĩa bay xuống đất đúng lúc Cự Giải đến, Giải nhìn xuống chân chiếc đĩa vỡ nát cùng với thức ăn.

"Giang tiểu thư, chẳng hay ngự thiện có gì phật ý ?"

"Hứ...Phật ý"_cô ta cười khẩy đưa tay cầm bát tổ yến trên bàn

"Lần trước giám bỏ thuốc vào chén tổ yến của ta lần này định bỏ cái gì vào nữa đây ? Các ngươi chán sống rồi hả ?"

"Choang"

Cô ta chén tổ yến nhém xuống đất, các cung tì và thị vệ mặt tái mét. Riêng tì nữ của cô ta kiêu ngạo cười đắc ý.

"Mạo muội xin hỏi Giang tiểu thư, trước khi dùng tổ yến tiểu thư còn dùng món gì nữa không ?"_Cự Giải gương mặt vẫn bình tĩnh, điều nhỏ nhặt này không hề làm Cự Giải bối rối.

Nô tì bên cạnh cô ta dương họng nói_"trước đó tiểu thư nhà ta dùng nhân sâm thượng hạng tiến cống"

"Nhân sâm và tổ yến là hai thứ bổ dưỡng hiếm có nhưng nếu cả hai gặp cũng giống như nước với lửa không thể dung hòa được. Nó sẽ khiến bụng mới đầu nao nao, buồn nôn, đó gọi là ngộ độc. May tiểu thư có thể đi ngoài thải hết chất độc chứ không tiểu thư không còn mạng đứng ở đây đâu"

Cự Giải khẽ cúi người xuống nhặt mảnh vỡ đĩa bỏ vào khay vừa giải thích. Cô ta mặt tức càng thêm tức không làm gì được quay lại chửi nô tỳ của mình.

"Các ngươi là lũ vô dụng, có chút đó các ngươi cũng không biết suýt giết chết ta. Nuôi các ngươi đúng là tốn cơm tốn gạo"

Đám nô tỳ chỉ biết cúi mặt nghe mắng, còn cung tỳ và thị vệ che miệng cười khúc khích. Có chút kiến thức cơ bản cũng không nắm được. Cự Giải bưng chiếc khay đứng lên đưa cho Vi Nhi.

"Giang tiểu thư còn việc gì nữa không ?"

"Hừ....Hồi phủ"

Cô ta giận dữ quay người đi về phủ, lần này đúng là náo loạn vô ích. Cự Giải cô được lắm, từ bé đến lớn lúc nào cô may mắn.

Sau khi cô ta đi khuất đám thị vệ và cung nữ mới thở phào. Đúng là tiểu thư ngang ngạnh, ương bướng mà lại còn ỷ thế ức hiếp người. Cung tỳ nhanh chóng dọn dẹp sảnh Ngự Hoa Viên.

"Tổng quản, tiểu thư vừa nảy là ai vậy ?"_Một cung tỳ thắc mắc hỏi

"Ngươi là người mới vào cung đúng không ?"_Vi Nhi quay sang cung tỳ mới nói, bây giờ cô mới để ý. Cự Giải rất ít cung tỳ bên cạnh, nếu cung tỳ này mới tuyển chắc chắn cô ta rất được việc.

"Phải, nô tỳ mới vào cung hôm qua. Tên nô tỳ Xương Nhi"_Xương Nhi nhanh miệng trả lời.

"Đó là Giang Linh Hà con gái của quốc sư Giang Cương Lĩnh. Tính tình ngang bướng, chảnh chọe chẳng coi ai ra gì lại còn cậy thế ức hiếp người chẳng bù cho đại huynh với nhị huynh cô ta"_Vi Nhi nhanh miệng kể, miệng chề ra.

"Vi Nhi"_Cự Giải đi trước quát khẽ_"Nếu để người ngoài nghe thấy sẽ không hay đâu"

"Nô tỳ chỉ nói sự thật thôi mà. Từ nhỏ lúc nào cô ta chẳng kiếm cớ gây sự với tỷ còn gì"

"Dù sao cô ấy cũng là tiểu thư nhà khuê các, quốc sư lại là công thần triều đình ngươi nên thận trọng không được nói lung tung. Chúng ta cũng chỉ là bề dưới cung phụng ta nhắc nhở ngươi nhiều rồi"

Cự Giải lúc nào cũng vậy, luôn nhường nhịn kẻ khác....hazz....

"Nô tỳ biết rồi"_Vi Nhi ngậm ngùi
"Tổng quản, tại sao nhân sâm với tổ yến tiếp xúc lại ngộ độc ?"_Xương Nhi e dè hỏi

"Như ta nói tổ yến với nhân sâm rất bổ dưỡng, lưu thông khí huyết. Nhưng vì cả hai đều bổ nên không thể dung hòa làm một sẽ đọng lại gây ra đau bụng nôn nao sau đó dẫn đến ngộ độc. Nói đi nói lại Nhân Mã cũng đã cứu cô ấy, nếu Nhân Mã không bỏ thuốc vào tổ yến chắc cô ta cũng mất mạng rồi"_Cự Giải giải thích, là một tổng quản nên cô cũng biết một ít y thuật.

"Đúng là làm ơn mắc oán mà"_Vi Nhi vốn tính thẳng nóng tính nhưng rất tốt. Cô không biết kiềm chế tính của mình rồi cũng ngày gặp họa mà...

"Vi Nhi"_Cự Giải khựng chân quay lại

"Nô tỳ biết rồi mà..."_Vi Nhi bịt miệng cúi đầu hối lỗi.

"Cự Giải tổng quản đi đâu vậy ?"

Cự Giải quay lại phía đối diện mình khẽ cười. Nam nhi vận lam y lụa, gương mặt cương nhu, một tay để sau lưng tiến đến chỗ cô

"Tham kiến Giang công tử"_Tất cả đồng thanh hành lễ, Xương Nhi người mới vào thấy vậy cũng làm theo.

"Miễn"

"Dạ"

"Cự Giải, cô cứ gọi ra Giang Mục Kha"

Mục Kha nhoẽn cười khiến đán cung tỳ bấn loạn thẹn đỏ mặt. Tại sao....tại sao Giang Linh Hà không thừa hưởng tý nào từ Mục Kha công tử....tại sao Mục Kha công tử lại có đứa tiểu muội ngang ngược mà huynh lại dịu dàng như thế...huhu

"Mục Kha công tử, nô tỳ phải giữ đúng bề trên bề dưới"_Cự Giải hơi cúi đầu tay khẽ chạm vào nhau, ôn nhu như nước.

"Cô lúc nào cũng tuân thủ quy tắc nhỉ"_Mục Kha tựa ý cười.

"Xin phép Mục Kha công tử, Cự Giải tổng quản bọn nô tỳ có việc ở trong cung. Chúng nô tỳ xin phép lui"_Vi Nhi có vẻ hiểu chuyện lanh lợi, các cung tỳ khác gật lia lịa.

Mục Kha gật đầu cười, Cự Giải mày chau lại nhìn các cung tỳ "Các ngươi"

Cung tỳ quay đi, Xương Nhi vẫn đứng ngơ ngác. Vi Nhi đưa tay kéo đi.

"Vi tỷ tỷ, chúng ta có việc gì đâu ?"

"Cốp"

Vi Nhi gõ đầu Xương Nhi, đúng là ngốc hết biết mà. Cô "á" khẽ ôm đâu.

"Ngốc thế, không biết ý tứ gì cả. Phải tạo không gian cho hai người họ chứ"_Vi Nhi lôi xệt Xương Nhi đi giải thích.

Xương Nhi khẽ "à" lên tiếng gật gật.

Mục Kha với Cự Giải đi dạo Ngự Hoa Viên, cả hai quen nhau cũng lâu rồi. Lần đó nếu không có Mục Kha chắc cô đã bị đám loạn thần giết nên Cự Giải rất biết ơn Mục Kha.

"Bây giờ cô được Tam hoàng tử che chắn chắc không còn ai bắt nạt cô nữa phải không ?"_Mục Kha giọng đùa xen lẫn chút buồn.

Trong lòng Cự Giải khẽ dao động, sao Mục Kha công tử lại hỏi như thế ?

"Nô tỳ may mắn được hoàng tử công chúa ưu ái nên cũng an phận làm tròn chức trách của mình"_Cô nhoẽn cười.

"Vậy....cô có tình cảm với ta không ?"_Mục Kha ngập ngừng hỏi, câu nói này hắn chẳng nhớ hỏi cô lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ ? Hắn chỉ biết lần nào gặp cô hắn cũng hỏi câu đó.

Cự Giải khựng chân lại ngập ngừng, đối với cô vị công tử đó chỉ là ân nhân cứu mạng và người cô kính trọng không hơn không kém mà thôi.

Nhận thấy sự im lặng quen thuộc của Cự Giải hắn ít nhiều cũng biết đáp án thế mà lúc nào hắn cũng hỏi cô mỗi lần gặp mặt riêng.

"Cự Giải, cô yêu Tam hoàng tử đúng không ?"

Hắn nhìn thẳng vào mắt Cự Giải, cô khẽ giật mình đến nổi mắt không chớp. Hai bàn tay nắm lấy vạt ống tay áo. Thật sự cô không muốn trả lời câu hỏi này, đến cô cũng không biết mình có 'yêu' ngài ấy không nữa biết trả lời làm sao ? Đây là lần đầu tiên Mục Kha hỏi cô.

"Ta....."

Cự Giải khẽ mấp môi không biết trả lời làm sao ? Còn Mục Kha đang mong chờ câu trả lời từ Cự Giải, lòng hắn chỉ mong câu trả lời là 'không'.

"Cự Giải, cô đường đường là tổng quản nội cung mà la cà đi hẹn hò với trai ở đây hả. Nếu muốn hẹn hò thì phải kiếm chỗ kín đáo mà hẹn hò sao lại ở cái nơi ai-cũng-nhìn-thấy vậy"

Cự Giải giật mình thấy ai đang vòng tay qua eo mình gì nhẹ vào người, giọng nói ngã nghến như vậy chỉ có....

"Nhị...nhị hoàng tử"

Cự Giải lấp lửng cũng may có Nhị hoàng tử nếu không cô chẳng biết trả lời làm sao ? Thiên Phong nhoẽn cười tà mị kéo eo Cự Giải sát vào mình. Mục Kha chắp hai tay hành lễ

"Tham kiến Nhị hoàng tử"

"Miễn"_Thiên Phong tùy hứng nói, tay còn lại để sau lưng.

Cự Giải ngượng xích người ra nhưng càng xích ra Thiên Phong càng dữ chặt, cô khẽ thốt lên "Nhị hoàng tử"

"Yên nào nếu không ta vứt cô ở đây với 'hắn' ta đấy"_Thiên Phong hơi nguých mặt phía trước thì thầm vào tai Cự Giải

Cự Giải khẽ ngẩng lên gương mắt vốn đã khó coi bây tái không còn giọt máu ngẩm ngùi để yên. Mình Mục Kha cô không biết thế nào bây giờ thêm Tam hoàng tử đang phía xa đang nhìn phía cô với ánh mắt lạnh lẽo khiến cô đến cả run cũng không run được.

"Nhị hoàng tử hôm nay cũng hứng thú đi dạo quanh Ngự Hoa Viên sao ?"_Mục Kha xiết chặt tay để sau lưng, miệng gượng cười.

"Đâu hứng thú bằng Mục Kha công tử cơ chứ, đang giờ làm việc dụ dỗ Cự Giải tổng quản xinh đẹp đi hẹn hò"_Thiên Phong quay sang cúi xát mặt Cự Giải rồi quay lại nhìn Mục Kha.

"Shitttt (hít vào bằng miệng)"_Thiên Phong xiết hơi miệng đưa tay để sau lưng lại lia hai bên_"Chẳng hặn như người thấy hai người là Thiên Yết thì ta...chẹp...chẹp...xem nào....tính của nó chắc ai cũng biết rồi nhỉ"

"Chúng tôi chỉ đi dạo không có ý gì, xin Nhị hoàng...."_Mục Kha giải thích

"Hiểu nhầm...."_Thiên Phong nhướng lông mày cách ngay lời Mục Kha.

"Cự Giải, theo cô Thiên Yết chấp nhận không ?"

"Không"

Cả ba có thể cảm nhận được sát khí phát ra đang tiến dần lại chỗ họ. Lần này Cự Giải cá chắc cô phải sống trong vài ngày hàn băng của Thiên Yết.

"Ô hoàng đệ yêu quý của ta"_Thiên Phong bởn cợt, tay vẫn còn ôm eo Cự Giải. Còn cô bây giờ chân tay bủn rủn.

"Tham kiến Tam hoàng tử"_Mục Kha hành lễ, mỗi lần hắn gặp Cự Giải hết Nhị hoàng tử rồi đên Tam hoàng tử. Lần này cả hai.

"Miễn"

Thiên Yết nhìn chằm chằm Cự Giải, còn cô đang ngơ ngác nhìn hắn, môi mấp máy "Tam hoàng tử"

"Còn đứng đó làm gì ? Không mau đi làm việc ?"_Thiên Yết vẫn giọng âm khí đó, mắt tia qua chỗ Cự Giải.

Thiên Phong 'à' lên tiếng rồi buông tay ra. Cự Giải nhanh chóng lui xuống, mặt toát hết mồ hôi.

"Hoàng huynh, phụ hoàng cho gọi"_Thiên Yết nói xong đi phía Ngự Thư Phòng không quên dành cho Mục Kha ánh mắt cảnh cáo. Cả hai đi qua Mục Kha chắp tay chào, dù sao cũng bề dưới tuân thủ quy tắc.

Thiên Phong mặt vẫn ngã ngớn đắc ý đi theo Thiên Yết đến Ngự Thư Phòng, dù sao thì hắn đã giải cứu người của đứa đệ đệ yêu quý sao nó không mở miệng đa tạ câu nhỉ ?

"Ta chưa vẻ gãy tay huynh là may rồi đấy"_Thiên Yết như đi guốc trong bụng Thiên Phong lạnh lùng trả lời.

"Ù uây, Yết đệ à sau đừng để lạc mất đồ nữa nhé....à mà...eo Cự Giải thon thật mùi hương th....."

Thiên Yết xoay người chừng mắt nhìn Thiên Phong như muốn ăn tươi nuốt sống, Thiên Phong cười đắc ý

"Nào nào, đệ muốn ngửi mùi hương của ta hả...không cần phải đứng xát thế đâu"_Thiên Phong cười trêu chọc đứa đệ đệ yêu của mình.

"Hoàng huynh, mùi của huynh...nồng quá"_Thiên Yết nói rồi quay người đi.

Thiên Phong hơi nhíu mày bật cười, ý nó bảo ta nồng mùi đào hoa ấy hả.

"Vậy mà bao nhiêu người muốn xà vào lòng ta đấy đệ yêu à....đệ muốn xà thử không ? Nào nào...lại đây"_Thiên Phong xoay người bước lên dang hai tay ra. Thiên Yết né bên đâu Thiên Phong chấn bên đó.

"Gớm quá, huynh tránh sang bên đi"_Thiên Yết khó chịu nói

"Thôi mà, lại đây ôm cái nào"

"Tránh ra"

"Đừng ngại, muốn ngửi mùi hương ta mà...nào nào"

Tiếng của Thiên Phong và Thiên Yết vang cả Ngự Hoa Viên. Ai đi qua cũng phải lắc đầu với Nhị hoàng tử ngã ngớn và Tam hoàng tử mặt mày đang nhăn nhó. Chỉ có mình Thiên Phong mới có thể làm Thiên Yết tức điên như thế.
- - - - - - - - - -
Phòng nội vụ
Khi Cự Giải về đến phòng thấy Vi Nhi cùng các tỳ nữ đang bị phạt qùy gối.

"Các cô sao vậy ? Ai phạt các cô?"

"Là...là Tam hoàng tử"_Xương Nhi lấp lửng, khóe mắt rưng rưng.

Vài giờ trước

"Tham kiến Tam hoàng tử"

Thiên Yết bước chân lia mắt xung quanh không thấy bóng "người đó" đâu.

"Tổng quản các ngươi đâu ?"

"Tổng quản...."

Vi nhi đang định trả lời thì Xương Nhi nhanh miệng nói mất.

"Tổng quản đang đi dạo Ngự Hoa Viên với Giang công tử"

Xương Nhi hồn nhiên trả lời, tất cả mọi người gương mặt tái mép. Trời đất, lần này thì toi rồi.

"Giang Mục Kha"_Thiên Yết trở nên sát khí hỏi.

"D....dạ..."

"Các ngươi sao ở đây ?"

"Mọi người bảo phải tạo không gian riêng cho hai người họ"_Xương Nhi thành thật trả lời, các cung tỳ chỉ muốn phi ra đấm cho cô một trận. Cô ta không biết đã chọc giận ai đầu. Là tử thần, tử thần đấy.

"Tất cả cung tỳ phạt quỳ 3 canh giờ, tối không được ăn cơm"

Nói xong Thiên Yết sát khí đầy mình bỏ đi.

Quay lại, Vi Nhi mặt hầm hầm sát khí nhìn Xương Nhi.

"Nếu không tại cô thì bọn ta có thế này đâu ?"

"Muội sai rồi"_Xương Nhi hối lỗi
- - - - - - - - - - - -
Nơi khác, khu mật thất tối tăm chỉ mập mờ vài ánh nến chiếu vào. Tốp người vận choàng tím thêu hình rồng đang cúi người.

"Nhiệm vụ ta giao các ngươi đến đâu rồi ?"_Giọng nói khàn khàn chững chạc đầy uy nghiêm.

"Chúng tôi đã hoàn thành, chỉ cần ngài ra lệnh"_Hơn một nữa đồng thanh.

"Còn các ngươi"

"Chúng tôi đang chờ kết quả"

"Tốt lắm, bây giờ hiệu chúng ta sẽ hình rồng. Các ngươi hãy làm nhưng việc ta phân, lệnh ta sẽ ban xuống sau. Trong lúc đó không được kẻ nào manh động sẽ hỏng hết kế hoạch của ta, ta sẽ....giết".

"Dạ, thưa giáo chủ"

"Đi đi"_Ông ta khẽ phất tay, chớp mắt họ đã phân tán hết.

"Giáo chủ, có thư từ kinh thành"_Thuộc hạ chạy vào đưa bức thư.

Ông mở ra đọc xong liền vò nát quay sang.

"Chuẩn bị về kinh thành"

"Dạ"
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm ơn ! Đừng bỏ ta.