Chương 12 : Cháo Lưỡi .
-
Lê Sửu Tiên Lộ
- lehungphat1999
- 2284 chữ
- 2019-08-26 12:58:19
Vào trong thành rồi nhưng mà vẫn chưa vứt được hết gánh nặng trên vai , vừa đi vừa vác một bọc to đùng thế này đi dạo thì cũng phiền vậy nên ngay khi vừa vào thành Sửu liền chạy thẳng đến khu chợ tiên , nghe tên thi hiểu rồi khu chợ này chỉ dành cho tu sĩ mà thôi.
Khu chợ này có tên là Thanh Sơn Thị được xây dựng ở khu vực phía nam tòa thành, cả khu chợ được xây lên kết giớ ảo ảnh với mục đích che mắt phàm nhân nhưng vô dụng với tu sĩ vậy lên cũng không khó cho Sửu tìm được phường thị.
Mang tiếng là chợ của tiên nhân mà Sửu chẳng thấy nó đặc biệt ở chỗ nào cả , Sửu chỉ thấy một loạt quán hàng dong la hét ầm ĩ lôi kéo khách nghe mà điếc cả tai ," thế này thì khác quái gì chợ của phàm nhân đâu chứ , bầy đặt chợ tiên với chẳng chợ ma ? " Sửu vừa đi vừa liếc liếc đống hàng hóa trước mặt , mấy quán hàng dong này bầy bán đủ mọi thứ từ linh thảo đến đan dược từ khoáng thạch đến pháp khí , thậm chí là mấy bức tượng gãy chỗ này hỏng chỗ nọ cùng được đem ra bán ... nói chung là cái gì bán được đám tán tu đều lôi ra bán hết chả quan tâm xem cái đấy có giá trị lợi dụng hay không.
Mặt hàng thì nhiều thật nhưng mà chất lượng thì ai mà biết , có được kiểm duyệt đâu mà đảm bảo hàng chất lượng , ăn may thì mua được hàng tốt tốt chút , kém thì mua được đồ phế thải mang về nói chung là chẳng biết đâu mà lần vậy lên hàng hóa ở đây rất rẻ , phải rẻ hơn giá thị trường 3 phần nhưng mà đồ không đảm bảo , kém chất lượng dùng vào người lại mang tật chẳng hay vậy lên nhìn thì nhìn chứ Sửu chả ham đồ rẻ chịu đắt hơn một chút vào cửa hàng mua bán cho đảm bảo.
Nhìn bộ dạng của Sửu chẳng phải dễ trêu lên chẳng thằng nào dám động nào cậu , bọn chúng chủ động nhường đường cho Sửu đi chủ yếu là do cái lệnh bài Hoàng Liên Tông treo bên hông kia kìa , đã lộ ở ngoài cồng rồi thì vào đây giấu làm cái gì nữa chưng ra cho nó oai.
Đi sâu hơn vào bên trong một dãy cửa hàng mọc lên san xát nhau đủ mọi kiểu dáng , to có , nhỏ có , trang trọng có , cổ kính có ... đeo lên người đủ loại biển hiệu quảng cáo , nhìn thì rất mê người đấy nhưng ai biết được có đúng như trong quảng cáo không , mặc dù ở đây cửa hàng nào cũng được Hoàng Liên Tông kiểm soát rất chặt về vấn đề kinh doanh như điểu chỉnh tỷ giá phù hợp thị trường , dò xét hàng hóa ,kiểm soát hàng lậu , kiểm soát an ninh kinh tế ... lên không bao giờ có chuyện mua bán ở cửa hàng trong Thanh sơn Thàng gặp phải lừa đảo cả , cửa hàng nào cũng đều phải uy tín , chất lượng thì mới tồn tại được nhưng quảng cáo quá sự thật thì có sao , hàng tốt là được.
Ở đây thì tùy ý tìm vào của hàng nào đó thải hết đống đồ trên người ra cũng được không có quá nhiều khác biệt về giá cả nhưng đã đi thì phải vào nơi tốt nhất mà nơi Sửu đến được gọi là Kim Liên.
Cửa hàng Kim Liên là phân nhánh của công ty Kim Liên của đại gia tộc Họ Nguyễn ở Cố Đô Huế , gia tộc họ Nguyễn ( Huế ) là một đại gia tộc cực lớn và mạnh mẽ có thể sánh ngang với các tông môn lớn thuộc hàng nhất lưu( vẫn kém Hoàng Liên Tồng một bậc) Công Ty Kim Liên do họ Nguyễn lập lên kinh doanh về rất nhiều ngành nghề trong đó chủ yếu là đan dược, luyện kim , tạo trận , cửa hàng , nằng lượng , khai mỏ , nông trại ... , dĩ nhiên họ chỉ nổi tiếng ở Miền Trung mà thôi ở Miền Bắc và Nam thì vẫn chưa đủ sức đạp chân tới đước , đến mãi cách đây 2 năm không biết họ thỏa thuận gì với mấy tông môn , gia tộc ở miền bắc mà được phép mở một chuổi cửa hàng lớn từ nông thôn đến thành thị ở các địa bàn của họ , tổng lại Công Ty Kim Liên cũng mở gần 50 phân nhánh ở miền bác rồi con đâu , mà nghe nói họ cũng bắt đầu tiến chân vào miền nam rồi thì phải ?
Công Ty Kim Liên là một công ty cực lớn nhưng để có thể cúng ứng đủ nguyên liệu trong sản xuất các mặt hàng thiết yêu như đan dược , luyện kim , pháp trận ... đủ để cung cấp dư dả các loại mặt hàng cho hơn 200 chuỗi cửa hàng con ra thì ngoài tự cung tự cấp họ cũng phải đi tìm nhiều nguồn cung nguyên liệu khác trong đó có tán tu nhưng kẻ có số lượng cực kì đông đảo lại dám sẵn sàng bỏ mạng vào rừng thu thập nguyên liệu mang về đổi lấy tài nguyên thì quả thật chúng là một nguồn cung cấp mặt hàng cấp thấp với giá rẻ gần như là vô tận , họ rất nhiệt tình trong thu mua nguyên liệu chinh vì vậy ngay khi vừa bước vào cửa hàng với một cái bọc to đùng Sửu đã được một cô em nhân viên ngực nở mông cong khuôn mặt gợi tình ra đón tiếp.
- kính chào quý khách ,chúng tôi có thể giúp gì được cho quý khách.
Lê Sửu lạnh nhạt để cái bọc xuống đất nói.
- tôi cần bán hết chỗ này , càng nhanh càng tốt.
- vâng , xin mời quý khách qua bên này.
Cô nhân viên một tay nhấc bọc vải lên một tay mời Lê Sửu , dẫn cậu ra khu tiếp khách .
Sửu nheo mắt lại nhìn nghĩ thần trong lòng " quả đúng là người của gia tộc lớn có khác tuổi trẻ như vậy mà một tay xách cái bọc nặng hơn 100 cân mà nhìn nhẹ như không ... phải vậy không , hừ ( nhếch mép ) "
Cô ta dẫn Lê Sửu vào một cái bàn chống , hai người ngối đối diện nhau lúc này cô ta mới hỏi lại Sửu.
- quý khách ngài muối bán hết đống đồ này ?
- đúng vậy.
Sửu lạnh nhạt trả lời , mặt cậu thì bình thản nhưng đôi mắt dán chặt vào tay cô ta lấy từng món đồ ra kiểm.
- 23 cái móng vuốt Thanh Mao Sói , 7 cặp móng của Hắc Trảo Ưng , 7 tấm da hoàn chính của Thiết Bì Trư , 27 cái mỏ của Đạp Địa Điểu , 6 tấm da hoàn chỉnh của Hoàng Vân Báo , 14 cai móng vuốt Huyết Ấn Hổ , một bộ vỏ giáp hoàn chỉnh có Thiết Giáp Thú , bốn hàm răng của Kim Quang Hổ , 6 quạng đồng đen , 12 cái tử mộc tâm , 4 quạng sắt đỏ ....
Cô nhân viên kiểm hàng mà mồi hôi chảy dòng dòng , tay vừa phải kiểm một đống hàng miệng lại phải nói liên tục cho khách hàng biết , trong này có quá nhiều đồ ngoài mấy bộ phận yêu thú ra thì còn có không ít khoáng thạch , vật liệu rèn bảo ,bộ phận yêu thú , linh thảo ... Lê Sửu kiếm được cũng không ít từ lũ tán tu , người ta nói giết người đoạt bảo là công việc sướng nhất quả không sai.
- tổng cộng của quý khách lã 3518 linh thạch , quý khách muốn lấy tiền mặt hay muốn nua thêm ít đồ.
- khỏi đi ,lấy cho tôi 30 viên linh thạch trung phẩm còn lại là hạ phẩm.
Sửu lạnh nhạt nói , cô nhân viên mỉn cười cho hết đống đồ trên bàn vào cái bọc vác vào bên trong , một lúc sau cô ta bê ra một cái khay đưa cho Sửu bên trên chứa hai cái túi cùng một tấm thẻ.
- quý khách bên trong túi này chứa 30 viên linh thạch trung phẩm , túi này chưa 518 viên linh thạch hạ phẩm.
Lê Sửu nhận lấy hai cái túi lúc này cô nhân viên đưa cho Sửu tấm thẻ và nói tiếp.
- thưa quý khách , tối ngày mai quán chúng tôi có mở một cuộc đấu giá nhỏ nửa năm một lần , quán chúng tôi muốn mời quý khách đến tham dự với tư cách là khách vip.
- được thôi , tôi sẽ tới.
Lê Sửu nhận lấy tấm thẻ quay lưng bước đi , cô nhân viên vẫn ngồi đó nheo mắt lại nhìn Sửu như một kẻ đi săn đang dò xét thật kĩ con mồi trước mắt , Sửu bước đi nhếch mép cười nghĩ " nhân viên sao ? Hư con quái vật nào thế này ".
Linh thạch là thứ tiền tệ thông dụng ở tu chân giới , nó là kết tinh của Linh Khí của trời đất ẩn sâu bên trong các linh mạch , linh thạch thì có nhiều công dụng lắm , do bên trong linh thạch ẩn chứa một lượng linh khí khá lớn với độ thuần khiết cao vậy lên tu sĩ có thể hấp thụ linh khí trong linh thạch để tăng tốc tu luyện , bổ sung linh lực ngoài ra nó còn là nguồn năng lượng cung cấp cho trận pháp , khôi lỗ , hỗ trợ trong luyện đan luyện kim ... nói chung linh thạch là thứ tiền tốt
Ngoài ra Linh thạch còn được phân chia cấp bậc thành hạ trung thượng phẩm , một viên trung phẩm linh thạch chỉ có dung lượng linh khí bằng 10 viên linh thạch hạ phẩm nhưng độ tinh khiết của nó thì lơn hơn không chỉ 10 lần điều đồng nghĩa với việc công dụng của trung phẩm linh thạch lớn hơn nhiều hạ phẩm linh thạch vậy lên giá đổi linh thạch luôn luôn là 100.
Sửu đi dạo thêm chút nữa trong chợ nhưng chẳng có món hàng gì thu hút được ánh mắt của Sửu , đi chẳng bao lâu thì trời đã tối muộn từ lúc nào , Sửu thuê lấy một phòng nghỉ qua đêm , ăn tối trong phòng cùng Huyết Nguyệt , ngồi tĩnh tâm chờ đợi một con người trong lòng Sửu , nghĩ đến đây bên dưới lại nóng lên.
Cách cách.
Tiếng gõ cửa vang lên , Sửu đi ra mở cửa , xuất hiện trước mặt cậu là một cô gái tuyệt đẹp như loài rắn , sự gợi tình của loài nhện , cô ta mặc trên người một bộ áo dài màu đỏ nhạt thuê hình một con phượng hoàng màu kim bên lườn , trên đầu cài một chiếc mộc trâm treo lủng lẳng hai viên ngọc màu đó lóe sáng lấp lánh , so với nửa năm trước thì bây giờ Ngọc Linh thật sự khác quá xa , gương mặt đã không còn nét ngây thơ mà thay vào đó là một bộ mặt của người trưởng thành trải đời , đôi mắt vẫn to tròn nhưng mà sắc sảo thông minh , ẩn trong đó sự quỷ dị không nói lên nời và cả sự quyến dũ chết người , nói đúng hơn thì Ngọc Linh đã trưởng thành rồi.
- Sao , anh không tính mời em vào à.
Ngọc Linh nở nụ cười quyến rũ , đôi mắt đưa tình liếc nhìn Lê Sửu.
Sửu cười nhếch miệng ngay lập tức cậu vòng tay ôm lấy Ngọc Linh kéo sát lại cúi xuống áp môi mình vào môi Linh , dùng lưỡi cậy hàm răng trắng ngọc len lỏi vào bên trong cuốn lấy cái lưỡi thơm tho bé nhỏ ra sức hút lấy những giọt mật dịch thơm ngon nhất.
Lúc đầu Ngọc Linh còn bất ngờ chưa kịp phản ứng nhưng ngay lập tức cô liền đáp trả lại Sửu , cả hai người quấn lấy nhau như hai con rắn đang giao phối , Sửu dùng bàn tay phải của mình mò vào bên trong lớp áo mỏng của Linh nhào lặn bộ ngực to lớn của Linh , bộ ngực thật to và mền , tay kia cậu đưa xuống bóp lấy bờ mông căng tròn của Linh , cái mông sao mà căng mà tròn đến vậy.
Phải đến khi nào Ngọc Linh có dấu hiệu sắp nghẹt thở Sửu mới bỏ ra , ngay lấp tức cô phải giựa vào người Sửu thở những hơi gấp gáp với khuôn mặt đỏ bừng mất sức , Sửu cúi xuống thì thâm vào tai Linh.
- đừng dại mà đùa với lửa , sức chịu đựng của anh rất là kém , đưng có mà dại , hắc hắc hắc.
Vừa nói Sửu vừa bóp cặp mông căng tròn của Linh .
- Hư.
Ngọc Linh chỉ liếc mắt một cái rồi đẩy Sửu ra đi vào trong , cậu nhìn theo bóng dáng của cô ta nở nụ cười dâm tà rồi đóng cửa lại.