Chương 16 : Quỷ Linh Tử Địa.
-
Lê Sửu Tiên Lộ
- lehungphat1999
- 2024 chữ
- 2019-08-26 12:58:19
Sửu lần này đến Quỷ Linh Tử Địa chủ yếu là thực hiện hai mục đính chính , mục tiêu đầu tiên là cố gắng cầy cuốc nhiệm vụ làm sao kiếm cho được quyển công pháp luyện thể nào ngon ngon chút chứ giời luyện chay vật lắm biết bao giờ mới tiến thêm bước nữa mà còn có hơn hai năm nữa là tới ngoại môn tỷ võ rồi nếu bây giờ mà Sửu không cố gắng tu luyện để bù vào tư chất thì về sau khó mà theo được mấy tên thiên tài kia , nhưng mà đa số luyện thể sĩ thường sẽ tu lên luyện khí tầng 5 tầng sau mới bắt đầu thử tu thêm công pháp luyện thể.
Điều này thì hầu hết mọi người đã biết , luyện thể là mượn nhờ ngoại vật tôi luyện thân thể nếu mà Linh Lực không vững không nồng thì rất khó ổn đỉnh , kiểm soát mức độ ngoại lực tác động lên cơ thể từ đó dẫn đến nhiều tai hại không lên có , nhẹ thừ bong gân rách cơ , nặng thì nứt xương gãy cốt , năng nữa thì đứt kinh mạch , hỏng nội tạng thậm chí là chết , vậy lên cứ tu lên luyện khí tầng năm rồi luyện thể cho chắc đỡ phải khóc thầm trong sự ngu người , nhưng mà mấy cái vấn đề này Sửu không cần phải lo cho lắm cẩn thận chút là được , với một thể chất siêu cường thì chuyện khống chế ngoại vật sẽ dễ như ăn bánh thôi , chắc vậy?
Thực chất thi Sửu bắt đầu nghi ngờ thể chất của mình không phải là sức mạnh siêu cường nữa rồi , cáng luyển thân thể lên cao Sửu càng cảm nhận được sự khác biệt của cơ thể , sức phục hồi , sức bền , sức khỏe , khả năng vận động , phản xạ cơ bắp , giác quan siêu cường .. đều được cường hóa lên một cách quá đáng , nếu một tu sĩ bình thường bị một vết chém trên da thịt thì sẽ mất khoảng bảy ngày để hồi phục nếu có linh lực trợ giúp nhưng đối với Sửu không cần đến Linh Lực cơ thể cậu cũng chỉ mất chưa đến ba ngày để hồi phục.
Bây giờ đem Sửu đi vật với một con Hắc Bì Ngưu thì chưa biết thằng nào ăn thằng nào đâu , đem so giác quan của cậu với động vật cũng là kèo ngang , thân thể cậu dẻo dai không cần nói , sức bền thì bây giờ được thể hiện quá dõ rồi chạy suốt một mạch từ Thanh Sơn Thành đến dãy Hoàng Liên Sơn mà hơi thở của Sửu vẫn rất đều không có dấu hiệu gì là sắp hết sức cả và còn nhiều thứ khác nữa mà Sửu chưa nhận ra hoàn toàn vậy lên mục đích thứ hai của Sửu đến đây là đâm đầu vào những cuộc chiến với quỷ vật khám phá cơ thể này xem còn khả năng gì nữa không ? Sửu nghi mình đang nắm giữ một loại linh thể nào đó thậm chí là một loại huyết mạch , càng tìm ra đáp án càng sớm thì cậu càng có nhiều thời gian để tìm hiểu và khai phá tiềm năng của cơ thể này.
Chỉ có một số ít tu sĩ có thể trực tiếp đến được Quỷ Linh Tử Địa , rất tiếc là Sửu không có trong số đó vậy lên cậu phải đi bằng cách gián tiếp , một đại điện to bổ trẳng được xây dựng lên ở ngay phía chân núi Hoàng Liên Tông mà làm thế quái nào lúc Sửu mới đến đây lại không thấy được nó nhỉ ? Nó to thế này cơ mà , Sửu nghi hoặc trong lòng bước vào bên trong.
Ngay khi vừa bước vào bên trong đã có những ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn Sửu những kẻ đang ngồi chờ trên băng ghê nhìn Sửu một cách dò xét , cậu chả buồn quan tâm tìm một chỗ trống mà ngồi xuống , bốn tên kia thấy thế lại tiếp tục thu mắt tĩnh dưỡng chả thèm quan tâm tới Sửu nữa, cả bốn tên đều có âm khí lượn lờ quanh thân nhìn là biết chả phải loại tốt lành gì , nhìn mặt đoán tuổi thì chắc là lứa trước cậu nhưng một một vào đây Sửu không sợ.
Phì phì phì phì.
Hắc Huyết xà bò ra khỏi người Sửu sau một thời gian dài ngủ trong người cậu suốt từ ở Thanh Sơn Thàng đến giờ , nó hiếu kì liếc mắt nhìn xung quanh nhưng ngay lập tức có một ánh mắt nóng bỏng nhìn vào nó , Huyết Nguyệt không vui dùng ánh mắt đe dọa đáp trả lại.
- quả là một con rắn thù vị , chú em đây có thể bán lại cho chị được không ?
Một cô gái xinh đẹp dáng người hơi lùn những được cái cân đối , khuôn mặt trái xoan dịu dàng hiền hậu , tóc đen buông tha , áo dài kín đáo mở miệng ra cất lên chất dọng nhè nhẹ hỏi Sửu.
Sửu hơi nhăn mặt , sự giả tạo viết dõ trên mặt cô ta kia kìa , cậu nhếch miệng cười đáp lại rất là ngông.
- bán cả thân bà chị đây cũng chả đủ tiền mua được nó , đừng có mà ngồi đấy ảo tưởng nữa.
Ngược lại với dáng vể kiêu ngạo của Sửu bà chị kia vẫn vui vẻ cười đùa đá đểu Sửu.
- hi hi hi chú em thật là lạnh lùng quá đi , nếu chị đoán không nhầm chú em là thằng ôn dịch tên Sửu phải không nhỉ ?
Vừa nghe thấy thế ngay lập tức mấy tên kia lại ngửng đầu lên dò xét Sửu thậm chí còn có thằng dùng ánh mắt ' không vui ' nhìn cậu , mặc kệ mấy thằng kia bà chị tiếp tục nói.
- chú em bây giờ nổi tiếng ở ngoại môn lắm đó nha đi đâu cũng được người người nhắc tới chị đây cũng phải mất công mấy lần lên tìm em mà em sợ toàn chạy trốn đi thôi à.
- bà chị tên gì ấy nhỉ.
Cô ta có vẻ bất ngờ trước câi hỏi của Sửu nhưng ngay lập tức cô ta đáp lại.
- chị tên là Mặc Nhàn.
- vậy chị Nhàn , chí cỏ đủ can đảm để xin thằng em này tý huyết không nhỉ ?
Ngay lập tức một luồn sát khí nhắm thẳng vào Mặc Nhàn , Sửu dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn cô ta dọng nói thì lạnh lùng như muốn giết người ( Sửu ngày càng dễ nóng giận , hơi tý là muốn giết người )
- chú em muốn dọa chị sao? Chú em còn non lắm chưa đủ tuổi đâu.
Cô ta còn không thèm quan tâm tới sát khí của Sửu mà chỉ đáp lại bằng một chất giọng nhè nhẹ , mái tóc của cô ta đột nhiên dửng dửng lên phân thành nhiều luôn chĩa thẳng về phía Sửu , cả người cô ta đột nhiên tỏa ra sát khí đáng sợ áp lại Sửu " quả là kẻ tu luyện ma công có khác , sát khí thật đang gờm." Sửu nhủ thầm trong lòng nhưng ngoài mặt vẫn không quan tâm , mấy tên chầu rìa kia thì vẫn dùng ánh mắt xem trò vui từ nãy đến giờ.
- đây là cái chợ cho bọn mày cãi nhau đấy à ?
Chả biết từ lúc nào một chấp sư dã xuất hiện ngay bên cạnh bọn họ mà không ai nhận ra , Sửu thu sát khí lại trở về trạng thái bình thường cúi đầu chào vị chấp sư kia , mấy tên kia thấy vậy vội vàng làm theo chỉ có mỗi Mặc Nhàn là bình tĩnh cúi chào , từ đây có thể thấy được tinh thần của Sửu và Mặc Nhàn vững hơn nhiều tu sĩ đồng cấp vị chấp sư kia cũng vui vẻ tăng cho hai ngươi ánh mắt khen ngợi rồi mới nói.
- đến đông đủ rồi thì đi thôi.
Vị chấp Sư kia đi trước dẫn theo năm người đi vào một gian phong nhỏ bên trong chỉ có một trận pháp màu trắng hình tròn bên dưới lền đá màu đen , cả năm người đứng gọn vào trong trận pháp đó thì lúc này vị chấp Sư kia mới bấn một vài pháp quyết đột nhiên cả pháp trận sáng lên tạo thành một cột sáng bao bọc lấy năm người , đến khi cột sáng biến mất thì cả năm người đã không còn ở đó , vị chấp sư kia gật đầu lấy một quyển sổ ra ghi chép rồi rời đi cả đại điện lại chìm vào yên tĩnh một lần nữa.
" Lại cái cảm giác nôn nao khó chịu khi bị dịch chuyển này , thật là chả ra gì." Sửu rủa thầm trong lòng ổn định lại thân thể bước ra bên ngoài trước để lại bốn người kia vần còn xanh mặt đứng đấy.
Bên ngoài là một quảng trường vô cùng rộng lớn với nhiều kiến trúc mà chủ yếu là những ngôi nhà được xây bằng đá đen mà trung tâm quảng trường là một đài phun nước rất to ở đó có không ít đệ tử Hoàng Liên Tông đang đứng xung quan trò truyện trao đổi thông tin hay trao đổi buôn bán vật phẩm tất cả đều không quan tâm tới người với tới đây Sửu hít vào một hơi thật sâu vào phổi. " Linh khí , không phải cái cảm giác âm lãnh này là gì đây ?"
- âm khí đấy chú em.
Mặc Nhan bước ra khỏi gian phòng đó giải đáp cho nghi hoặc của Sửu , không quan tâm tới vẻ mặt nghi hoặc của Sửu cô ta tiếp tục nói.
- không phải đệ tử nào vào đây đều có thể hấp thụ được âm khí để tu luyện vậy lên tông môn đã tạo ra một trận pháp dẫn linh khí từ tổng bộ về đây hòa lẫn với âm khí để giúp cho tất cả đệ tử có thể tu luyện ở nơi này , không khí bên ngoài thì tỷ lệ âm khí và linh khí thì gần như là ngang nhau nhưng trong những gian nhà đá kia có thể tùy chọn linh khí hay âm khí hoặc cả hai.
- không phải âm khí cùng linh khí gặp nhau là bài xích triệt tiêu lẫn nhau sao ? Sao lại có thể hòa trộn vào với nhau được ?
Sửu ngạc nhiên hỏi , cậu không hay làm ra biểu hiện này đâu à.
- cái đấy thì ai biết.
Nói xong cô ta liền đi luôn mặc kệ vẻ mặt kinh ngặc của cậu , lúc này ba tên mới đi ra ngoài không thèm chào hỏi Sửu mà đi luôn , cậu cũng chả có tâm chào họ.
- à quên mất , nếu chú em muốn mua đồ thì đến gian phòng số 292 đảm bảo chú em sẽ mua được đồ tốt.
Mặc Nhan không quên tặng Sửu một cái nháy mắt rồi mới rời đi.
Sửu không ở lại đây lâu cậu nhanh chóng đi thuê lấy một gian phòng linh khí mà nghỉ lại du sao Sửu cũng chạy cả đêm rồi cơ thể có chút mệt mỏi cứ nghỉ ngơi đầy đủ cho khỏe người rồi hẵng tính , mà giá thuê nhà ở đây cũng chắt phết , 10 viên linh thạch 1 tháng trong khi đó 1 viên linh thạch Sửu có thể luyện trong vòng 1 tuần mười viên là hơn hai tháng nhưng mà Linh khí ở gian phòng này rất nồng đậm còn nồng hơn cả ở phòng của cậu trên tông bộ , coi như cái giá này tạm chấp nhận được.