Chương 19: Con chết đi nhé?


Sói Mắt Đỏ một loài âm thú rất yếu, nó yếu đến mức suýt nữa không được xếp vào hàng âm thú, nếu như cho một con sói mắt đỏ đi chọi với một con chó ngao đen bình thường còn chưa chắc đã thắng, một loài yếu cả về thể chất lẫn tâm trí, nhưng loài này có một đặc điểm rất ' độc '.

Bản tính của loài này cực kì khát máu, thừa hưởng bản tính đói huyết của loài sói kết hợp thêm bộ não điên cuồng bị âm khí tẩy rửa cùng tập tính bầy đàn đã ăn sâu vào máu thì còn gì tệ hơn nữa, một đàn sói điên tấn công bất kì sinh vật sống nào mà nó gặp mà không thèm quan tâm đến là ai, nghĩ cái cảnh bị cả trăm con sói khát máu nhao vào xé xác thì cũng sợ thật, không chỉ có thế loài sói này còn nổi tiểng bởi tốc độ sinh sản cực kì nhanh khó nà giết sạch chúng được, chứa nói tới chuyện đàn sói này sẽ chiến ' khô mau' với bất kì kẻ nào cho đến chết thì thôi, các đàn sói nhỏ lẻ thường có quan tính sát nhập vào đàn sói khác lớn hơn lên bình thường bắt gặp một đàn sói 20 con thế này thật là hiếm.

Sửu vuốt nhẹ đầu của Huyết Nguyệt, cậu không sợ mấy con chó đen này chúng còn chưa đủ tuổi để tiếp cậu, nhưng mà có một thứ mà Sửu muốn, đôi mắt cậu từ đầu đến giờ chỉ dán chặt vào một con sói có vết sẹo ở mắt, con sói chỉ liếc cậu bằng một mắt đỏ chót của kẻ tâm thần nhưng trong đó lại ánh lên chút ít sự khôn ngoan mưu trí, một con sói đầu đàn cấp tốt trung cấp.

A huuuuuuuuuu.

Con sói chột mắt hú lên một hơi thật dài dài báo hiệu cho cuộc đi săn bắt đầu, những con sói trong đàn cùng sủa lên hửng ứng kẻ cầm đầu, ngay khi tiếng khú vừa dứt chúng liền phi lên lao thẳng vào Sửu trong khi con đầu đàn vẫn đứng đằng sau quan sắt " quả đúng là quỷ tốt trung cấp có khác, thông minh hơn mấy con chó kia nhiều." Sửu thở dài một hơi lách mình né một cú vồ cùng lúc thanh đao được rút ra nhẹ nhàng cứa qua cổ con sói vừa nhào đền, lưỡi đao lóe sáng trước ánh trăng mang theo sau một đường máu tuyệt đẹp, con sói rơi xuống đất không kêu gào một tiếng im lặng báo hiệu một buổi tàn sát đã đến.

Không để đồng loại của mình chết uổng phí những con sói còn lại nối tiếp nhau mà đến, những von sói mở mồn khôi thối của chúng ra cắn thẳng về phía Sửu.

Sửu nhếch mép cười đá thẳng về phía trước chúng thẳng vào mõn một con làm phát ra những tiếng ' rắc rắc ' thật là đau lòng, con sói bị sút bay về phía sau với cái mồn đã gẫy gần hết răng, Sửu không dừng lại mà ngay lập tức cậu vung đao vẽ ra một đường chém trên không trung căt bay đầu một con khác dám tiếp cận cậu, như một phản xạ tự nhiên Sửu liền quay người tay hóa thành trảo móc thẳng vào cổ một con sói khác tính ngoạn vào cổ cậu, ' cạch cạch ' những tiếng xương gãy giòn tan vang lên con sói còn không kịp kêu gào một tiếng, chưa được một phút đi qua mà Sửu đã chấm dứt sinh mạng của bốn con sói nhưng đàn sói không sợ chúng vẫn tiếp tục tiến lên, cùng lúc hai con sói phi nước đại nhảy lên vượt qua những con sói khác dùng những chiếc vuốt của chúng vả vào mặt Sửu.

Sửu dùng xác con sói trên tay quật bay hai con chó khó chịu kia đi tiện tay ném luôn cái xác, nhưng chả để cho cậu nghỉ tay những con khác lại xông lên, Sửu liên tục vung đao vẽ lên không trung những đường bán nguyệt máu tô điểm thêm khung màu sáng cho màn đêm u ám ngày hôm nay, cứ một đường đao là lấy đi một mạng, số lượng sói chết đã đến số mười nhưng chúng vẫn cứ tấn công Sửu với số lượng áp đảo, " hai mươi con sao ? Chưa già mà mắt đã mờ rồi " Sửu quệt vết máu trên mặt nhìn về phía đàn sói mà nở một lụ cười cuồng sát.

Một vài con sói tách đàn luồn ra phía sau Sửu nhưng cậu không quan tâm mà vẫn giả quyết đàn sói ở phía trước, một con sói nhanh chân tới trước nhảy lên vồ thẳng vào lưng Sửu nhưng cậu vẫn cố đấm nát sọ một con khác, dưới chân thì đạp bay một con vừa tiếp cận, con sói tưởng như sắp cắn được Sửu thì đột nhiên Huyết Nguyệt phóng ra dùng đôi răng nanh sắc nhọn cắn thẳng vào cổ cùng lúc quấn chặt lấy cơ thể con sói cả rơi xuống đất, con sói rẫy dụa một lúc thì sùi bọp mép tắt thơt chết.

Huyết Nguyệt buông xác sói ra ngửng đầu lên nhìn những con sói khác bằng cặp mắt sắc lạnh, nó bò chầm chậm về phía trước trong khi cái đâu vẫn ngửng lên, đôi mắt vẫn cứ nhìn thẳng vào lũ sói.

Huyết nguyệt vẫn cứ di chuyền chầm chậm tiếp cận mấy con sói, một con thấy vậy thì liền dùng chân đập thẳng xuống nhưng ngay khi bàn chân sắp chạm vào Huyết Nguyệt thì nó liền uống mình né ra thuận thế phóng thẳng lên quấn chặt vào chân con sói cắn thẳng vào cổ nó, con sói hú lên những tiếng đây đau đớn, cơ thể nó co giật miệng thì sùy bọt mép, độc của Huyết Nguyệt dần dần ăn mòn sinh mệnh của von sói cho đến chết, một cái chết đầy đau đớn.

Một con khác thấy vậy liền lao lên cắn thẳng vào Huyết Nguyệt nhưng bé rắn của chúng ta ngay lập tức bỏ xác con sói, lách người né ra một bên làm cho con sói cắn thẳng vào xác con kia, Huyết Nguyệt không bỏ qua cơ hội này nó phi lên quấn thẳng vào cổ con sói, Huyết Nguyệt quấn nhiều vòng rồi siết thật chặt , những tiếng 'rắng rắc' liên tiếp vang lên sức mạnh của loài răn không phải để trưng, không chỉ nổi tiếng với vũ khí ' nọc độc ' chết người loài rắn còn có sức khỏe vô địch, mang đi so sức thi rắn không ngắn bất kì đối thủ nào.

Huyết Nguyệt mất chưa đến 30 giây để dứt điểm con sói, trước khi chết con sói còn phải dãy dụa trong đau đớn một lục đã rồi mới ẳng, Huyết Nguyệt buông bỏ xác con sói ra, quay đầu lại nhìn Sửu, đàn sói vấn đến liên miên không dứt xác chết phải lên đến hàng chục con rồi mà đàn sói vẫn còn đông lắm.

Nhưng con sói khác lại đến làm phiền Huyết Nguyệt, nó quay đầu lại những tiếng rít nhẹ lại vang lên, một loạt các vệt đỏ trên cơ thể của nó đột nhiên ánh lên màu đỏ của máu, như một ngọn thương Huyết Nguyệt phóng thẳng lên phía trước với tốc độ không tưởng, nó mở cái mồn to đùng của mình cắn con sói, thiên phù thần 'huyết lực' được kích hoạt.

Trận chiến này kết thúc khi Sửu chém chết tổng cộng 128 con sói, bắt giữ một con đầu đàn, lúc này máu nhuộm đỏ một vùng thảo nguyên rộng lớn, xác sói có thể nói là chất thành đống cảnh tượng thật là kinh hoàng nhưng mà để qua đêm nay thì chắc đống xác này không cánh mà bay , Sửu cũng phải chiu một vài vết thương nhưng không đáng ngại, ngoài da mà thôi để một hai hôm là hết, lần này làm Sửu nhớ lại lúc trước cũng từng chém nhau với một đàn sói khác ở Thanh Thụ Lâm số lượng thì kém hơn nhưng chất lượng thì hơn hẳn lần này, trận đó công nhận là vật nếu không phải Sửu thủ ở một nơi khẹp thì chắc trận đấy chết mất xác.

Sửu lấy khốn Quỷ tác trói chặt con sói đầu đàn vào lôi nó về, thời gian này bắt đầu nguy hiểm rồi đó âm khí lên cao đến mức che khuất cả ánh trăng thì không ổn, bên cạnh lại con cả đống máu tanh tưởi thịt tươi chất thành đống thì còn gì vui bằng khác nào tiệc cho đám quỷ vật, phắn lẹ ngay còn kịp.

Do con sói phản ứng dữ dội quá lên Sửu phải đập ngất nó vác lên vai cho dễ di chuyển, Khuyết Nguyệt thì tiếp tục chui vào ngực Sửu mà ngủ hôm nay nó phải làm việc vất vả rồi thôi để nó nghỉ ngơi một lúc, Sửu còn cầm theo một cái bọc lớn rồi mới chạy như bay về thị trấn để lại đằng sau những cái xác sói không răng không vuốt.

Rất may là lần này trên đường ngoài mấy con thấy ma cùng âm hồn ra thì không gặp phải loài quỷ vật nào khác lên chỉ cần né bọn nó ra là về đến thị trấn an toàn.

Khác với ban ngày, ban đêm mới là thời điểm cái thị trấn này ' sống ' nhất, những ngọn đèn xanh lục ánh lên những vầng sáng yêu dị soi sáng thị trấn, người người tụ tập vào với nhau mà bàn tán rôn rả, những tiếng hò hét mời kết đội săn quái nối tiếp nhau mà vang lên, những hàng quán bầy bán đủ mọi thứ chải dài trên những con đường bằng đá, những hàng quán bắt đầu thắp đèn mở cửa, những cô gái với trang phục gợi tình khuôn mặt chát phấn đứng uỗn ẹo mời khách ( không phải lầu xanh đâu ) kẻ buôn người bán, kẻ hét người nói ... cảnh tượng sinh động ban đêm sao trái ngược hẳn vơi buổi sáng văng vẻ vậy ?

Sửu vác con sói chết ngất trên vai dạo bước qua dòng người tấp lập, cái mùi máu nồng đậm tỏa ra từ người cậu thu hút mọi sự chú ý, những ánh mắt sách bén như lưỡi dao lam, nhứng ánh mắt hiếu kì của kẻ tò mò, những ánh mắt ghen ghét của kẻ hèn nhát... những ánh mắt đó không làm suy chuyển được tâm trí của Sửu, sát khí từ từ tỏa ra cái lạnh vuốt ve sống lưng của mọi người, họ rung mình quay người đi những vẫn có những kẻ tiếp tục nhìn Sửu mà không thèm quan tâm thậm chí còn có những tiếng cười khúc khích khinh thường.

- ô chú em vừa tàn sát cả 1 đàn sói đấy à ? Chú em mạnh hơn anh tưởng nhiều đấy hắc hắc hắc.

Sứu liếc mắt nhìn về phía chủ nhân giọng nói đáp.

- ông anh có vẻ rảnh nhỉ, lúc này mà vẫn còn ngồi đây uống chè hút thuốc.

- hàng anh là hàng chất lượng vừa bày ra thì bán hết rồi, chú em có rảnh thì vào đây ăn miếng trầu cho vui miệng.

Văn Hỏa nói xong liền bỏ một miếng trầu cau vào miệng nhai tóp tép, Sửu bước lại gần đặp con sói cùng cái bọc xuống đât ngồi vào hàng nước cùng Văn Hỏa.

- chị cho em một tách cà phê đá đen cùng một điếu thuốc lá.

- quý khách đợi chút có ngay.

Chị chủ quán nhanh nhảu làm nước cho Sửu, mà quán nay là quán mà lúc sáng Sửu ngồi mà.

- chú em lần này đi săn có vẻ thu hoạch tốt nhỉ ? Mang về cả 1 con sói mắt đỏ quỷ tốt trung cấp.

- thừơng thôi, sói mắt đỏ thì có gì ghê gớm.

- cà phê cùng thuốc lá của quý khách đây ạ.

Sửu nhấp nhẹ một hớp ca phê đá đắng ngắt, cái cảm giác đắng của ca phê hòa cùng cái lạnh của đá thì đúng là tuyệt vời mới chỉ hớp thôi mà Sửu cảm thấy tỉnh táo lạ thường, cậu đặt ly ca phê xuống lấy một điêu thuốc đặt lên miệng, châm lửa hít một hơi dài rồi nhả ra từng làn khói trắng mờ ảo, quay người ngắm nhìn dòng người qua lại gương mặt cảm thụ cái thú vui nhỏ bé của đời người

Văn Hỏa vấn tiếp tục nhai miếng trầu đã đỏ chót trong miệng nói.

- chú em nhìn vậy mà 'chất' thật anh sdaay cũng chả được như chua em

- thật sao, em đây lại chỉ có cảm giác bình thường mà thôi.

- cái ' bình thường' của chú em anh đây tự nhận chả với tới được.

Văn Hỏa nhổ miếng trầu đi, vớ lấy cái điếu bên cạnh nhét thuốc lào vào châm lửa rồi hít một hơi dài từ từ thả ra những làn khói trắng mới nói tiếp.

- chú em có vẻ thích cái lạnh nhỉ ?

- chắc vậy.

Sửu nhàn nhạt đáp rồi rít cho mình một hơi dài trong đầu tự nhiên lại hiện lên câu nói.

" mẹ xin lỗi con, mẹ biết là không phải lỗi của con nhưng con hãy chết đi nhé, con được sinh ra là một cái tội của mẹ vì vậy con hãy chết đi để mẹ được yên lòng."

Lâu lắm rồi câu nói này lại mới xuất hiện trong đâu Sửu.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lê Sửu Tiên Lộ.