Chương 7 : Ngư Ông.
-
Lê Sửu Tiên Lộ
- lehungphat1999
- 2443 chữ
- 2019-08-26 12:58:18
Những ngày tiếp theo Sửu liên tục truy tìm yêu thú để giết , số lượng yêu thú chết trên tay cậu cũng phải lên đến vài chục mạng trong đó đa phần là yêu thú cấp một hạ phẩm cũng có một số ít là trung phẩm mà Sửu gần như phải đổi mạng để có thể giết được mấy con thú vật đấy.
Sau khi giết xong thì Lê Sửu lấy thịt của chúng để ăn , nó rất là ngon à , yêu thú càng cao cấp thịt càng ngon , máu thì dùng để uống lúc khát không tìm được nước nhưng hiện tại thì Sửu uống máu nhiều hơn uống nước ,máu của chúng rất ngọt uống vào cực đã , còn mấy bộ phận giá trị khác như móng vuốt , lông , răng ... thì Sửu gom hết vào một chỗ để lúc khác bán , hiện tại thì cậu chưa có ý định sẽ đi đến Thanh Sơn Thành mà muốn ở lại Thanh Thú Lâm tiếp tục ren luyện thể xác , quả đúng như lời lão Hổ Thực nói , chém giết là cách rèn tâm tình , luyện thân thể tốt nhất , ít nhất là Lê Sửu cảm giác như vậy.
Ren luyện thân thể ở đây không có nghĩa là ra tăng thể chất hay tăng cấp sức mạnh vật lý ... mà là gia tăng tốc độ phản xạ của não bộ , tăng tốc phản ứng của cơ thể , mài dũa chiêu thức chiến đấu , rèn luyện tâm chí kiên định bình tĩnh trước mọi cuộc chiện , bổ sung kinh nghiệm chiến đấu đó là những lợi ích mà việc chiến đấu với yêu thú mang lại cho Lê Sửu , minh chứng dõ nhất là cuộc đụng độ với con Báo Đốm , sau cuộc chiến đó Sửu có thể cảm thấy tốc độ phản xạ , sự nhạy cảm trong quan sát đều được tăng lên đáng kể , chính vì vậy mà cậu mới phải thay đổi kế hoạch.
Và đây là kết quả của mấy ngày qua , Lê Sửu dùng dao lột da , bẻ vuốt của một con hổ yêu thú cấp một hạ phẩm đỉnh cao , nó tương đương với luyện khí tầng ba nhưng vẫn bị Lê Sửu giết dễ dàng nếu là trước kia thì không thể dễ như thế này được nhưng mọi chuyện bây giờ đã khác , Sửu có thể thấy được mọi chuyển động của con hổ , có thể phán đoán được lúc nào con hổ ra đòn hay thu đòn để có thể né đi một cách đơn giản nhất hay tấn công vào chỗ hiểm một cách hiệu quả nhất , thế thì làm sao mà nó có thể thắng Lê Sửu được , chỉ cần cậu cẩn thận một chút là có thể dễ dàng chém đôi người nó.
- bọn này hết giá trị rèn luyên , phải vào sâu trong rừng thôi.
Lê Sửu thu xong bộ phận của con hổ vào một cái bọc lớn cùng với những bộ phận của yêu thú khác , cậu nhìn sâu hơn vào trong rừng một lúc thì mới khởi động chạy vút vào bên trong , tốc độ của Sửu đã nhanh hơn trước rất nhiều cả sự linh hoạt , nhanh nhạy nữa , cậu có thể chạy trong rừng mà không vướng vào cành cây nào hay phát ra một tiếng động , âm thầm giống như con báo vậy.
Chẳng biết đi được bao lâu rồi nhưng lúc này xuất hiện trước mặt Lê Sửu là một cái hang đông to mà rất sâu , ánh mắt của Sửu nhìn vào chỉ thấy một bóng đen bao trùm , hang động này mới được tìm thấy thôi nè , các bụi cây gai chằng chịt , dầy đặc mới được chặt phá để lộ phần cửa động , ở dưới đất những vết chân người vẫn còn lưu lại còn coa cả giấu vết yêu thú nữa , dựa vào kích cỡ dấu chân thì có 3 người đi vào trong động cùng một con gấu to , nhìn vào vết chân thì bọn này mới đi vào được chưa lâu thì bị con gấu kia phát hiện theo vào , " cấp chiến đấu của con gấu có vẻ khá mạnh , giựa vào vết chân thì con gấu nặng ít cũng phải 300 - 350 cân , còn bọn kia cũng không kém đi nơi nào , vết chân rất đều , những nhát chặt trên bụi gai rất ngọt , chắc cũng có chút sức mạnh , ba tên này gộp vào chắc cũng chém được con gấu kia. " Lê Sửu cúi xuống phân tích thật kĩ hiện trường , cậu cười nhếch mép nghĩ.
" có chuyện vui để coi rồi đây "
Lê Sử nhanh chóng làm một bó đuôc soi sáng đi vào hang đông , bên trong hang khá là ẩm thấp và ướt át cả hôi thối nữa, thỉnh thoảng từ đỉnh trần lại nhỏ xuống vài ba giọt nước nghe rất vui tai , càng đi sâu vào bên xong Sửu càng bắt gặp nhiều dấu vết của yêu thú hơn , những khúc xương nằm dải rác trên đường , những vết mài móng vẫn còn in sâu trên tường , mùi thối rữa của thịt vẫn thoang thoảng bên trong động , điều này làm Lê Sửu ngày càng hiếu kì hơn , chắc chắn trong động này có cái gì đó rất giá trị.
Đi sâu hơn một chút nữa thì mới có có ánh sang xuất hiện , " đến nơi rồi " , Sửu dập tắt bó đuốc vứt sang một bên, điều hòa hơi thở xuống mức thấp rồi từ từ tiếp cận nguốn sáng.
Những tiếng ồn liên tục truyền vào tai cậu , tiếng động của chiến đấu , tiến rít gào của yêu thú ,tất cả hòa vào với nhau tạo lên một bản hòa ca chết chóc " đây là tiếng rít của rắn không phải tiếng gầm của gấu " Lê Sửu nhăn mặt , cẩn thật nấp sau một tảng đá quan sát vào bên trong để xem chuyện gì đang sảy ra , ba người tuổi từ 18-20 , ăn mặc cùng một bộ quần áo màu đen ở ngực thêu lên chữ Hồ đang chiến đấu cùng một con Rắn to đùng , dài ít cũng phải 7m , cả người được bao phủ bởi một lớp vảy màu đen lấm tấm một vài vệt màu đỏ như máu , Lê Sửu đoán không nhầm thì con rắn này tên là Hắc Huyết Xà , một con yêu thú khá có tiếng ở Thanh Thú Lâm , một con Hắc Huyết Xà bình thường có thể dễ dàng phát triển đến cấp 3 , dựa vào độ dài cùng số lượng vết đỏ trên người nó mà ta có đoán được đẳng cấp của con rắn , con này vẫn còn non mới phát triển đến cấp một trung phẩm cùng lắm thì sắp chạm đỉnh , ba tên kia chắc chắn là người của Hồ gia trong Thanh Sơn Thành rồi.
Hồ gia không phải là dân bản địa ở đây mà mới di cư từ nơi khác về xây dựng gia tốc mới được có hơn 50 năm lên vẫn còn khá yếu , còn một lý do khác là Hồ gia mới chỉ phụ thuộc vào Hoàng Liên Tông ít lâu , đệ tử Hồ gia ở tông môn vẫn chưa gây dựng được gì nhiều lên tông môn chưa trợ cấp công pháp , pháp thuật ... cho họ lên người của Hồ gia vẫn luôn thuộc hàng yếu kem ở Thanh Sơn Thành , mấy tên này cũng không ngoại lệ , dù được tu luyện từ bé đến giờ cũng đã hai mươi tuổi rồi mà mới luyện khí tầng 4 tầng 5 , pháp thuật thì không biết thế nào , chỉ thấy mấy tên này đánh chay cùng con răn thôi à.
Nhưng mà Lê Sửu không thèm quan tâm tới mấy truyện ấy , mắt Sửu từ đầu đến giờ chỉ luôn tập trung vào một thứ , nước dãi từ mồn cậu tuôn ra như một con thú khát mồi , những cây nấm màu đỏ tuyệt đẹp đang xuất hiện trong mắt cậu , nhưng cây nâm cao hoảng 10 cm , có cây to đột biến cao đến 20 m , toàn bộ cây nấm được bao phủ bởi màu máu tuyệt đẹp , mùi thơm của máu lan tỏa trong không khí , đây chính là Huyết Tinh Nấm một loại linh thảo rất đắt , giá thị trường của một cây nấm cao 10 cm là 30 linh thạch một cây , loại linh thảo này muốn phát triển được cần phải có máu huyết của yếu thú bồi dưỡng thì mới phát triển được , do quanh năm hấp thụ máu yêu thú lên ẩn chứa trong cây nấm kia toàn là chất bổ dưỡng nhất trong máu thịt yêu thú đã được tinh lọc , Huyết Tinh Nấm có thể ăn ngay dùng bồi dưởng huyết nhục , thanh lọc máu huyết , ngoài ra Huyết Tinh Nấm còn dùng để luyện Thanh Huyết Đan , Rèn Thể Đan ... nói chung loại linh thảo này có tác dụng cực lớn đối với luyện thể sĩ ,nó còn có thể làm thuốc trị thương cấp cao lên giá của nó mới đắt vậy , ở đây có ít nhất 10 cây nấm cao 10cm và 3 cây cao 20 cm và còn một số cây non đang phát triển chưa dùng được.
Mê mẩn nhìn Huyết Tinh Nấm một lúc thì Lê Sửu mới dứt mắt quan sát thật kĩ toàn cảnh , hang động này cao hoảng 10 m rộng độ 30 m , những bộ xương yêu thú được chất đống trong động mọc xen kẽ trong đó là những cây nấm màu máutuyệt đẹp , bên dưới đất có vài viên đá phát sáng được vứt mỗi chỗ một nơi soi sáng toàn bộ hang động này , ngoài ba tên Hồ gia , Hắc Huyết Xà thì còn có hai cái xác , một là của Hoa văn Gấu cái còn lại là xác của Hắc Mao Sói , " những vết thương trên người con gấu này là do con người gây ra còn Hắc Mảo Sói kia là bị quấn đến chết , chuyện gì đang sảy ra vậy ? cuối cùng đây là động của ai ? Thằng nào đến trước" Lê Sửu tia nhanh đôi mắt đi khắp động tìm tỏi từng chi tiết một cuối cùng cậu cũng thấy một cái hang khác bị ẩn giấu bên dưới đống xướng , một cái hang động thừa sức cho răn lôi thêm một con vật khác bò qua , đến đây thì Lê Sửu hiểu chuyện gì vừa sảy ra rồi.
Đây là một cái động ẩn của con Hắc Huyết Xà dùng để nuôi chồng Huyết Tinh Nấm vô tình bị ba tên kia phát hiện , ba tên kia chưa vui mừng vì phát hiện một đống tiền được lâu thì bị bé gấu kia mò vào thế là hai bên đại chiến tranh rành Huyết Tinh Nâm , rất may ba tên kia đã thắng , bé gấu kia bỏ mạng , đúng lúc này bé răn kia lại vác mồi đến bồi dưỡng Huyết Tinh Nấm phát hiện có kẻ xâm nhập liền lao vào giết chả thèm quan tâm đến mọi chuyện , tiếc rằng ba tên kia vừa mệt mỏi chém giết con gâu lại gặp phải một con yêu thú mạnh mẽ khác thì làm gì có cửa bật lại , hết cách đành phải vất vả chống đỡ " mình đúng là thiên tài " đang trong lúc Lê Sửu tự sướng thì cuộc chiến bên kia vẫn tiếp tục . " mấy chú cứ chém nhau cho đã đi , tí nữa để anh hưởng hết cho , ha ha ha " Lê Sửu nở nụ cười sấu xa trong bụng quan sát từng chuyển động của trận đấu.
Mọi chuyện đúng y như những gì mà Lê Sửu đoán , hiện tại thì ba tên kia đang vất vả chống đỡ con rắn cố gắng phản công từng chút một nhưng mà tốc độ con rắn này quá nhanh nhẹ khác hẳn vẻ ngoài to lớn của nó , chưa kể mấy đòn tấn công của họ gần như là vô dụng đối với lớp vảy của con rắn.
- cứ thế này không xong , Nguyên , Vương lao lên quấn lấy nó để ta chuẩn bị Đại Hỏa Cầu.
Tên này nói xong liền bắt tay vào kết ấn niệm phép ,không cho bọn kia thời gian để suy nghĩ hay phản bác.
- được , ảnh Hải nhanh lên hộ bọn em.
Một tên cắn răn lao lên quấn lấy con rắn , tên con lại thấy thế do dự một lúc cũng lao lên theo.
Hắc Huyết Xà thấy thế giận dữ lao đầu thẳng về tên kia , quá nhanh không thể né hắn ta chỉ có thể dùng đao bồ thật mạnh về phía trước với ý đồ ngăn cản con rắn lại , ' ầm ' tên đó bị đẩy bay về sau trong khi chỉ để lại một vết trầy nhỏ trên đầu con rắn , quá yếu đuôi , con rắn rít lên hưng phấn tiếp tục lao đến tấn công hắn .
' Xoẹt ' vài cái vẩy bị bung ra ở phần thân , con răn giận dữ quật đuổi thẳng về tên phá đám , hắn ta sợ hãi dùng kiếm lên cản ' ầm ' thanh kiếm thì bị gẫy làm đôi con tên kia thì bị đập bay về sau , đập bay vào tường phun một ngụn máu.
- Mẹ kiệp , con chó.
Tên vừa bị húc bay đi vừa nãy lúc này đã đứng lên , cả người hắn đột nhiên đỏ như máu tỏa ra mùi huyết tinh đậm đặc , " phép thuật gia tăng thể chất ? " đó là những gì mà Sửu nghĩ trong đầu , tên này vừa dụng phép thuật khá giống Cường Thể Thuật của cậu , nhưng mà có vẻ như thuật này mạnh hơn rất nhiều chiêu của Sửu , kết quả trận chiến này có vẻ không như Sửu nghĩ.