Chương 136: Huynh Đệ, Đàn Em Ngươi Đã Tốt Nghiệp Chưa?


Số từ: 2790
Nguồn: tangthuvien.com
- Ai nha, nguyên lai ngài là một vị thần tứ bá tước! Thất kính! Gặp ngài là vinh hạnh của ta! Mời ngồi!
Đỗ Trần nhanh chóng tiếp đón hai người vào nhà, trong lòng nghĩ thầm,
Hắc, có ý tứ, xem ra sát thủ này không muốn đả thảo kinh xà, cho nên thay đổi thủ đoạn khác - man thiên quá hải, trước tiên kết giao với mình, sau đó chính đại quang minh hạ thủ!


Nhưng mục đích bọn chúng là gì? Giám thị động hướng của mình sao? Hay là có ý đồ khác? Cái này mình phải chậm rãi điều tra.

Brockman mỉm cười ngồi trên ghế, từ khi hắn vào cửa đến khi ngồi xuống, trong lúc giơ tay nhấc chân đều lộ ra khí chất quý tộc, phi thường cao nhã, ngoại nhân không nhìn thấy chứng cớ chứng minh thân phận của hắn, cũng có thể từ nghi biểu nhận định người này là một cao đẳng quý tộc đã được đào tạo.

Tiểu ngư
Fancino được Đỗ Trần cho chạy thoát đứng phía sau Brockman, mặt vô biểu tình, vừa nhìn hình dáng thì đó là một tùy tùng bảo tiêu cao lớn.
- Huân tước nhân từ mà thiện lương, có thể biết được ngài, ta vô cùng vui! Fancino, mời huân tước các hạ xem gia huy của ta!
Thanh âm của Brockman cũng ôn văn nho nhã, Đỗ Trần không chút nghi ngờ, mỹ nam tử lại có thân phận cùng phong độ như Brockman, vứt ra đường cái, nhất định sẽ khiến vô số thiếu nữ hoài xuân vây xem.
Sát thương lực của người này với nữ tính, so với mình còn cao hơn một chút...
Đỗ Trần khoát tay:
- Không, thần tứ bá tước đại nhân, không cần phải nghiệm khán gia huy, nghi thái cùng phong độ của ngài đã bán đứng ngài rồi. Ta tuyệt không hoài nghi thân phận của ngài.
Thứ gia huy này tùy tiện có thể ngụy tạo một bó lớn, xem hay không xem thì có ý nghĩa gì.
Nghe Đỗ Trần tán dương, Brockman mỉm cười, lộ ra hàm răng tiêu chuẩn của quý tộc:
- Huân tước các hạ quá khen, phong độ cùng nghi biểu của ngài cũng khiến cho ta kinh hãi.
Hai người tán tụng nhau một hồi, đây chính là cách nói chuyện của quý tộc, cũng là một trong những tuyệt kỹ của Đỗ Trần. Chờ khi tán dương đủ rồi, Đỗ Trần khiếm ý nhìn cửa một chút:
- Thật sự xin lỗi, người hầu bên cạnh ta chỉ có một, bây giờ hắn ra ngoài làm việc, không thể chiêu đãi ngài. Vậy, bá tước đại nhân thân ái, ngài lần này đến đây là vì sự tình gì?
- Người xin lỗi hẳn phải là ta, ta tới quá đường đột! Bất quá, chuyện phát sinh gần đây trong trấn này khiến ta kinh ngạc. huân tước đại nhân ngài yêu quý bình dân nhiều như vậy, thật sự là một vị bằng hữu đáng kết giao, cho nên ta mới mạo muội tới làm quen với ngài!
Nói xong, hắn ý bảo Fancino đưa cho Đỗ Trần một phần lễ ra mắt nho nhỏ, một cái vòng cổ bằng đá quý và bạch kim, trên đó còn đính một viên tinh thạch hình lăng trụ màu xanh thẫm.
Đồ tốt! Tạm không nói tới giá trị của bạch kim cùng đá quý, riêng một mai hồn tinh của cao cấp ma thú cũng là vô giá rồi.
- Lễ vật của ngài quá quý trọng, cảm tạ ngài!
Đỗ Trần nhận vòng cổ, dựa theo quy củ của quý tộc. hắn đứng lên có chút cúi mình nhận lễ vật.
Mà y theo lễ nghi quý tộc, Brockman trong khi đứng lên sẽ tiếp cận Đỗ Trần, hắn cũng làm thật như vậy, nhưng Brockman thừa dịp ở gần Đỗ Trần, bàn tay bạch ngọc tựa hồ lơ đãng chạm vào ngực Đỗ Trần một chút.
Kháo, cũng là đồng hành!
Đỗ Trần cuồng tiếu, hắn bây giờ rất cao hứng, hoặc là phải nói là hưng phấn! Brockman, ngươi quá sáng ý, lão tử hiểu rồi, ngươi hẳn là muốn từ trên người ta lấy đi đồ vật gì đó, lần này là ngươi thử ta.

Thần tứ bá tước đại nhân tôn qúy, kỹ thuật thâu đạo của ngài tại thế giới đấu thần có thể đã đạt tới điên phong rồi, nhưng so với kỹ thuật của người trước mặt này, tặc tổ tông của thâu đạo hành nghiệp mấy trăm năm trên tam đại lục so ra...
Đỗ Trần rất muốn hỏi một câu
Huynh đệ, đàn em ngươi đã tốt nghiệp chưa?

Hai người một lần nữa ngồi xuống, Brockman đắc ý nghĩ,
Ai, thử dò xét một chút, quả nhiên,
nghệ thuật cao nhã
của ta thật hoàn mỹ khiến cho Francis không hề phát hiện, chuyện này rất bình thường, cho dù là thất cấp đấu thần cũng không có thể phát giác
nghệ thuật
vô hạ hoàn mỹ của ta. vậy, ta rất nhanh sẽ
lấy
lại được
số 6
! trước kia thật sự quá lo lắng rồi.
Đỗ Trần trong lòng lại tính toán, trong ngực người này lộ ra quyển trục, hai cái bài tử, trên cổ mang một thánh khí nhỏ hình cầu, nội y của hắn mềm nhẵn, hẳn là kim tằm ti, vừa rồi thất thủ, không tiếp xúc được nội khố của hắn, không biết có đúng hay không nhưng chắc là hàng cao cấp...

Thử
nhau một hiệp, Brockman tiếp tục nói:
- Huân tước các hạ, theo quan viên của trấn nói, ngài trước mắt là đệ tử, chuyến này ra ngoài du học, vậy ta có thể mạo muội hỏi lữ trình của ngài không?
- A, ta định tới vân vụ sâm lâm, sư phụ ta cùng các học sinh đang ở đó rèn luyện vũ kỹ!
- Ai nha, quá xảo hợp!
Brockman vui vẻ nói:
- Là như thế này, tổ phụ của ta sắp mừng thọ tám mươi tuổi, ta muốn vì lão nhân gia bắt một đầu cao cấp dị thú làm thọ lễ! Mà vân vụ sâm lâm lại chính là lựa chọn tốt nhất! Francis huân tước, chúng ta có thể cùng đi không?
- Điều này... có thể làm phiền tới ngài không?
- Sẽ không đâu!
Brockman cười nói:
- Hơn nữa, ngài ngồi xe ngựa, như vậy quá chậm, ta sợ sẽ ảnh hưởng tới hành trình của ngài, không bằng ngài ngồi Á Long liễn của ta, thế nào? Chỉ cần một ngày, chúng ta có thể bay đến bên ngoài vân vụ sâm lâm.
Á Long liễn? Đỗ Trần cả kinh, đây là hàng cao cấp a, đừng nói mình, ngay cả vua của các cường quốc khắp tam đại lục cũng không nhất định có.
Hơi trầm ngâm, Đỗ Trần vui vẻ đáp ứng thỉnh cầu của Brockman.
Brockman thầm cười lạnh, hỏi thiên chỉ địa:
- Chẳng biết người hầu cùng tùy tùng của ngài có bao nhiêu? Ta sẽ an bài chỗ ngồi cho bọn họ.
- Ta chỉ có một dưỡng nữ, một tùy tùng, còn có một quản gia, tính cả ta là bốn người, ngài không cần đặc ý chuẩn bị chỗ ngồi đâu!

Cái gì? Fancino không phải nói bên người Francis có hơn một trăm vong linh nữ hầu sao? Sao bây giờ chỉ có bốn người? Chẳng lẽ bọn họ đã ra đi?

Brockman nghi hoặc không thôi.
Hai đạo tặc cùng là đồng nghiệp đấu trí, nói chuyện vui vẻ. Lúc này tại rìa vân vụ sâm lâm xa xôi, lão đổ quỷ Demis cũng chơi rất thoải mái.
Thị trấn York, một đám người tụ tập tiến vào vân vụ sâm lâm, đây là nơi đến của đông đảo mạo hiểm giả, nơi gặp nhau của các thế lực ngầm khắp tam đại lục.
- Haha, Demis giáo thụ của các ngươi lại chuyên tâm sáng tác nghệ thuật!
Demis bươc vào một đổ trường, giơ cao hai tay nhìn các học sinh bên ngoài đang chờ cười nói:
- Các học sinh, ai còn có đồng tệ nào mau chi cho nghệ thuật sáng tác của ta!
Các học sinh buồn bã cúi đầu, ngay cả Jason giầu có nhất, đều không chịu được nói:
- Giáo thụ! Lữ phí trên người chúng ta đã bị ngài lấy sạch rồi, bây giờ chúng ta ngay cả tiền mua vật phẩm chuẩn bị cho chuyến đi cũng đều không có nữa.
- Ai, chẳng biết tại sao, ta đột nhiên rất nhớ Francis đồng học!
Demis thở dài, đột nhiên, từ đổ trường lao ra mười mấy tráng hán, bọn họ còn chưa có mở miệng nhưng Demis - đang quay lưng về phía bọn họ, rất thản nhiên nói:
- Được rồi, ta thừa nhận, ta không có tiền để trả tiền thua bạc... các ngươi không nên đánh vào mặt và tay ta, ta còn muốn nhờ chúng mà tiếp tục kiếp sống nghệ thuật của ta.
Bịch bốp bốp! Chưa kịp nói gì, bọn tráng hán đã đánh cho Demis lăn quay ra đường, bọn họ sẽ không đánh như các đấu thần, mà cứ nhằm vào mặt và tay Demis mà đánh nên Demis bây giờ biến thành
đầu heo
rồi.
- Đủ rồi, đừng đánh nữa.
Anne đồng học không chịu nổi nữa, tiến lên quát mọi người dừng lại.
- Thiếu nợ thì trả tiền, nếu không sẽ đánh! Đây là quy củ của trấn York, cũng là quy củ của đổ trường khắp tam đại lục, tiểu thư, xin tránh ra!
Tráng hán đầu lĩnh mơ mơ hồ hồ đánh giá Anne:
- Nếu ngươi nguyện ý thay hắn trả nợ, ta thật ra còn có thể suy nghĩ đôi chút, bất quá... phương thức trả nợ cũng phải thương lượng một tý.
- Các ngươi...
Anne chỉ vào bọn họ liền muốn mắng chửi, nhưng nàng lại nghĩ,
Francis đồng học không thích nữ nhi dã man! Như vậy đi!

Nàng lấy một chuỗi vòng cổ giấu trong áo, giao cho tráng hắn:
- Cầm đi, chỗ này đủ để trả nợ chứ.
- Hắc, tiểu nữu thật có đồ tốt. Tốt lắm, lần này buông tha cho ngươi, bất quá tiểu thư xinh đẹp, nếu ngươi muốn tìm một chút thú vui tại trấn York, có thể tìm ta!
Tráng hán lập tức trở về đổ trường.
Anne tức giận trừng mắt bọn người đổ trường, lại khinh thường nhìn nhằm chằm Demis,
Giáo thụ chán ghét, hừ, thích thú đánh bạc mà không có tiền, mà ngươi cũng không có thắng tiền! Ngẫm lại Francis có phong độ như vậy, ôm tiểu Bối Bối đáng yêu, một tay có thể thắng đổ thần lợi hại nhất tam đai lục L’Griffins...
không có quản đến lão đang nằm trên mặt đất. Lão đổ quỷ cũng không thèm để ý, hắn trừng mắt nhìn mọi người vây xem, đột nhiên nhảy dựng lên, chạy đến trước mặt ba người phụ nữ, cười nói:
- Ba vị tiểu thư xinh đẹp, khuôn mặt các ngươi quả thực là nghệ thuật phẩm tuyệt diệu! Có thể cho ta dụng hội họa ca ngợi các ngươi không?
Ba đàn bà nghe vậy mừng rỡ, trong đó một độc nhãn long, hai người kia thì một người có cái răng cửa to đùng, một người mặt đầy nốt đậu mùa, hơn nữa các nàng nhìn qua tối thiểu cũng đá ngoài bốn mươi rồi.
- Hừ, ta hoài nghi đầu óc Demis giáo thụ có vấn đề!
Fancino không thích tác phong kẹt xỉ của Demis, kéo mấy vị đồng học tới bên cạnh lão thầy bói đang đứng bên đường.
- Tiên sinh, nhìn ấn đường của ngươi phát ám, sắp tới nhất định có hung sự.
Các để tử lại càng nhàm chán, không thể khác hơn là đánh giá York trấn. Không lâu, bọn họ đã thấy Demis cùng ba nữ nhân nọ ở đầu đường bắt đầu đánh bạc. Tiếp đó, Demis thua mất áo, thua mất quần, nay cả cái búi tóc dài cũng bị thua nốt...
Chẳng biết Demis cùng ba nữ nhân nói gì đó, hắn mặc một cái nội khố, đi bộ hướng về vân vụ sâm lâm, trong lúc hắn đi tới rừng rậm tràn đầy sương mù, đột nhiên vắt giò lên cổ mà chạy.
- Đáng chết, hỗn đản này muốn chạy!
Ba mụ đàn bà nọ phát hiện
âm mưu
của Demis, phi thân đuổi theo.
Lại là một hồi kịch bát nháo.
- Ai, vận mệnh nữ thần a! Lại là chuyển động luân bàn của nàng rồi!
Lão thầy bói học ngữ khi của Demis nói ra một câu, đứng dậy thu thập hành lý.
- Bowen tiên sinh, Demis giáo thụ không có nguy hiểm gì chứ? Ta xem tốc độ của ba mụ đàn bà xấu xí đó thật nhanh, các nàng nhất định là cao cấp đấu thần!
Porter quan tâm.
Lão thầy bói mở ra miệng đầy răng vàng, bĩu môi nói:
- Cao cấp đấu thần cái rắm, Demis điên rồi, hắn sao ngay cả ba mụ đàn bà này cũng dám chọc vào? Không đúng, lão Đổ quỷ hôm nay hình như cố ý dẫn ba mụ đàn bà này đi.
- Không có người tranh giành, tốc độ nhanh mấy đi nữa thì trong vân vụ sâm lâm cũng vô dụng, đối với phân biệt phương hướng, điểm này đối với đầu thần cũng như người thường! Đi, chúng ta tiến vào trong vân vụ sâm lâm.
Bowen khiêng bao tải, chậm rãi đi về phía vân vụ sâm lâm:
- Anne, chúng ta đứng ở cửa chờ ngươi, ngươi vào trong lữ quán lấy một ít đồ.
- A, ta phải đi sao.
Anne tạm thời tách ra khỏi mọi người, trong lúc lấy đồ vật rời lữ quán, đột nhiên, mười mấy tráng hán của đổ trường vừa rồi vây lấy nàng.
- Các ngươi muốn làm gì?
Anne cả kinh.
Tráng hán đầu lĩnh tiến lên một bước
Ba, ba, ba
hắn liên tục vả miệng mình mấy cái, sau đó quỳ xuống mặt đất, cung kinh giơ hai tay trả lại Anne vòng cổ vừa rồi:
- Tiểu thư tôn quý, vừa rồi ta xuất ngôn vô ý, xin người thứ tội. vòng cổ này sau khi chủ nhân xem qua liền bảo ta chuyển lời tới người, hắn không dám thu vòng cổ của người, mặt khác, lão bản của đổ trường tại York trấn xin hướng tổ phụ cùng cha người vấn an!
Anne cảm thấy kinh ngạc:
- Lão bản của các ngươi nhận biết vòng cổ này?
- Đúng vậy, chủ nhân nói, hạng liên này là năm đó khi người xuất sinh, hắn đã tặng cho quý gia tộc.
Anne lè lưỡi, nhanh nhẹn nói:
- Vậy các ngươi nhớ kỹ, hôm nay các ngươi coi như chưa gặp ta, cho dù lão bản các ngươi gặp cha ta cùng tổ phụ, cũng không nói gặp ta.
- Tuân mệnh!
Bọn tráng hán cúi đầu trầm giọng ứng thanh.
- Được rồi, nếu có một người tên Francis tới trấn này, các ngươi phải thỏa mãn hết thảy yêu cầu của hắn, còn nữa, không được nhắc tới ta.
- Ta lập tức thông tri cho tất cả các thế lực ngầm của York trấn, chuẩn bị nghênh đón Francis đại nhân!
Tráng hán do dự một chút nói:
- Vừa rồi người nọ là sư phụ của người sao? Anne tiểu thư, xin ngài coi chừng, sư phụ ngài tựa hồ cố ý trêu chọc ba mụ đàn bà nọ, mà theo chủ nhân ta nói, ba mụ đàn bà nò hết sức nguy hiểm! Các nàng cũng không phải nhân loại.
- Cái gì? Ta muốn đi thông tri cho Bowen tiên sinh, cảm tạ các ngươi đã cho biết.
Anne xoay người đuổi theo bọn Bowen.
- Bất quá các ngươi không được phái người theo ta.
Ngay khi các học sinh biến mất trong vân vụ sâm lâm, Đỗ Trần ôm nữ nhi, đang ngồi trên Á Long liễn của Brockman than thở không thôi;
- Thần tứ bá tước đại nhân, công cụ giao thông của ngài thật sự quá tuyệt vời, ta không nghi ngờ việc trong một ngày có thể tới được trấn York.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liên Hoa Bảo Giám.