Chương 325: Ba Ngàn Vs Mươi Vạn (Ii)
-
Liên Hoa Bảo Giám
- Du Tạc Bao Tử
- 2195 chữ
- 2020-05-09 08:27:24
Số từ: 2190
Nguồn: tangthuvien.com
Đỗ Trần lẳng lặng nhìn thoáng qua Đỗ Đức, lại nhìn lữ đoàn hai của mình một chút, đột nhiên chỉ vào Đỗ Đức lớn tiếng quát:
- Hồ đồ! Ngươi muốn hại chết con dân của ta sao? Đỗ Đức, lập tức cho quân phá vòng vây.
Đỗ Đức không đáp, lúc này một người bước ra từ trong quân trận, đầu đội quân khôi lớn, mặc chiến giáp Liên Hoa màu đen theo tiêu chuẩn, đúng là Porter:
- Francis, bây giờ không phải lúc phát tiết tính tình, chuyện đã không thể vãn hồi, ngươi để cho Đỗ Đức thỏa sức làm.
Porter một mặt kéo Đỗ Trần, một mặt nghe vào tai hắn nói nhỏ:
- Vô luận Đỗ Đức làm gì, đều là ta phê chuẩn, chờ khi đánh bại thú nhân rồi ta nhận tội với ngươi. Bây giờ bỏ chạy trối chết, so với chuẩn bị nghênh địch… ngươi hẳn làm ra một lựa chọn chính xác.
Một binh lính trong quân trận gầm nhẹ:
- Đại nhân đối đãi với chúng ta như tay chân, huynh đệ ở đây đều ghi tạc trong lòng! Đối với quân nhân chúng ta, chúng ta không muốn bị đồng bào nhìn như một chi hỏa đầu quân vô dụng! Đỗ Đức đại nhân dạy chúng ta một việc - vinh dự của quân nhân, là dụng thi cốt của địch nhân ghi lại! Xin đại nhân ân chuẩn cho chúng ta xuất chiến.
- Xin đại nhân ân chuẩn chúng ta xuất chiến.
Ba ngàn người gầm lên.
Đỗ Trần bóp mũi, hừ lạnh nói:
- Tốt, tốt! Còn có thể nói cái gì? Đỗ Đức, ba ngàn huynh đệ, thiếu một người ngươi cũng đừng trở về gặp ta.
Hắn phất tay áo rời đi, kéo theo Porter. Porter gầy yếu cước bộ lảo đảo:
- Porter, ngươi theo ta vào thông đạo dưới đất, Dịch Cốt, ngươi ở lại đây, hết thảy nghe Đỗ Đức! Ariza... Ariza đâu?
Trên khóe miệng thiết diện của Đỗ Đức lộ ra một nụ cười lãnh đạm:
- Nghĩa phụ, Ariza binh đô đang chấp hành nhiệm vụ!
Nói xong, hắn giơ cao lên trường kích:
- Lữ đoàn hai nghe lệnh, trong vòng nửa khắc toàn bộ thành viên xuống thông đạo dưới đất, dọc theo thông đạo... lui lại.
------------------------
Thượng tướng Hamer là tổng tư lệnh quân đoàn ba của Mc Allen, là hoàng tộc trong thú nhân - một trong những tướng lĩnh vĩ đại nhất sư tộc, hôm nay đang ngồi trên lưng thú khoa đa khổng lồ, nhìn đoàn quân đang cuồn cuộn tiến đánh bộ chỉ huy Lanning, hưng phấn tru lên.
Tham mưu của hắn, chuẩn tướng hồ tộc cũng ngồi trên lưng thú khoa đa, cười thản nhiên nói:
- Tướng quân lần này bệ hạ lệnh cho mười vạn đại quân thủ hạ hiệp đồng tác chiến, hơn nữa dùng Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận tinh duệ nhất cùng hậu thổ pháo đều cấp cho ngài...a. Chờ khi công phá bộ chỉ huy Lanning rồi, thuộc hạ sợ rằng ngài sẽ được xưng là nguyên soái.
Hamer vung tay lên, hàn khí trong mũi thở ra:
- Nguyên soái? Hừ, nhưng ta càng muốn Angius hơn.
Hắn rút ra bội kiếm, giơ lên cao nói:
- Mười tám năm trước, Angius đột phá phòng tuyến nơi tay ta, đánh thắng chúng ta! Hôm nay, ta phải bắt hắn hướng chí cao phụ thần Auerbach báo cáo! Toàn quân nghe lệnh, đẩy nhanh bước tiến. Giết!
- Giết!!!
- Hống!!!
Thú nhân rít gào điên cuồng vọt tới trước, một lát sau, chiến đội trên bầu trời báo cáo:
- Thượng tướng Hamer, Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận đã kích vỡ phòng tuyến cuối cùng của Lanning, bộ chỉ huy của địch nhân ở ngay trước mặt! Lộ quân thứ ba đã phối hợp với lộ quân thứ hai của ta, hoàn thành hợp vây bộ chỉ huy Lanning.
- Ha ha, tốt! Nói cho bộ đội tiên phong, sinh cầm Angius cho ta, nhất định phải bắt sống.
Hắn cười lạnh liếm môi, hưng phấn, hai mắt đỏ lên. Nhưng không mất đi lý trí phân phó:
- Gọi Hoàng Kim Bỉ Mông chú ý tốc độ tiến quân, không nên thoát khỏi đại quân, đồng thời chú ý phối hợp lộ quân thứ hai bên bờ Tinh Hà - nhất định phải bảo trì trận thế, không để một người Lanning nào chạy thoát.
Hồ tộc nói:
- Tướng quân duệ trí! Thật không biết tại sao, nhân loại luôn coi thường trí tuệ của thú nhân chúng ta! Bất quá, tướng quân hôm nay đánh bại Angius chiến công hiển hách là nói cho nhân loại, nhân tài thú nhân chúng ta mới là chủng tộc trí tuệ.
Hamer cười ngạo nghễ, nhưng hai tròng mắt đầy máu lại nhìn chằm chằm phía trước:
- Trí tuệ của chúng ta không dùng vỗ mông ngựa mà có được, không thấy được Angius bị trói tới trước mặt ta, chúng ta chưa lấy được thắng lợi cuối cùng.
Hamer lại hưng phấn, nhíu mày nói:
- Không ai đóng ở công sự phòng ngự sao? Truyền lệnh, không cần sinh cầm Angius nữa, kêu Hoàng Kim Bỉ Mông dụng thổ pháo oanh nát nơi này cho ta! Đánh bộ chỉ huy Lanning thành đất bằng.
Chuẩn tướng hồ tộc ngạc nhiên nói:
- Tướng quân, sinh cầm Angius so với tìm được một cụ thi thể nát thành mảnh nhỏ thì tốt hơn a.
Hamer lắc lắc đầu:
- Nhân loại luôn giảo hoạt, tiền tuyến đột nhiên xuất hiện nhiều phòng ngự công sự không người như vậy, nói không chừng có âm mưu gì, mục tiêu chủ yếu của chúng ta là phá hủy hệ thống chỉ huy của Lanning, mà không phải đi báo thù tuyết hận cho mình ta.
Hắn vung bội kiếm:
- Lập tức sửa đổi mệnh lệnh của ta! Tiền tuyến tập trung thánh khí pháo, công kích bao trùm bộ chỉ huy Lanning.
Quang mang màu vàng lóng lánh tầng tầng lớp lớp. Phiêu tuyết đại thảo nguyên trong đêm khuya bị chiếu rọi như bạch trú. Thú nhân điên cuồng hoan hô, nhưng bộ chỉ huy Lanning không chút động tĩnh...
Lúc này thì, Hamer đang ngồi đột nhiên kêu lên một tiếng, thân thể khổng lồ lắc lư.
- Oanh!
Không phải hắn lắc lư, mà là cả mặt đất lắc lư.
Hamer cả kinh, lệnh thú tộc đứng vững, nhìn lên trời hỏi. Sư thú chiến đội đáp:
- Tướng quân! Bộ chỉ huy Lanning, trong phương viên mười dặm phụ cận mặt đất bắt đầu sụt lún.
Kỳ thật không cần phải nói, Hamer đang từng thấy được, phạm vi phương viên mười dặm, sau khi hắn tập trung thánh khí pháo oanh kích thì toàn bộ bắt đầu sập xuống, trong khoảnh khắc biến thành ao lớn.
Mười vạn thú nhân đại quân bị vây trong đó, tất cả đều đứng trong ao.
Hamer thần sắc biến đổi, đáng chết, hắn hét lớn:
- Bẫy! Có bẫy! Toàn quân bảo trì trấn tĩnh.
Vừa dứt lời, hai sư thú từ phía tây bay tới, phía trên còn mang theo kỵ sĩ, dáng vẻ thê thảm:
- Tướng quân! Vừa rồi lộ quân thứ hai bên bờ Tinh Hà bị chặn, bờ sông hơi lún xuống đột nhiên toát ra một đội lính Lanning, bọn họ không công kích chúng ta, chỉ dùng hai thánh khí pháo oanh kích bờ sông, bây giờ...
- Bây giờ làm sao?
- Bờ sông bị đánh sụp, nước sông theo thế mà vào, tiến vào trong ao lớn do động đất hình thành! Bây giờ, bây giờ các huynh đệ đều chìm trong nước sông sắp đóng băng, trên trời tuyết vẫn rơi... rất nhiều thân thể yếu đuối đã bị đóng băng chết lạnh.
Hamer thân thể nhoáng lên, suýt nữa ngã từ trên lưng thú xuống. Đội ngũ của hắn hô lớn:
- Nguyên soái, mau, mau nghĩ biện pháp rút lui.
Trên đại thảo nguyên, mười vạn thú nhân bị vây ở bộ chỉ huy, sau đó dụng thánh khí pháo oanh kích, không nghĩ, bọn họ lại tự mình đánh mình rơi vào ao, một mảnh hỗn loạn! Mà theo đó nước sông ào ạp theo tiến vào ao, khiến cho thú nhân thể nghiệm tư vị của nước sông đóng băng...
Mà lúc này, nơi thông đạo cách xa bộ chỉ huy, Porter chỉ vào bản đồ nói:
- Hì, là thế này! Theo đó Ariza ẩn dưới đất cạnh bờ Tinh Hà, đột nhiên chui từ dưới đất lên, băng hỏng bờ sông, thú nhân bây giờ như là một đống tượng băng.
Đỗ Trần vuốt mũi:
- Là bởi vì Đỗ Đức cho ngươi một kế hoạch mà tin tưởng nhất định thành công, cho nên ngươi đã phê chuẩn, ngay cả ta cũng gạt?
Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm Porter.
Porter cười lè lưỡi, đi tới góc phòng, hai tau cầm lấy ô mai, quân mạo che nửa mặt hắn, nhỏ giọng nói:
- Nếu nói cho ngươi, ngươi dám chắc không thể cho con dân của mình đi mạo hiểm, ta chỉ có thể gạt ngươi... Francis, đừng nhìn ta như vậy.
Hắn rụt cổ:
- Tự mình phê chuẩn cho Đỗ Đức, lại không được sự đồng ý của lĩnh chủ đại nhân mà mượn lính lãnh địa mạo hiểm... Porter nhận tội! Ngươi, ngươi muốn thu thập ta thế nào?
Đỗ Trần trừng mắt với Porter:
- Chờ khi đánh xong rồi nói!
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm bản đồ:
- Quân đội của thú nhân đã tan, nhưng bọn họ còn không ít cao thủ, không có bị đóng băng như binh lính bình thường, cũng nhiều hơn chúng ta nhiều... Đỗ Đức muốn làm gì tiếp?
Porter lè lưỡi:
- Tên kia nói... lúc này phụ thân nhất định phái Dịch Cốt ra ngoài chặn lại cao thủ thú nhân bay lên trời, sau đó... hắc hắc, hắn dưới sự trợ giúp của Dịch Cốt, dụng một băng một hỏa, hai thánh khí pháo cho thú nhân trong nước hưởng một bữa tiệc lớn, tên là... băng hỏa nhị trọng thiên.
Trên mặt đất, thú nhân đã không còn trật tự nữa, quân đội tan tác, ngay cả tổ chức dân binh đều không bằng.
Hamer đem hết toàn lực cố gắng vãn hồi thế trận, nhưng hắn phát hiện, khi cao thủ thú nhân bay lên trời, một đoàn hắc vụ bắt đầu tùy ý cách sát, mà dưới đất lại có hơn mười tiểu đội Lanning, giết chết các thú nhân may mắn chạy từ trong nước lạnh ra, đang chạy trối chết, thân thể còn run rẩy...
Lên trời không đường, xuống đất không cửa, đây là hiện trạng của Hamer, hắn đứng trong nước, thân thể so với nước băng còn lạnh hơn.
Hắn rất thất vọng, nhưng hắn vẫn bảo trì trấn tĩnh! Bởi vì bằng vào kinh nghiệm nhiều năm cầm quân, Hamer nhạy cảm xem tình hình địch nhân cũng không nhiều, chỉ cần mười vạn đại quân có ba ngàn thú nhân khôi phục trấn tĩnh, bọn họ sẽ hoàn toàn có thể chiến thắng địch nhân:
- Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận! Các ngươi là chiến sĩ tinh duệ nhất đế quốc, trấn tĩnh! Lợi dụng thân thể cao lớn của các ngươi, đạp bằng băng giá đánh lên, huynh đệ khác theo Hoàng Kim Bỉ Mông mở đường máu.
- Hống! Theo chúng ta đi. Vác hậu thổ pháo từ trong nước lên, bắn cho ta.
Một cự thú màu vàng hống lên, thú nhân bắt đầu tụ lại phía hắn, trật tự khôi phục rất nhiều.
Từ khi bị hãm vào trong ao, hết thảy đều phát sinh điện quang hoả thạch, ngắn ngủi hơn mười miễu thời gian, đại quân thú nhân trải qua hãm địa, hồng thủy đổ vào, đột nhiên có quân đội tấn công, nhưng trong tình huống này, Hoàng Kim Bỉ Mông trấn tĩnh đứng dậy, thú nhân đệ nhất binh quả nhiên danh bất hư truyền.
Lúc này thì, một thánh khí pháo chẳng biết từ đâu bắn ra, thất cấp, nói mạnh không mạnh, nói yếu không yếu! Nhưng nó oanh kích vào nước lạnh, hơn nữa lại là băng sương hệ...
Thất cấp thánh khí pháo băng sương hệ không đủ diệt sát mười vạn đại quân, thậm chí phạm vi công kích không đủ bao trùm ao lớn có phương viên mười dặm, nhưng nó có thể khiến nước lạnh lạnh thêm chút... biến thành băng. Một cây cỏ không cần nặng, băng sương cự pháo để đông kết ao rộng mười dặm cũng không cần cường đại cỡ nào - nó muốn làm, là mượn lực lượng đại tự nhiên, sau đó cường thịnh trở lại một chút...