Chương 351: Tách Ra Nha!
-
Liên Hoa Bảo Giám
- Du Tạc Bao Tử
- 2131 chữ
- 2020-05-09 08:27:33
Số từ: 2126
Nguồn: tangthuvien.com
- Ngươi tự xem đi!
Đỗ Tư nói xong liền không hề lên tiếng.
Kim quang lấp lánh của đài sen tràn đầy ấm áp và ôn hòa, bên trong trộn lẫn mấy đạo văn nước màu lam, cảnh tượng kỳ dị hai màu kim lam mờ ào khiến Thanh Biều thú – kẻ duy nhất còn tỉnh táo trong đài sen nhìn tới trợn mắt há hốc mồm. không ngừng cảm thản
Hắc hé hé
Không, nó không phải tên gia hỏa duy nhất tỉnh táo, ngày mới vừa rồi, dị biến liên tục trong Liên Hoa làm cho Andy ngủ khò khò cũng tỉnh rồi, tuyết lang đang trợn to mắt nhìn tiểu gia hỏa ở giữa đài sen, tiểu gia hỏa kia mới rồi còn nằm im lặng, nhưng với cách phối điểm tinh thần lực quái dị của Andy mang đến lực lượng linh hồn cường hoành, đã làm cho nó
nhìn thấy
rõ ràng trong thế giới linh hồn của tiểu gia hỏa phát sinh ra cái gì...
Thế giới linh hồn hư vô xa săm, hai tiểu gia hỏa giống nhau như đúc đối diện với nhau, tựa hồ ngồi ở giữa tinh không vô tận, chỉ có kiểu tóc trên đầu không giống nhau mới có thể phân biệt một là tiểu nam hài, một là tiểu nữ hài, nhưng đều nhí nhảnh đáng yêu như nhau.
Tiểu Bối Bối ném bím tóc nhỏ của mình, cười hi hì nhìn tiểu đệ.
- Đệ đệ, nói chuyện nha!
Mặt Alex lạnh lùng, từ từ ngẩng đầu lên, không đáp lại tiểu Bối Bối.
Tiểu Bối Bối nắm lấy tay của Alex, không ngừng lay:
- Nói chuyện đi, tỷ tỷ cam đoan sau này sẽ không ăn lung tung nha!
Alex lúc lắc ngón tay.
- Cao thủ, không tin lời hứa hẹn của tỷ tỷ!
Thấy tỷ tỷ còn muốn mở miệng, tiểu gia hỏa tức giận nhắm chặt mắt, hai tay nhỏ bẻ chặn lỗ tai lại:
- Lỗ tai của cao thủ, không muốn nghe tỷ giải thích!
Tiểu Bối Bối quay vòng quanh Alex hai vòng, lại gọi mấy lần, nhưng đệ đệ lãnh khốc không mở miệng, lạnh lùng ngồi yên:
- Đệ đệ ngốc không nói chuyện, tỷ tỷ không vui!
Tiểu Bối Bối đột nhiên đưa tay nắm lấy hai chân Alex, dùng sức xốc lên, làm bàn tọa của tiểu gia hỏa bị đấy xuống đất, lập tức ngồi lên người nó, hai bàn tay nắm lấy khuôn mặt của Alex nhào nặn cái mặt tròn, cầu khẩn nói:
- Đệ đệ, nói chuyện đi! Là tỷ tỷ không tốt!
- Óa!
Alex khóc lớn.
- Tỷ tỷ bắt nạt con, ba ba… ba ba cứu mạng a!
- Đệ đệ đừng khóc!
Hảo tỷ tỷ Beiermengde an ủi đệ đệ:
- Thân thể của chúng ta bây giờ đều hư, phải nghĩ biện pháp tự cứu mình chứ!
Alex chùi nước mắt:
- Cái này trách đệ sao? Trước kia hai người chúng ta cùng một chỗ, thân thể hai người dung hợp thành một thân thể, vốn là tốt, nhưng tỷ uống máu trong cái bình kia làm gì?
Bối Bối giẩu môi nói:
- Bối Bối… Bối Bối không biết tại sao cảm thấy giọt máu kia đặc biệt thân thiết, đặc biệt ngon, đặc biệt muốn nếm một chút... hắc hắc, tỷ tỷ liền uống luôn!
Buồn bã nắm lấy bím tóc:
- Nhưng ai, ai mà biết, giọt máu kia không ngờ dẫn tới dị biến của thân thể tỷ, không ngờ xúc tiến hóa sớm của tỷ. Nhưng, nhưng một nửa thân thể của đệ đệ ngươi không bắt đầu quá trình tiến hóa, tổ hợp thân thể của chúng ta mất đi cân bằng - một nửa đang tiến hóa. Một nửa khác lại biếng nhác ngủ... Kết quả xảy ra vấn đề lớn! Đệ đệ, ngươi giữ tiến hóa chậm như vậy nha? Nếu là tốc độ tiến hóa của đệ đệ đuổi kịp tỷ tỷ, chúng ta sẽ không sao nữa?
Alex nghiêm chỉnh gật đầu:
- Ừ, rõ rồi, nguyên lại là tốc độ tiến hóa của đệ chậm. Nó liên lụy tỷ tỷ! Ài, cao thủ không nên phạm vào loại sai lầm hạ đẳng này!
Tiểu Bối Bối đáng thương gật gật đầu:
- Đúng nha, mất đi cân bằng thân thế thiểu chút nữa phát nổ đi, tỷ tỷ phí khí lực rất lớn mới khiến cho tổ hợp thân thể không phát nổ, bất quá cái thân thể này bây giờ rối loạn lung tung, chúng ta chỉ có thể trốn trong thể giới linh hồn... làm sao đây? Ba ba sợ rằng đã tưởng rằng chúng ta chết rồi!
Alex vỗ mạnh vào ngực
- Cao thủ, phải khống chế thân thể một lần nữa, không thể làm ba ba lo lắng!
- Ừ, ừ! Đệ nói phải làm sao bây giờ?
- Tỷ tỷ, tỷ nói làm sao thì làm thế đó!
Đôi mắt to chớp chớp, nguyên lai Alex đã có biện pháp! Nhưng nó nói rất kiêu ngạo:
- Cao thủ, không cần nghĩ biện pháp!
Tiểu Bối Bối lè lưỡi, ngơ ngẩn nhìn đệ đệ, hồi lâu mới nói:
- Ba ba ở bên ngoài dùng thánh quang giúp chúng ta đó! Đệ đệ, chỉ có một biện pháp, chính là chúng ta tách ra nha!
Alex gật đầu liên tục, gạt tay nói:
- Quả nhiên là biện pháp hay! Nếu thân thể mất đi cân bằng, vậy nên đem hai thân thể tốc độ tiến hóa khác nhau chia ra, dựa theo từng tốc độ tiến hóa là được rồi!
- Ôi đệ đệ ngớ ngẩn!
Tiểu Bối Bối bất đắc dĩ nói:
- Nhưng mấu chốt là lúc đầu ta ăn đệ vào bụng mà ấp ra, hai cái thân thể chúng ta dùng hợp thành một, bây giờ chia ra, thì chia thế nào?
Alex trợn tròn mắt:
- Phải a, khó chia a?
Hai đứa nhỏ ngốc mở trừng mặt, cùng lâm vào mờ mịt... mà
thi thể
của chúng vẫn nằm thẳng trên đài sen.
Hồi lâu, lại hồi lâu, Andy trì độn cuối cùng cũng
nghe
ra phiền não của hai tiểu gia hỏa, linh hồn cũng gia nhập vào cuộc thảo luận của chúng, xen mồm vào:
- Tiểu thư, thiếu gia! Ta, Chris Andy, sủng nhi của Nguyệt chi nữ thần...
- Người biết phải chia làm sao?
Hai tiểu gia hỏa cùng hỏi trong linh hồn.
- Ta không biết!
- Vậy ngươi ngủ tiếp đi!
Hai cái miệng của hai tiểu gia hỏa đồng thanh.
Andy lẩm bẩm:
- Ta không biết chia ra như thế nào, nhưng ta biết, làm sao đem thân thể tổ hợp lại...
Nó gãi gãi đầu:
- Có phải, đem quá trình tổ hợp dị thú làm ngược lại, là có thể tách các ngươi ra!
Hai tiểu gia hỏa tỷ nhìn đệ, đệ nhìn tỷ, cùng nhau gật đầu:
- Andy, Bối Bối sau này sẽ không khi phụ ngươi nữa
- Ừm, không hổ là bại tướng dưới tay ta!
------------------
Cứ như thế, khi Đỗ Trần tiến vào Liên Hoa nhìn thấy toàn bộ tình hình, trên đài sen, hai tiểu gia hỏa giống nhau như đúc nằm thẳng cẳng, trên người ánh sáng êm dịu, bên người tán loạn nhiều mảnh y phục, mà trong đó một nữ hài nhi có hai bím tóc đen, còn lại là một mái tóc dài màu tím, dưới khố là một cái tiểu kê (hí hí).
Hai tiểu gia hỏa mặc dù vẫn còn chưa tỉnh lại, nhưng sắc mặt hồng nhuận, hơi thở đều đều, tiểu nữ hài nằm ưỡn ra ngủ khò khò, mà tiểu nam hài nằm co quắp, mơ mơ hồ hồ nghỉ ngơi. Thật là đáng yêu!
Nhất thời, trái tim vẫn luôn chìm đắm của Đỗ Trẫn khôi khục lại sự ấm áp, toàn thân giãn ra thư sướng, tựa hồ mở được chiếc khóa vô cùng phức táp, ôm lấy hai tiểu gia hảo kia:
- Đúng rồi, là Bối Bối và Alex, ha ha, là hài tử của ta! Nhưng chúng sao lại…
Hai tiểu gia hỏa bị đánh thức, Alex hơi gật đầu, tiểu bối bồi cười hì hì trả lời nghi vấn của Đỗ Trần.
- Nói như thế, vậy giọt máu kia kích thích Bối Bối, làm bắt đầu sớm tiến hóa?
Đỗ Trần hai mắt sáng ngời, lại nhìn nhi tử, thơm một cái!
Ài! Hài tử không sao là tốt rồi, tiến hóa hay không chẳng quan trong, quan trọng là chúng bình an...
Cả nhà hòa hoà thuận thuận hàn huyên một hồi, Đỗ Trần đột nhiên ý thức được một vấn đề, vội vàng hỏi:
- Bối Bối, các con trước kia thoạt nhìn là hài tử bình thường, bây giờ chia ra rồi, có thể bị người ta nhận ra hay không?
Tiểu Bối Bối nói:
- Ba ba, người bình thường không nhận ra bọn con, nhưng Bối Bối lo lắng thú Tyre có thể nhận ra!
Vậy sau này phải đề phòng Brockman rồi! Đỗ Trần thầm hạ quyết tâm, dửng dưng nhìn Tuyết Cơ hôn mê trên đài sen:
- Vậy còn bây giờ có thể làm lão yêu bà này...
Tiểu Bối Bối lắc đầu, chán nản nói:
- Ba ba, tín ngưỡng của người này với Margaret so với tin ngưỡng của Hawkins với chí cao phụ thần còn kiên định hơn, Bối Bối, Bối Bối không có cách nào!
- Không sao, cho dù không có tinh thần khế ước, ba ba cũng khống chế lão yêu bà này!
Đỗ Trần mỉm cười!
Một ngày làm cho Đỗ Trần trước bi sau hỉ bình lặng trôi qua trong bóng đêm. Tối ngày hôm sau, Antoine dẫn theo đoàn sứ tiết Lanning tới dịch quán, dùng tư thái nước chiến thắng chuẩn bị đàm phán. Ngày thứ hai, ngày thứ ba... hết thảy đều như cũ, yên tĩnh như cũ.
Nhưng lúc này giáo đình lại ngầm hành động.
Giáo hoàng ở trong thần điện nhìn chăm chú vào một phong thư sắc mặt âm trầm:
Francis ở trong sinh mệnh mê cung phát hiện tung tích của Ma tộc, hơn nữa Ma tộc đã phái người len sâu vào trung tâm của nhân loại... Sonata bất quá chỉ là số 4 mà thôi! Nếu Francis nói là thật, vậy nhất nhị số 3, có ở trong giáo đình không?
Samar IX chậm rãi tản bộ trong thần điện, trong lòng thầm nghĩ:
Francis không thể dùng chuyện lớn như vậy đùa với ta, nhưng Ma tộc có thật sự bị tiêu diệt toàn bộ không? Nếu bọn họ còn ở trên nhân gian, vì sao giáo đình và các nước trên tam đại lục không hề phát hiện ra chút tơ nhện dấu ngựa nào?
Các nhân viên Vẫn Thần chức phục vụ trong thần điện cũng không dám thở mạnh, bọn họ biết, một khi giáo hoàng bệ họa lâm vào trạng thái trầm tư thế này, vậy tiếp theo thường thường sẽ có việc lớn phát sinh.
Bỏ di, tự mình đi một chuyến! Nếu như Francis nói dối, vậy bất quá là lãng phí chút thời gian đi lại mà thôi, nhưng nếu Francis nói là sự thật, vậy Samar IX ta lại có thể tiêu diệt Ma tộc, đưa tên tuổi của ta, viết lại trong sử sách, sau Thần Hoàng Prince!
Tự cân nhắc xong, giáo hoàng đột nhiên nói:
- Truyền thần dụ, đại biểu chúng thần trên đời thị sát tam đại lục, trước tiên đi Einstein đại lục!
- Bệ hạ, người chọn nơi nào là trạm thứ nhất của Einstein đại lục?
Giáo hoàng cười thản nhiên:
- Đại biểu chúng thần tại thế không muốn kinh nhiễu bình dân, cũng không muốn quân vương các ngước vì nghênh tiếp mà phung phí phiền hà, cho nên lần này không thiết lập tuyến đường, đi tới đâu thì thị sát nơi đó.
Mọi người đều sửng sốt, nhưng cũng khom người đi chấp hành mệnh lệnh.
Không lâu sau, tại nơi nào đó của thánh sơn giáo đình, một giọng nói âm lãnh vang lên:
- Đi bẩm bào nguyên soái Bowness, giáo hoàng Samar IX đột nhiên quyết định tới đại lục Einstein, mục tiêu không rõ, nhưng đi theo có lượng lớn cao thủ tinh nhuệ của giáo đình, thuộc hạ kiến nghị, đây là thời cơ tốt lợi dụng Long tộc đánh lén giáo đình... Xin nguyên soái quyết định!