Chương 380: Đường Ra, Chỉ Dẫn Thú Juju
-
Liên Hoa Bảo Giám
- Du Tạc Bao Tử
- 2119 chữ
- 2020-05-09 08:27:44
Số từ: 2114
Nguồn: tangthuvien.com
Không được, đây không phải là chuyện chiến tranh hai phía, mà là thực vật cả phạt tội chi thành nghịch chuyển, tuyệt không phải một người có thể ngăn cản.
Đỗ Trần cắn răng, phi thân hạ xuống tổ chức quân đội cạnh Czech:
- Việc không thể chậm trễ, lão thái thái đã được ta cứu, lập tức tổ chức mọi người lui vào trong địa bảo tị nạn, đồng thời tận lực mang theo nhiều thi thể thú JuJu, sau khi giải phẫu thì tàng trữ làm thực phẩm, hiểu chứ?
Czech đã luống cuống, rối loạn, một chủ ý cũng không có, chỉ biết cố gắng chống cự thú JuJu. Đúng như lão thái thái cảm thán - nhân vật có thánh khí của gia tộc đều bị giết, còn lại đều không có chí khí! Giờ phút này, hắn nghe được đề nghị của Đỗ Trần tựa hồ bắt được một cây cỏ cứu mạng, lập tức hô lớn với người khác:
- Còn lo lắng cái gì? Không nghe được tiên sinh Á Lực nói sao? Mau mau dựa theo ngài nói mà làm.
Một câu nói đã giao quyền chỉ huy quân đội trong gia tộc cho Đỗ Trần.
Lão ngũ của gia tộc Brockman cùng trung niên nhân không nói nhảm, bọn họ đã có thói quen phục tùng mệnh lệnh thủ lĩnh, lập tức dưới sự chỉ huy của Đỗ Trần tạo thành biên chế, nhưng những người trẻ tuổi sắc mặt lại không phục.
Trong lòng bọn họ thầm nghĩ, ngươi Á Lực rất cường đại, nhưng ngươi là cái thá gì, đương nhiên dám lệnh gia tộc Brockman chúng ta? Hừ! Chúng ta dựa vào cái gì nghe ngươi? Chẳng lẽ sau này gia tộc Brockman đều phải nghe theo ngươi sao? Gia tộc Brockman trong tay ngươi, chúng ta còn có thể sống tốt sao?
Chúng ta hẳn là người có quyền lợi thừa kế gia tộc? Ngươi, cút sang một bên.
Bọn người trẻ tuổi đương nhiên không có đáp lời Đỗ Trần! Chẳng lẽ ngươi một khách khanh, còn dám giết thiếu gia tiểu thư chúng ta sao?
Đỗ Trần ra sức mở ra một đường máu, quát với những người trẻ tuổi:
- Không nghe mệnh lệnh của ta sao?
Một nữ tử âm dương quái khí đáp lại:
- Nghe được, bất quá không có thời gian, ta bận giết thú JuJu, ai nha, biểu muội tới giúp ta.
- Tốt, biểu tỷ giúp ngươi, tam đệ, lục đệ, đều tới giúp ta.
Nữ tử kia cũng âm dương quái khí đáp lại. Hơn nữa nàng còn không có gặp phải nguy hiểm, cũng hiệu triệu huynh đệ tỷ muội hợp thành một đội, hoàn toàn không phối hợp với nhóm lớn do Đỗ Trần chỉ huy, thậm chí ngay cả Czech kêu gọi đều không để ý.
Trong đó một người còn lạnh lùng trừng mắt với Đỗ Trần.
Bọn hỗn trướng này cũng quả nhiên không phải lúc! Không, bọn họ căn bản là không hiểu gì hết, chẳng phân biệt được thời gian địa điểm, các thiếu gia tiểu thư rối bời ngu xuẩn.
Đỗ Trần trong lòng thầm chửi rủa, lạnh lùng đảo ánh mắt qua những người trẻ tuổi quái dị. Còn có thú JuJu đang ầm ầm lao tới, thân hình biến mất, hắn phi thân tới giữa những người trẻ tuổi, đứng trước mặt một nữ tử, một đôi mắt màu xanh da trời nhìn chằm chằm nàng.
Nữ tử có chút run sợ, nhưng vẫn kiên cường nói:
- Ngươi muốn làm gì? Đừng quên, ngươi chỉ là khách khanh của gia tộc chúng ta, mà ta là tam tiểu thư!
- Tam tiểu thư?
Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào nữ tử đang nổi loạn này, đột nhiên một băng sương quang hoàn xuất ra, nổ nát hơn mười thú JuJu, lạnh lùng quát:
- Người trì hoãn quân đội triệt ly, giết không tha.
Nói xong, ánh mắt hắn càng lạnh lẽo, ngón tay cũng đầy băng sương chậm rãi giơ lên, đầu ngón tay chỉ hướng tam tiểu thư...
- Ta, ta, hừ, thấy ngươi cứu tỷ tỷ Heidy của ta, nghe ngươi một lần!
Tam tiểu thư ngoài miệng dù cường ngạnh, nhưng ánh mắt cũng không dám đối chọi với Đỗ Trần, cúi đầu, lập tức gia nhập đám đông.
Rất nhanh, mọi người đồng tâm hiệp lực dưới sự chỉ huy của Đỗ Trần đánh ra ngoài sơn cốc, nhưng thú JuJu cuồn cuộn không dứt đuổi tới, cũng đuổi ra ngoài sơn khẩu, xem hình dáng, bọn chúng không ăn được quyết không bỏ qua.
Đỗ Trần nhíu mày:
- Czech, tới đây.
Hắn giao lão thái thái cho Czech:
- Ngươi lập tức dẫn người trở về địa bảo, trước khi lão thái thái tỉnh lại tuyệt không thể ra, ta cản phía sau cho các ngươi.
Czech ôm mẫu thân, có chút sửng sốt, trầm trọng gật đầu:
- Ta Czech không có bản lĩnh, nhờ cả vào ngài.
Hắn đột nhiên quỳ xuống đất hành lễ, sau đó cắn răng xoay người.
Đỗ Trần ẩn trong cửa núi, song chưởng chấn động biến ảo tường băng, với thực lực một người ngăn trở thú JuJu đuổi theo.
-----------------
Czech dẫn người chạy đi xa, quay đầu nhìn lại băng sương bao phủ sơn cốc, đột nhiên thở dài:
- Hoàn hảo có tiên sinh Á Lực, nếu không, nếu không chúng ta hôm nay đừng ai nghĩ trở về.
- Ai, đúng vậy.
Mọi người đều cảm thán, nhưng lúc này tiểu thư mới bị Đỗ Trần uy hiếp lại hừ một tiếng:
- Hắn là cái thá gì, chẳng phải chỉ là cẩu nô tài có đấu khí cường đại một chút mà thôi sao? Thực lực mạnh là có thể ngỗ nghịch với chủ tử sao?
Czech thốt nhiên giận dữ:
- Ngươi nói cái gì?
Hắn đưa tay lên muốn đánh người.
Tam tiểu thư quật cường nói:
- Ngươi xem hắn vừa rồi làm cái gì? Hắn đương nhiên tiếp quản quân đội gia tộc ta! Bà bà nói qua, quân đội là mệnh căn sống sót của gia tộc ta tại phạt tội chi thành, tuyệt không thể đặt vào tay người ngoài, nhất định do người của chúng ta kế thừa.
- Ngươi, ngươi...
Czech tức giận nói không ra lời, trong lòng cũng hận chính mình, ai kêu mình không có bản lĩnh? Ai kêu đại ca có bản lĩnh đã chết, nhị ca mạnh mẽ cũng mang theo nữ nhi trốn tại nhân gian.
- Quên đi tam ca, chúng ta đi mau.
Người nhà khuyên giải Czech, hung dữ trừng mắt nhìn tam tiểu thư:
- Trở về sẽ thu thập ngươi! Bây giờ ngươi nhớ kỹ cho ta, Á Lực tiên sinh cứu tính mạng bà bà ngươi cùng cả nhà chúng ta.
Hắn trừng mắt với con cháu đời thứ ba:
- Còn có các ngươi! Chuyện làm loạn vừa rồi ta ghi nhớ! Các ngươi cũng nhớ kỹ cho ta, Á Lực tiên sinh không phải khách khanh bình thường, mà là khách quý của gia tộc chúng ta, ngày sau ai dám chậm trễ, ta phế kẻ đó.
- Giáo huấn chúng ta phải có bản lĩnh.
Chẳng biết ai nhỏ giọng nói một câu.
Czech tức giận sắc mặt trắng bệch, tức giận trùng trùng đi trước, đệ tam đại của gia tộc Brockman đi ở cuối đội ngũ, sắc mặt phẫn nộ, tựa hồ chịu nhiều ủy khuất.
Nhưng, bọn họ đồng thời cũng ghé tai cúi đầu thì thầm to nhỏ, tựa như thương lượng gì đó. Thanh âm bọn họ rất nhỏ, người bên ngoài không nghe được, nhưng nhìn cử chỉ có thể biết, nội dung thương lượng nhất định quan hệ tới Đỗ Trần, cũng nhất định không có gì tốt đẹp.
Cửa vào sơn cốc, Đỗ Trần một người bị thú JuJu lớn vây quanh, dần dần, tay hắn có chút không cử động nổi nữa, số lượng thú JuJu thật sự quá mức khổng lồ, tính sơ qua cũng là một vạn tám ngàn thú JuJu, có quá nửa là biến dị, ít nhất có hơn vạn nhị cấp chiến sĩ a.
Ra sức tiêu diệt thú JuJu, quay đầu lại thấy bọn Czech đã đi xa, Đỗ Trần thét lớn một tiếng, bí pháp sát thương đại phạm vi lại xuất ra, tạo cho mình không gian rút đi....
Lúc này thì, bầu trời u ám của phạt tội chi thành lại một lần nữa nổi lên cuồng phong, tựa hồ trọng diễn một màn xảy ra không lâu trước, gió càng lúc càng lớn, dần dần tại hướng thiên tỉnh trung ương hình thành một đạo long quyển phong (lốc xoáy), tiếp đó, thiên tỉnh lại phun.
Vừa rối giếng phun tạo thành thú JuJu biến dị, lúc này đây....
Đỗ Trần đột nhiên hiểu được áp lực mạnh mẽ trên người biến mất tăm tích, quay đầu nhìn lại, thú JuJu biến dị đều buông bỏ công kích mình, mà đảo mắt nhìn chằm chằm hướng long quyển phong tại thiên tỉnh, thần sắc mê mang, tựa như cuồng tín đồ bái thần.
Đỗ Trần nghi hoặc dừng tay, nhìn ra thú JuJu này lại sinh ra cổ quái.
Đầu lĩnh có cái đuôi lớn nhất trèo lên trên đỉnh sơn cốc hét lớn:
- Hắc dát dát, đều cảm ứng được chứ? Là cảm giác của mẫu thân.
Một con thú JuJu khó hiểu hỏi:
- Mẫu thân? Mẫu thân cùng cha ta đã bị xẻ thịt a.
Đầu lĩnh cả giận nói:
- Ngươi thật hắc dát dát! Ta, ách, bổn đầu lĩnh nói cảm giác mẫu thân, chẳng lẽ ngươi không có cảm giác được, hướng thiên tỉnh có một loại cảm giác rất hắc dát dát hấp dẫn chúng ta sao?
Thú JuJu nọ cẩn thận cảm giác một chút, cuống quít gật đầu:
- Đúng vậy, tựa như, tựa như có...hắc dát dát, ta mau đến xem.
Hắn bỏ chạy, tiếp đó tất cả thú JuJu đều bắt đầu chạy.
Thủ lĩnh chạy nhanh nhất, chạy như điên, hưng phấn, tựa như quên mất Đỗ Trần.
Đỗ Trần nhìn theo hướng thú JuJu chạy, đó là một hướng - thiên tỉnh trung ương! Không dám chậm trễ, hắn ẩn thân trong Liên Hoa, như hạt cát đi theo sau đầu lĩnh thú JuJu.
Thú JuJu thành quần kết đội chạy trên hoang nguyên, tựa hồ chẳng biết mỏi mệt, không biết đói khát, hơn nữa càng chạy số lượng càng nhiều, bởi vì chẳng những là thú JuJu từ cơ địa Kursk, tựa hồ tất cả JuJu thú biến dị tại phạt tội chi thành đều đang chạy tới thiên tỉnh.
Chạy nửa ngày, đến tột cùng có bao nhiêu thú JuJu hội tụ trong đội ngũ tại căn cứ Kursk, ngay cả Đỗ Trần cũng tính không ra, hắn chỉ thấy, trên núi khắp nơi đều là thú JuJu...
Ngẫu nhiên trải qua mấy địa bảo có người ở, thú JuJu không chút lưu tình, đuôi to vung lên nện xuống, ngang nhiên đạp bằng! Mà đại quy mô thú JuJu di động không có khả năng không bị cư dân phạt tội chi thành phát hiện, lúc ban đầu còn có rất nhiều thế lực thám tử đi theo, chuẩn bị tìm tòi đến tột cùng, nhưng theo số lượng thú JuJu tăng lên dày đặc, thảm tử cũng không còn chỗ ẩn thân, rơi xuống đất bị thú JuJu hắc dát dát mất.
Chỉ có một mình Đỗ Trần, ẩn thân trong Liên Hoa nhìn bọn JuJu đi tới.
Trong lúc này vòi rồng nương theo giếng phun biến mất, toàn cảnh thiên tỉnh hiện ra trước mắt Đỗ Trần.
Thú JuJu đi tới cách thiên tỉnh ngàn thước, đã chậm lại tốc độ, tựa hồ tế bái cái gì phía trước.
Nhưng trước mắt rõ ràng là một cái tiếng sâu bình thường - mặc dù đường kính lớn chừng bốn năm mươi thước! Nhưng bên trong ngoại trừ nước giếng còn thì chẳng có gì nữa! Đỗ Trần hồ đồ mất rồi:
- Mẹ nó, thú JuJu này muốn làm gì?
- Bọn họ bị lão nương của ta kích thích tiến hóa, thân thể có khí tức của lão nương ta, vì vậy... coi lão mẫu của ta là lão mẫu của bọn chúng.
Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm một người.