Chương 233 : Tình thế nguy hiểm
-
Liên Minh Chi Thần
- nobita_0712
- 2180 chữ
- 2019-08-20 04:44:11
-Xin công tử hãy chú ý lời nói,nơi này không phải là ở Vạn Thú Tông nên xin công tử hãy chú ý tới ngôn từ của mình.
Lão nhân ngồi bên trên,gương mặt hiện vẻ không vui nhìn Doãn Hạo nói.
Nơi này là ở Băng Hỏa Cung không phải là ở Vạn Thú Tông,lời nói mà tên thanh niên kia vừa nói rõ ràng là đang đe dọa Băng Hỏa Cung.
Không chỉ lão nhân mà những trưởng lão của Băng Hỏa Cung trong đại điện cũng đều là ánh mắt không vui nhìn Doãn Hạo,nhưng là do Vạn Thú Tông được 1 thế gia ở Chu Tước Đại Lục chống lưng nên mấy người vẫn không dám làm gì tên Doãn Hạo này,nếu như là người khác thì chỉ sợ đã không còn toàn mạng đi ra nữa rồi.
-Ta lỡ lời rồi.
Doãn Hạo cười nhạt nói.
Hắn đối với những ánh mắt tức giận xung quanh nhìn mình đều không có thèm để ý tới,hắn biết chắc chắn là đám người này không có dám làm gì hắn,bọn chúng cũng không có ngu ngốc đến nỗi động tới Thiên tôn cảnh đỉnh phong thì chỉ có chết mà thôi,dù bên trong này không thiếu Thiên tôn cảnh,nhưng cao nhất cũng chỉ là hậu kỳ mà thôi,so với đỉnh phong vẫn còn là 1 khoảng cách quá lớn.
-Vậy ý 2 người thế nào?
Lão nhân tuy không vui nhưng cũng đành bỏ qua,dù sao lúc này cũng không động được vào bọn chúng,lão quay sang nhìn 2 nữ đệ tử của mình nói.
-Trưởng lão đã biết chắc ý của chúng ta rồi,có thế nào ta cũng không chọn tên này đâu.
Băng Linh đứng lên nhìn lão nhân nói.
Không chỉ nàng,cả sư muội của nàng cũng tỏ vẻ cương quyết không đi theo tên thanh niên này,không phải vì biến cố ở Thiên Long Thành khiến cho nàng nghĩ như vậy mà trước đây nàng cũng đã không ưa tên này rồi.
Lời nói của Băng Linh như là mồi lửa vào cái không khí nồng nặc mùi thuốc súng này,khiến cho tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía 2 người,người vui chính là người của Băng Hỏa Cung còn người giận chính là đám người của Vạn Thú Tông.
Dù sao lần này người tới đề thân chính là 1 đệ tử chân truyền trong vạn Thú Tông,địa phận so với 2 người cũng không kém cùng với thiên phú của Doãn Hạo cũng được xếp trong tốp đầu thiên tài ở Bạch Hổ Thành,hoàn toàn xứng đáng với 1 người như nàng,nhưng không ngờ 1 thiên tài như Doãn Hạo lại bị từ chối thẳng thừng như vậy,như vậy khác nào đánh thẳng 1 cái dép vào mặt Vạn Thú Tông.
-Ngài đang nghĩ chuyện gì vậy?
Doãn Hạo cũng cảm thấy tức giận,hắn như muốn trở mặt với đám nữ nhân này rồi,1 người như hắn không có gì là không xứng với nữ nhân này cả,có khi hắn còn tự cho mình tuyệt vời hơn 2 nữ nhân này nhiều,nhưng bỗng biểu cảm khác lạ của Hắc y bên cạnh khiến cho hắn khó hiểu.
-Không có gì,ngươi cứ làm chuyện của ngươi đi.
Hắc Y ánh mắt chăm chú nhìn Băng Linh,hắn như nhìn ra được chuyện gì đó khác lạ trên cơ thể nàng,nhưng rốt cuộc vẫn không nhìn ra được chuyện gì.
Băng Linh thân ảnh hơi run lên,nàng như cảm thấy có người đang dò xét cơ thể của mình vậy,ánh mắt vô cùng lo lắng vì nàng sợ có người phát hiện trong người nàng có 1 sinh linh đang trú ngụ,nhưng qua 1 lát thì sự dò xét đó biến mất mới khiến cho nàng thở dài nhẹ nhõm,nàng sợ việc mình có thai bị phát hiện sẽ mang tới rắc rối cho Băng Hỏa Cung.
Không chỉ nàng mà cả lão nhân bên trên,ánh mắt cũng bất an nhìn Băng Linh bị dò xét,lão biết chắc chắn hắc y kia đang dò xét Băng Linh,nhưng sau 1 lát lão mới được thở phào nhẹ nhõm,may cho đám người Băng Hỏa Cung là trước đó lão đã để lại 1 phong ấn trên người của Băng Linh,che đi khí tức của thai nhi kia mới khiến cho hắc y kia tuy tu vi Thiên tôn cảnh đỉnh phong cũng không nhìn ra được.
-Vậy đi,ta cho ngươi thời gian 3 ngày,nếu trong 3 ngày ngươi có thể khiến cho các nàng đổi ý thì chuyện này cứ như thế mà làm theo,còn nếu trong 3 ngày ngươi không cách nào khiến cho các nàng đồng ý chuyện hôn nhân này thì xin ngươi hãy rời khỏi Băng Hỏa Cung đi.
Lão nhân lúc này đứng lên nhìn Doãn Hạo nói.
-Vậy thì đa tạ trưởng lão rồi.
DOãn Hạo vẻ mặt cười cười nói.
-Sư phụ!
Băng Linh nghe thấy thanh âm của lão nhân,ánh mắt như dại ra nhìn,nàng không ngờ lão lại nói như thế được.
-Tự ta có suy nghĩ,chuyện này ngươi không cần phải nghĩ nhiều nữa,tên này cả thiên phú cùng với xuất thân không gì không xứng với ngươi cả.
Lão nhân bỏ lại 1 câu rồi nhanh chóng rời đi.
Để cho 2 người tỷ muội Băng Linh thẫn thờ đứng đó,DOãn Hạo vẻ mặt nở nụ cười nhan hiểm nhìn 2 người rồi cũng rời đi,3 ngày này đối với hắn chính là cơ hội trời cho rồi.
.........................
-Ngươi tới tìm ta là vì chuyện đó hay sao?
Lúc này,bên trong đại điện trong Thiên đan các,Huy đang đứng trước mặt 2 người là Fiora và Brand,hắn tới chính là vì Diễm Ma ở đan môn.
-Đúng vậy,không biết 2 người có thể thay ta tới đan môn 1 chuyến hay không,ta sợ tên họ DOãn kia làm chuyện gì đó với đan môn.
Huy nói.
-Ngươi là đang lo cho nữ nhân kia mà thôi.
Cả Fiora và Brand đều bĩu môi nhìn Huy nói,làm sao mà 2 người không biết được điều mà Huy lo lắng chỉ là vì nữ nhân kia mà thôi,2 người cũng biết được DOãn Chí Bình tới cũng là vì nữ nhân kia mà thôi.
-Người của chúng ta đã tới đan môn rồi,chuyện đó ngươi không cần phải lo.
Fiora nhìn Huy nói.
-Chuyện của ngươi lúc này là nên chú tâm tới chuyện Thiên đan các tuyển sinh đi,nếu như lúc đó mà ngươi thất bại thì ngươi đã phụ lòng chúng ta cùng với cả Bắc Lão rồi.
Brand cũng không quên nhắc nhở Huy chuyện tuyển sinh.
-Nếu vậy thì ta yên tâm rồi.
Huy nhanh chóng cảm ơn 2 người rồi rời khỏi.
Hắn không ngờ Bắc Lão lại nhanh chóng chuẩn bị tới như vậy,nghĩ lại tất cả mọi chuyện lão làm cũng chỉ vì muốn hắn trở thành đệ tử của Thiên đan các mà thôi,nghĩ tới Huy lại khẽ nở nụ cười,hắn không lo vài ngày nữa là tuyển sinh,vì trong tầng tiếp theo của tòa tháp Huy vừa mới mở ra thì thời gian ở bên trong đó là vô tận,điều đó khiến cho Huy muốn học tập luyện đan cũng dễ dàng mà thôi.
-Ngươi thích hắn hay sao?nếu thích thì nhanh chóng mở lời đi.
Nhìn thấy Huy đã rời đi,Fiora bỗng quay đầu sang nhìn Brand vẫn đang chăm chú nhìn thân ảnh vừa rời đi,cười nhạt nói.
-Hừ,thích hắn,cho dù là vậy cũng không phải là ta mở lời trước,hắn nên biết đặc ân của mình đi.
Brand gương mặt khẽ đỏ nói.
-Nếu không sẽ không còn cơ hội đâu,ta vừa nhận được tin của sư phụ rồi,sau khi lấy được linh hỏa đó thì người sẽ đến đón chúng ta,tới lúc đó ngươi muốn gặp hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng đâu.
Fiora nhìn Brand nói.
-Sư phụ gọi chúng ta trở lại sao?
Brand gương mặt hơi đờ ra,nàng không ngờ lại nhận được tin như vậy.
2 người chính thực không phải là người của Thiên đan các,2 người là đệ tử của 1 thế lực khác không phải là ở Thiên long thành này,nhưng là vì 1 câu chuyện diễn ra trong quá khứ nên 2 người mới trở thành người của Thiên đan các.
-Đúng vậy,vì thế nếu ngươi thích hắn thì nên mở lời trước đi,kẻo đến lúc đó muốn cũng không được nữa.
Fiora bỏ lại 1 câu rồi rời khỏi,để lại Brand vẫn là ánh mắt suy nghĩ.
.......................
-Ngươi thật muốn làm như thế?
Lúc này,sắc trời đã là ban đêm rồi,nhưng bên trong Băng Hỏa Cung,không khí vẫn ngột ngạt như trước,sự xuất hiện của Doãn Hạo cùng với đám người của Vạn Thú Tông khiến cho Băng Hỏa Cung trở nên khá lạ hơn bao giờ hết.
Lúc này,bên trong căn phòng,nơi ở của Doãn Hạo,trong đó có Doãn Hạo cùng với vị hắc bào kia,Hắc Bào nghe được sự việc mà Doãn Hạo muốn làm,ánh mắt hiện vẻ khác thường nói.
-Chỉ có làm như vậy mới khiến cho 2 người các nàng thay đổi ý định mà thôi,chỉ cần khiến cho 2 người trở thành người của chúng ta,như vậy Băng Hỏa cung cũng sẽ nhanh chóng trở thành thế lực của Vạn Thú Tông mà thôi.
Doãn Hạo vẻ mặt cười nhạt nói.
-Chuyện đó ta có thể giúp ngươi,nhưng nếu như có dị biến gì phát sinh thì lúc đó đừng có kêu ta,ta chỉ giúp ngươi đến thế mà thôi.
Hắc bào nói 1 câu rồi nhanh chóng rời khỏi,hướng phía nơi ở của 2 tỷ muội Băng Linh đi tới.
-Khà khà....
Doãn Hạo như đã thực hiện được âm mưu của mình,hắn nở 1 nụ cười xảo trá rồi cũng nhanh chóng theo sau hắc bào.
-Đã tới nơi rồi.
Sau 1 lát quan sát xung quanh xem mình có bị chú ý hay không,nhưng may là do hắc bao tu vi Thiên tôn cảnh đỉnh phong nên 2 người đi tới bên cạnh phòng ở của 2 tỷ muội mà không có bị phát hiện.
-Nhưng liệu thứ đó có hiệu quả hay không?
Doãn Hạo nghĩ ngợi 1 chút rồi nói,cơ hội trước mặt rồi hắn không muốn phải thất bại nữa.
-Ngươi đang nghi ngờ ta,thứ do Thiên tôn cảnh đỉnh phong ta điều chế ngươi vẫn không an tâm,chỉ sợ Thần cảnh chưa chắc đã chống lại được thứ này của ta.
Hắc bào ánh mắt không vui nói.
-Vậy thì ta yên tâm rồi.
DOãn Hạo cười điên cuồng nói.
Đợi thêm 1 lát,trong tay hắc bào 1 vòng nguyên khí nhanh chóng bao phủ nơi ở của 2 tỷ muội,đây chính là trận pháp phong bế của lão,những chuyện xảy ra bên trong,cho dù có long trời lở đất tới như thế nào thì bên ngoài cũng không thể biết được,nhìn vào vẫn thấy như bình thường mà thôi.
Sau khi đặt xong trận pháp phong bế,hắc bào quan sát thêm 1 lúc xem có người nào phát hiện ra trận pháp mà hắn đặt hay không,nhưng không có ai phát hiện ra được,nhanh chóng từ trong giới chỉ của mình,Hắc Bào lấy ra 1 lọ hương liệu,đây chính là Mê Hồn Tán mà do chính hắn điều chế,thứ thuốc mà Thần cảnh chưa chắc đã chống lại được,người dính phải sẽ khiến cho nguyên khí trong cơ thể bị phong bế,ý thức dần trở nên mơ hồ và chìm vào hôn mê.
Hắc Bào từ từ tiến về phía căn phòng,với tu vi Thiên tôn cảnh đỉnh phong,hắn di chuyển nhẹ nhàng như là 1 cơn gió vậy,trong tay lọ Mê Hồn Tán đã sẵn sàng,hắn nhanh chóng mở ra nắp lọ rồi dùng nguyên khí của mình,thổi nó vào bên trong căn phòng,sau 1 lát khắp căn phòng của Băng Linh đã được hắc bào để lại rất nhiều Mê Hồn Tán rồi,cho dù tu vi Thiên tôn cảnh như Băng Linh cũng khó mà chống cự được lâu.
Tiếp đến căn phòng của sư muội nàng,hắc bào cũng làm tương tự,sau 1 hồi hoàn tất mọi chuyện,hắn khẽ liếc Doãn Hạo 1 cái rồi nhanh chóng rời khỏi,ý bảo ta đã xong việc của mình,còn giờ là tự ngươi thôi.
Doãn Hạo khẽ nở nụ cười hiểu ý,ánh mắt hiện lên vẻ điên cuồng,Doãn Hạo nhanh chóng lao tới căn phòng của Băng Linh,nụ cười trên mặt càng ngày càng lớn,hắn chờ đợi việc này đã lâu rồi.
-Là ngươi làm chuyện này?
Doãn Hạo đi vào bên trong,hiện ra trước mặt hắn chính là thân ảnh của Băng Linh,lúc này có vẻ như gương mặt của nàng vô cùng khó chịu,nàng đã trúng phải Mê Hồn Tán của Hắc Bào rồi.
-Nếu như ngươi ngoan ngoãn đồng ý thì mọi chuyện đâu có trở nên như vậy.
DOãn Hạo cười lớn nói,có trận pháp của Hắc Bào hắn không lo bị người ngoài phát hiện.
Ý thức của Băng Linh càng ngày càng mơ hồ,nàng như sắp mất dần ý thức của mình và chìm vào hôn mê vậy,điều này khiến cho Doãn Hạo càng vui mừng,hắn dần dần tiến tới bên cạnh nàng,vòng tay ôm lấy thân thể của Băng Linh,nàng lúc này không còn sức lực nữa rồi,ánh mắt hiện lên sự đau khổ,nàng không ngờ chưa được gặp lại nam nhân của mình đã bị như vậy rồi.