Chương 177: Một ngựa địch ngàn quân - Hạ
Dịch và biên tập: taroihung
Nguồn : TTV
Hạ Á bài trận hoàn tất, mọi người bên dưới đều có chút mờ mịt. Ngay cả Hawk cũng có chút không rõ ý đồ của Hạ Á !
Nơi này là hoang vu dã ngoại, bày ra một trận địa mai rùa có ích lợi gì?
Tuy rằng trận địa hình tròn rất thích hợp để phòng thủ tấn công của mã tặc. . . Thế nhưng phía bản thân vốn thiếu nước, đám mã tặc này cũng sẽ không ngu xuẩn, nếu như bọn họ ở bên ngoài chờ đợi không tiến công cũng có thể từ từ chờ chúng ta chết khát, như thế chẳng phải là không xong?
- Sẽ không đâu. - Sắc mặt của Hạ Á rất thản nhiên, ánh mắt trấn định, lúc này trên người hắn tỏa ra một cổ mùi vị vô cùng trầm ổn, nhìn thoáng qua Hawk, cười lạnh nói - Đám mã tặc này sẽ sớm chủ động tấn công chúng ta, chúng ta không cầm cự được, bọn họ cũng không cầm cự được!
- Vì sao?
Hạ Á cười:
- Nhiều mã tặc như vậy, cho dù bọn họ mỗi người mang theo nhiều túi nước. . . Hừ, lương thực có thể mang theo số lượng lớn sao? Đối phương ít nhất cũng mấy trăm người, người ăn ngựa nhai, thực vật của bọn họ cũng không có khả năng cầm cự lâu dài ! Ông đây đã từng là một kỵ binh ! Coi như là kỵ binh tinh nhuệ bôn ba đường dài, cũng bất quá chỉ có thể đảm bảo sức chiến đấu trong vòng ba ngày ! Thời gian dài hơn mà nói, sẽ không có biện pháp bảo trì sức chiến đấu của kỵ binh! Người ăn tuy rằng ít, thế nhưng ngựa ăn không hề ít ! Một con ngựa trong một ngày ăn chí ít hai mươi cân cỏ không, nếu như không mang theo thức ăn gia súc chỉ là cho ngựa ăn cỏ dại. . . Hừ, tối đa hai ngày, ngựa sẽ không còn khí lực chạy nhanh ! Ngựa cần mang theo rất nhiều thức ăn gia súc mới được! Nếu như tiêu hao thêm một ngày, chính bọn họ sẽ phải cạn kiệt lương thực ! Ta cũng không tin đám mã tặc này chạy đi cướp đoạt mà mỗi người lại mang theo bên mình hơn vài chục cân lương thực !
Hạ Á chỉ ngón tay vào đoàn xe:
- Còn lương thực của chúng ta thì sung túc ! Hừ, vài chục xe lương thực, tiêu hao tất nhiên sẽ lâu hơn bọn họ! Cho nên, bọn họ nhất định sẽ chủ động tiến công!
Quả nhiên, lới nói của Hạ Á vừa dứt, đám phục binh ở phía trước đã không còn nhẫn nại.
Một trận âm hô hoán vang lên, từ trái phải hai bên cánh rừng toát ra một lượng lớn mã tặc, đám mã tặc này kêu loạn, như bầy ong vỡ tổ xông ra khỏi rừng cây, nhất thời làm kinh hoảng vô số chim rừng bay lên.
Mắt thấy từng đám từng đám kỵ binh chay ra khỏi rừng, tuy rằng tán loạn, thế nhưng từ xa nhìn lại, nhân số đã vượt xa dự tính của đám người Hạ Á.
Ngay cả Shaerba đang đứng trên thùng xe nhìn về phía xa xa cũng nhịn không được mắng một câu:
- Con mẹ nó ! Sao nhiều như vậy ! Chỉ sợ phải trên bảy tám trăm kỵ binh!
Phục binh ở phía trước cùng truy binh đoạn hậu ở phía sau, đám mã tặc này cộng tất cả lại, nhân số phải vượt trên một nghìn!
Tuy rằng đám mã tặc này nhìn qua rất hỗn loạn, rõ ràng cờ hiệu không đồng nhất, cờ hiệu rối tung rối mù cũng có hơn mười loại khác nhau, hiển nhiên là tập trung hơn mười cái bè phái khác nhau.
Hơn nữa tuy rằng đám mã tặc này cưỡi ngựa tự xưng là "mã tặc" nhưng dù sao cũng thua xa kỵ binh trong quân đội. Đám mã tặc chỉ có một số ít là tinh nhuệ, ngựa cưỡi cũng miễn cưỡng xem như là chiến mã không tồi, thế nhưng thượng đẳng chiến mã, đám mã tặc này cũng không thể sắm nổi, đại bộ phận mã tặc được phân một con ngựa chạy chậm xem như đã là không tồi.
Trang phục của bọn người kia của tốt xấu lẫn lộn. Có mã tặc mặc giáp da trong quân của đế quốc Byzantine, thế nhưng chế thức cũng không đồng, cũng có mã tặc mặc trang phục của binh đoàn phòng giữ, còn có quân phục của quân phòng giữ địa phương, càng buồn cười chính là, còn có một ít mã tặc mặc trên người giáp da của bộ binh được sửa đổi rối tung rối mù cả lên.
Mà đại bộ phận mã tặc bình thường còn lại thì không hề mặc giáp, rất nhiều mã tặc đều dùng một loại bao vải đay dày khoát lên người, loại bao vải đay này đều dùng mỡ tẩm qua nên có chút cứng cỏi, cũng có tính phòng ngự nhất định. Vũ khí thì pha tạp hổn độn, có người xài trường mâu, có người xài trường đao, có người xài trường kiếm, đại bộ phận mã tặc có thể được phân phát một trường thương cán gỗ xem như đã là không tồi.
Về phần khiên thuẫn, chỉ có một ít mã tặc được phân phát thuẫn bài, hơn nữa hơn phân nửa đều là thuẫn gỗ.
Còn cung tiễn. . . Thứ này thuộc về kỹ thuật của binh chủng, nên cũng chỉ có thể thấy vài người.
Vừa nhìn thấy đối phương không có cung thủ, trong lòng Hạ Á bình tĩnh thêm vài phần.
Đối phương mắt thấy đám người Hạ Á dùng xe bố trí trận, trận địa mai rùa này phòng thủ quả là không tồi, thế nhưng cũng đã tự chôn chặt chân mình, đám mã tặc cũng không có khẩn trương, rất nhanh hai đám người đã tụ hội cùng nhau .
Nhất thời từ xa nhìn lại, hơn một nghìn mã tặc cùng nhau tụ thành một mảnh, tuy rằng vẫn rối loạn như cũng, thế nhưng người hô ngựa hý, hơn một nghìn gia súc bắt đầu chạy loạn trên bình nguyên, đám mã tặc liên tục hô to thét lớn, làm ra âm thanh đe dọa người ở bên trong đoàn xe. Nhất thời móng ngựa giẫm đạp lên bình nguyên thạo thành bụi đất đầy trời, trong lúc này, hơn một nghìn mã tặc tụ tập cùng một chỗ, khí thế của chúng cũng rất kinh người!
Chỉ thấy bụi đất cuồn cuộn, một mảnh lớn mã tặc đen sì đang chạy nhanh, tiếng vó ngựa giống như là tiếng sấm cuối hạ!
Mọi người ở trong đoàn xe, cho dù là võ sĩ của dong binh đoàn Tê Giác Lửa bình thường cũng chỉ gặp qua các trận đánh với vài chục người tối đa là hơn một trăm, làm gì đã trải qua cảnh tượng thiên quân vạn mã? Trong lúc nhất thời mọi người đều biến sắc, ngay cả sắc mặt của bản thân Hawk cũng có chút xanh đen.
Hạ Á nhìn đám người ở bên cạnh một chút, trong lòng lắc đầu: quả thực là không xong, đối phương tất nhiên chỉ là đám ô hợp, hiện tại thủ hạ của ta cũng không phải tinh nhuệ, đối phương nhiều người thanh thế lại lớn mạnh, cứ tiếp tục thế này thì chưa đánh phe ta cũng đã mất hết sĩ khí.
Trong lòng hắn quyết định một cái chú ý, bỗng nhiên bước nhanh tới một chiếc xe, lôi ra một chiếc rương dài ở trong xe, bổ đôi cái rương!
Trong rương là một bộ áo giáp cùng hai thanh vũ khí dài dùng để chiến đấu trên ngựa, chính thị là thứ tốt lần trước hắn nhận được từ kho vũ khí của hoàng cung đế đô.
Hạ Á nhặt lên một thanh lăng chùy, sau đó cầm lấy một thanh phủ thương cho Shaerba, xoay người lên ngựa, cười như điên một tiếng:
- Shaerba!!!
Shaerba đang đứng ở trên thùng xe bỗng nhiên nghe thấy Hạ Á dùng xưng hô trong quân đội kêu gọi, nhất thời theo bản năng liên ưỡn ngực hét lớn :
- Shaerba có mặt!!!
- Địch nhân tới khiêu chiến, người của binh đoàn Luodeliya chúng ta sẽ làm như thế nào !
Sắc mặt của Shaerba nhất thời thì lộ ra một tia hung ác:
- Giết !!!
- Tốt !!! - Hạ Á cười như điên một tiếng, tiếng cười nọ nhất thời trấn áp tiếng ầm ĩ phát ra từ hơn một nghìn mã tặc, hắn ngang nhiên mà đứng, sống lưng dựng thẳng như là một bức tượng, hai đầu lông mày kích động, hai mắt như điện, cao giọng hét lớn nói:
- Kỵ binh nghe lệnh! Mặc giáp!!!
Shaerba cao giọng quát một tiếng, xoay người nhảy xuống xe ngựa, rất nhanh chạy tới bên cạnh Hạ Á, đem bộ Khâu Sơn Khải mặc vào, bộ Khâu Sơn Khải này vốn cầu kỳ, coi như là kỵ binh lúc mặc vào cũng cần phải có tùy tùng trợ giúp, may là trong đội ngũ có Tatara đã làm quen công tác tùy tùng của Hạ Á, Tatara lúc này mới từ trong đoàn người chạy ra, giúp đỡ Shaerba mặc bộ Khâu Sơn Khải lên người, Shaerba cười ha ha, xoay người lên ngựa, hắn nhận lấy thanh phủ thương hạng nặng, sau đó vung tay đấm vào giáp ngực, ngạo nghễ hét lớn:
- Đội trưởng! Thân binh đội của kỵ binh đoàn Luodeliya đã tập hợp hoàn tất!!!
Lúc này tuy rằng chỉ có hai người, thế nhưng sắc mặt của Hạ Á cùng Shaerba vô cùng cuồng ngạo, một quát một đáp, phảng phất như là khí thế của thiên quân vạn mã! Dường như tại nơi này không chỉ có hai người bọn họ, mà là một đại đội kỵ binh đỉnh đỉnh đại danh của kỵ binh đoàn Luodeliya!
- Lên ngựa! Theo ta xông trận!!!
Hạ Á xoay người lên ngựa, Shaerba sớm đã giục ngựa đi tới bên cạnh Hạ Á, hai người dừng ngựa song song, thoáng nhìn nhau một cái, đều cười ngạo nghễ.
Hawk cùng đám người phía dưới vừa nghe thấy Hạ Á nói "xông trận", nhất thời thần sắc liền thay đổi, quát lớn:
- Đại nhân! Không thể! Đối phương có hơn một nghìn...
Nhưng lúc này Hạ Á cố ý không để ý tới những lời của Hawk, hắn thúc bụng ngữa một cái, ngựa đi về phía trước hai bước, đột nhiên hắn quát lớn một tiếng !
- Luodeliya!!!!
Shaerba ở phía sau vẻ mặt phấn khởi, hai mắt phảng phất như đỏ lên, liền sau đó dùng hết toàn khí lực rống:
- Tiến lên!!!
Hai người như gió lốc vượt qua khe hở của trận địa mai rùa cùng nhau chạy ra ngoài! Tuy rằng chỉ có hai người hai ngựa nhưng lại phát ra một cổ khí thế cuồng bạo dũng cảm tiến về phía trước!
Nhất là khẩu hiệu "Luodeliya tiến lên!" vừa được hô lên, ngay cả đám võ sĩ dong binh ở bên cạnh tuy rằng trong lòng đang dao động, cũng nhịn không được có vài phần nhiệt huyết sôi trào!
Hạ Á cùng Shaerba hai người hai ngựa lao ra khỏi hàng ngũ, nhất thời hai người nằm rạp xuống lưng ngựa, tư thế theo đúng tiêu chuẩn xung phong của kỵ binh, hai con ngựa bắt đầu tung vó, gót sắt cộp cộp, áo giáp dưới ánh nắng mặt trời phản chiếu một luồng ánh sáng lành lạnh! Tuy rằng chỉ là hai kỵ binh, nhưng chặt chẽ chạy song song, bảo trì gắt gao đội hình xung phong theo đúng tiêu chuẩn của kỵ binh!
Đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước giống như là một mảnh mây đen, nhưng đối với hai người giống như là một vùng trống không, hung hăng chạy thẳng vào chính giữa đội hình đám mã tặc!!!
Hawk ở phía sau đầu tiên là ngây ngẩn cả người, liền sau đó dường như bỗng nhiên tỉnh ngộ, vẻ mặt giống như là bị chém trúng một đao, bỗng nhiên nhảy dựng lên, phi thân lên trên thùng xe, trợn tròn mắt nhìn về hai kỵ binh cô độc nhưng lại mang thế khí thế vang trời va chạm vào đội ngũ hơn một nghìn mã tặc ở phía trước!
Sắc mặt của Hawk đỏ lên, ngay cả cơ thịt ở khóe mắt cũng bắt đầu run run, toàn thân đều run lên vì kích động!
- Một kỵ địch nghìn quân ! Mẹ nó ! Đây chính là truyền thuyết một kỵ địch nghìn quân! ! Kỵ binh thép Luodeliya ! !
̀m! ! !
Mắt thấy hai kỵ binh cô độc trực tiếp đâm thẳng vào đội hình hơn nghìn người của địch nhân, đội ngũ mã tặc như một mảnh mây đen nhất thời nuốt chửng thân ảnh của Hạ Á cùng Shaerba! Hai người giống như là hai cây kim đâm vào trong đống rơm, nhất thời chôn vùi không còn dấu vết ! !
Chỉ thấy bên trong đội hình mã tặc vang lên tiếng kêu la rung trời, ánh mắt mọi người đều tập trung về một nơi, người ngã ngựa đổ, mấy tên mã tặc ở ngay phía trước mặt Hạ Á liền bị Hạ Á một mình một ngựa trực tiếp xông phá! Đối mặt còn chưa được tới vài giây thì đã bị đánh tan!
Shaerba chạy theo ngay phía sau Hạ Á, phủ thương thật dài quét ngang một đường, nhất thời máu thịt tung bay! !
Một mảnh máu tươi rất nhanh trộn lẫn trong đoàn bụi bặm đầy trời, hai người Hạ Á giống như một tảng đá rơi vào dòng sông, kích động một làn sóng lớn sau đó không thấy tăm hơi.
Hawk thấy vậy trong lòng liền bồn chồn lo lắng, máu nóng toàn thân hầu như tập trung lên đỉnh đầu, mặt đỏ tới mang tai, bỗng nhiên trong lòng sinh ra một niềm xấu hổ ! Bản thân luôn luôn tự cho rằng dũng mãnh, nhưng vừa thấy hai người Hạ Á xông trận, bản thân làm gì có dũng khí như bọn họ? !
Mắt thấy hai người Hạ Á mất đi bóng dáng, Hawk lo lắng trong lòng, bỗng nhiên bên cạnh xuất hiện một bàn tay đặt lên vai của bản thân, quay đầu nhìn lại, chính là một trong số đám thủ hạ của Hạ Á tên là Philip.
- Hắn không có việc gì đâu. - Sắc mặt của Philip phức tạp.
Sau một lát, chợt nghe thấy từ bên trong đám mã tặc vang lên tiếng 'ầm ầm', từ rất xa đã nhìn thấy một cây cờ hiệu mã tặc bên trong đội ngũ bỗng nhiên ngã xuống, liền sau đó lấy địa phương nọ làm trung tâm đám mã tặc bỗng nhiên chạy tán loạn ra bốt phía, mắt thấy từ bên trong một mảnh hỗn loạn, hai kỵ binh từ trong chém giết chạy đi ra!
Một đường chạy ra đều là máu thịt tung bay! !
Hạ Á cưỡi ngựa chạy ở phía trước, toàn thân nhuộm máu, một tay nắm lăng chùy, một tay khác cằm theo một cái đầu người đang chảy máu đầm đìa !
Mà Shaerba thì chạy ngay ở phía sau hắn, râu tóc đều bị máu nhuộm thành màu đỏ tươi, áo giáp vốn sáng đẹp hiện tại cũng đã thành màu đỏ !
Hai người xông ta khỏi đội ngũ, mắt thấy chạy ra được hơn mười bước thì đám mã tặc ở phía sau kêu loạn đuổi theo, Hạ Á bỗng nhiên rống lớn một tiếng, nhưng lại không tiếp tục chạy trở về, mà là bỗng nhiên xoay đầu ngựa lại, hướng về mấy chục tên mã tặc đang đuổi theo ở phía sau!
Chỉ thấy lăng chùy của hắn quét ngang, nhất thời có ba năm tên mã tặc trực tiếp bị đánh bay khỏi lưng ngựa, tay đứt chân lìa tung bay lên trời, Hạ Á giống như là một con mảnh hổ lại lần nữa hung hăng nhào vào đội ngũ của đối phương!
Lúc này đây, vài chục tên mã tặc đang đuổi theo bỗng nhiêu thét lên một tiếng, sau đó như một bầy ong vỡ tổ chạy toán loại, Hạ Á lại tiếp tục lần nữa xông vào trong đội ngũ mã tặc, lần này đám mã tặc đã trở nên hỗn loạn, hắn đi tới chỗ nào thì nơi đó lập tức tản ra ! Mắt thấy hắn cùng Shaerba hai người cưỡi ngựa càng quét, hung hăng tông thẳng vào đám mã tặc, lại lần nhìn thấy có thêm một cờ xí của mã tặc ngã xuống, tiếng kêu gào giết chốc vang dội khắp trời!
Sau một lát, Hạ Á từ một lối khác chém giết chạy ra, lần này áo giáp trên người của hắn đã có vài chỗ bị chém đứt, còn có một chút thịt nát tay đứt đọng ở trên người, toàn thân đều là sát khí, phảng phất như là một sát thần!
Hai người xông phá ra khỏi đội ngũ mã tặc quay về, lần này tuy rằng số lượng mã tặc vẫn còn đông đảo, thế nhưng không còn ai dám tiếp tục đuổi theo!
Hạ Á cùng Shaerba chạy băng băng vào trong vòng tròn phòng ngự mới dừng lại, hắn ném lăng chùy xuống đất, dùng sức vuốt máu dính ở trên mặt, cười như điên một tiếng:
- Sảng khoái!!! - Sau đó quay đầu nhìn Shaerba một chút - Thế nào!.
Shaerba thở hồng hộc, thế nhưng vẫn dựng thẳng sống lưng, chỉ là hắn bị vài vết thương, giáp lót vai đã bị chém rớt, hơn nữa đùi cũng bị đâm trúng một thương.
Shaerba xoay người xuống ngựa, tuy rằng bị thương, thế nhưng mặt của hắn cũng dính đầy máu, lông mày thoáng nhướng lên một chút, cười như điên:
- Sảng khoái ! Chỉ là bọn gia hỏa kia quá yếu ! Không đã ghiền!!!
Hạ Á cười ha ha, xoay người xuống ngựa, từ trên yên ngựa tháo ra một cái đầu người còn đầm đìa máu ném xuống mặt đất!
Hawk tiến tới nhìn một cái, đầu người này không phải ai xa lạ chính thì là đội trưởng của dong binh đoàn Cossack! !
- Đang đánh thì gặp hắn, thuận tay gặt luôn đầu!
Hạ Á cười ngạo nghễ, chỉ là lần này ánh mắt của hắn quét qua khiến cho toàn thân Hawk có chút run rẩy, Hawk tuy rằng dũng cảm, thế nhưng lúc này dường như bị khí thế của Hạ Á đè ép, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của đối phương!
Lúc này toàn thân của Hạ Á nhuộm máu, áo giáp dính đầy máu cùng thịt nát ! Bộ dáng của hắn nhất thời chấn trụ mọi người!
Sau đó không bao lâu, nhất thời vang lên tiếng hoan hô như sấm!
Một sát thần dũng mãnh như vậy ở về phía bản thân thì còn sợ gì đám mã tặc nho nhỏ ? !
Mắt thấy đám mã tặc ở xa xa sau khi bị hai người Hạ Á xông phá chém giết, sớm đã trở nên hỗn loạn, phải qua hơn một canh giờ mới có thể chỉnh đốn hoàn tất, khí thế của mã tặc rõ ràng giảm đi rất nhiều, tuy rằng vẫn như cũ cao giọng quát mắng đe dọa, thế nhưng khí thế không còn mười phần tự tin như trước.
Mắt thấy mặt trời đã ngã về tây, từ trong đội ngũ mã tặc bỗng nhiên liền chạy ra bảy tám người, dẫn đầu là một người đàn ông vóc người hùng tráng, đầu tóc trụi lủi, vẻ mặt dữ tợn, trong tay cầm một thanh trường phủ, mặc một cái giáp ngực, hiển nhiên là thủ lĩnh của một mã tặc đoàn nào đó.
Bảy tám người cưỡi ngựa chạy tới trận địa mai rùa, dừng ở rất xa không dám tới gần, tên đầu trụi lủi dẫn đầu liền lớn tiếng mắng chửi:
- Cái tên gia hỏa ban ngày mau ra đây chịu chết ! Ngươi giết chết anh em của ta, ông đây tới lấy mạng của ngươi! !
Lúc này Hạ Á đang ngồi ở bên cạnh xe ngựa nghỉ ngơi, áo giáp dính đầy máu của hắn cũng không có thay đổi, cả người đều là máu tanh, bộ dáng này của hắn, ngay cả Hawk ngày thường có chút hợp ý với hắn cũng kính sợ trong lòng, không dám tới gần hắn.
Hạ Á vừa nghe thấy tiếng kêu hoán ở bên ngoài, ngẩng đầu nhìn ra ngoài một chút, khuôn mặt lộ ra vẻ cười nhe răng nanh, trực tiếp xoay người lên ngựa chạy ra phía trước trận địa.
Người đàn ông có đầu trụi lủi tuy rằng hung ác độc địa, thế nhưng vừa nhìn thấy Hạ Á chạy ra, mắt thấy Hạ Á đầy người là máu tươi, không khỏi khí thế có vài phần tiêu tán, thế nhưng lập tức cố gắng tức giận, hét lớn:
- Chính là ngươi! Có dám hay không cùng ông đây đánh nhau ba trăm hồi!
Hạ Á cười như điên một tiếng, cũng không nói tiếng nào, bỗng nhiên thúc bụng ngựa, cúi mình vọt tới ! Tên đầu trụi lủi kia còn đang mở miệng kêu la thì Hạ Á cũng đã vọt tới trước mặt, hắn liền cuống quít giơ búa chém xuống ! Hạ Á tùy ý vung lăng chùy trong tay ngăn đỡ! "Cách" một tiếng, thì thấy một thanh búa tuột tay bay thẳng ra ngoài, tên đầu trụi lủi hét thảm một tiếng, cánh tay kêu "rắc rắc", hiển nhiên dưới quái lực của Hạ Á, hắn không những bị đánh bay vũ khí, ngay cả xương cốt cũng bị chấn gãy!
Hạ Á vọt tới phía trước, lăng chùy đập xuống một cái, trực tiếp đem cái đầu trụi lủi của đối phương đập thành thịt nhừ, sau đó lạnh lùng nhìn mấy tên tùy tùng ở bên cạnh, bỗng nhiên nhếch miệng cười, mấy tên mã tặc kia mặt xám như đất, hét lớn một tiếng cùng lúc quay đầu bỏ chạy, Hạ Á đem thi thể của tên đầu trụi lủi đang từ trên ngựa ném thẳng xuống đất!
Hạ Á ngồi ở trên ngựa, lúc này mới hướng về đám mã tặc ở phía trước, cao giọng hét lớn:
- Còn ai muốn chết không!
Hắn gào to một tiếng, trong đám mã tặc dù sao cũng còn người mãnh liệt, nhất thời liền có một thủ lĩnh mã tặc dẫn theo vài tên thân tính vọt ra, một mặt giục ngựa vọt tới, một mặt không ngừng la hét.
Sắc mặt của Hạ Á hờ hững, bỗng nhiên tháo cung Tụ Khiếu xuống, trở tay lấy ra một thanh phá ma giáp tiễn!
'Vèo' một tiếng, một thanh tiễn mang theo ánh sáng màu phá không bay ra! Tên thủ lĩnh mã tặc trực tiếp bị ánh sáng màu đỏ đánh văng khỏi ngựa ! Người còn đang giữa không trung thì nửa thân trên bỗng nhiên nổ tung thành một đống thịt nát! Nửa đoạn thi thể còn lại thì rớt trên mặt đất !
Đám người còn lại nhất thời hoảng hốt, toàn bộ đều xoay đầu ngựa bỏ trốn về phía sau!
Hạ Á ngồi trên lưng ngựa, tay cầm trường cung, cố ý cười lớn một tiếng, sau đó ngạo nghễ cưỡi ngựa chạy dọc theo đội hình của đối phương một lần, lần này mới chậm rãi quay về, hơn một nghìn mã tặc, không có một người dám đuổi theo!
※※※※※
Trong trận địa, Hawk đứng ở trên thùng xe đỏ hồng hai mắt nhìn thân ảnh một mình một ngựa của Hạ Á ở bên ngoài, bỗng nhiên hung hăng nện một quyền lên xe ngựa, miệng liên tục nhắc đi nhắc lại.
- Một kỵ địch nghìn quân! Hóa ra dũng tướng một mình chống nghìn quân thực sự tồn tại. . . Mẹ nó, ông đây tự cho mình là hào kiệt, người ta như thế mới thực sự là anh hùng!
Hạ Á chạy về trong trận địa, xoay người xuống ngựa, bỗng nhiên liền có một thân ảnh vọt tới bên cạnh, 'bịch' một tiếng quỳ gối trước Hạ Á, vẻ mặt của Hawk cuồng nhiệt, hai mắt đều đỏ, cắn răng một cái, rút đoản kiếm bên hông ra, một kiếm vạch đứt đầu ngón tay cái, sau đó quét lên trán một cái, lưu lại một vết máu ở trên trán!
Không ít dong binh ở bên cạnh nhìn thấy đều không khỏi kinh hãi !
Đây rõ ràng là lễ tiết cao nhất xin được đầu nhập trên Dã Hỏa nguyên!
Nếu như lúc này Hạ Á đồng ý lau vết máu trên trán của đối phương, như vậy đã biểu hiện nguyện ý tiếp thu đầu nhập của đối phương !
- Thủ lĩnh!!
- Hawk!!
Không ít người kinh hô, nhưng Hawk quay đầu lại hung hăng liếc mắt trừng những người đó, sau đó lại lần nữa quay đầu, tên to con trẻ tuổi trương hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Á, ánh mắt chớp động, tràn đầy bức thiết cùng cuồng nhiệt.
Sắc mặt của Hạ Á lạnh lùng nghiêm nghị, nhìn từ trên xuống dưới tên Hawk này một chút, liền sau đó khóe miệng ra một tia tiếu ý uy nghiêm, lúc này mới bước tới trước, chậm rãi đưa tay, nhẹ nhàng lau vết máu trên trán Hawk.
Trong ánh mắt của Hawk lộ ra một tia xúc động nhiệt liệt, phảng phất như thở phào nhẹ nhõm.
Lúc đứng thẳng người sắc mặt của hắn cũng cung kính hơn nhiều:
- Đại nhân, ngài dũng mãnh như vậy tất nhiên không phải là binh sĩ thường trong quân! Xin ngài nói ra thân phận thật sự, cũng là cho ta hiểu rõ ràng, Hawk ta đây rốt cuộc là đầu nhập vào vị anh hùng hào kiệt nào!!!
Hạ Á không có mở miệng, Shaerba ở bên cạnh bỗng nhiên cười lớn một tiếng:
- Hắn !? Hắn chính là Hạ Á Lôi Minh! Trong lần chiến tranh trước, tự tay chém chết hoàng tử Odin! Lại còn thống lĩnh một nghìn tàn quân ác chiến hơn một vạn kỵ binh thép của Heisiting, chính là hắn !!!
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2