Chương 180: Nội Nội - Hạ


Dịch và biên tập: taroihung
Chờ đến lúc người kia rời đi, Shaerba nhịn không được có chút bực bội, cau mày nói:

- Hạ Á... Tên gia hỏa kia vừa nhìn đã biết không phải người tốt, loại người như thế này ngươi chiêu mộ làm gì?

Hạ Á liếc mắt nhìn Shaerba, cười một tiếng, thấp giọng nói:

- Ta đã xem qua ghi chép của cha nuôi của ta lưu lại, trong đó có viết một ít đạo lý rất thú vị: Một thủ lĩnh đúng nghĩa thì phải biết cách dùng người, cách dùng người ở đây bao hàm rất nhiều nghĩa. Đôi khi người tốt cần phải dùng, đôi khi người xấu cũng phải dùng. Bởi vì có một số việc người tốt có thể làm, nhưng cũng có một số việc, chỉ có người xấu mới có thể làm tốt. Ừm... Trong sách có viết một câu thế này... Nước thì nên đục một chút mới có thể nuôi cá, nước quá trong thì không thể nuôi được cá.

Shaerba nghe xong, trừng lớn đôi mắt nhìn Hạ Á, hiển nhiên những đạo lý trong lời nói của Hạ Á, tên to con lỗ mãng này hoàn toàn không hiểu. Hạ Á cười cười, đấm Shaerba một cái, cười nói:

- Được rồi, những việc đau đầu này ngươi không cần hiểu rõ ràng, nếu như có Katuo ở chỗ này, hắn có thể sẽ hiểu. Về phần ngươi thì... anh em chúng ta chỉ cần biết xông trận đánh nhau là được rồi.

Shaerba nhếch miệng cười, dù sao hắn cũng rất tín nhiệm đối với Hạ Á, nếu như Hạ Á đã nói vậy tất nhiên là sẽ có đạo lý, hắn cũng bất chấp bản thân có hiểu hay không. Ừm, năm đó ở bên cạnh tướng quân Adelike chẳng phải cũng giống như thế này sao, tướng quân nói cái gì bản thân cũng sẽ không cần biết, chỉ cần nghe theo mệnh lệnh mà làm, chắc chắn sẽ không sai.

Bất tri bất giác, trong lòng của Shaerba, vai trò của Hạ Á từ thuần túy là 'anh em' đã biến thành 'thủ lĩnh' giống như tướng quân Adelike trước đây.

Cả đoàn người bận bụi cả đêm, mắt thấy mặt trời dần dần ló dạng, lúc này rốt cục cũng đã thu thập hoàn tất, Hạ Á còn bảo đám tù binh ngay tại chỗ đào một cái hố to, đem toàn bộ thi thể trong trận chiến tối qua vùi lấp dưới đất. Sau đó bảo Sipan phân ra mười võ sĩ người Lantis cùng với mười xa phu thương hội Jialun-Si, áp giải hơn trăm tù binh thẳng đường quay về Dã Hỏa trấn.

Lần này đánh nhau cùng đám mã tặc, tiến trình đã ngoài dự liệu của Hạ Á rất nhiều, trong lòng hắn cũng có chút buồn cười: xem ra chính mình đã đánh giá quá cao sức chiến đấu của đám mã tặc, vốn theo kế hoạch thì chiến đấu cùng mã tặc phải tiêu hao hai ngày thời gian mới có thể giải quyết xong, chờ ở một chỗ giải quyết mã tặc, còn phải đợi nhóm người Russell mang nước trở về.

Nhưng hiện tại xem ra, đám mã tặc này chống đỡ không nổi một ngày, bất quá chỉ trong một đêm đã giải quyết xong đám gia hỏa này. Sớm biết như vậy, lúc trước cũng không cần phân chia với đám người Russell.

Bất tri bất giác, kiến thức trong đầu của Hạ Á cũng khác xưa rất nhiều. Nếu như là trước đây, gặp phải hơn một nghìn mã tặc, phản ứng của hắn chỉ sợ cũng sẽ giống như Hawk. Thế nhưng trải qua một hồi chiến tranh cùng người Odin, trải qua chém giết giữa thiên quân vạn mã, trải qua chỉ huy trăm nghìn quân chính quy tác chiến. Kiến thức của dế nhũi đương nhiên sẽ không giống như hồi trước đại chiến. Đám mã tặc này sớm đã không trở thành đối thủ trong lòng hắn.

Cả buổi tối, đám người bên dưới vô cùng bận rộn, nhưng Hạ Á lại ngồi yên một chỗ, lẳng lặng suy tư lại những nhận xét sau trận đánh vừa rồi.

Bản lĩnh dẫn binh của hắn còn xa mới thành thạo, không ít sự tình đều là tự bản thân suy tính cùng thử nghiệm. Tỷ như trong trận chiến ngày hôm nay, đối với Hạ Á mà nói, thắng lợi tất nhiên là đáng mừng, nhưng lại không đáng để hắn kiêu ngạo, trái lại còn tạo ra cho hắn một ít kinh nghiệm!

Sức chiến đấu mạnh nhất trong chiến tranh chắc chắn không phải là vũ dũng của cá nhân binh sĩ! Đám mã tặc này tuy rằng có chút ăn hại, thế nhưng trong đó cũng có không ít người bưu hãn, tỷ như ban ngày có một đám mã tặc đi tới trước xa trận khiêu chiến, tuy rằng bị bản thân chém chết, thế nhưng cũng biểu hiện được trong nhóm mã tặc có không ít dũng sĩ. Hơn nữa đám mã tặc này dù sao cưỡi ngựa cũng thành thạo, nói đến năng lực tác chiến cá nhân, chắc chắn sẽ không thua kém gì đám dong binh do bản thân dẫn dắt!

Thế nhưng sở dĩ đám mã tặc bị bản thân đánh tan, nguyên nhân lớn nhất không phải là lực chiến đấu cá nhân mà là...

Kỷ luật! Phục tùng!!
Kỷ luật nghiêm khắc, hơn nữa binh sĩ phục tùng vô điều kiện đối với cấp trên! Hai cái này mới là nguyên nhân chủ chốt!

Hồi tưởng lại trận chiến quy mô nhỏ vừa rồi, nếu như ban ngày không phải bản thân dẫn theo Shaerba hai người xông lên, dùng vũ dũng cường hãn chấn động đám dong binh thủ hạ, khiến cho đám dong binh thường ngày kiêu ngạo ngang ngược phải phục tùng bản thân. Như vậy lúc tác chiến, bản thân đưa ra mệnh lệnh, chắc chắn rất khó có thể đạt được hiệu quả tuyệt đối ! Nói không chừng một khi đám thủ hạ không phục tùng bản thân, bản thân đưa ra mệnh lệnh, hơn phân nửa là sẽ có người bằng mặt không bằng lòng. Hơn nữa, còn có hô vệ của thương hội Jialun-Si, cũng chưa chắc hoàn toàn nghe theo lệnh bản thân.

Đây gọi là kỷ luật cùng phục tùng!

Có hai điều kiện này, nhân số của bản thân tuy rằng ở trong hoàn cảnh xấu, nhưng vẫn có thể chiến thắng đội ngũ mã tặc có nhân số gấp vài chục lần phía bản thân... Mà còn phảng phất như chiến thắng rất dễ dàng!

Hắn càng nghĩ càng giác ngộ càng có thêm kinh nghiệm, trong lòng vui sướng hưng phấn, hài lòng hơn nhiều so với đại thắng. Đang muốn tìm người để bàn luận tâm sự, đáng tiếc những người bên cạnh, Hawk đương nhiên không hiểu những việc này, đám người Philip cũng chưa từng thống lĩnh binh sĩ trong quân đội... Mà trong số những người bên cạnh của bản thân có năng lực thống lĩnh binh sĩ cực mạnh, không thể nghi ngờ chính là chó điên Green đang ở xa xa trong quận Moll.

Hiện tại đang ở bên người cũng chỉ có Shaerba là xuất thân từ quân đội chính quy.

Rốt cục nhịn không được hưng phúc, hắn tìm tới Shaerba nói ra những thứ tâm đắc ở trong đầu, không nghĩ tới cái tên lỗ mãng này cũng không phải vô tri như những gì Hạ Á tưởng tượng.

Shaerba nghe xong những gì Hạ Á nói, liền nhếch miệng cười cười, nhìn Hạ Á nói:

- Đạo lý này vốn là đã như thế, năm đó khi ta còn ở bên cạnh tướng quân Adelike cũng đã từng nghe tướng quân nói qua một câu: binh sĩ tốt là do luyện ra, lão binh là do trải qua chiến trường! Muốn có lão binh trước tiên phải có binh sĩ tốt!

Hạ Á suy nghĩ một chút, quả nhiên chính là đạo lý nào! Trước tiên cần phải rèn luyện! Tướng quân rèn luyện tới mức độ hiệu lệnh nghiêm minh, kỷ luật nghiêm cẩn, thì có thể xem như là binh sĩ tốt. Thế nhưng muốn trở thành lão binh chân chính tinh nhuệ thì phải kéo nhau ra ngoài tắm máu ! Kéo quân đi đánh! Thành thục ở ngay trên chiến trường.

Luyện ra binh sĩ tốt, đánh ra lão binh... Lời nói này tuy đơn giản, thế nhưng đạo lý của nó thì không hề đơn giản!

Ngay lúc Hạ Á mừng rỡ không cách nào kiềm chế được thì bỗng nhiên có một tên dong binh thủ hạ chạy tới báo cáo, sắc mặt cua hắn thậm chí có chút lo lắng kinh nghi!

- Đại nhân! Có một đội kỵ mã đang hướng về phía chúng ta!!

Hạ Á vừa nghe xong, nhất thời biến sắc, xoay người nhảy dựng lên.

Đội kỵ mã? Lẽ nào bản thân đã xem thường đám mã tặc này! Đối phương sau khi tan tác lại chỉnh đốn đội ngũ, lần nữa quân đầu trở lại tiến công? Cái đám ô hợp này vẫn còn tố chất như vậy?!

Hạ Á xoay người nhảy lên thùng xe, nhìn về hướng xa, quả nhiên, chỉ thấy ở xa xa trên bình nguyên là một mảng bụi bặm tung bay. Một đoàn bóng đen rậm rạp đang hướng về phía này, đưa tay che trán nhìn kỹ, mơ hồ có thể nhìn thấy một đội kỵ mã. Nhìn đội ngũ của bọn họ có khoảng hai ba trăm người, nhân số xem ra cũng không nhiều lắm, quần áo trên người cũng không đồng nhất, rõ ràng là trang phục của mã tặc.

Thế nhưng...
Hạ Á thoáng giật mình !
Hắn tốt xấu gì cũng xuất thân từ kỵ binh đoàn Luodeliya, chỉ cần nhìn thế trận của đám kỵ binh đang chạy nhanh liền có thể phán đoán được đối phương rốt cục là có bao nhiêu chiến lực! Hơn hai trăm kỵ mã đang tới tuy rằng số lượng không nhiều, thế nhưng đội hình trong lúc chạy nhanh rất nghiêm chỉnh, không hề có chút tán loạn ! Hơn nữa trong lúc chạy nhanh còn áp dụng đội hình hành quân đường dài của quân đội chính quy! Hai bên sườn còn có hai tiểu đội hơn mười kỵ binh thường xuyên lui tới tuần tra...

Mã tặc trên Dã Hỏa nguyên vẫn còn có đội ngũ có tố chất như thế? !

Nhưng chạy đến gần, khoảng cách chỉ còn khoảng mấy trăm buốc, đối phương bỗng nhiên dừng lại, đang chạy nhanh bỗng nhiên càng thể hiện tố chất trác việt của bọn họ, đội ngũ bỗng nhiên dừng lại nhưng đội hình không hề tán loạn, thậm chí cảnh tượng người hô ngựa hý cũng không có phát sinh! Coi như là kỵ binh trong quân đội chính quy bất quá miễn cưỡng cũng có thể làm được như vậy.

Hạ Á đang kinh ngạc trong lòng, bỗng nhiên nhìn thấy bên trong đội ngũ của đối phương, mấy chục kỵ sĩ đang vây quanh một người thủ lĩnh!

Một người có thân mình hùng tráng uy mãnh ngồi trên lưng một con chiến mã to lớn, Hạ Á vừa nhìn thấy người này, nhất thời hai mắt tối sầm, biểu tình trên khuôn mặt bỗng nhiên thừ ra.

Là... Là nàng? ! Trời ạ, người muốn con không được tiếp tục sống yên lành hay sao!

※※※
Đám người nọ đứng dừng ở xa xa, đám dong binh bên phía Hạ Á nhất thời căng thẳng, kêu gọi mọi người trở vào trong xa trận.

Nhưng trái lại đội kỵ mã ở xa xa rất nhanh liền tản đội hình ra hai bên, hơn mười kỵ binh giục ngựa đi tới, ngựa chạy chậm thẳng một đường, đi tới phía trước xa trận không được năm mươi bước mới dừng lại, một người trong bọn kỵ binh giơ cao hai tay, bộ dáng có vẻ không có địch ý, mắt thấy trên yên ngựa không có treo theo vũ khí, trái lại là những cái túi da căng cứng, bên trên túi da mơ hồ còn có vết máu tươi nhễ nhại.

Hơn mười kỵ binh đi tới trước xa trân, trong đó có một người đàn ông hô to:

- Mời Hạ Á đại nhân bước ra nói chuyện!

Hạ Á xoay người nhảy xuống, đứng ở trước lỗ thủng của xa trận:

- Ông đây!
Người đàn ông kia cuống quít xoay người xuống ngựa, làm ra một cái lễ tiết trịnh trọng, vẻ mặt cung kính nói:

- Hạ Á đại nhân, thủ lĩnh của bọn ta phái ta tới tặng lễ vật cho ngài.

Nói xong, người đàn ông này xoay đâu vung tay lên, mười mấy kỵ binh nhất thời tháo mười mấy túi lớn đang treo trên lưng ngựa, cởi nút của miệng túi sau đó ném về phía xa xa!

Hơn mười cái túi lớn rơi ở trước xa trận, nhất thời 'bịch bịch bịch bịch', bên trong túi toàn bộ đều là đầu người còn đầu đìa mául! !

Mắt thấy số lượng đầu người nằm trên đất, chỉ sợ có trên hai trăm cái đầu! !

Dong binh ở trong xa trận đều là người từng trải qua chém giết gặp không ít máu, thế nhưng nhìn thấy nhiều đầu người cùng lúc lăn lông lốc trên mặt đất như vậy, cũng nhịn không được đều phải kinh hô một tiếng, còn có người sắc mặt trở nên tái nhợt.

Hạ Á đứng yên một chỗ, vẻ mặt cổ quái, cau mày nhìn đối phương.

- Hạ Á đại nhân. - Người đàn ông đối diện cao giọng cười nói - Thủ lĩnh của bọn ta trên đường đi nghe thấy có một nhóm người muốn đánh cướp ngài. Với một người anh hùng cái thế như ngài đương nhiên sẽ không sợ đám tạp chủng này, bất quá chỉ tránh cho ngài gặp phải phiền phức, cho nên bọn ta đã dứt khoát ra tay, giúp ngài xử lý chuyện nhỏ nhặt này. Ở đây có tổng cộng 182 cái đầu người, từ nay về sau trên Dã Hỏa nguyên không sẽ không còn tên của mã tặc đoàn Cossack.

Hạ Á 'hừ' một tiếng, sau đó cười khổ nói:

- Tốt, thay ta cảm tạ thủ lĩnh các ngươi.

- Việc này... Thủ lĩnh của bọn ta có nói, người một nhà đừng nên nói lời khách sáo, cũng không cần cảm tạ.

Sắc mặt người đàn ông kia có chút cổ quái, sau đó liền xoay người lên ngựa, lại gật đầu:

- Ngài còn có chuyện quan trọng trên người, thủ lĩnh của bọn ta có nói, không nên quấy rầy ngài, bọn ta hiện tại tạm thời dừng chân trên Dã Hỏa nguyên, nếu ngài có thời gian rảnh rỗi, hay có việc gì phân phó, cứ việc tùy tiên phái người tới báo tin cho bọn ta. Toàn bộ người từ trên xuống của băng nhóm bọn ta, đều mặc cho ngài điều khiển.

Người đàn ông này xoay đầu ngựa rời đi, trước khi đi bỗng nhiên còn nở một nụ cười quái dị:

- Thiếu chút nữa thì quên, đại nhân... thủ lĩnh của bọn ta có một câu chuyển cho ngài... Ách... Tên, tên của nàng gọi là Nội Nội, thỉnh ngài hãy nhớ kỹ!

Nội Nội? (DG : Nội là vợ, nội nội là : vợ ơi vợ, vợ yêu, mình ơi)

Sắc mặt của Hạ Á cổ quái, liền sau đó miệng giống như là nuốt phải một quả trứng gà.

Đám mấy trăm kỵ binh cách đó xa xa cũng bắt đầu rời đi, biến mất sạch sẽ, chỉ trong chốc lát ngay cả bụi bặm cũng không còn.

Trái lại lúc này xuất hiện một nhóm vài chục người đang chậm rãi cưỡi ngựa đi về phía xa trận, vừa nhìn thoáng qua liền phát hiện nhóm người đang tới chính là Russell.

Russell dẫn theo người chạy tới, chỉ là cả bọn đều mặt mũi bầm dập, may là không có gì ai bị thương quá nặng, chỉ là lúc trở về trong xa trận, sắc mặt của những người này rất cổ quái, hiển nhiên đều có bọn dáng chán nản.

Dù sao, nhóm người của bản thân có hơn năm mươi người, bị địch nhân tập kích trong thời gian ngắn, toàn bộ đều bị bắt làm tù binh -- loại chuyện này, nói ra cũng có vài phần mất mặt.

Russell đi tới bên cạnh Hạ Á, khom mình hành lễ, vẻ mặt hổ thẹn:

- Đại nhân, ta phụ mệnh của ngài... Ta, ta lần này thất bại trở về !

Hạ Á lắc đầu, phảng phất như cũng không có nhiều ít tâm tư để nói chuyện, chỉ là nhìn Russell, rốt cục thở dài:

- Ai... Ngươi, cực khổ rồi. Tên gia hảo kia... rất khó đối phó, đúng không !?

Russell vừa nghe xong, nhất thời sắc mặt quái dị, nhìn nhìn Hạ Á, bỗng nhiên liền thốt ra một câu:

- Đại nhân... ngài mới là cực khổ a…
Lời nói này không đầu không đuôi, nhưng trái lại khiến cho khuôn mặt của Hạ Á đỏ lên, Shaerba ở bên cạnh nghe xong, nhịn không được cũng phải cười như điên, cười đến mức ngã tới ngã lui, trực tiếp từ trên thùng xe lăn xuống dưới đất.

Hạ Á tức giận mắng to, bước tới đá cho tên gia hỏa kia một cước:

- Ngươi cười cái éo gì!!!
Shaerba ôm bụng lăn lộn dưới đất, cười tới mức suýt tý tắt thở:

- Nội Nội! Nội Nội... Ha ha ha ha! Tên của nàng lại là Nội Nội... Ha ha ha ha! Vợ của tướng quân chúng ta có tên gọi là Nội Nội!!

- Phi ! Vợ cái gì ! Ngươi còn tiếp tục nói bậy bạ ! Ông đây sẽ bắt ngươi cưới nàng!!

 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.