Chương 38: Liều mạng với ngươi
Biên: A Lá
Tên địa tinh này thực sự vô cùng phẫn nộ, cho dù đối với nhân loại mà nói, đánh mất lão bà của mình, với bất kỳ nam nhân nào điều này cũng không thể dễ dàng tha thứ được.
Nhưng tên địa tinh này dường như bị suy nghĩ nào đó ám ảnh nên đã hoài nghi Vương phi bị người trong thương đội quyến rũ, lý do thì vô cùng đơn giản, nó tuyên bố Vương phi của nó đương nhiên là một địa tinh xinh đẹp nhất ......
Nhân loại đều thực sự tức giận - cái này có chút không nói đạo lý !!
Địa tinh xinh đẹp nhất thì sao? Chẳng liên quan gì! Cho dù là địa tinh xinh đẹp nhất nhưng trong mắt loài người cũng chỉ bất quá là một loài động vật dơ bẩn chứ không phải là
người
! Trừ bọn địa tinh ra, chẳng ai có hứng thú với vị
mỹ nhân
này !!! Đúng là trò đùa?
Túm được một tên địa tinh ư? Đem đến thị trường nô lệ liệu có thu được nhiều tiền không đây?!
Nhưng trong cơn giận dữ, gã địa tinh này lại không tin vào điều đó, trong cái đầu xanh mượt của nó lúc này tràn ngập sự nguy hiểm và giận dữ. Nó quyết định đem tất cả thương đội của nhân loại, toàn bộ biến thành thịt khô!
Và Tatara biết làm như thế nào để có thể chạy thoát khỏi thương đội này. Hắn tuy rằng gầy yếu, trên người cũng không có gì nhiều, nhưng hắn có thể lợi dụng sự lỏng lẻo của bọn địa tinh này. Mặc dù thời gian không có nhiều nhưng với kinh nghiệm phong phú của mình, hắn vẫn có đủ khả năng để có thể chạy trốn!
May mắn đoàn xe thương đội chở khá nhiều hàng hóa cùng với rất nhiều tù binh, Tatara đã tính toán rất kỹ và hắn đã tìm được một cơ hội để lặng lẽ chuồn mất.
Nhưng lúc này, hắn đang ở trên một cánh đồng bát ngát mà chạy trốn, nếu không may mắn hắn sẽ trở thành bữa tối của một con lang điêu nào đó hoặc đám địa tinh ăn thịt tại địa phương này.
Bất quá vận khí của hắn hôm nay rất tốt. Hắn gặp được vài nhân loại!
Khi chạy trốn được một khoảng thời gian thì hắn tìm thấy ánh lửa. Ánh lửa thật là bắt mắt trên cái cánh đồng bát ngát rộng lớn này. Đích xác là nhân loại. Tuy rằng đây chỉ là những mạo hiểm giả nhân loại, cũng chẳng tốt đẹp mấy, nhưng ít nhất so với gặp lang điêu hay địa tinh ăn thịt vẫn tốt hơn.
Lúc này Tatara cảm thấy rất đói và khát. Hắn cơ hồ đã có chút phát điên. Vì thế hắn quyết định bí quá hoá liều!
Người đang bị buộc đến tuyệt cảnh khó khăn thì luôn luôn sẽ bộc phát ra rất nhiều dũng khí a!
Vào thời điểm này Tatara chính là như vậy. Hắn đã thực sự cảm thấy tuyệt vọng từ trong tim. Cuộc sống đã dồn hắn vào đường cùng. Vọt tới trước nơi cắm trại nghỉ ngơi của đội ngũ mạo hiểm giả, Tatara cơ hồ hét lớn một tiếng:
Tất cả không được nhúc nhích! Cướp đây ! Đem thức ăn nước uống giao ra đây! Đại gia ta là ma pháp sư!!
Một tiếng này giống như tiếng rống giận dữ cơ hồ có thể truyền đi rất xa trên cánh đồng bát ngát này, lúc này có vài mạo hiểm giả giống như bị dũng khí Tatara rung động. Một mảng im lặng.
Sau vài giây, mấy người kia bỗng nhiên cười như điên.
Ma pháp sư? Chúng ta đều là ma pháp sư!
Tatara nhìn kỹ, trợn tròn mắt......
Quả nhiên, trước mặt là một nhóm đồng hành gồm có sáu nhân loại.
Mà điều làm cho Tatara ngẩn người ra chính là, trên ngực sáu ma pháp sư này kém cõi nhất cũng đều là ngân huy chương, không ngờ còn có một người đeo chính là kim huy chương a!
Chính mình...... Một cái nhất cấp ma pháp sư, cư nhiên chạy tới cướp bóc sáu cái trung cấp cùng với cao cấp ma pháp sư......
Không xong rồi. Đó là điều đầu tiên Tatara nghĩ đến khi nhìn một vị ma pháp sư đối diện đối với mình giơ lên ma trượng thì dũng khí của hắn liền biến thành hư không. Hắn rầm một tiếng quỳ xuống, hai hàng nước mũi và nước mắt bắt đầu chảy ra. Đúng, chính xác, hắn đang cầu xin tha mạng, đồng thời bằng cách nhanh chóng nhất, thống khổ nhất giảng giải lại bi kịch đã phải trải qua của bản thân mấy ngày vừa rồi.
Rốt cục......
Nghe xong lời cuối cùng của Tatara, ma pháp sư rốt cục cũng buông ma trượng xuống, vài vị cao thủ liếc nhìn nhau, đồng thời thở dài.
Thân là ma pháp sư, mà phải mang bộ dạng này thì thật sự là chưa bao giờ thấy qua a .
Dù sao tất cả mọi người đều là ma pháp sư, cho dù là hiện tại đã là cao thủ lợi hại, bất quá năm xưa cũng từng bước một đi lên, nhưng chưa bao giờ gặp tình huống như thế này. Thê thảm, quá thê thảm, thân là ma pháp sư vậy mà phải bán mình thành nô lệ, làm cho mấy vị ma pháp sư này cũng phải nhỏ vài giọt nước mắt cá sấu, sinh ra vài phần cảm thông, thỏ chết cáo khóc ấy mà.
Thôi, ngươi cũng là ma pháp sư, tuy rằng thực lực thấp kém.Vậy bây giờ đi theo chúng ta, dù sao chúng ta ở nơi này cũng có một chút việc, đều không mang theo đồ đệ, bên người cũng thiếu một kẻ làm việc vặt .
Tatara thật vô cùng biết ơn, trong lòng còn cho mình là khổ tẫn cam lai, ánh sáng bảo hộ của thần linh rốt cục cũng chiếu ở trên người mình.
Hắn không biết vài vị ma pháp sư này còn có dụng tâm gì khác không, lúc này hắn chỉ thấy vận khí mình quá tốt….
Vốn lúc đầu chạy đến đây hắn chỉ mong muốn cướp bóc lấp đầy cái bụng đang trống rỗng của mình nhưng lúc này đây hắn lại được giữ lại, không những có ăn mà còn có cơ hội học chút ít ma pháp.
Nhưng sáu vị ma pháp sư đại nhân này mang một chút thần bí, thậm chí mà ngay cả người bên cạnh đều không có, xuất môn mà ngay cả một gã đệ tử cũng không mang theo.
Bởi vì sáu người này rất rõ ràng là tin vào thực lực của chính mình, dẫu sao thì ma pháp sư cũng không phải là người bình thường có thể dễ bắt nạt. Nhưng thực lực đến mức tuyệt đỉnh cao thủ có thể đồ long thì khoảng cách còn kém xa. Bất quá sáu người này bởi vì nghe nói con rồng này đang ở mức suy yếu nhất, lúc này mới dám thử một lần làm mạo hiểm giả, dù sao có thể liệp sát được một con rồng cũng là mơ ước của rất nhiều ma pháp sư. Trên người rồng có rất nhiều tài liệu ma pháp quý hiếm mà đối với ma pháp sư mà nói đều có thể đỏ cả con mắt, dù có thể bị mất mạng cũng nhất định phải một lần đánh cuộc !
Loại chuyện này phải tuyệt đối giữ bí mật!
Mặt khác, còn một điều vô cùng quan trọng, đó là họa chăng thành công, nếu để cho người khác biết mình chiếm được một ít tài liệu ma pháp trên mình con rồng, vạn nhất có một vị ma pháp sư khác thực lực siêu phàm nhìn thấy thích, chạy tới mạnh mẽ đoạt lấy - trên đại lục này cũng thật có vài vị thực lực cường hãn lại không để ý mặt mũi! Bản thân liệu có thể ngăn cản được không.
Cho nên, loại chuyện này cũng chỉ có thể lén lút .
Tuy nhiên danh hiệu
Đồ Long cường giả
này vinh quang thì không để đâu cho hết, ai ai cũng mong muốn nhưng có thực lực để đạt được điều đó không thì mới quan trọng! Nếu là một vài vị thực lực thật sự đạt tới cấp bậc Đại Ma Đạo Sư thì đương nhiên sẽ đem chuyện này làm công khai.
Nhưng, với những người thực lực không đủ mạnh, một khi thật sự đem tin tức tiết lộ ...... phiền toái về sau có thể tìm đến cuồn cuộn không ngừng !
Cái này gọi là cây to đón gió a.
Thế giới bây giờ, biển rộng sóng sau đè sóng trước, cá lớn nuốt cá bé...... Vì vậy hàng năm đều có vô số mạo hiểm giả đánh cuộc với cả mạng sống của mình để tìm kiếm cơ hội đề cao thực lực bản thân.
Thời điểm này thì
Đồ Long cường giả
là một cơ hội vô cùng tốt? Tốt lắm! Để có thể đặt chân lên con đường của cường giả!!
Hơn nữa, một cái danh hiệu
Đồ Long
, kỳ thật là vô cùng sảng khoái? Thật quá tốt! Làm cho những mạo hiểm giả tranh dành nhau thậm chí dẫm đạp lên nhau a?!?!
Tin tức một khi để lộ, thì điều chờ ngươi chính là vô số người tới cửa khiêu chiến a!
Xử lý được ngươi, chẳng phải là lời thuyết minh về thực lực, so với kẻ
Đồ Long
như ngươi còn cường hơn sao?
Cho nên, hành động lần này đều là giữ bí mật cực kỳ nghiêm khắc, sáu vị ma pháp sư đơn độc xuất môn, ngay cả tới thân mật đệ tử cũng không mang theo.
Kết quả làm sáu vị đại nhân này phiền hà không ít. Ở nhà, lấy thân phận của bọn họ kia đều là sống an nhàn sung sướng vô cùng. (cho dù là đi nhà cầu, ngồi ở trên bồn cầu, bên cạnh cũng đều có cái nữ đồ đệ mi thanh mục tú đứng hầu hạ xông hương khử mùi.
Vì vậy lần này xuất môn ra bên ngoài, sáu vị này cũng nếm không ít đau khổ. Mặc dù có kim tệ cũng có thể dừng chân ở một lữ quán để hưởng thụ nhưng trên Dã Hỏa Nguyên này, tìm cả nửa ngày cũng không thấy một cái lữ quán nào, do vậy đã vài ngày nay chưa từng ăn no một bữa. Mấy miếng bánh nướng cứng rắn thì thật sự khó có thể nuốt được, mà ngay cả uống nước cũng phải dè xẻn. Vài vị đều là cao thủ thực lực không tầm thường, tùy tiện có thể giết được một vài con thú trên thảo nguyên này nhưng vì mặt mũi có ai nguyện ý làm điều đó đây, do vậy mới dẫn đến tình cảnh như bây giờ !
Đêm nay thật ra có một vị hỏa hệ pháp sư rốt cục cũng không nhịn được, xắn tay áo bào đích thân ra tay, thi triển ra một cái ma pháp
Bạo Chi Liệt Diễm
, nhất thời một ngọn lửa màu đỏ đánh tới một con linh dương, nướng đến vàng và giòn, nhưng lại không cẩn thận quên rằng hỏa hệ ma pháp này có phụ gia thuộc tính bạo liệt, kết quả oanh một tiếng, liền nổ thành hơn mười phần khác nhau, ngay cả một mẩu thịt nhỏ cũng bị đánh cho tan tác.
Vừa lúc này Tatara tới nhìn qua có chút ngu ngốc, lại là ma pháp sư, xem như đồng loại, lập tức đồng ý mang theo bên người làm người hầu, hầu hạ mấy việc ăn uống hay tạp nham gì đó .
Về phần sau khi mọi chuyện thành công...... Vì giữ bí mật......
Ma pháp sư, chẳng lẽ không thể giết người sao!
......
Tatara cũng đã nếm qua không ít khổ đau, thật không giống vài vị đại gia này sống an nhàn sung sướng chiều chuộng. Đi theo vài vị đại nhân này thì phục vụ bọn họ cũng không phải là vấn đề quá lớn, điều đầu tiên là phải nướng tới thịt chín vàng và giòn ươm, rốt cục cũng làm cho vài vị ma pháp sư cao quý đại nhân cảm thấy rất hài lòng, không thèm ăn mấy cái bánh nướng cứng rắn nữa rồi.
Nhưng cũng không dễ dàng cho Tatara lắm!
Hắn một người phải hầu hạ sáu vị đại gia, từ trước đến nay chỉ sống nhàn hạ nên với sự khổ cực những ngày qua đều không nguyện ý. Chỉ có thể dùng một từ là quá khó tính. Hắn phải làm sáu món ăn tối, còn phải nướng sáu loại món ăn khẩu vị khác nhau, phải giặt sáu bộ quần áo, phải đun sáu thùng nước tắm -- Sáu vị đại gia này trước có người hầu hạ, với những điều này đều rất chú ý!
Thực đem chuyến dã ngoại mạo hiểm lần này trở thành du lịch dạo chơi rồi a.
Tatara mỗi ngày đều mệt từ sáng đến tối, vài ngày nay hình như hắn lại gầy đi một chút. Thảm.
Điểm chết người chính là, rốt cục đi tới ngọn núi này, Tatara biết được sáu vị đại gia này chạy đến tìm kiếm con rồng kia...... Trong lòng hắn rơi lệ, cảm thấy được chính mình thật là tiền đồ thật không khá nổi......
Tatara không phải đứa ngốc. Hắn đem thực lực hai bên nhìn rất rõ ràng. Sáu vị đại gia này chỉ cần phất tay là có thể đem chính mình xử lý, mà thanh long kia chỉ sợ cũng chỉ cần dùng móng vuốt cào cào, là có thể đem sáu vị đại gia này xử lý a!
......
............
Nếu không phải ngươi! Ta như thế nào sẽ rơi xuống loại tình trạng này hiện tại!!
Một màn chuyện cũ như tia chớp trong lòng Tatara bay vụt qua, hắn bi phẫn gầm rú với Hạ Á :
Dù sao hôm nay là chết chắc rồi, ta liều mạng với ngươi!!
Hạ Á có chút ngây người – vì một cái áo choàng da có đáng để liều mạng không a?
Vừa lúc đó, trên ngọn núi cái kia thanh long rít gào một tiếng, long tức khổng lồ từ trên người bắn ra rồi phát ra một đạo ánh sáng chói mắt màu vàng !
Oanh một tiếng, sóng chấn động lan ra, trên đỉnh núi kia, bốn vị ma pháp sư bị ánh sáng đảo qua, nguyên bản một tầng phòng ngự sáng trong suốt ầm ầm dập nát!
Sau tiếng gào dài của rồng, một gã ma pháp sư đứng đầu ngay tại bên trong quầng sáng, kêu thảm thiết một tiếng, ma pháp trượng trong tay hắn từng khúc từng khúc đứt đoạn rơi xuống, toàn thân quần áo nát vụn, dưới sóng ánh sáng chấn động một lúc, toàn thân huyết nhục nháy mắt bị bong ra từng mảng ly khai thân thể, nháy mắt sau chỉ còn lại một bộ xương!!
Còn lại ba gã ma pháp sư kia cũng là kêu thảm thiết liên tục, nom tình hình không ổn, quay đầu xuống dưới chân núi bay lùi trở lại, đem theo con rồng kia gắt gao đuổi theo ở phía sau.
Hạ Á nhìn vậy trong lòng thở dài một cái, mắt thấy trên đỉnh núi từng nhóm từng nhóm chạy xuống dưới, chạy nhanh túm lấy kẻ đáng thương hét:
Chạy trốn quan trọng hơn!
Hắn vừa mới hét xong thì lại phát hiện A Đạt sớm đã không thấy bóng dáng – Hảo hảo! Người kia chạy trốn cư nhiên so với ta còn nhanh hơn!
Hạ Á vừa mới bước vài bước, Tatara làm sao có thể buông tha kẻ đầu sỏ hại mình đây, dùng cả hai tay lao đến phía Hạ Á đang nhanh chóng chạy trốn, liền giống như một cái túi lớn vắt trên người Hạ Á.
Nhìn bộ dáng Tatara vắt trên người Hạ Á không ít thống khổ, kẻ đáng thương tuy rằng cũng đang bị Hạ Á túm lấy, nhịn không được thấp giọng hỏi:
Uy, ngươi có khỏe không?
Ta......
Tatara lúc này mới thấy rõ bộ dáng kẻ đáng thương, bỗng nhiên liền hai mắt trợn tròn:
Ngươi, ngươi là!!
Đáng tiếc hắn còn chưa nói hết...... Phía sau, ba vị ma pháp sư cùng với con rồng đuổi theo phía sau, trong nháy mắt đã chạy đến nơi!
Oanh một tiếng, cự long lại hộc ra một đợt long tức màu xanh!
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2