Chương 59: Chiến tranh, chính là chiến tranh.


Biên: A Lá
Những bóng đen dày đặc này liên tục dịch chuyển, nhảy nhót thoắt ẩn thoắt hiện trong rừng cây, tựa như những con vượn lớn, chỉ trong thoáng chốc đã vọt tới trước mặt, một cái bóng đen từ trên trời đáp xuống, chém thẳng xuống người một binh lính đang tuốt kiếm giơ lên...

Nhóm kỵ binh tuy rằng cũng đã rút vũ khí ra, nhưng đối với loại địch nhân thoắt ẩn thoắt hiện này, tựa hồ có chút không chuẩn bị kịp, rất nhanh đã có ba người đổ xuống, một người thì bị đao xả trúng ngực, hai người còn lại thì quấn lấy đối phương mà vật lộn.

Còn lại hơn mười cái bóng đen cũng chỉ trong nháy mắt đã nhào vào đám người đế quốc kỵ binh, Hạ Á cũng cảm giác được một cỗ tử khí tanh nồng đập vào mặt, bị một cái bóng lớn đang mở ra song chưởng hung hăng chụp vào mình, Hạ Á không kịp tránh, bị đánh té ra đất, tay của đối phương điên cuồng xoáy vào cổ Hạ Á, Hạ Á hừ một tiếng, bắt được tay đối phương dùng sức vặn một cái, rắc rắc hai tiếng, trong bóng tối tay của đối thủ này tay bị vặn đứt, lập tức hai người quấn lấy nhau tại chỗ, Hạ Á đã khóa được cổ họng đối phương, tay vận sức...

Rắc!
Hắn ra sức đứng dậy, bên cạnh Khải Văn đã dùng lăng chùy đập nát một bóng đen, Khải Văn trên vai còn dắt một thanh đoản đao, đoản đao theo khe hở trên miếng lót vai đâm xuyên vào, máu tươi đầm đìa, có lẽ là bị kẻ mới vừa gục ngã chém bị thương.

"Gặp quỷ! Cái gì vậy?"
Nhìn mấy cái bóng đen bay nhanh lui về phía sau, chỉ chừng vài bước đã hoán đổi vị trí, rõ ràng là thân ảnh khôi ngô, mà lại linh hoạt y hệt như khỉ.

Khải Văn khẽ thở dốc, rống lên: "Tụ vào! Mọi người tụ vào cùng một chỗ! Đây là Băng nguyên thợ săn của Ô Đin!"

Đợt tấn công đầu tiên, thám báo kỵ binh Byzantine đã nằm xuống sáu người, chỉ có hai người còn sống, bốn người còn lại đã tắt thở.

Mà đám "Băng nguyên thợ săn" của đối phương thì chết mất hai tên, ngoài kẻ bị Hạ Á vặn gãy cổ ra, một người là bị Khải Văn dùng lăng chùy đập chết dưới tàng cây, ngực áo lõm vào một khối lớn, hiển nhiên xương ngực đã dập nát.

Giờ phút này, giữa đêm tối, trong rừng cây bầu trời bị cành lá che đi, để giữ bí mật, đội thám báo cũng không nhóm lửa, lại vẫn là đôi mắt cú vọ bẩm sinh của Hạ Á thấy rõ bộ dạng của đám "Băng nguyên thợ săn" này.

Đó là một đám toàn thân da lông màu đen, thân hình cao lớn, so với các thám báo kỵ binh người Byzantine thì còn phải cao hơn một cái đầu, tay dài quá gối, thật sự giống như vượn vậy, mà thân hình cao lớn với da lông màu đen hòa vào trong bóng tối chẳng khác nào một con gấu chó lớn, trong đêm tối cũng thật sự rất khó thấy rõ bộ dạng của bọn họ.

Quái dị nhất chính là, bọn người kia rõ ràng thân hình mập mạp, vậy mà động tác chạy trốn lại nhanh nhẹn đến khiếp người! Mà ngay cả bọn họ ở giữa rừng cây xông ra, hoặc là nhảy trên mặt đất, không ngờ đều không hề phát ra âm thanh gì!!

Dù sao cũng là binh đoàn kỵ binh số mười ba tinh nhuệ, nhóm thám báo nhanh chóng tụ tập lại với nhau, mọi người lưng tựa lưng rất nhanh làm thành một cái vòng tròn, Hạ Á cùng với Khải Văn gắt gao dựa vào cùng một chỗ, bên cạnh là thám báo đội trưởng, thám báo đội trưởng mặt dính máu tươi, hắn vừa rồi cũng bị ngã xuống, vỡ trán khi đầu đập đất, một tay cầm kiếm, một tay gắt gao băng bó vết thương bên đùi phải, nơi đó bì giáp bị cắt, một miệng vết thương sâu hoắm ứa máu ra ngoài.

"Lại là cái đám quỷ này! Hừ, tử địch của thám báo Byzantine chúng ta!"

Đội trưởng khẽ thở dốc, miệng gắt gao nói qua, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám thợ săn trong bóng tối - Những tên kia sau một kích đã lui lại, nhưng lại không hề lui ra xa, hơn mười cái thân ảnh cứ liên hồi chuyển động bay qua bay lại giữa những cây đại thụ, tựa hồ đang tìm cơ hội để công kích.

Khải Văn dùng sức đem đoản đao trên vai rút ra, đau đến cau mày, cắn răng nói: "Hạ Á, ngươi cẩn thận chút, bọn người kia là Ô Đin thám báo, bọn họ sinh hoạt tại khu vực băng nguyên bắc bộ của Ô Đin, quanh năm bôn ba sinh tồn ở Quang Hoạt Băng Nguyên và vách đá Đấu Tiễu Tuyết Sơn, thân thủ rất nhanh nhẹn!"

Khó trách... Từng bước từng bước chẳng khác gì vượn vậy.

Hạ Á híp mắt nhìn chằm chằm xa xa, song phương đều vô cùng kiên nhẫn, đám Băng nguyên thợ săn này không ngừng chuyển hoán vị trí...

Rốt cuộc, một tiếng hô lên, một cái bóng đen dẫn đầu đánh xuống, phía sau hơn mười cái bóng đều theo bốn phương tám hướng nhảy tới! Nhóm kỵ binh giơ kiếm lên ra sức ngăn cản, nhưng những tên kia cực kỳ hung hãn, thường thường một kiếm của kỵ binh rõ ràng đã chém trúng đối phương, song đối phương lại không thèm quan tâm, vẫn xông lên cố gắng đâm đoản đao trúng vào những chỗ yếu hại của kỵ binh!

Sau vài tiếng thét đau đớn, vòng tròn phòng ngự đã bị đánh phá! Hạ Á một cước đá bay một tên đang đánh về phía mình, hắn khí lực rất lớn, một cước này đá ra, tên kia vẫn còn trên không trung đã hộc máu tươi, dế nhũi đã với tay rút ra hỏa xoa, hắn đã nhìn thấu cách đối phó với tên gia hỏa thân thủ mẫn tiệp này, dùng thập tự kiếm hai lưỡi lớn cũng không thuận tay, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến trình độ xuất thủ nhanh nhẹn của mình.

Sau đó Hạ Á xông lên!
Hắn ra sức nhảy, cũng cao y như đám Băng nguyên thợ săn này, bật cao tới mấy thước, giữa không trung, đón đầu một tên, Hạ Á mở ra song chưởng, giống như bạch tuộc ôm lấy đối phương, đoản đao của tên kia đoản đao đã hung hăng chém vào ngực Hạ Á... Bất quá tên kia đã tính sai! Dế nhũi thân thể hiện tại độ cường hãn cũng không phải là một thanh đoản đao có thể đâm vào! Hạ Á song chưởng ra sức kéo căng, rắc rắc vài tiếng, đã đem xương cốt đối phương đập vụn! Người man rợ quái lực quả nhiên không phải là nhỏ, Hạ Á ôm tên súc sinh đã hộc máu dừng ở trên cây, đem thi thể bỏ lại, đồng thời nắm lấy đoản đao trong tay đối phương, nhìn thấy trong bóng tối, bên cạnh có một cái bóng đang đánh tới, Hạ Á đem đoản đao ra sức phóng đi, tên kia lập tức hai tay ôm lấy yết hầu, rắc rắc kêu vài tiếng, sau đó ngã quỵ.

Hạ Á giống như biến thân thành một Băng nguyên thợ săn, động tác của hắn, tốc độ bay nhảy, trình độ mẫn tuệ, thậm chí còn cao hơn đối phương nhiều! Nếu nói đối phương là vượn thì như vậy, hắn quả thực chính là một con con báo!

Một hơi giết chết ba tên, hắn rất nhanh liền nhắm ngay mục tiêu kế tiếp...

Đây là kẻ có thân hình cao nhất, kẻ đã dùng đoản đao cắt đứt cổ một thám báo kỵ binh, trên mặt dính đầy máu tươi, lúc từ dưới đất phóng lên, Hạ Á cũng đã đánh lén sau gáy, đem thân hình đối phương một lần nữa giật ngã.

Hai người lăn lộn trên mặt đất, Hạ Á lập tức cảm giác được đối phương khí lực thật sự không nhỏ, so với mấy tên Băng thợ săn mà mình vừa đối phó thì còn cường hãn hơn rất nhiều, định vặn gãy cổ đối phương, mà tên kia không ngờ cũng ra sức mở tay mình ra.

Hạ Á mặc kệ! Đại gia muốn giết ngươi, vậy mà dám phản kháng ư?

Hai người quần nhau trên mặt đất, Hạ Á đẩy ra tạo một chút không gian, đầu gối hung hăng gấp khúc hướng lên trên, lên gối thật mạnh ngay trúng đùi đối phương, tên kia bị đau, thân thể xiêu vẹo, Hạ Á nhân cơ hội vung tay ra, một khủyu tay nện ngay giữa chỗ trái tim của đối phương.

Rắc rắc vài tiếng, xương ngực bị đánh gẫy, Hạ Á nhanh chóng bay vọt lên, như một con báo lủi lên cây, liếc mắt một cái thấy Khải Văn đang đập nát đối thủ, nhưng một tên Băng nguyên thợ săn lại từ phía sau nhào lên lưng Khải Văn! Cái tên kia hai chân gắt gao cuốn lấy eo Khải Văn, gã đầu trọc ra sức giãy vài cái song lại không thể hất ra được, tên Băng nguyên thợ săn trên lưng đã nắm đoản đao hung hăng nhắm cổ Khải Văn đâm tới...

Hạ Á không chút do dự, trong tay hỏa xoa nhanh như chớp ném ra, Khải Văn nguyên bản đã cảm giác được hơi lạnh trên cổ, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng, bỗng nhiên chợt nghe phập một tiếng, máu tươi chảy xuống lỗ tai mình, tên súc sinh phương bắc kia thân hình cứng đờ rồi rớt xuống. Xoay người lại, thấy đầu của đối phương đã bị một thanh hỏa xoa trực tiếp đâm thủng!

Hạ Á nhảy tới rút hỏa xoa ra, Khải Văn thở hổn hển, thấp giọng nói: "Ta thiếu ngươi một mạng!"

Hạ Á khẽ nhếch miệng...
Giờ phút này Byzantine thám báo kỵ binh chỉ còn lại có bốn còn sống, mà Băng nguyên thợ săn rốt cuộc cũng hô lên một tiếng, đều nhảy ra khỏi vòng chiến, bay nhanh nhảy lên trên cây, mấy cái bóng không hề ham chiến, vội vàng nương theo bóng tối nhảy phóng đi xa...

Mười bốn thám báo kỵ binh chiến tử trong lần đánh lén này, mà nhân số tử vong của đám Băng nguyên thợ săn là mười tên. Trong đó Hạ Á cùng với Khải Văn hai người đã giết chết 6 tên. Có thể tưởng tượng, nếu như không có Khải Văn cùng Hạ Á, như vậy kết cục của nhóm thám báo kỵ binh này thực sự có thể là
sạch sẽ
rồi!

Hạ Á trong lòng lần đầu tiên đối với sự cường hãn của người Ô Đin có một ấn tượng sâu sắc.

Địch nhân đã đi xa, Khải Văn lập tức đặt mông ngồi phịch trên mặt đất, vài gã thám báo đều đứng không vững nữa, đội trưởng còn sống, hắn duỗi tay ra bám lấy một cây đại thụ, ở bên dưới miệng vết thương máu tươi đã nhiễm đỏ nửa người hắn.

Khải Văn nhìn Hạ Á thần sắc khác thường, kéo hắn một chút, khẽ nói: "Người Ô Đin nguyên bản vốn hung tàn, đám Băng nguyên thợ săn này đều là thám báo trời sinh của Ô Đin, mặc dù là địch nhân, nhưng không thể không nói, xét về sức chiến đấu thân thể, bọn họ mạnh hơn so với người Byzantine chúng ta."

Dừng một chút, Khải Văn bổ sung một câu: "Tuy nhiên tướng quân đã từng nói một câu, bọn chúng tụ tập cùng một chỗ lại chỉ là một đám ô hợp, chúng ta luôn có thể chiến thắng bọn chúng."

Có điều sau một lát chém giết, mười bốn người vốn là đồng bạn mấy ngày qua cùng nhau ăn cùng nhau ngủ đã biến thành thi thể lạnh băng.

Đối với những kỵ binh này mà nói, bọn họ dường như cũng không hề biểu hiện quá mức bi thương, bọn họ chỉ yên lặng đem chiến trường thu thập lại một chút, đem thi thể đồng bạn gom lại một chỗ, đồng thời cẩn thận kiểm tra một chút thi thể đám địch nhân này - Trong cơn tức giận chẳng hề do dự chém xuống một kiếm.

Quá trình này thật sự trầm mặc, không ai nói với ai lấy một tiếng!

Đối với những người này mà nói, sinh ly tử biệt đã như là một loại thói quen trên chiến trường, trên mặt của mỗi người đều không có bi thống, chính là đem bi thống hóa thành cừu hận, lóe ra trong ánh mắt!

Vị đội trưởng bị thương kia đứng ở trước mặt một cỗ thi thể nhìn trong chốc lát - Đó chính là người lính cảnh giới bị tiễn bắn thủng cổ trong đợt đánh lén đầu tiên, lúc hắn từ trên cây rơi xuống, túi nước cùng với cổ bị một mũi tên nhọn đính lại với nhau, nước trong túi đã cạn khô rồi, cùng với máu tươi trộn lại thành một đám...

Đội trưởng yên lặng nhìn người lính trẻ tuổi này, trong nháy mắt, ánh mắt của hắn phảng phất có chút trầm lặng tang tóc!

Sau đó hắn ra sức quay đầu đi, tiếng nói khàn khàn: "Không còn thời gian chậm trễ nữa! Phát hiện ra địch nhân, chúng ta phải lập tức đem tin tức mang về! Mọi người lên ngựa lập tức xuất phát!"

Đội trưởng đi đầu phóng ngay lên lưng ngựa, đám kỵ binh còn lại đi theo phía sau hắn, nhanh chóng ly khai mảnh rừng chết chóc này.

Mãi cho đến khi chạy ra hơn mười dặm, Khải Văn mới thấp giọng nói cho Hạ Á...

"Cái tên lính vừa chết kia chính là đứa con trai của đội trưởng."

!??
Hạ Á ngây ngẩn cả người.
Gã kỵ binh nhẹ tuổi còn trẻ vừa chết ấy, mấy ngày này ở chung cũng không để lại ấn tượng gì sâu sắc lắm đối với Hạ Á, chỉ nhớ rõ hắn có một khuôn mặt giản dị, ánh mắt kiên nghị, chỉ là lúc ngẫu nhiên cười rộ lên mới có thể lộ ra vài phần dáng điệu ngượng ngùng...

Mà trong mấy ngày này, kể cả lúc đối mặt với đội trưởng, hắn cũng như mọi người cùng nhau gọi là "Đội trưởng", mà chưa từng gọi một tiếng phụ thân. Đội trưởng ở đây cũng không hề có nửa điểm ưu đãi, trinh sát cảnh giới gác đêm, những việc khổ nhất cũng đều giao cho hắn làm...

Chỉ là trong khoảnh khắc đó, một người cha lại phải đưa tiễn chính đứa con của mình.

Chỉ trong khoảnh khắc đó, sinh tử đã tàn khốc chia cắt tình thân!

------------
Đây là trận chiến đấu đầu tiên mà Hạ Á trải qua sau khi nhập ngũ, ánh mắt tịch liêu khi người đội trưởng nhìn đứa con đã chết của mình, như dao cứa sâu vào lòng Hạ Á.

Đối với người thợ săn trẻ tuổi này mà nói, hắn bỗng nhiên bị trận chiến thảm liệt quy mô nhỏ phát sinh trước mắt này nhắc nhở một sự thực:

Chiến tranh, không phải là đi săn thú ở núi rừng!

Chiến tranh, không phải là mạo hiểm trên Dã Hỏa Nguyên!

Chiến tranh, chính là... chiến tranh!!
 
Huyền Huyễn Võng Du Bạo Cường Lão Ba
truyện hài hước trang bức nhập hố không thì miễn vào
[ Sự Kiện Tháng 3 ] Nữ Thần Tuyệt Sắc Mùa 2
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Liệp Quốc.