Chương 1904+1905: Đại hung chi tượng
-
Linh Vũ Thiên Hạ
- Vũ Phong
- 2978 chữ
- 2020-05-09 03:28:31
Số từ: 2970
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Khi Lục Thiếu Du rời khỏi đình viện thì đã tới giờ tuất, sắc trời đã hoàn toàn vào đêm.
Vào đêm, sắc trời đầu đông dường như tối hơn một chút. Lúc màn đêm buông xuống, trong gió đêm mang theo hàn ý lành lạnh.
Trong bầu trời đêm vắng vẻ này Lục Thiếu Du cưỡi trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư cảm có chút khác lạ. Đêm nay Vân Dương Tông dường như có chút kỳ quái, vì sao khắp nơi đều là người, đều đang đi tới một chỗ nào đó.
Trong lúc nghi hoặc, không bao lâu sau Lục Thiếu Du cũng về tới đình viện mà hắn đặt chân.
Trở lại đình viện, La lan thị đã làm một bàn thức ăn ngon, mọi người đang chờ Lục Thiếu Du. Vân Hồng Lăng hôm nay cũng ở lại đợi không trở về đình viện của mình.
Tu vi tới bây giờ Lục Thiếu Du đã sớm không cần ăn uống gì, thi thoảng cũng có động đũa dùng qua các loại điểm tâm một chút. Thế nhưng mỗi một lần mẫu thân làm cơm hắn đều ăn sạch sẽ. Giống như thời điểm ở Lục gia khi trước, vĩnh viễn đều không cảm thấy no.
Thiên Sí Tuyết Sư vốn đang đứng bên ngoài cũng bị La Lan thị gọi vào, muốn cho hắn ăn chút gì đó. Thế nhưng La Lan thị đã quên, nếu như muốn để Thiên Sí Tuyết Sư ăn no mà nói, quả thực không dễ dàng gì.
Dưới cái gật đầu của Lục Thiếu Du Thiên Sí Tuyết Sư mới dám ngồi, thế nhưng Tiểu Long lại không chút khách khí.
Trong đình viện, người một nhà ăn cơm trò chuyện, thỉnh thoảng vang lên tiếng cười, khi Lục Thiếu Du nhắc tới việc giờ mão ngày mai sẽ đấu với Vân Khiếu Thiên trên Địa Long đỉnh, Lục Trung, La Lan thị, Vân Hồng Lăng còn có Đông Mai đều trợn mắt líu lưỡi nhìn về phía Lục Thiếu Du. Về phần nguyên nhân thì Lục Thiếu Du không nói gì.
- Thiếu Du, con muốn cùng nhạc phụ con đánh một trận sao?
Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du cười hỏi, hắn còn tưởng rằng mình nghe nhầm.
Lục Thiếu Du gật đầu nói:
- Phụ thân cứ yên tâm, con chỉ luận bàn với nhạc phụ một chút mà thôi.
- Thiếu Du, tuy rằng là vậy thế nhưng cũng phải cẩn thận một chút, đừng thua quá thảm.
Vân Hồng Lăng ngẩng đầu nói:
- Cha thiếp đột phá Vũ Tôn rồi, chàng nên cẩn thận một chút.
- Cái gì? Cha nàng đột phá Vũ Tôn rồi sao?
Lục Thiếu Du lập tức ngạc nhiên nói.
- Đúng vậy, lẽ nào cha thiếp không nói cho chàng sao? Mấy tháng trước người đã đột phá.
Vân Hồng Lăng nói.
- Cáo già a, cáo già. Không ngờ lại vượt quá dự liệu như vậy.
Nghe vậy sắc mặt Lục Thiếu Du lập tức có chút khó coi, trong lòng thầm mắng liên tục.
Tỉ mỉ ngẫm lại, khó trách hắn vẫn có cảm giác khí tức của Vân Khiếu Thiên không giống trước đây. Hóa ra đã đột phá Tôn cấp. Kỳ thực Lục Thiếu Du vốn đã suy đoán ra một chút. Đột phá Tôn cấp dù sao cũng là chuyện khiến cho người ta vui vẻ. Tôn cấp và Vương cấp hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.
Ánh mắt Lục Thiếu Du âm thầm trầm xuống, nhạc phụ đột phá Tôn cấp sợ rằng cũng không giống như Tôn cấp nhất trọng bình thường. Không biết so với thực lực hiện tại của hắn sẽ như thế nào.
- Thiếu Du, chàng làm sao vậy?
Nhìn thấy Lục Thiếu Du sửng sốt, Vân Hồng Lăng lập tức hỏi. - Không có gì.
Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại, thảo nào vị nhạc phụ cáo già kia lại đáp ứng với hắn, hóa ra đã âm thầm đột phá Tôn cấp, thế nhưng lại không nói cho hắn. Quả thực quá gian trá.
Vốn Lục Thiếu Du có cảm giác mình có chín thành nắm chắc, coi như không dùng Tử Lôi Huyền đỉnh thì hắn cũng có thể đối phó với nhạc phụ Vân Khiếu Thiên. Thế nhưng không ngờ vị nhạc phụ cáo già kia lại đột phá Tôn cấp mà không nói cho hắn. Lại còn yêu cầu hắn không thi triển Tử Lôi Huyền đỉnh, quả thực chính là âm thầm hãm hại hắn.
- Thiếu Du, ngày mai mang ta đi lên Địa Long đỉnh.
Lục Trung nói.
- Được.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.
Lục Thiếu Du và Vân Khiếu Thiên luận bàn cũng không khiến cho La Lan thị, Lục Trung, Vân Hồng Lăng lo lắng chút nào. Chỉ có một mình Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ. Vân Khiếu Thiên đột phá Tôn cấp, nhất định trong người còn có con bài chưa lật. Thực lực tuyệt đối tăng lên rất nhiều so với trước. Hắn có thể chống lại hay không quả thực khó nói.
Nhưng mà Lục Thiếu Du cũng biết rõ thực lực của mình, hiện tại hắn là Vũ Vương cửu trọng, Linh Vương cửu trọng đỉnh phong, tuyệt đối có lực chống lại. Có thể đánh một trận với Vân Khiếu Thiên, Vân Khiếu Thiên đã đột phá tới Tôn cấp khiến cho Lục Thiếu Du mắng thầm, đồng thời trong lòng tràn ngập chiến ý. Mặc kệ ra sao Địa Tâm Linh Ngọc hắn nhất định phải thu lấy. Vô luận thế nào cũng không thể bại.
Cơm nước xong, bởi vì sáng sớm ngày mai Lục Thiếu Du còn phải luận bàn với Vân Khiếu Thiên cho nên Lục Trung và La Lan thị giục Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng đi nghỉ ngơi sớm. Khuôn mặt Vân Hồng Lăng đỏ ửng, e thẹn cúi đầu tiến vào phòng.
Trong phòng, Lục Thiếu Du nhìn nữ tử trước mắt, không nói lời nào, chỉ lẳng lặng nhìn. Toàn thân nữ tử trước mắt hắn có một loại mê hoặc không nói nên lời.
- Thiếu Du..
Nhìn ánh mắt nam tử trước mắt, đây chính là người mà mỗi ngày nàng đều nhớ nhung. Dưới ánh mắt này nàng có cảm giác trong lòng mình như con nai chạy loạn, Vân Hồng Lăng đang muốn nói gì đó thì trong nháy mắt đã bị Lục Thiếu Du chặn môi.
Cảm giác ướt át từ đôi môi truyền đên, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng ôm thân thể Vân Hồng Lăng vào lòng, chẫm rãi hôn. Vân Hồng Lăng không nói nên lời, phối hợp với nam tử này, cảm giác như điện giật bắt đầu xuất hiện.
Lúc này tất cả nhớ nhung hóa thành sự ma sát giữa hai đôi môi, đem yêu thương và nhung nhớ quyện lại với nhau. Lửa nóng trong lòng chậm rãi xuất hiện.
Hai tay Lục Thiếu Du chăm chú ôm nữ tử trước mặt, miệng tham lam mút đôi môi ngọt lịm của nàng.
Trong lúc dây dưa, y phục trên người bị tước dần đi, cảnh xuân kiều diễm dần hiện ra. Thân hình mềm mại, trắng nõn như ngọc xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du. Thân thể mềm mại linh lung, dung nhan tuyệt mỹ, da thịt trắng nõn như ngọc, mỗi một tấc thân thể đều tản ra khí tức mê người, khí tức này mang theo vẻ mê hoặc vô tận.
Lục Thiếu Du lập tức cảm giác được yết hầu mình có chút khô nóng. Lập tức đem toàn bộ thân thể mềm mại kia đặt dưới thân, hai người ma sát, đều cảm thấy được toàn thân nóng rực, thanh âm nguyên thủy không ngừng phát ra.
- Ưm...
Một tiếng rên vang lên, hai người dây dưa vào với nhau, mây mưa thất thường, liều chết triền miên, mãi một lúc lâu sau mây mưa mới chấm dứt.
Gió đêm nhẹ nhàng thổi...
Mà lúc này toàn bộ Vân Dương Tông trong thời gian ngắn dưới thông báo của đại hộ pháp lập tức sôi trào. Lục Thiếu Du muốn đánh một trận với tông chủ Vân Khiếu Thiên trên Hỏa Long đỉnh. Chuyện này khiến cho tất cả đệ tử Vân Dương Tông chú ý, thân phận còn có thực lực của hai người này khiến cho tất cả đệ tử Vân Dương Tông sôi trào.
- Tông chủ và Lục Thiếu Du sư huynh đánh một trận ở trên Địa Long đỉnh là thật sao?
- Chấp sự thông báo, người muốn đi xem thì phải xin chấp sự một tiếng.
- Vậy thì còn chờ gì nữa? Lập tức đi xin thôi, tông chủ và Lục Thiếu Du sư huynh đánh một trận, sao có thể bỏ qua được?
Trên ngọn núi các nơi cả đám đệ tử hưng phấn không ngớt, trong đám đệ tử thân truyền, ngay cả đệ tử đang chuẩn bị bế quan cũng hủy bỏ kế hoạch của mình. Lục Thiếu Du sư huynh và tông chủ đánh một trận, làm sao bọn họ có thể bỏ lỡ được.
Đệ tử thân truyền có yêu thú phi hành lập tức cưỡi yêu thú đi về Địa Long đỉnh trước. Đệ tử bình thường và đệ tử cũ không có yêu thú phi hành cũng chỉ có thể xin cưỡi yêu thú phi hành đi mà thôi.
Dòng người quy mô lớn lập tức đi về phía Địa Long đỉnh, nhất thời cả Vân Dương Tông gió nổi mây phun, náo nhiệt vô cùng. Tông chủ và Lục Thiếu Du đánh một trận, tin tức này khi truyền ra tất cả trưởng lão, hộ pháp Vân Dương Tông cũng sôi trào. Loại chuyện như thế này trên Vân Dương Tông là lần đầu tiên xảy ra. Tông chủ và đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất từ trong tông đi ra đánh một trận, điều này khiến cho tất cả người của Vân Dương Tông chờ mong.
Bóng đêm bao phủ, Phá Quân tinh trên Cổ Vực vô cùng sáng rõ, sát biên giới Phá Quân tinh xuất hiện áng mây đỏ, mơ hồ có sát khí tràn ra.
- Phá Quân lệch vị trí, phong vân bắt đầu khởi động. Điềm đại hung a, Cổ Vực rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì? Lẽ nào có liên quan tới việc Phi Linh môn đối phó với ba sơn môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo sao?
Trên một ngọn núi, nhìn dị tượng trên trời phía xa xa, một lão giả mặc trường bào nhíu mày lập tức nói:
- Khiếu Thiên, lần này đi Cổ Vực nhất định phải chú ý, dị tượng này có chút quỷ dị.
- Sư thúc, ta biết rồi.
Vân Khiếu Thiên nhìn phía chân trời xa xa nói:
- Phá Quân lệch vị trí, bầu trời xuất hiện áng mây đỏ, là điềm báo máu chảy thành sông a.
- Vân Dương Tông chúng ta có thể chính thức đặt chân lên Cổ Vực hay không sẽ phải nhìn vào lúc này.
Lão giả mặc trường bào nói xong, lập tức nói với Vân Khiếu Thiên:
- Tiểu tử Lục Thiếu Du này lần này lại muốn làm gì? Dùng Tử Lôi Huyền đỉnh đổi Địa Tâm Linh Ngọc, không giống như tính của hắn thường ngày.
- Tiểu tử này muốn dùng Tử Lôi Huyền đỉnh đổi Địa Tâm Linh Ngọc. Xem ra Địa Tâm Linh Ngọc đối với tiểu tử này có tác dụng vô cùng trọng yếu.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Địa Tâm Linh Ngọc đối với Vân Dương Tông chúng ta cũng vô cùng quan trọng. Nhưng mà nếu như đổi được Tử Lôi Huyền đỉnh mà nói, quả thực cũng đáng giá.
Lão giả mặc trường bào nhíu mày nói:
- Khiếu Thiên, tiểu tử kia có lẽ còn chưa biết ngươi đột phá Tôn cấp đúng không?
- Hẳn còn chưa biết, khí tức của ta có lẽ tiểu tử này còn chưa nhìn ra được. Chỉ là có chút kỳ quái chính là khí tức của tiểu tử kia ta cũng không nhìn ra. Dường như đã mạnh hơn không ít.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Cho dù nhanh hơn nữa cũng không có khả năng đột phá Tôn cấp. Lần trước hắn ở trên Vân Dương Tông chỉ là Vũ Vương nhị trọng mà thôi, cho dù bay cũng không nhanh như vậy.
Lão giả mặc trường bào nói: - Nhưng mà không rõ vì sao trên người tiểu tử này lại có nhiều Diễn Linh thánh quả như vậy.
- Ta cũng có chút hiếu kỳ, loại bảo vật như DIễn Linh thánh quả vô cùng hiếm thấy. Vân Dương Tông ta trên vạn năm nay cũng chỉ nhận được một khỏa Diễn Linh thánh quả mà thôi. Thế nhưng cũng đã sớm dùng rồi. Tiểu tử này một lần xuất ra bốn khỏa Diễn Linh thánh quả, có nó nếu muốn bồi dưỡng ra bốn Tôn cấp cũng không quá khó. Coi như chúng ta dùng cũng có tác dụng vô cùng lớn, đồn rằng có tác dụng đề cao không ít lực lĩnh ngộ.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Loại bảo vật này nếu như có được tám khỏa thì có thể đổi được Địa Tâm Linh Ngọc, chúng ta cũng không thiệt. Nếu như dùng Tử Lôi Huyền đỉnh trao đổi, Khiếu Thiên, chúng ta chiếm không ít tiện nghi. Đến lúc đó lại đưa cho tiểu tử này hai kiện linh khí Địa cấp coi như là bồi thường đi. Dù sao cũng không nên để hắn chịu thiệt. Nói như thế nào hắn cũng là đệ tử Vân Dương Tông chúng ta. Lại là tôn sư điệt của ta. Vân Dương Tông ta vốn cũng không muốn đoạt Tử Lôi Huyền đỉnh của hắn, chỉ vì Tử Lôi Huyền đỉnh đối với Vân Dương Tông chúng ta vô cùng quan trọng. HIện tại hắn lại mở miệng, thì cũng không cần để ý nữa.
Lão giả mặc trường bào vung tay lên, đứng chắp tay rồi khẽ thở dài.
- Nếu như Địa Tâm Linh Ngọc quan trọng với tiểu tử này như vậy, vốn không cần Tử Lôi Huyền đỉnh ta cũng sẽ đổi cho hắn cũng không vấn đề gì, ta chỉ muốn biết giới hạn cuối cùng của tiểu tử này là gì. Thật không ngờ chính miệng hắn lại muốn dùng Tử Lôi Huyền đỉnh trao đổi, xem ra trên người tiểu tử này cũng chỉ có bốn khỏa Diễn Linh thánh quả.
Vân Khiếu Thiên cười nói.
- Khiếu Thiên, lại nói ngươi và tiểu tử kia đánh một trận ngay cả ta cũng có chút chờ mong. Mỗi một lần tiểu tử này xuất hiện đều khiến cho ta cảm thấy ngạc nhiên, trên đại hội Tam tông Tứ môn chỉ bằng tu vi Vũ Tướng có thể đánh bại Vũ Suất. Trong thành Cự Giang, lấy một địch chín, Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Ngươi cũng là cường giả đứng thứ hai trong thập đại cường giả ba mươi năm trước, chỉ tiếc lúc đó ngươi chưa là tông chủ Vân Dương tông cho nên không thể tu luyện bí pháp và Phù Quang Lược Ảnh hoàn chỉnh của Vân Dương Tông. Nếu như khi trước ngươi tu luyện có lẽ cũng không bại bởi Sát Phá Quân. Lần này hai người các ngươi đánh một trận chính là đại biểu thực lực mạnh nhất của hai thế hệ trong Vân Dương Tông.
Lão giả mặc trường bào mỉm cười nói, trong mắt cũng có chút chờ mong.
- Ta cũng muốn biết thực lực của tiểu tử kia rốt cuộc đã tới bước nào rồi. Cũng giáo huấn nó một trận, đối với tu luyện sau này của hắn có tác dụng vô cùng lớn.
Vân Khiếu Thiên nói.
- Ngươi phải chú ý một chút, tiểu tử này ở trên đại hội Tam tông Tứ môn và thành Cự Giang đều có thể sáng tạo ra kỳ tích. Lần này ngươi lại làm ra động tĩnh lớn như vậy, nếu như thua trước mặt chúng đệ tử ta xem ngươi làm sao đối diện được. Đừng quên tiểu tử kia có Bất Diệt Huyền Thể, hơn nữa lại thêm biểu hiện lần trước trên Vân Dương Tông, sợ rằng cũng sở hữu lực phòng ngự biến thái của Huyền Thiên Yên Tôn.
Lão giả mặc trường bào mỉm cười nói.
- Nếu như tiểu tử kia thực có thực lực đánh bại ta thì ta cũng đành chấp nhận.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.
Trên Địa Long đỉnh, thời gian chậm rãi trôi qua. Dưới bóng đêm lúc này đã có người chậm rãi di chuyển, có rất nhiều người đang lục tục kéo tới Địa Long đỉnh.
Không có ai nói chuyện, tất cả đều lẳng lặng đợi. Tông chủ và Lục Thiếu Du sư huynh đánh một trận, bọn họ không dám lớn tiếng. Nhưng tiếng nghị luận của đám người lúc này cũng không nhỏ.
- Mọi người đi theo ta tới Địa Long đỉnh.
Ngoài đình viện Vũ Ngọc Tiền, đêm khuya thanh âm của Vũ Ngọc Tiền vang lên.
- Sư phụ, đi Địa Long đỉnh làm gì?
Các đệ tử đang điều tức vội vã chạy ra. Gần đây có không ít đệ tử khiêu chiến trên Đại Long đỉnh, thế nhưng cũng không có ai thu được thành tích tốt.