Chương 1942+1943: Cuồng vọng, bá đạo
-
Linh Vũ Thiên Hạ
- Vũ Phong
- 2988 chữ
- 2020-05-09 03:28:44
Số từ: 2980
Nhóm dịch: Sói già
Nguồn: Vipvandan.vn
Trong Thiên Môn cốc, tiếng hò hét truyền ra, cũng không biết là kẻ nào hô lên phong hào của Lục Thiếu Du, lúc này vô số người hưởng ứng, cả đám điên cuồng hét lên.
Tất cả đệ tử Phi Linh môn kích động hét lớn, chưởng môn trong vòng hai chiêu đã đem người đứng đầu ba đại sơn môn bắt giữ. Điều này tương đương với việc ba sơn môn Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo chỉ là cái rắm.
Đệ tử Vân Dương Tông cũng lớn tiếng hét lên, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái, đây chính là đệ tử từ Vân Dương Tông đi ra, cũng chính là đệ tử Vân Dương Tông a, cũng coi như người một nhà. Nhìn thấy cảnh này, các đệ tử không nhịn được chấn động mà run rẩy, người trước mắt bọn họ đại biểu cho thực lực mạnh nhất của thế hệ trẻ tuổi trong Vân Dương Tông.
Năm mươi vạn đệ tử của Linh Thiên môn lúc này cũng hoan hô không ngớt, chưởng môn Phi Linh môn, Linh Vũ Chiến Vương Lục Thiếu Du cũng là con rể của Linh Thiên môn. Nếu tính ra cũng được coi là nửa người Lục Thiếu Du, cảnh tượng chấn động nhân tâm lúc này khiến cho bọn họ vô cùng hãn diện, đồng thời cũng khiến cho trong lòng bọn họ sôi trào.
Từng tiếng ầm ĩ hộ tụ giống như sấm sét quanh quẩn trong bầu trời Thiên Môn cốc. Mấy chục vạn người kích động không ngớt, chiến ý tăng cao.
So sánh với bọn họ, hơn trăm vạn đệ tử của Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo nhìn nhau, vẻ mặt có chút nản lòng, tông chủ, giáo chủ, trang chủ bị người ta bắt giữ. Phi Linh môn lại có mấy vạn yêu thú kih khủng kia, ý chí dọc đường đi của đám người này bị đả kích không ít.
– Chưởng môn, giết ba tên kia.
– Chưởng môn thật lợi hại.
Đệ tử Phi Linh môn nhảy dựng lên, không ngừng hò hét. Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, Lưu Tinh Hà, Diệp Mỹ, Hoàng Phủ Kỳ Tùng lúc này đều kích động không nói nên lời. Chưởng môn trong vòng hai chiêu bắt giữ người đứng đầu ba đại sơn môn, khí thế và thực lực như vậy sợ rằng sau cuộc chiến này sẽ lưu danh vạn năm a.
Dưới tiếng ầm ĩ, nhân khí của Lục Thiếu Du đạt tới đỉnh, vẻ mặt Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường, Sát Phá Quân cùng chúng cường giả Linh Thiên môn, Vân Dương Tông âm thần biến hóa. Đặc biệt là chúng cường giả Linh Thiên môn, cả đám nghẹn họng nhìn trân trối. Thực lực của Lục Thiếu Du khiến cho mọi người chấn động, thế nhưng cường giả Vân Dương Tông lại không khiếp sợ là bao, bởi vì bọn họ đã sớm biết thực lực của Lục Thiếu Du. Chỉ là lúc này thực lực mà Lục Thiếu Du thi triển ra so với thời điểm còn ở trên Vân Dương Tông vô hình trung mạnh hơn không ít.
– Tiểu tử này đi tới đâu cũng là tiêu điểm a.
Lữ Chính Cường nhìn Khâu Mỹ Vi rồi nói, hai người đều mỉm cười, trong mắt hiện lên sự chấn động.
– Tiểu tử này dường như còn có ẩn giấu.
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du, từ công kích mà Lục Thiếu Du liên tiếp thi triển vừa rồi, thời điểm ở trên Vân Dương Tông Lục Thiếu Du dường như đã nương tay với hắn. Chỉ sợ nếu chân chính động thủ, người xấu mặt sẽ là hắn.
– Tiểu tử, mau đem trang chủ Lan Lăng sơn trang ta thả ra, bằng không ngươi sẽ chết rất khó coi.
Nghe tiếng hò hét vang vọng, ánh mắt Âm Nguyệt Tôn giả trầm xuống, thanh âm lạnh lẽo vang lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn Âm Nguyệt Tôn giả, ánh mắt lạnh lẽo, hàn ý lạnh lẽo kia so với Âm Nguyệt Tôn giả còn lạnh hơn. Khóe miệng hắn nhếch lên mang theo nụ cười nhạt, ánh mắt nhìn thẳng về phía Âm Nguyệt Tôn giả, cười lạnh nói:
– Tiện tỳ, bản vương không thả người thì làm sao? Ngươi làm gì được ta? Đừng đem Lan Lăng sơn trang ra dọa bản vương, nếu như ta sợ Lan Lăng sơn trang các ngươi thì cũng sẽ không diệt mười phân đà của các ngươi, cũng không bắt Gia Cát Tây Phong.
Lục Thiếu Du nói xong, há mồm phun một ngụm nước bọt ra ngoài, hoàn toàn không để ý tới Âm Nguyệt Tôn giả. Lan Lăng sơn trang muốn diệt Phi Linh môn, Lục Thiếu Du cũng không cần phải khách khí.
Cuồng vọng, bá đạo, tuyệt đối cuồng vọng, Lục Thiếu Du trực tiếp gọi Âm Nguyệt Tôn giả là tiện tỳ, trong số những người ở đây có người nào dám cuồng vọng như vậy chứ?
Vân Khiếu Thiên, Lữ Chính Cường cùng chúng cường giả đều toát mồ hôi lạnh, tiểu tử này quả thực không phải kiêu ngạo, cuồng vọng bình thường.
Ha ha.
Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt Âm Nguyệt Tôn giả âm trầm tới cực điểm, không giận mà cười, hàn ý trong mắt bắn ra. Nụ cười vừa dứt, nhìn Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:
– Tiểu tử, mấy trăm năm qua ngươi chính là người thứ nhất dám kiêu ngạo trước mặt bản Tôn như vậy. Hiện tại bản Tôn sẽ nói cho ngươi biết, lần này ngươi chết chắc rồi.
– Tiện tỳ, có bản lĩnh thì cứ xông tới.
Lục Thiếu Du không thèm để ý, lạnh nhạt nói.
Nhìn Lục Thiếu Du cùng với đông đảo cường giả Vân Dương Tông, Linh Thiên môn tụ tập chugn quanh, Âm Nguyệt Tôn giả hít sâu một hơi, cố gắng áp chế sự tức giận trong lòng, thanh âm quanh quẩn trên không trung nói:
– Chúng đệ tử Lan Lăng sơn trang nghe lệnh, bố trí Thiên Cương đại trận.
– Đệ tử Hóa Vũ tông nghe lệnh, bố trí Đế Ảnh đại trận.
– Đệ tử Hắc Sát giáo nghe lệnh, bố trí Huyết Sát đại trận.
Âm Nguyệt Tôn giả nói xong, Phá Vũ Tôn giả và Thanh Sát Tôn giả cũng quát lên một tiếng, ba người đều có chuẩn bị mà tới. Thân ảnh ba người cùng với chúng cường giả Tôn cấp trong môn lùi lại về trong đội hình của sơn môn mìn.
– Bày binh bố trận…
Người đứng đầu ba sơn môn bị giam giữ, cường giả trong ba sơn môn lúc này cũng vô cùng tức giận, sát ý ngập trời tràn ra, nghe ba vị trưởng lão nói. Chỉ trong chốc lát có vô số người có tu vi Vương cấp lên tiếng đáp lại.
Sưu Sưu.
Trong ba sơn môn lúc này có từng tiếng xé gió vang lên, mấy trăm đạo thân ảnh bắn lên trời, đều là cường giả Vương cấp triển khai trận hình, nhìn qua có chút huyền ảo.
– Bố trí Thiên Cương đại trận.
Trong Lan Lăng sơn trang, đông đảo cường giả Vương cấp quát lớn một tiếng, từng đạo quang trụ bằng chân khí linh lực tức thì từ trong cơ thể bạo phát ra, cuối cùng gắn kết với nhau. Trong nháy mắt, phương viên mây ngàn thước trong không trung, một trận pháp khổng lồ xuất hiện trước mặt mọi người. Quang mang trên đại trận vô cùng chói mắt, tràn ngập bí văn huyền ảo, uy áp kinh khủng mơ hồ từ bên trong đại trận tràn ra khiến cho tất cả những người thực lực thấp trong lòng cảm thấy lạnh lẽo.
– Kết trận.
Âm Nguyệt Tôn giả cùng đông đảo cường giả Lan Lăng sơn trang liên tiếp đánh ra thủ ấn, từng đạo quang trụ bằng linh lực, chân khí kinh khủng từ trong cơ thể bắn ra, dẫn dắt năng lượng thiên địa kéo tới, sau đó tiến vào trong đại trận. Bí văn trong đại trận tức thì chói mắt, cả đại trận ầm ầm run rẩy, năng lượng thiên địa ngập trời hội tụ tới.
Đông đảo cường giả đem năng lượng rót vào, toàn bộ đại trận lập tức xảy ra biến hóa. Giữa không trung, không gian mấy nghìn thước vặn vẹo, tràn ngập uy áp kinh khủng. Sợ rằng không gian này một khi đánh xuống, tất cả mọi vật trong vòng mấy nghìn thước đều bị san bằng, biến mất không thấy.
– Bố trí Đế Ảnh đại trận.
– Bố trí Huyết Sát đại trận.
Lúc này trong không trung, đông đảo cường giả Vương cấp của Hóa Vũ tông và Hắc Sát giáo tức thì bắn về bốn phía, từng tiếng hét lớn vang lên, thủ ấn trong tay được kết, từng đạo linh lực, chân khí bàng bạc hội tụ.
Tiếp đó, trước mặt đông đảo cường giả Hóa Vũ tông lúc này có một hư ảnh nhân loại lớn chừng nghìn thước, một cỗ khí tức cổ xưa lan tràn. Khí thế tràn ngập thiên địa giống như uy áp của Đế giá, thế nhưng uy áp này yếu hơn một chút.
Trước mặt chúng cường giả Hắc Sát giáo là huyết quang ngập trời, đông đảo cường giả tạo thành một đại trận kinh khủng, sát khí ngập trời tràn ra. Tiếng kêu kinh thiên động địa vang vọng trên Thiên Môn cốc, huyết quang tràn ngập, sát khí ngập trời, sát khí vô hình tiết ra ngoài khiến cho người ta kinh hãi.
Trong ba sơn môn, đông đảo cường giả ra tay kết thành đại trận khiến cho từng ánh mắt đang xem xét chung quanh Thiên Môn cốc không khỏi hít sâu một hơi.
Mà lúc này cường giả Linh Thiên môn, Vân Dương Tông cũng bị động dung, ba sơn môn này quả thực đã chuẩn bị vẹn toàn, ngay cả ba đại trận kinh khủng này cũng thi triển ra được.
– Thiếu Du, Thiên Cương đại trận, Đế Ảnh đại trận, Huyết Sát đại trận đều là đại trấn trấn môn của ba sơn mon này, sợ rằng khó mà phá vỡ được.
Thanh âm của Sát Phá Quân vang lên trong đầu Lục Thiếu Du.
– Thật không?
Lục Thiếu Du khẽ cười, ba đại trận này quả thực lợi hại, uy lực cũng không tầm thường. Thế nhưng nếu như ngạnh kháng song phương nhất định sẽ tử thương thảm trọng.
– Tiểu tử, mau đem tông chủ của ta thả ra, bằng không ta sẽ san bằng Thiên Môn cốc. Để ta nhìn xem yêu thú và khôi lỗi của ngươi có thể phá được Đế Ảnh đại trận của Hóa Vũ tông chúng ta hay không.
Trước Hóa Vũ tông, hư ảnh nhân loại lớn chừng nghìn thước quát lớn.
– Thả giáo chủ Hắc Sát giáo chúng ta, bằng không chúng ta sẽ san bằng Thiên Môn cốc.
– Giao ra trang chủ Lan Lăng sơn trang ta, bằng không ta sẽ san bằng Thiên Môn cốc.
Trong Huyết Sát đại trận và Thiên Cương đại trận, từng tiếng quát lớn truyền ra, đại trận rung động khiến cho mọi người kinh hãi. Một khi ba đại trận đồng thời thôi động, uy lực tuyệt đối kinh khủng.
Cường giả Vân Dương Tông, Linh Thiên môn nhìn nhau, Lục Thiếu Du bắt Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh, Gia Cát Tây Phong đã triệt để chọc giận ba sơn môn này. Ngay cả đại trận bực này đám người kia cũng bố trí ra, xem ra chỉ có liều mạng mà thôi. Chỉ là nếu như ngạnh kháng thì kết quả chỉ là lưỡng bại câu thương mà thôi.
– Bày binh bố trận.
– Bày binh bố trận.
Thiên Phong Tôn giả, Giác Linh Tôn giả nhìn nhau, đều tự hét lớn một tiếng.
Nghe vậy chúng cường giả Vương cấp trong Linh Thiên môn, Vân Dương Tông cũng lập tức nhảy ra, đại chiến rốt cuộc sắp bạo phát.
– Ha ha.
Mà ngay khi hai sơn môn bày binh bố trận, khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên cười lớn một tiếng. Tiếng cười bá đạo quanh quẩn trong không trung. Tiếng cười này mang theo chân khí đánh văng gợn sóng trong không gian khuếch tán về bốn phía.
Tiếng cười lớn của Lục Thiếu Du khiến cho người Linh Thiên môn, Vân Dương Tông đang muốn bố trí đại trận khẽ dừng lại một chút
Trong lúc mọi người đang suy đoán dụng ý trong tiếng cười của Lục Thiếu Du thì Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía xa, thanh âm cuồn cuộn như sấm quanh quẩn trong không gian:
– Lục Thiếu Du Phi Linh môn cảm tạ chư vị minh hữu tới đây tương trợ.
Vù vù vù!
Khi Lục Thiếu Du vừa dứt lời thì đám người Thiên Phong Tôn Giả, Giác Linh Tôn Giả thoáng chốc mí mắt co giật. Tiếp theo nhiều cường giả Tôn cấp nhìn chằm chằm chân trời xa.
Khi mọi người nhìn chân trời trước mặt thì nơi đó thấp thoáng có một đoàn hình ảnh lắc lư, truyền đến từng đợt khí thế dao động.
Cùng lúc đó, đi kèm dao động là các tiếng động đinh tai vang vọng phương xa.
– Lục lão đệ, Lạc lão ca đến giúp ngươi đây! Ai dám đụng vào Phi Linh môn tức là đụng vào Nhật Sát các ta!
– Đạm Thai Tuyết Vi của Thiên Vân đảo dẫn người đến ủng hộ giúp Lục chưởng môn một tay!
– Ô Chấn Vũ của Tinh Ngục các đến trợ giúp Lục chưởng môn một tay!
– Hàn Tử Khiêm của Thiên Ưng Lâu các đến trợ giúp Lục chưởng môn một tay!
– Dạ Vị Ương của Thánh Linh cốc các đến giúp sức cho Lục chưởng môn!
– Quân Lâm Hàn của Tiêu Dao Bang các đến trợ giúp Lục chưởng môn một tay!
Tiếng động ầm ầm quanh quẩn phía chân trời, thanh âm xen lẫn linh lực chân khí ập đến, đinh tai nhức óc. Các thanh âm như sấm sét văng vẳng trong không gian.
Mỗi thanh âm dứt tiếng là lòng người lại run lên, vì từng tiếng hô đại biểu cho một thế lực khổng lồ đến hỗ trợ.
Nghe từng thanh âm ầm ầm, Vân Tiếu Thiên, Lữ Chính Cường, tất cả cường giả của Linh Thiên môn, Vân Dương tông đều lộ ánh mắt giật mình, liếc hướng Lục Thiếu Du xong quay sang nhìn chằm chằm không gian phía trước.
Hiện tại Lục Thiếu Du đứng lơ lửng trên cao, áo xanh bay phần phật. Kéo dài thời gian rốt cuộc chờ người Đông Hải tới, có Đại Hồn Anh đi cùng nên Lục Thiếu Du nắm bắt hết tình hình dọc đường đi. Khi cùng người Thiên Vân đảo đến Thành Ma Vân, người Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang, Thiên Ưng lâu cũng tới. Ba sơn môn này được Lạc Kiến Hồng của Nhật Sát các thông báo tới.
Lạc Kiến Hồng chỉ nói Phi Linh môn có việc, nhờ ba sơn môn trợ giúp chứ không tự mình đi. Thế nhưng ba sơn môn rầm rộ ra quân rồi tụ tập ở Thành Ma Vân, Lục Thiếu Du hơi cảm kích.
Chỉ giây lát nơi chân trời nổi lên khí thế dao động bỗng chốc xuất hiện một bầy yêu thú phi hành. Yêu thú phi hành phô thiên cái địa như áng mây che lấp chân trời sà xuống, bầu trời trong tầm mắt bị che kín.
Trong sơn mạch bao la, một bầy yêu thú phi hành đập cánh bay tới, bóng người cưỡi trên yêu thú dâng lên. Đến khoảng cách gần, các cường giả đã thấy rõ người đứng trên bầy yêu thú phi hành không nhiều, chỉ khoảng mấy ngàn người.
Khí thế của mấy ngàn người này cực kỳ cường đại, mắt ai nấy cũng đều bắn ra tia sáng, thực lực thấp nhất cỡ Suất cấp. Thấp thoáng mấy cái bầy yêu thú phi hành đến ngày càng gần.
Khi bầy yêu thú phi hành tới gần không trung, tám trận thế lớn hình thành.
Lục Thiếu Du quét qua tám trận thế. Sau lưng các chủ đại sơn môn như Phiên Hải Vương Lạc Kiến Hồng, Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông còn có các bóng người già nua. Những người lớn tuổi không có chút dao động khí thế, như hòa hợp vào không gian. Khuôn mặt già nhăn nheo nhưng đôi mắt đen láy tựa ánh sao, xa phía chân trời rồi lại sáng tỏ, khiến người nhìn lâu bỗng chốc tim đập nhanh, không kiềm được rét run.
Lục Thiếu Du liếc qua tám trận thế, bên cạnh Lạc Kiến Hồng có Vạn Linh Tôn Giả, Thiên Kiếm Tôn Giả. Sau lưng là hàng trăm cường giả Vương cấp, năm trăm Suất cấp.
Bên cạnh Đạm Thai Tuyết Vi có mặt hai Tôn Giả ngày xưa dưới Thiên đảo, phía sau là hàng trăm cường giả Vương cấp, năm trăm Suất cấp.
Bên cạnh Kim Sí Vương Kỷ Diệu Tông có Trọng Nham Tôn Giả, Đồ Linh Tôn Giả. Phía sau là trăm cường giả Vương cấp đi theo, mấy trăm Suất cấp.