Chương 33: Trận chiến giữa các vị thần.


Eidolon là những con ma, linh hồn của kẻ đã chết. Nó có thể bám vào và điều khiển con người, thậm chí cả máy móc.


Vì sức mạnh của ta không đủ, nên cho phép ta tìm một số sự trợ giúp nhé...
– Giọng Gaea vẫn dịu dàng như vậy. Ngay sau đó, hàng loạt những vết rách từ hư không xuất hiện, bao bọc lấy nó là những màn sương màu đen lẫn tím, qủy dị và tăm tối.


Cửa tử...
– Hypnos thốt lên –
Ngươi... ngươi định mang lũ quái vật từ Tartarus đến đây! Không thể nào! Làm sao có thể mang những quái vật có thực thể vào nơi này được? Thậm chí chúng còn không có linh hồn.


-Ta không cần bọn vai u thịt bắp đó ở đây. Quái vật hình thành từ những ý nghĩ xấu xa và màn đêm đen tối còn đáng sợ hơn rất nhiều. Cái này là sở trường của mẹ ngươi mà nhỉ, Hypnos. Ta phải mất bao nhiêu công sức mới mượn được chúng từ Nyx đấy.

Dứt lời thì hàng trăm, hàng nghìn những con dơi nhỏ bé bay ra từ vết rách, kín đen một khoảng rộng. Chúng có khuôn mặt của một bà già khó tính, móng vuốt đồng và cặp mắt đỏ rực. Màng da ở cánh chúng rách rưới không còn hình thù, chỉ trơ lại những mẩu xương be bé, trắng hếu. Đương nhiên không thể thiếu được những hàm răng nhọn hoắt.

-Chúng ta bắt đầu bằng món khai vị trước, lũ Arai. Mỗi con được sinh ra khi con người mở miệng độc ác hay nguyền rủa một ai đó. Nếu giết chúng, ngươi sẽ bị những lời nguyền đó trực tiếp ám vào người. Nếu không, chúng sẽ ăn thịt các ngươi. Có ta ở đây thì lời nguyền của chúng có thể giết chết cả thần. Ta thực sự rất thích lũ này! Để xem các ngươi chết kiểu gì nào.

Hypnos không nói không rằng, ông ta đang tập trung tinh thần. Những con Arai kêu ken két xung quanh không thể làm ông ta phân tâm. Đột nhiên, một làn sương màu màu xanh tím bốc lên, lấy Hypnos làm trung tâm, lan tỏa ra khắp bốn phương. Làn sóng sương mù cuồn cuộn rít gào, đi đến đâu thì những con Arai liền gục xuống, thoi thóp thở nhè nhẹ.


Đúng là không thể mong chờ gì hơn ở lũ này.
– Gaea nở nụ cười –
Thần giấc ngủ có khác. Chỉ làm chúng chìm vào giấc ngủ thôi mà không giết, vậy nên cũng chẳng có lời nguyền nào. Thông minh! Vậy thì lũ này nhé.


Dứt lời, một đám những con chó hai đầu, những con Orthus, trên mình nóng rực những ngọn lửa đen địa ngục, từ phía Cửa tử thoát ra. Chúng hình thành một vòng cung bao vây Chiko-san và Hypnos.

Chiko-san nhìn Hypnos.

-Đừng nhìn ta, bọn này có bao giờ ngủ đâu mà ta ru chúng nó ngủ được.


Ha ha!
– Chiko-san cười lớn –
Vậy thì để tôi.


Chiko-san nhanh thoăn thoắt tiến lên đấm nát từng con Orthus một. Nhưng ông chú đã nhận ra điều không ổn. Chiko-san cảm giác như mình đang bị xẻ ra làm hai.

-Nhận ra chưa? Con chim kia. Những con Orthus này không phải là những con Orthus ngu ngốc của thằng Geryon, con trai ta đâu. Một cái đầu của nó được nuôi bằng nước sông Cocytus, đầu còn lại được nuôi bằng nước sông Phlegethon dưới đáy Tartarus. Nếu giết chúng, chúng sẽ nổ tung, mang theo nỗi thống khổ mà sông Cocytus mang lại cho các ngươi. Ngươi cũng nên để ý những bé Arai bé bỏng của ta nữa đi! Giết chúng sẽ làm ngươi chịu hia tầng lời nguyền....

Hóa ra là như vậy, độc ác lắm, Gaea!

hững con Arai nằm bẹp tưởng như vô hại kia sẽ là đống bom nổ chậm. Những con Orthus bị giết sẽ phát nổ, thổi bay cả những con Arai ngủ say nằm la liệt dưới đất. Đám Arai bị giết sẽ dồn một đống những lời nguyền lên người ai ra tay.

Nhưng Chiko-san không thể không ra tay. Nếu bọn này vượt qua, chúng sẽ làm thịt Arita mất. Mặc dù biết mụ Gaea này không thể giết Arita, nhưng Chiko-san không dám đánh cược.


Đừng có coi thường ta
– Chiko-san hét lên. Ông chú đã hiện nguyên hình thành một Tengu cao đến bốn mét, mặt mũi đỏ gay. Chiko-san đã võ trang đầy đủ: Một tay cầm quạt gọi gió Ha-uchiwa, một tay cầm thiền trượng Shakujō.

Được lắm...
– vẫn là giọng cười tự tin như đang nắm hết thảy trong lòng bàn tay của mụ Gaea –
ta cũng đã quá xem thường ngươi ngồi. Hy vọng ngươi cứ tiếp tục làm ta ngạc nhiên như vậy nhé! Như thế mới thú vị.


Lúc này, Cửa tử lại một lần nữa chớp lòe thứ ánh sáng quỷ màu đen và tím, một lần nữa bật mở. Những cơn lốc con, theo đúng nghĩa đen, nó có hình những cơn gió xoáy cao tầm một mét, lúc nhúc chen nhau đi ra.

Nhưng tinh linh bão, được gọi là Anemoi ở Hy Lạp hay Venti trong tiếng Latin là những sinh vật của sự hỗn loạn mà thần gió Aeolus đã tạo ra trong khi bị nhốt trong các hốc đảo của mình. Chúng là những sính vật hiền lành, nhưng khi màTyphon - cha đẻ của đám quái vật, hiện thiên của thảm họa khủng khiếp nhất -đã bị Zeus, Poseidon cùng các vị thần đánh bại, chúng bắt đầu trở nên mất kiểm soát.


À, những tinh linh bão nghịch ngợm
– Gaea tiếp lời –
Tài sản của tên Aeolus góp cổ phần đấy. Để xem ngươi điều khiển gió giỏi hơn hay mấy đứa trẻ này phá hoại giỏi hơn.


Lũ tinh linh bão ùa vào trong những cơn lốc của Chiko-san. Quả nhiên chúng rất giỏi phá hoại. Hầu như toàn bộ những con Orthus phát nổ, làm cơn lốc của Chiko-san hừng hực ngọn lửa. Lẽ tất nhiên, lũ Arai bị thiêu cháy sạch. Chiko-san hét lên đau đớn, gục xuống đất.


Ha ha ha!!! Thế nào? Dám chống đối ta sao, con chim kia. Ta phải kiếm thằng con trai ngươi rồi đưa hình ảnh này vào đầu nó hàng đêm mới được! Ha ha ha... Thực sự quá thoải mái.
– Mụ Gaea cười to rồi từ từ tiến lại gần Chiko-san. Thậm chí mụ còn chẳng có chân, mụ di chuyển bằng cách điều khiển mặt đất ngụp lặn như ngọn sóng đưa mụ đi.

Đột nhiên, Chiko-san chồm dậy, nhanh chóng lao về phía mụ Gaea. Do quá bất ngờ, mụ đã rơi vào tình thế bị động. Lập tức sáu cơn lốc màu đen nổi lên, hình thành một ngôi sao sáu cánh vây lấy mụ vào giữa. Không gian xung quanh như đóng băng lại, khắp nơi vang lên những tiếng u u quỷ dị.

-Đau đấy! Nhưng chưa giết được ta đâu. Thần lực dùng lên những người thuộc thần hệ khác sức mạnh sẽ giảm đi nhiều. Đương nhiên là cả phép của ta cũng không ngoại lệ. Nhưng cứ thử một chút nhé! Quỷ... Phong... Cấm... Hồn... Trận...


Aaaaa! Con chim ngu ngốc...
– Gaea hét lên –
Các ngươi chỉ đang kéo dài khoảnh khắc giãy dụa trước khi chết của các ngươi thôi. Để ta xem các ngươi còn quằn quại được bao lâu...


-Nhanh lên, Hippo-san. Tôi không giữ lâu hơn nữa đâu! Nhanh lên...

Cuối cùng nỗ lực của Chiko-san cũng được đáp lại. Chiko-san đã làm tốt nhiệm vụ cầm chân Gaea cho Hypnos chuẩn bị đòn này. Cả không gian tối đen lại, lấp lánh màu xanh tím. Vị thần Hypnos như tan vào những luồng ánh sáng ấy, rồi đột ngột xuất hiện trên đầu của mụ Gaea.

Mắt vị thần sáng rực...

...Đám ánh sáng màu xanh tím từ bốn phương tám hướng đổ dồn về Hypnos, rồi chiếu thẳng đến Gaea.

-Nyx’s Forbidden... Eternal Hypnosis...

Gaea chẳng thể nói thêm một câu nào nữa, mụ chìm vào trong giấc ngủ rồi từ từ bị mặt đất nuốt chửng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.