Chương 38: Phong vs Nemesis.
-
Lữ Hành Giả
- Phong94
- 1755 chữ
- 2019-12-29 02:11:29
Tôi chẳng hiểu bà đang nói về cái gì!
– Phong nhíu mày –
Tôi không..
Đừng có tỏ ra vẻ ngươi không nhớ gì cả...
– Nemesis ngắt lời –
Mà kể cả ngươi có quên mọi thứ thật thì đã sao. Ngươi đã làm! Đó là điều quan trọng nhất! Một câu không hiểu hay không biết không phủ sạch tất cả mọi thứ được. Ta được gọi là Nemesis ở cả Hy Lạp và La Mã. Điều đó có nghĩa là: sự trả thù và trừng phạt sẽ KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI.
Không nói nữa.
- Bà ta leo lên chiếc xe Harley của mình, tiếng rồ ga Brumm Brumm -
Chỉ cần làm cho ta ngã khỏi xe hoặc làm chiếc xe này dừng lại là ngươi thắng. Đừng có nói là ta bắt nạt ngươi đấy!
Phong chưa kịp trả lời thì Nemesis đã phóng chiếc xe lao về phía cậu. Phong nhảy sang một bên né tránh. Nemesis chỉ đơn giản bóp mạnh phanh trước, lợi dụng quán tính của chiếc xe để đổi hướng về phía Phong.
Với thiết kế này thì chiếc xe không bao giờ làm được điều đó, quá vô lý!
– Phong gào ầm lên trong đầu.
Ngay sau tiếng phanh xe ken két là một tiếng gầm của động cơ chói tai. Chưa để Phong kịp nhận ra, chiếc bánh xe bị mất một góc ấy với động năng tối đa mà chiếc xe mang lại, giáng vào ngực cậu. Phong thấy đau nhói, phun một miệng máu và bị văng lên cao.
Nancy hét lên, nhưng tiếng hét không ra được khỏi miệng. Không chỉ cô bé mà cả James và Arita cũng không thể phát ra bất kỳ tiếng nào cũng như di chuyển.
Phong lau miệng máu, đứng lên bỏ chạy. Mụ Nemesis chơi thật rồi, trước đó cậu còn nghĩ mụ đang thử cậu. May mà từ đầu lão Tengu đã bí mật truyền vào một luồng linh lực bảo vệ Phong, nếu không mỗi cú đó cũng đủ giết chết cậu.
Phong chạy vào khu nhà bị sập một góc do chiếc xe bay của James. Đối mặt với chiếc xe ở một địa hình trống trải và bằng phẳng như ngoài sân là không thông minh tí nào. Cậu hy vọng trong đây có thể hạn chế mụ ta một chút.
Trâu bò vậy!
Nhưng nhìn mụ lao vào tông thủng bức tường và húc bay mấy cái cột làm đầu Phong lóe lên một kế hoạch.
Kệ... Liều vậy.
Phong chậc lưỡi rồi tiếp tục chạy vòng quanh những cây cột trụ. Đống gạch vụn ngổn ngang chẳng làm mụ Nemesis chậm hơn chút nào. Mụ phóng vọt qua chúng, hay đơn giản hơn, đâm thẳng qua.
Sau vài bận, tòa nhà rung lắc dữ dội. Từng mảng trần cao nặng nề rơi xuống, cùng với đám thạch cao cách nhiệt rơi lả tả như tuyết. Sắp sập rồi!
Thấy kế hoạch thành công, Phong bắt đầu kiếm đường chạy ra ngoài. Tiếng ầm ào đổ vỡ, tiếng những mảng gạch nện vào nhau chan chát. Phong trượt sát mặt đất tránh một thanh dầm cốt thép nặng nề đổ xuống. Nghe tiếng động cơ nổ của chiếc xe Harley bị bỏ lại rất xa đằng sau, Phong mới yên tâm phần nào. Bà ta là thần mà, sao có thể bị nhà sập đè chết được.
Nhưng khi đắc ý nhất, cậu mới thấy mọi thứ không thể nào đơn giản như thế.
Chạy thêm vài bước, tìm lối chạy ra ngoài, cậu mới thấy mình sai chỗ nào...
Phong khóc không ra nước mắt, theo đúng nghĩa đen. Toàn bộ lối ra tầng một bị sập hoàn toàn rồi. Đã thế bức tường chịu lực còn lại đang từ từ sụp ngay sau lưng cậu. Không biết là vô tình hay cố ý, mụ Nemesis đâm đổ toàn bộ cột chịu tải chính. Căn nhà không sập theo từng phần như Phong mong muốn mà toàn bộ đang sập cùng một lúc.
Phong hối hả chạy lên tầng trên, men theo đống gạch vụn đổ nát, định nhảy ra ngoài theo đường cửa thông gió. Kế hoạch là thế, nhưng chẳng dễ dàng tẹo nào. Chốc chốc, những mảng bê tông lại đổ sập ngăn cản, Phong liều mạng nhảy qua.
Đến lúc này thì Phong nghẹn họng thật sự rồi: một mảng trần khổng lồ đâm xuống mặt nền cắt ngang hàng lang, tạo một cái khe sâu hun hút. Nhưng qua địa ngục thì tới thiên đàng, cái cửa thông gió, lối thoát duy nhất của cậu, ở ngay bên kia.
Khoảng cách sáu, bảy mét không phải chuyện đùa. Nhưng giờ không phải lúc ngần ngừ. Phong vận luồng linh lực của lão Tengu, dồn xuống dưới chân. Cậu nghiến răng dồn linh lực một lần nữa rồi dậm nhảy. Thế cho nó chắc! Gạch đá tuôn rơi, những cột trụ cuối cùng đổ sập sau lưng Phong.
Holly shit...
– Phong dễ dàng nhảy qua cái khe, rồi tông luôn qua cả đám kính của cửa thông gió. Tuy đã thoát ra ngoài, nhưng cú nhảy vẫn chưa hết đà, cậu vọt lên trời thêm ba bốn mét nữa. Sau đó mới theo hình vòng cung rơi xuống. Lúc này Phong đang trên độ cao mười mét có lẻ.
Quên mất! Sao mình cứ lấy quy tắc vật lý bình thường ra thế nhỉ...
Cậu nhắm mắt nhắm mũi dồn linh lực ra toàn thân, bảo vệ cơ thể. Khi cách mặt đất một quãng, cậu cuộn tròn người lại, lăn lốc dùng quán tính làm giảm phản lực. May mắn thoát được một nạn.
Một tiếng nổ đinh tai từ phía khu nhà phát ra. Phong giật mình quay lại, nghi hoặc nhìn. Không có lửa bốc lên, không có khói, chỉ có những luồng sóng xung kích lan tỏa bốn phía làm Phong suýt ngã.
Những mảng tường hay sàn lớn hơn hai ba sải tay cũng đua nhau văng lên trời. Rồi đến một mũi tên màu đen, kéo theo một cái đuôi màu lam và lục từ đống đổ nát lao vút lên. Phong nheo nheo mắt. Hóa ra đó là mụ Nemesis. Còn cái đuôi màu lam và lục. Damm it! Lửa Hy Lạp. Chúng theo ống xả hai bên chiếc xe phụt ra, chẳng khác gì động cơ phản lực.
Mụ Nemesis điều khiển chiếc xe Harley lao từ mảng tường này sang mảnh sàn khác. Chỉ cần chúng có mặt phẳng. Điều đáng nói ở đây là chúng đều xoay tròn giữa không khí và không ngừng rơi xuống. Chiếc xe liên lục gào rú, phun lửa tứ tung. Thậm chí có lúc chiếc xe còn chạy dọc một cái cột xà nhà dài và phóng vọt lên theo phương thẳng đứng.
Phong chết sững nhìn màn biểu diễn không tưởng này của Nemesis. Thế rồi mụ ta và cả chiếc xe lao từ trên không xuống, nhắm thẳng hướng Phong.
-Ngươi tưởng ta không biết kế hoạch của ngươi sao? Đừng có đánh giá bản thân mình cao thế. Đầu hàng đi, ta sẽ cho ngươi một chỗ tốt ở Elysium.
Chiếc xe hưởng ứng, gầm lên những tiếng chói tai và mùi khói khét lẹt.
Nemesis ngồi trên chiếc xe cười vang...Brummm! ...Động cơ gầm lên, từ rìa bánh xe phun ra một vệt lửa Hy Lạp. Bánh trước đập mạnh vào đất, và chiếc xe lao thẳng tới Phong.
Há há! Trúng bẫy nhé...
– Nét mặt Phong rạng rỡ. Cậu hét lên và nhảy qua phải. Khoảng cách giữa Phong và chiếc xe quá gần, nên mũi chân cậu đã dính phải bánh xe cùng đám lửa Hy Lạp. Một cơn đau chạy dọc cơ thể Phong, cậu có cảm giác toàn thân mình đang bốc cháy!
Lửa Hy Lạp là một trong những phát minh bí ẩn bậc nhất của Hy Lạp, có thể cháy trên mặt nước mà không gây ảnh hưởng gì và thậm chí càng cháy to hơn. Khi cháy có màu lam và nhiệt độ cao hơn lửa bình thường.
Đám lửa màu lam và lục thi nhau thiêu đốt. So với nó, sự thống khổ khi ăn bánh thánh chỉ như ăn một cái kẹo cao su vị bạc hà.
Nhưng so với hiệu quả trước mắt này thì nỗi đau này không là gì. Chiếc xe và mụ Nemesis nghiêng ngả trượt dọc theo cái rãnh mà chiếc xe bay của James cày một đường lúc rơi xuống. Cuối cùng, chiếc xe lao xuống một cái hố.
Cái này người ta gọi là vận dụng địa hình!
Ngay khoảnh khắc đó, Phong dồn linh lực màu lam vào cả hai tay rồi nắm vào thành tấm chắn ngay trên rìa xe. Với phản lực khủng khiếp, các tia máu bắn ra từ các khớp tay cậu.
Phong dùng tất cả linh lực còn lại dồn vào cánh tay. Cậu hét lên một tiếng rồi dùng hai tay nâng bánh sau lên. Lửa Hy Lạp bắn vào đầu gối, khuỷu tay và cả vai.
Bánh xe quay dữ dội. Nhưng xe không nhích lên được một chút nào. Đơn giản là do cấu tạo, dù thế nào đi nữa thì đây cũng chỉ là một chiếc Harley. Với động cơ ở giữa, pittong truyền chuyển động qua dây xích, làm bánh sau quay. Bánh trước chỉ hoàn toàn làm công việc định hướng. Bánh sau mà không chạm đất thì kể cả xe của thần cũng chẳng chạy được.
Giỏi lắm!
– Thần Nemesis quay lại, nhún vai –
Ngươi thắng.
Rồi mặt đất trồi lên đỡ bà và chiếc xe Harley. Nemesis phủi vụn bánh nướng còn sót lại khỏi áo jacket. Tức thì đám lửa Hy Lạp đang thiêu đốt trên người Phong cũng biến mất sạch.
-Vậy chúng tôi đi được chưa? Mà bà không sao chứ? Vụ với Moros ấy...
Yên tâm đi! Một bài kiểm tra mà thôi...
– Thần Nemesis cười tinh quái –
Bánh xe vận mệnh là một khoản đầu tư. Thành công thực sự đòi hỏi phải có sự liều lĩnh. Tuy thế, ta vẫn phải cảnh báo các ngươi rằng ta sẽ không dung thứ cho những thành công không xứng đáng.
Được rồi! Cám ơn...
– Phong bình tĩnh trở lại –
Bà cũng không quá xấu xa như tôi nghĩ.
Cẩn thận lời nói đấy. Nên nhớ ta là nữ thần trừng phạt. Còn cái này là phần thưởng.
- Nói rồi Bà tháo trên tay ra và ném cho Phong một cái miếng đeo cổ tay bằng da.