Chương 77: Hồi kết.


Cuối tuần. Cơn mưa đến từ lúc sáng sớm. Tiếng mưa rì rào thủ thỉ với hàng cây và mùi mất nồng nồng khiến Phong giật mình tỉnh giấc. Không khí se lạnh. Cậu cuộn người chìm trong cái túi ngủ con kén, nhìn ra ô cửa chóp. Đối với cậu, từ ngày ở thế giới cũ, những sớm mưa cuối tuần lười biếng, vùi mình trong chăn ấm, ngắm nhìn màn mưa qua ô cửa nhỏ luôn gợi lên một cảm giác buồn nhưng êm ả và thuần khiết. Thêm một bản nhạc buồn da diết nữa là đủ để bản thân tự cho phép cảm xúc lang thang về những ngày xa tít tắp mà trong những ngày qua, cậu chẳng có nổi một giây để thở chứ đừng có nói đến việc nghĩ lung tung.

Mọi người thức dậy thì mưa tạnh ngay, lạ thật. Vì nằm dưới quyền năng của ngài D, Dionysus, thần rượu nho và là giám đốc của trại, không khí lúc nào cũng tươi mát, trời xanh biếc, còn đám nho và dâu tây cứ thế lớn vùn vụt. Dakota dẫn cả quân đoàn số năm của mình đóng quân chi chít xung quanh, đòi quy hoạch lại cả khu này. Chỗ này luống phải rộng gấp đôi, chỗ kia phải có thêm năm sáu cái cống dẫn nước La Mã,... Cậu ta hưng phấn chỉ đạo đến độ mặt mũi đỏ gay, thi thoảng lại tọng một ngụm nước ngọt Kool-aid. Con cái nhà Dionysus hay Bachus đều có vấn đề với đồ uống, điển hình là cái tay Dakota này đến uống Kool-aid còn say.

Đã ba ngày kể từ khi cuộc chiến kết thúc, ai nấy đều bận rộn. Sau trận chiến, Trại hầu như chẳng còn kiến trúc nào nguyên vẹn. Những tấm vải niệm mang biểu tượng cha mẹ thần thánh của những người hy sinh được đốt liên tục. Phong thấy mắt mình cay cay... Nico lầm lì đứng trông khu vực hỏa thiêu, cùng với bác Chiron chỉ năm phút lại ghé qua một lần.

Nhà Hephaestus đang sục sạo khắp thung lũng, thu nhặt lại những cái bẫy và cả những mảnh vỡ của con tàu Argo II. Và hai người hùng của họ, Leo và con rồng máy Festus, được chăm sóc vô cùng cẩn thận. Nhưng cậu bé có vẻ thấp thỏm và khá sốt ruột, chỉ mong muốn mau chóng đứng lên được để còn đi tìm Calypso.

Grover, cùng với Hội đồng Trưởng lão Cloven bắt đầu công việc khi gửi những thần rừng cố gắng để trấn an những thủy thần, Nymph, thần cây, và cả những tinh linh tự nhiên khác khi sức mạnh của Gaia biến mất.

Nhà Apolo, Demeter, cùng các thần rừng và những nàng Nymph hoạt động hết công xuất để chữa chạy cho những á thần bị thương. Những y quan trại La Mã cũng góp sức, cùng với thứ thuốc thần kỳ từ bột sừng kỳ lân và các loại thảo dược kỳ lạ của họ.

Trại La Mã quả thật là một đội thi công vô cùng tuyệt vời. Chỉ sau một ngày, khu vực chiến trường đã được dọn dẹp sạch bách, chưa kể những ngôi nhà tạm bằng vải bạt và lều mà họ dựng lên. Đến ngày hôm nay thì 12 ngôi nhà ở khu Nhà Chính đã bắt đầu lấy lại hình dáng. James thì chẳng khác nào một chiếc cần cẩu hình người, cậu bé vung vẩy chiếc đũa đưa mọi thứ lên cao một cách nhàn nhã như một nhạc trưởng. Annabeth đang cắp chiếc laptop của Daedalus đi đi lại lại, xem chừng rất tất bật. Cũng phải thôi, đến đỉnh Olimpus đặt trên tầng 600 của tòa Empire State cũng do cô thiết kế, khỏi phải nói cô cố gắng thế nào để kiến thiết lại nơi này. Phong cũng giúp một chút, ai bảo ngày xưa cậu cũng học kiến trúc chứ!

Nhà ăn còn chưa hoàn thiện, nên lúc này họ đang dựng một cái đài gỗ làm nơi đốt lửa trại. Những tinh linh gió và người đồng cấp, những nữ thần báo tử của Trại con Lai đã bắt đầu túi bụi chuẩn bị thức ăn.

Chuồng ngựa Pegasus vốn là đặc quyền riêng của hai anh em Percy và Tyson, thỉnh thoảng thêm vào Butch nhà Iris. Nhưng Reyna còn tận tâm hơn, đến ngủ cô cũng ngủ tại chuồng ngựa. Cô tỷ mỉ chăm sóc cho những con bị thương. Nặng nhất vẫn là con Blackjack của Percy, nhưng vết thương ở chân nó cũng đã bắt đầu kéo da non. Những con khác khì lông được chải bóng mượt. Ngay đến cả Guido, con Pegasus màu đen hung dữ nhất đàn, chỉ sau mỗi con Blackjack, cũng quấn quít lấy cô nàng. Xem ra Trại cũng sắp không giữ được Guido nữa rồi!

Đến chiều muộn, mọi người đều vứt tạm mọi công việc dang dở, nhao nhao cười nói. Hôm nay là ngày nhà tắm La Mã mới toanh được khai trương ở Trại. Sau cả ngày làm việc mà được ngâm nước nóng thì chẳng còn gì bằng! Ai cũng háo hức thử, nghe những á thần La Mã nói là có thể chứa được toàn bộ Trại con Lai cùng lúc. Điều Phong ấn tượng đầu tiên là nó rộng khủng khiếp, có khi phải chứa được cả một sân bóng nhỏ. Tiếp theo là những phiến đá cẩm thạch nạm trên tường, đài phun nước đặt khắp nơi, cùng với đó là tượng các vị thần trong bản thể Hy Lạp và La Mã với số lượng cũng không kém bao nhiêu. Thậm chí cả một số pho tượng được mạ vàng Imperia.

Ặc ặc... tủ đồ này, lại còn mấy cái giỏ mây này nữa, sao chẳng khác gì mấy cái suối nước nóng ở Nhật Bản thế này? ...Chắc hẳn là tác phẩm của Arita cùng Azumi! - Phong vừa ngâm mình vừa ngắm bức tranh ghép đá che kín tường, bên cạnh là bể nhỏ hơn cho mấy đứa bé. Gì chứ nhà tắm công cộng của La Mã là nhất rồi! Càng sôi máu hơn là nghe mấy đứa nhà Hermes cùng Mercury kế bên đang bàn kế hoạch nhòm trộm phòng tắm nữ.

Buổi tối, mọi người bắt đầu chậm rãi tụ lại. Chưa bao giờ nơi đây lại đông đến thế, sảnh ăn còn thì chắc cũng chẳng chứa nổi. Họ cần một phòng ăn to hơn gấp đôi. Thần rừng Hedge tiếp tục công việc hôm trước, đến sớm nhất, đón đầu đám á thần, rạng rỡ ôm lấy con trai mình đi khoe xung quanh:
Xem này, cậu muốn gặp Chuck không? Con trai ta đấy!


Chỉ chờ có vậy, những á thần nữ cùng những nàng Nymph ùa đến, chen nhau chỉ để chạm một ngón tay vào đứa bé. Thần rừng tí hon nóng nảy vẫn còn quấn chăn huơ huơ cánh tay ngắn cũn béo múp míp, đồng thời đạp tung móng guốc bé xíu đe dọa kêu:
Beee... beee...!!!
. Những lúc ấy, Clarisse, được chỉ định làm mẹ đỡ đầu, lại vất vả kéo họ ra xa một chút, nói dịu dàng đến mức nghe như lời thì thầm:
Được rồi! Cho đứa bé chút không khí nào!


Bác Chiron cũng định nói vài câu, nhưng cuối cùng lại thôi, vì chính không khí hòa hợp vui vẻ giữa những á thần La Mã và Hy Lạp như thế này đã là điều tốt đẹp nhất rồi.

Bị chỉ định đầu tiên, đám nhà Ares chỉ có có thể buông thịt trong tay lên đài. Hội diễn văn nghệ đã sớm thông báo, các tiết mục đã lập danh mục, mỗi Cabin và mỗi quân đoàn ít nhất phải có một tiết mục, các tiết mục cá nhân thì không giới hạn. Điều này làm cả đám kêu trời, có chăng thì chỉ có Cabin nhà Apolo là thích thú. Chỉ mỗi đám này thích biểu diễn trước người khác, kỹ năng đầu tiên mà những á thần học được ở Cabin này không phải là bắn cung, mà là kỹ năng không còn biết xấu hổ khi biểu diễn trước lửa trại.

Mọi người phía dưới cười ngất, rất khó nghe. Arita nhăn nhó đứng giữa, vì cậu bé đã trở thành anh hùng mới của Trại, là niềm tự hào của nhà Ares. Còn phải nói, nhìn Percy kìa, á thần nổi tiếng đấy, đi đi lại lại đỉnh Olympus, các Titan cũng biết tiếng, nhưng có đỡ được cả một quả đồi rơi xuống trại không, có đánh được mụ Gaia lùi lại như Arita nhà chúng ta không? Percy là anh hùng năm ngoái thôi, năm nay phải là Arita nhà Ares.

Đám nhà Hepheastus cười lớn nhất, nhưng rất nhanh trở thành cười khổ, bởi vì tiết mục của bọn họ thứ hai. Leo Valdez và Jake Mason gãi đầu gãi tai đi lên, vì hai đứa nhỏ nhất toàn Cabin. Cả hai vừa lên đài khẩn trương không biết nói gì, mặt đỏ bừng. Hai người chắp tay sau lưng, lúng túng, trông giống hai học sinh, cuối cùng còn phải nhờ đến Annabeth giúp họ bắt nhịp. Vài câu đầu, cả hai vứt sạch dáng vẻ ban đầu, giọng bắt đầu dần cao. Kết quả tới điệp khúc, thì cổ cả hai chằng chịt gân xanh, không phát ra một tiếng, giống như hai động cơ dầu đứt phịch. Hai người nhìn nhau, chờ đối phương cứu trước. Hai người cứ đứng vậy một lúc, rồi đỏ mặt tía tai đều đồng loạt đi xuống. Khi xuống đến nơi còn hậm hực nhìn nhau, làm Phong cười tắc thở!

Đám nhà Apolo sốt ruột chờ đến lượt. Nhưng lúc này đang là vở kịch của phía quân đoàn 5 Trại La Mã. Phía dưới lập tức vỗ tay như sấm dậy. Frank dắt Hazel lên đài, ngồi trên một cái ghế dài. Dakota đi một chiếc xe đạp cũ nát bét tè lè nhè đi ngang qua trước mặt hai người. Người xem tiểu phẩm lập tức ngạc nhiên, vốn bồ hóng xem Dakota lừa tên ngốc, không nghĩ tới Frank mặt non choẹt lại sắm vai lừa bịp. Frank ngồi trên ghế, mặt mỉm cười, Dakota đạp xe quanh bục sắp mòn cả lốp chờ Frank lừa rồi cũng không thấy Frank nói gì. Dakota mặt lại đỏ bừng, dựng chân chống xe nốc một ngụm Kool-aid , tức giận nói: "Ê, đến lượt mày nói gì đi chứ.
Đến lúc này màu đỏ từ mặt Dakota chuyển sang Frank:
Em quên mất lời thoại rồi...
Ngay lập tức Bi kịch trứ danh của La Mã trở thành hài kịch.

James cũng góp vui một bài. Nghe mấy câu Hogwarts, Hogwarts ở đầu là biết thằng bé mang bài ca Hogwarts ra rồi. Có ai lại mang bài hát của trường ra hát ở hội trại bao giờ không? Những giọng ca nhà Ares chỉ làm mọi người thấy khó nghe mà thôi, còn giọng James thì khiến toàn bộ Trại tắt lịm.
___________________

-Không định chào mọi người sao?

Nico dừng bước, quay đầu lại thì thấy Phong, cùng với Will Solace nhà Apolo, vẫn mặc nguyên áo khoác tiêu chuẩn, cậu ta mặc nó bất kể ở lán trị thương cho đến nhà ăn. Cậu ta là người đầu tiên phát hiện ra Nico không có mặt.

-Ngu ngốc, cậu ta lại định bỏ đi lần nữa!


Tôi... gì cơ...
– giọng Nico bắt đầu trầm xuống –
Mọi người ở đây không cần đến tôi! Cậu đấy, Will, cậu nghĩ cái gì khi gọi một đứa con nhà Hades chăm sóc cho những người cậu cố gắng chữa trị? Tôi không mang lại may mắn cho ai cả, cả hai trại. Từ lâu tôi đã xác định tôi phải cô độc rồi. Cha tôi cũng làm gì có ngai trên Olympus.



Đấy! Anh xem...
– Will cười khổ nhìn Phong, rồi lại quay sang Nico –
cậu không thể coi ai như một người bạn thực sự được sao? Cậu không thể cắt băng gạc cho tôi khi tôi chết dí trong lán hai ngày liên tục? Mà chẳng cần, cậu chỉ cần đứng đó thôi! Những đứa trẻ sùng bái cậu! Năm ngoái cậu thuyết phục cha cậu chi viện cứu cánh cho chúng tôi, không ai không cảm ơn. Rất nhiều người muốn kết bạn, nhưng cậu lại dùng cái thái độ đó để đẩy họ đi. Rồi cậu lại nói mình không thuộc về trại. Rồi lần này cậu suýt tan vào bóng tối khi triệu hồi hàng đống lính xương bảo vệ Athena Parthenos và mọi người. Cậu là anh hùng, Nico! Cậu hỏi xem có ai không muốn cậu ở lại không?


Phong tiến đến vỗ vai Nico:
Nico, ai cũng có những vấn đề của bản thân mình, những vấn đề mà chỉ có bản thân mới tự mình giải quyết được. Trong quá trình đó, một số người thay đổi, một số trường thành hơn, một số người tìm ra nơi để có thể khiến họ hòa nhập. Còn chú thì bị mắc kẹt rồi, mắc kẹt trong những thứ chú nghĩ là nó đúng, cả sự tử tế không đặt đúng chỗ. Chú cứ nghĩ mình ở lại thì mọi người sẽ thế này thế kia, không thì họ sẽ gặp chuyện này chuyện khác. Đó chính là lý do mà mọi người bỏ rơi chú, vì chú đang bỏ rơi mọi người . Chú mà cứ như vậy thì chẳng còn ai đủ kiên nhẫn với chú được nữa đâu. Chú thử tin tưởng mọi người, cũng như tin tưởng bản thân một lần xem. Ở lại đi!


-Ôi Phong! Anh nói quá tuyệt!

Hazel và Jason cùng một lúc nhảy ra từ bụi cây. Jason nhào ra, dang hai tay sẵn sàng cho một cái ôm để chờ cậu bé lao vào. Hazel trực tiếp hơn, ôm chầm lấy Nico.


Ha ha ha! Bọn em cần một người đứng đầu nhà Hades. Anh đã nhìn thấy người La Mã trang trí nó chưa, thật kinh khủng!
– Hazel ôm chặt đến nối Nico nghe thấy tiếng lách cách ở xương sườn mình –
Jason cũng ở một mình, chúng ta sẽ lập thành một đội cho cuộc thi cướp cờ. Kể cả những cuộc thi hát như hôm nay nữa...


-Ôi Hazel! Em đang cố gắng làm anh bỏ chạy hả?

-Không không! Em vui lắm...

Will ho nhè nhẹ, cố gắng gây sự chú ý:

-Được rồi! Còn sau đây là lệnh của bác sĩ. Không được phép thêm những thứ gì của âm phủ, xương xẩu, di chuyển bóng tối. Nghỉ ngơi hoàn toàn trong ba ngày. Bắt đầu ngay từ bây giờ!
_______________________

Quá nhiều cuộc chia tay trong một ngày.

Sân bóng chuyền đầy tiếng người. Xuồng máy rẽ nước mặt hồ. Ngoài cánh rừng và ruộng dâu, eo biển Long Island lấp lánh nhờ ánh nắng mặt trời tháng sáu rạng rỡ trên đầu. Những trại viên La Mã thu dọn đồ đạc lần cuối cùng, bịn rịn chia tay những người bạn mới trước khi lên những chiếc SUV và thuyền máy trở về Rome mới ở California.

Cũng như các á thần La Mã ở đây, các á thần Hy Lạp được chào đón ở Trại Jupiter. Từ hôm qua, Reyna cùng bác Chiron đã thỏa thuận giữa hai trại: trao đổi các á thần, các chuyến viếng thăm nhau cuối tuần, chương trình rèn luyện cá nhân hay quân đoàn, và hơn hết... Party night!!!!

Percy và Annabeth đang mơ mộng về năm cuối trung học được học cùng nhau, sau đó là trường đại học cho Á thần tại Rome Mới, những buổi chiều cafe cùng bánh ngọt, hưởng thụ California.

James cũng phải trở về. Khi bác Chiron liên lạc với cha mẹ James - dành cho các bạn không nhớ: Harry Potter và Ginevra Weasley – gần như trong trạng thái phát cuồng. Harry gần như triệu tập toàn bộ thần sáng để tìm tung tích cậu con trai. Hiện tại họ đang trên chuyến bay từ London tới New York. James sẽ gặp họ ở sân bay, sau một giờ nữa. Sang năm, James tuyên bố sẽ xin theo học tại Trường ma thuật huyền bí Wincheste ở San Jose, California, để thuận tiện trốn về Rome Mới cũng như Trại con lai. Reyna cũng đưa cậu một Thẻ điểm binh danh dự, cũng như chỉ dẫn cặn kẽ cách tìm lối vào Trại Jupiter ở đường hầm cao tốc số 16.

Leo Valdez đang hí hoáy trên lưng Festus, sửa soạn lại lần cuối cùng, ném ra những câu đùa khó hiểu chẳng ai thèm nhếch mép. Cậu đang chuẩn bị để đi tìm Ogygia, hòn đảo quên lãng của Calypso, con gái của Titan Atlas. Hòn đảo có thể trôi nổi ở bất cứ đâu trên thể giới, là bất kỳ hòn đảo màu xanh lá cây nào trong một đại dương xanh da trời rộng lớn. Nhưng không sao, Leo đã sẵn sàng cho một chuyến đi dài.

Hai anh em nhà Arita và Azumi quyết định ở lại trại cho đến cuối mùa hè. Hai đứa bé cần trang bị thêm những kiến thức về Hy Lạp, cũng như gia đình thần thánh của mình trước khi trở về Nhật. Mọi chuyện đã ổn cả. Bác Chiron đã chắc chắn như vậy.
____________________

Olympus, tầng 600 tòa nhà Empire State, Manhattan, New York.

Zeus, vị thần quyền năng hôm nay mặc một bộ veston Valentino màu xanh sẫm, sọc nhuyễn. Bên cạnh là người đàn ông đi dép xỏ ngón , mặc quần soóc kaki và áo sơ mi may bằng vải in hình cây dừa và vẹt. Ông ta là cha của Percy, thần Poseidon. Tiếp đến là Ares, khoác áo da và kính đổi màu, cùng cây gậy bóng chày bằng nhôm vác trên vai.


Xem ai đến đây nào
– Ares cất lời đầu tiên –
vị anh hùng thầm lặng đứng sau làm nên chiến thắng của chúng ta.


-Tha cho tôi đi Ares, tôi đến đây để chào tạm biệt!


Thay mặt cho tất cả...
- thần Zeus nói -
Chúng ta cảm ơn...
Ông ta hắng giọng, như thể những từ đó thật khó phát ra.
...ừm, cảm ơn sự trợ giúp.


-Được rồi, thần Zeus! Ông không thích hợp nói điều đó đâu? Chúng ta đến với phần phần thường luôn được không?



Hừm... Nhãi con! Ngươi rất đáng ghét.Ta cho rằng ta tạm tha thứ cho ngươi việc ngươi bất kính với ta.
– Rồi vị thần đột ngột cao giọng:

-Ta ban cho ngươi sức mạnh.

Nhận được Lời chúc phúc của Zeus.
Sức mạnh +1000.

Thần Poseidon ngồi trên chiếc ngai da đơn giản như một chiếc ghế câu cá, giơ nhẹ chiếc đinh ba biểu lộ sự tán dương:
-Vì ngươi đã cứu và hợp nhất hai trại. Ta ban cho ngươi quyền năng của một trong những người con của ta, cùng với tính kiên nhẫn và bền bỉ.

Nhận được Lời chúc phúc của Poseidon.
HP +5000.
Đặc biệt: có thể sử dụng nước chữa lành vết thương.

-Đến ta. Vì ngươi đã cứu con trai và con gái của ta, mang chúng đến với gia đình của chúng, nên ta ban cho ngươi thứ này. Ta đã không ban tặng món quà này cho bất cứ anh hùng nào là con người nào trong nhiều thế kỷ qua.

Nhận được Lời chúc phúc của Ares.
Điểm thành thạo mọi kỹ năng chiến đấu +100% . Các kỹ năng mua từ hệ thống mặc định +50% điểm thành thạo.

Tôi nhìn chằm ba vị thần, đầy kinh ngạc.


Không cần phải ngạc nhiên...
– thần Poseidon ôn hòa –
Chúng ta suy cho cùng chỉ là những bậc làm cha làm mẹ thôi. Một lần nữa cảm ơn ngươi. Không cần nói gì cả. Còn một người đang chờ ngươi cứu đấy.

_________________________

Một ánh chớp lóe lên, Phong đã quay trở về không gian chờ của hệ thống. Tí chị, xong việc là đuổi mình đi được ngay!

Hoàn thành: Vị diện NewOlympus
Xếp hạng tiến độ: A+

Phần thưởng:
[Serving of God]x100: Hồi lại 50% HP trong 10 phút.
[Hermes’s Coin]: Tự động truy đổi điểm ED của hệ thống ra tiền tệ các chung các vị diện chuyển đến. Tỷ lệ: 10.000 đơn vị tiền tệ/ED.
20.000ED
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lữ Hành Giả.