Chương 501: Tình cảnh có chút quen thuộc
-
Ma Thần Thiên Quân
- ๖ۣۜĐế ๖ۣۜThanh
- 3428 chữ
- 2019-06-17 02:29:27
Thiên Quân trước đó đơn giản bước ra khiêu chiến chư cường, Huyền Minh Vũ có thể xem như là cái đầu tiên bị xui xẻo, sau khi Chu Xuyên nhảy vào cùng Thiên Quân đánh giết thì bên cạnh hắn cũng nhiều ra một đám người, đây đều là Huyền Vân vương triều tinh anh tham gia đi vào Trường sinh bí cảnh này, đương nhiên cũng không phải tất cả, vẫn còn có không ít cường giả không có đến chỗ này.
Thiên Quân đánh bại Chu Xuyên, đầu mâu liền chỉ hướng Huyền Vân, lấy hắn Thời không chi thế thành tựu cực cao, khoảng cách trăm dặm chỉ như chớp mắt, hắn mục tiêu chém giết đầu tiên chính là Huyền Minh Vũ.
Vù!
.
Vù...
. Dưới bao con mắt soi mói, Thiên Quân một bước như là chỉ xích thiên nhai, một bước đã đến gần Huyền Minh Vũ, một chưởng vỗ xuống. Lấy hắn thể hiện ra thực lực nghiền ép Chu Xuyên vừa rồi, căn bản là không có người dám cũng hắn đối kháng, Huyền Mình Vũ bị hắn đánh cho thiếu chút nữa cũng mất mạng, lúc này cũng là kinh hãi không thôi, hắn biết muốn chạy cũng không kịp, chỉ có thể điên cuồng thúc dục huyết giáp lực lượng nhằm cản lại một chưởng này.
Rầm...
.
Oanh...
. Thiên Quân một chưởng vỗ xuống, huyết giáp chỗ ngực lập tức sụp xuống, thế nhưng cũng không có bị oanh mở, Huyền Minh Vũ giống như một con rùa trốn trong bộ mai cứng, sinh sinh chặn lại một chưởng này thì cũng như lưu tinh đập về phía mặt đất.
Tặc tử lớn mật!
. Thiên Quân công kích nhanh chóng gọn lẹ, mọt lần nữa đánh trọng thường Huyền Minh Vũ thì bên cạnh hắn những kẻ tinh anh của Huyền Vân vương triều mới giận dữ gầm lên, đủ loại quang huy đánh về phía Thiên Quân, trọn vẹn ba mươi đạo công kích của Thánh tổ cảnh hậu kỳ lập tức bổ về phía Thiên Quân.
Om sòm!
. Thiên Quân ánh mắt chợt lạnh xuống, không chút nào để ý những công kích kia, tay phải hóa trảo chụp về phía bọn người này, không gian lập tức bị kéo ra bốn đường hư không đen kịt.
Rầm...
.
Rắc...
.
Ah...
. Dưới một trảo này hạ xuống, mười mấy đạo công kích lập tức bị đánh nát, hướng đó mười mấy cái tu giả đều như nhau không một cái tránh khỏi, bị lực lượng khủng bố xoắn giết, huyết nhục tung tóe, chết ngay tại chỗ. Bọn hắn đương nhiên cũng có bí bảo hộ thân, thế nhưng không có huyết giáp như Huyền Minh Vũ, cơ bản không chịu nổi Thiên Quân một trảo chi uy.
Ầm...
.
Ầm...
. Còn lại mười mấy đạo công kích đánh lên Thiên Quân thì như đập vào tường đồng vách sắt, cơ bản là không thể đánh tan được hộ thân lực lượng của hắn, chỉ như muối bỏ biến, không để lại chút nào dấu ấn.
Kiếm!
. Thiên Quân sau đó nhưng cũng không nói nhảm, tay trái hóa kiếm chỉ điểm về phía mười mấy kẻ còn sống, kiếm quang nở rộ xỏ xuyên hư không hướng về phía kia xoắn giết, uy lực càng thêm khủng bố.
Ah...
.
Không...
. Những kẻ kia phản ứng cho dù nhanh nhưng ở thực lực tuyệt đối nghiền áp, bọn hắn thủ đoạn nào cũng không thể vãn hồi, kiếm quang đi qua liền là hôi phi yên diệt, trước sau chưa đầy hai hơi thở, Thiên Quân chém giết ba mươi vị tinh anh thiên tài của Huyền Vân vương triều, chiến tích dĩ nhiên vô cùng đáng sợ.
Biến hóa nhanh chóng khiến cho những kẻ quan sát đều lạnh buốt sống lưng, sợ hão Thiên Quân thực lực lại càng sợ hãi hắn tàn nhẫn cùng sát phạt, chém giết Thánh tổ cảnh hậu kỳ cường giả như là chặt rau thái dưa, giống như một chút tâm lý cũng không có. Mặt khác Thiên Quân vận dụng đến Thời không chi thế để di chuyển, thông thường Thánh tổ cảnh đỉnh phong cường giả cũng theo không kịp, chỉ có thể bị động phòng ngự, đây gần như đã là tuyên án tử hình!
Hử?
. Thiên Quân ánh mắt lập tức chuyển về phía đại địa chỗ Huyền Minh Vũ va chạm tạo thành một hố sâu kia, bất quá ngay khi nhìn đến thì mày liền nhíu lại, Huyền Minh Vũ khí tức biến mất, ngay tại mí mắt của hắn biến mất?
Đây là...
. Thiên Quân mày nhíu sâu thêm, Huyền Minh Vũ thiên phú cao đương nhiên cũng được Hỗn độn cảnh đại năng vừa mắt, truyền xuống thủ đoạn bảo mệnh cũng không phải không có, có thể tại trước mắt hắn đào tẩu cũng có thể, bất quá sẽ không có khả năng vô thanh vô tức như thế.
Vận mệnh chi lực...
. Ánh mắt nhìn sâu vào hố đất Thiên Quân liền nhìn ra môn đạo, có kẻ lại vận dụng Vận mệnh chi lực che mắt hắn, khiến cho hắn có cảm giác Huyền Minh Vũ đã biến mất, thủ đoạn dĩ nhiên không phải chuyện đùa.
Hừ! Bản tọa muốn hắn chết thì ai cũng không cứu được, cút ra đây!
. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, tay phải nắm thành quyền hướng hố sâu kia đánh xuống. Một cái cự quyền hư ảnh lập tức sinh ra, không gian cũng bị nó đánh cho tan tác, mục tiêu trực chỉ hố sâu.
Aiii... Hà tất phải như thế...
. Quả nhiên, chỗ hố sâu một tiếng thở dài vang lên, một tấm quang thuẫn tối màu đột nhiên xuất hiện chắn trước cự quyền hư ảnh.
Rầm!
.
Rầm!
.
Rắc...
. Va chạm mạnh mẽ vang lên, hư không chỗ đó tan vỡ càng thêm kịch liệt, tấm thuẫn kia chịu được một chút liền vang lên tiếng rạn vỡ báo hỏng, bất quá cự quyền cũng bị cản lại, dần dần tiêu tán, vậy mà có thể cản lại Thiên Quân nhất quyền!
Ồ...
. Cái này ngoài ý muốn khiến cho Thiên Quân cũng phải kinh ngạc nhìn lại, từ hố sâu đi ra hai người, một là khí tức suy bại Huyền Minh Vũ, một người khác nhưng là một cái mặc đạo bào trung niên nhân, kẻ này khí tức huyền bí khó lường, toàn thân tràn ngập lực lượng, dĩ nhiên là Chung cực cấp độ Vận mệnh chi lực! Một cái Kế thừa giả!
Đây không phải là Thiên cơ các, Mục Huyền Cơ chân nhân sao?
. Lập tức có người nhận ra trung niên nhân mặc đạo bào kia khẽ hô một tiếng. Cái này lập tức gây nên một hồi sóng gió to lớn.
Mục Huyền Cơ là Kế thừa giả, chuyện này đối với cường giả trong Ngao Thần tinh không cũng không phải chuyện gì lạ, hắn chính là truyền nhân dòng chính của Thiên cơ các, hắn không có tên trên Thiên Kiêu bảng đó là vì tuổi tác nguyên nhân, bất quá hắn chiến lực lại vô cùng khủng bố, cho dù là Thiên kiêu liệt danh trên Thiên kiêu bảng đối với hắn cũng là tràn đây nghi kị, cơ bản sẽ không gây vào hắn.
Không biết Vũ đạo hữu có thể thay không cho ta một cái mặt mũi, tha cho Cửu Hoàng tử một mạng, ngày sau nếu là có chuyện ta chắc chắn sẽ trả lại một đạo ân tình này!
. Mục Huyền Cơ nhưng không để ý những kẻ khác bàn tán, ánh mắt tập trung nhìn về phía Thiên Quân không kiêu ngạo cũng không xiểm nịnh nhàn nhạt nói.
Cho ngươi mặt mũi? Ngươi là ai ta cũng không biết, vì cái gì ta cần cho ngươi mặt mũi? Hắn đi ra hướng ta chém giết ngươi sao không đi ra, lúc này lại muốn đi ra làm cái gì méo mó?
. Thiên Quân lạnh lùng nói.
Không muốn chết liền cút!
. Âm thanh mang theo phô thiên cái địa lực lượng như là chuông đồng đại lữ vang lên mấy nghìn dặm.
Aiiii... Vũ đạo hữu cần gì phải chấp nhất như thế, vì bảo vật mà tranh đoạt cũng đâu là chuyện lạ, nếu có thể tha được thì nên tha, đầu cần như thế dọa người?
. Mục Huyền Cơ hai mắt thâm thúy nhìn về phía Thiên Quân thở dài nói.
Mơ ước bảo vật là một lý do, hắn nhưng là Cửu Hoàng Tử của Huyền Vân vương triều cũng là một lý do, những kẻ ở đây thuộc vào Tu La Ma tộc hay Trường Thanh Thần địa cũng là lý do, ta đều muốn đem chém giết!
. Thiên Quân cười nhạt nói.
Mà lại những kẻ muốn ngăn cản ta, như vậy cũng cùng chết đi!
. Nói đoạn cũng thả mình lao về phía Mục Huyền Cơ cùng Huyền Minh Vũ.
Thiên Quân âm thanh vang vọng khiến ai ai cũng nghe thấy, nhất là hắn có ý định chém giết ba chỗ Thần địa tu giả thì cả đám đều là khiếp sợ, những tu giả thuộc ba thế lực này đều vô cùng giận dữ, một đám ánh mắt như lang như hổ nhìn về phía Thiên Quân, bọn hắn như đã quên đi thực lực khủng bố mà Thiên Quân vừa mới thể hiện.
Như vậy để Huyền Cơ lĩnh giáo Vũ đạo hữu cao chiêu rồi!
. Mục Huyền Cơ ánh mắt chợt lạnh xuống nhìn Thiên Quan nói, chân đạp hư không đối diện Thiên Quân.
Đoạn trần duyên!
. Hắn hai tay khẽ vẫy một chút, Vận mệnh lực lượng như là nước lũ tràn ngập cả một vùng không gian rộng lớn, trong đó nhưng là tồn tại một khu vực khoảng không không biết.
Cái gì mà Đoạn trần duyên? Cút!
. Thiên Quân lạnh lùng quát, dưới lực lượng dung hợp của hắn cơ bản là không có bất kỳ lực lượng đơn lẻ nào có thể chống lại, cho dù là Chung cực cấp độ Vận mệnh chi lực cũng không có khả năng tác động lên hắn.
Dung hợp lực lượng tràn ra, khoảng không do Mục Huyền Cơ tạo ra lập tức bị ảnh hưởng nghiêm trọng, lung lay như là sắp đổ, thậm chí muốn tan vỡ! Còn chưa giao thủ nhưng Mục Huyền Cơ đã ở thế yếu, cái sau dĩ nhiên là không chút nào tin tưởng. Ánh mắt lóe lên kinh diễm quang mang, hắn có chết cũng không ngờ đến Thiên Quân cái gì cũng không làm, đơn giản thả ra lực lượng liền đánh tan một môn thần thông của hắn!
Vũ đạo hữu quả nhiên hảo thủ đoạn!
. Mục Huyền Cơ tuy rằng đáy lòng đầy khiếp sợ nhưng cũng không tỏ ra nào núng nhiều, hai tay lại biến đổi kết ấn đẩy về phía Thiên Quân.
Vận mệnh định thần!
.
Viu...
.
Xuy...
.Lực lượng cổ quái liền lan tràn về phía Thiên Quân khiến hắn có cảm giác như là lâm vào một chỗ thế giới khác, thế giới này như là tương lai tươi đẹp, có cũng là quá khứ đã qua... Dĩ nhiên lại có thể ảnh hưởng đến tâm trí của hắn.
Hừ! Miệng nam mô bụng bồ dao găm! Ngươi đáng chết!
. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng, mi tâm khé lóe, một đạo trắng sữa hủy diệt quang mang lập tức đánh về phía Mục Huyền Cơ. Kẻ này nói có vẻ nhân từ thế nhưng xuất thủ lại vô cùng độc ác, dĩ nhiên là muốn đem Thiên Quân tâm thần cho trầm luân, bất quá ngày đó Thiên Quân tại Thiên giới cũng không có bị Hiên mê hoặc, cái này chút thủ đoạn làm sao có khả năng mê hoặc được hắn?
Hả...
. Mục Huyền Cơ kinh hãi, hắn thần thông này cho dù là Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba cường giả cũng không có khả năng nhanh như Thiên Quân như thế thoát ra, cái sau không những nhanh như vậy thoát ra mà còn trực tiếp công kích hắn, uy năng khủng bố.
Xuy...
. Trong lúc nguy cấp hắn đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một tấm quang thuẫn, dĩ nhiên là cùng quang thuẫn trước kia chặn lại một quyền của Thiên Quân giống nhau y đúc, bất quá lúc này hiệu quả lại không như hắn dự đoán. Quang mang kia lại như không nhìn quang thuẫn, trực tiếp đánh xuyên qua đâm vào mi tâm của hắn.
Cả gan tính toán ta, ngươi đáng chết!
. Thiên Quân lạnh lùng nói. Hỗn nguyên đồng công kích lực lượng hơn xa Vô cực chiến đạo bất kỳ công kích nào, quang thuẫn kia không có khả năng cản được, bất quá lúc này hắn chợt kinh dị phát hiện, Mục Huyền Cơ trúng một chiêu này lại không có chết đi, ngoài việc mặt chợt xanh chợt trắng, mồ hôi lạnh chảy ra thì đúng là không có chuyện gì.
Hắc! Thủ bút đúng là lớn!
. Nhìn thấy như vậy Thiên Quân dùng đầu gối cũng nghĩ ra được nguyên nhân, Thiên Cơ các đại năng chắc chắn đã hạ xuống bảo vật nào đó bảo vệ Mục Huyền Cơ thức hải, cũng dựa vào lực lượng kia ngăn cản Hỗn nguyên đông công kích, bất quá Mục Huyền Cơ cũng không dễ chịu, thức hải có lẽ cũng chịu đến thương tổn, cái kia thủ đoạn bảo mệnh nên cũng bị hao tổn không nhỏ.
Ngươi dám giết ta?
. Mục Huyền Cơ thân hình khẽ run nhìn Thiên Quân lạnh lẽo nói. Một sát na kia hắn cảm thấy tử vong uy hiếp, nếu không được vật kia kịp thời bảo vệ thức hải của hắn thì thức hải của hắn thật có khả năng bị Thiên Quân công kích đánh phế, hắn cũng lập tức chết đi.
Ngươi là thứ gì mà ta lại không dám giết?
. Thiên Quân cười lạnh nói.
Lúc này ngươi muốn tránh thoát cũng không có khả năng, ta xưa nay chưa bao giờ có ý định tha cho kẻ muốn giết ta!
. Mục Huyền Cơ thủ đoạn có chút đê tiện khiến cho Thiên Quân trong lòng nổi lên sát khí, tên này đã không cần thiết phải sống.
Ngươi nếu dám giết ta, Thiên cơ các chắc chắn sẽ trả thù cho ta, Hạo Thiên Thần địa cũng không cứu được ngươi!!
. Mục Huyền Cơ nhìn đến trong mắt Thiên Quân sát khí lạnh lẽo liền gầm lên, hắn thật sự sợ hãi, bảo vật kia bảo vệ thức hải của hắn là tiêu hao phẩm, chịu đến Thiên Quân một kích kia đã thấy rõ hao hụt, lại đến hai lần nữa chắc chắn sẽ vỡ vụn, lúc đó Thiên Quân thật có thể giết hắn, hắn lúc này liền biết Chu Xuyên làm sao lại đơn giản thất bại trong tay Thiên Quân như thế, kẻ này quá mạnh, vượt xa tưởng tưởng của hắn.
Ha ha, Thiên Cơ các nếu có thể nhìn thấy Thiên Cơ sẽ không để ngươi một cái ngu xuẩn đến cùng ta đối kháng!
. Thiên Quân nghe vậy thì cười lạnh.
Mặt khác, ngươi cũng không có khả năng đại biểu Thiên cơ các, chém giết ngươi thì như thế nào? Thiên Cơ các có dám cùng Hạo Thiên Thần địa ta trở mặt hay không còn khó nói!
. Hắn híp mắt nhìn về phía Mục Huyền Cơ lạnh lẽo nói, kẻ này lại muốn đem thế lực ra đe dọa hắn? Cái này giống như có chút quen thuộc đi?
Bất quá lúc này ánh mắt của hắn lại chuyển rời sang hướng khác.
Các ngươi nếu đã quyết định thì đừng chần chờ, thời gian của ta có hạn, lên một lượt đi!
.
Hừ! Nếu ngươi đã muốn xuống tay với Trường Thanh Thần địa ta, như vậy không bằng sớm một trận chiến!
. Tại một phương hướng đứng hơn ba mươi người, đều là một đám Thánh tổ bước thứ chín, có nam có nữ, có trẻ, có là trung niên, đứng đó có thể thấy được sự cường đại của Trường Thanh Thần địa, về phần những kẻ có tu vi thấp hơn trộn lẫn đi vào chỉ sợ liền bị Thiên Quân chém giết, không bằng để chạy đi thì hơn.
Tu La Ma tộc ta cũng muốn nhìn một chút, Vũ Thiên Quân ngươi lấy tư cách gì lại dám phát lời ngông cuồng?
. Một chỗ khác, không khí âm trầm lạnh lẽo, đứng đầu một đám tu giả là một cái thanh niên hắc y, đồng tử đen kịt tỏa ra sâm nghiêm lạnh lẽo quang mang nhìn về phía Thiên Quân, kẻ này thình lình chính là Tu La Thiên Ma.
Trường Thanh Thần địa cùng Tu La Ma tộc cường giả đương nhiên sẽ nhân cơ hội này đánh trọng thương thậm chí giết đi Thiên Quân, nếu không để hắn sống sót thì đối với hai thế lực này sẽ là ác mộng, không biết bên ngoài sẽ như thế nào, tại Trường sinh bí cảnh này, bọn hắn chỉ có thể bị Thiên Quân xem như chó gà chém giết mà thôi. Nếu bây giờ không thể chém giết Thiên Quân thì bọn hắn chờ đợi chính là bi thảm kết cục, không thấy Huyền Vân vương triều sao? Hơn ba mươi cái Thánh tổ cảnh hậu kỳ trước mặt Thiên Quân chỉ như gà đất chó sành, đơn giản liền bị chém giết. thực lực của Thiên Quân đã vượt xa bọn hắn, chỉ có thể lấy số lượng chèn ép, như vậy mới có cơ hội chống lại. Đương nhiên, ngoài hai cỗ thế lực này còn có không ít kẻ có ý định ném đá xuống giếng!
Vẫn là như trước kia, bảo vật giao ra chia đều, Long tộc ta sẽ không nhúng tay!
. Một bên khác, Long Nguyên Hải đứng đầu hơn trăm tu giả lạnh lùng nói, trăm tu giả này đều có Long uy vô cùng cường thịnh, dĩ nhiên đều là Long tộc cường giả, một đám nhìn về phía Thiên Quân đầy lửa nóng.
Ha ha, ta thấy Vũ đạo hữu hay là giao ra bảo vật đi, Phong Lôi ta cũng sẽ không nhúng tay, bằng không ta cũng chỉ có thể cùng Trường Thanh Thần đại chư vị cùng Tu La Ma tộc liên thủ, đem ngươi trấn áp rồi!
. Một bên khác, lôi điện cùng cuồng phong nổi lên, Phong Lôi dẫn đầu mười người khác cười lớn nói, tuy rằng nhân số là ít nhất nhưng lại tỏa ra uy thế không chút nào kém ba cỗ thế lực trên, cũng là mạnh mẽ khủng bố.
...
. Đây chỉ là bốn cỗ thế lực trực tiếp đứng ra, còn có những kẻ khác có âm thầm tính toán, chỗ này đầu mâu hướng đến Thiên Quân có không ít, chỉ là còn chưa thể hiện mà thôi. Dù sao thì chiến lực của hắn đã đánh vỡ cân bằng ở trong Trường sinh bí cảnh, nhiều kẻ tuyệt không thể để hắn như vậy tiếp tục hoành hành, sẽ là một trận huyết chiến đẫm máu.
Ha ha, ngươi lúc này còn cố thể ngông cuồng?
. Mục Huyền Cơ thấy mấy cỗ thế lực đã hường đầu mau về phía Thiên Quân thì cười lạnh nói. Thiên Quân cho dù cường thịnh lại cũng chỉ có một người, căn bản là không có khả năng chống lại nhiều người vây công như thế.
Ha ha, đã muốn giết ta thì đừng vòng vo như thế, lên hết một lượt đi!
. Thiên Quân nhưng là ngửa đầu cười lớn, những kẻ này trong mắt Thiên Quân hắn còn không được, đến nhiều hơn nữa cũng vô dụng.
Sau hôm nay các ngươi liền sẽ là tử địch của Vũ Thiên Quân ta, mà kết cục dĩ nhiên chỉ có một! Chết!
. Hắn giọng nói như truyền vang khắp cả thiên địa, tu giả dưới Thánh tổ bước thứ năm nghe đến thanh âm này đều không tự chủ được run lên, hắn không có dùng âm thanh công kích nhưng lực lượng vẫn như cũ cuồng bạo vô cùng, những kẻ kia đều như nghe sấm bên tai, sẽ có tổn hại nhất định.
Tình cảnh này Thiên Quân hắn cảm thấy có chút quen thuộc!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: ebookfree.com
Bạn muốn tìm NVC huyết mạch, sủng thú đi theo, hãy vào đây Kiếm Vực Thần Vương
Event Vinh Danh Minh Chủ