Chương 147: Hạ Bảo Bối Vô Tình Gặp Tiêu Tề
-
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
- Trình Ninh Tĩnh
- 758 chữ
- 2020-05-09 01:04:31
Số từ: 750
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Không ngờ ở câu lạc bộ lại đụng trúng Tiêu Tề, xem ra, Tiêu Tề cũng không biết bé là Hạ Thiên, cũng không biết Hạ Thiên chỉ là một đứa nhỏ, bé tạm thời là an toàn.
Nhưng mà, kia ảnh chụp...
Vậy mà cùng mẹ bé bảy tám năm trước có phần giống nhau, phóng phật tuổi nhỏ lúc nàng.
Trong hình một cô gái mặt trang phục quân đội, tóc bó, cầm trong tay một khẩu súng Browning, nụ cười tỏa sáng, khí thế bức người, nhìn ra được tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, hăng hái khí tức đập vào mặt.
So với Hạ Thần Hi bây giờ, quyết đoán hơn, hờ hững hơn.
Đối Hạ Thiên mà nói, đó là xa lạ.
Mặt thì quen thuộc, người thì xa lạ.
Kia là mẹ bé sao?
Có lẽ bé đa tâm, chỉ là một phụ nữ có tướng mạo giống nhau, nhất định không phải mẹ của bé.
"Bảo bối, sao con lại ở ngoài này?" Đường Bạch Dạ đi ra, vỗ vào đầu của bé, Hạ bảo bối đang trầm tư cũng phục hồi tinh thần lại, thầm nghĩ, nếu như bé hỏi Đường Bạch Dạ về Tiêu Tề.
Cha bé có thể hay không cằm đều rớt.
Dù sao bé cũng chỉ là một phấn nộn đứa nhỏ, hỏi về Tiêu Tề, thật sự là quá kinh sợ.
"Không có việc gì, con nghĩ rằng thấy người quen, không ngờ nhận lầm người." Hạ bảo bối nói qua loa, Đường Bạch Dạ dắt lấy tay bé, "Đi thôi, tiếp tục chơi."
Cha con hai người tiếp tục chơi bowling, Hạ bảo bối có chút không yên lòng.
Hạ Thần Hi cũng hăng hái, bồi Đường Bạch Dạ chơi bóng, Hạ bảo bối đến khu nghỉ mát uống trà.
Hạ Thần Hi chơi bowling, kỹ thuật vô cùng tốt, phàm là môn thể thao nào cần lực tập trung nhiều, thì Hạ Thần Hi học vô cùng nhanh, cô cùng Đường Bạch Dạ chơi khó phân được thắng bại, gần như ngang nhau.
Vân tam tiểu thư cùng Tần tiểu thư bọn họ tìm Hạ bảo bối nói chuyện phiếm, Hạ bảo bối ở một bên rụt rè, nói không nhiều, thỉnh thoảng đáp một câu.
"Cô học bowling lúc nào?" Đường Bạch Dạ hỏi.
Hạ Thần Hi nói, " Trong lúc học Đại học."
"Tôi nhớ cô học cùng lúc hai học vị, chương trình học lại nhiều, cô lại còn chăm lo đứa nhỏ, thời gian đâu chơi?" Đường Bạch Dạ tò mò hỏi, người phụ nữ này không giống người bình thường sao?
Hạ Thần Hi đánh một trái cầu đẹp, tươi cười nói, "Đầu tiên, tôi muốn sửa đúng một chút, tôi không phải chỉ học hai học vị, trừ thiết kế cùng kết cấu xây dựng, tôi còn cầm ứng dụng vật lý cùng ứng dụng toán học, sinh hóa học vị không bắt được, bất quá học phần ta tu phân nửa."
Đường Bạch Dạ khóe môi co quắp, danh hiệu quả nhiên không người phụ nữ thiên tài không phải chỉ nói đùa, "Cô thực sự là đọc sách tên cướp a."
"Quá khen quá khen." Hạ Thần Hi cười.
"Vì sao cô lại chọn ngành học khó như vậy?" Đường Bạch Dạ nói, "Những người khác đi du học bình thường học nghệ thuật, nhân văn tương đối nhiều, học xây dựng rất ít, huống chi là ứng dụng toán học cùng vật lý, em muốn làm nhà khoa học sao?"
Hạ Thần Hi nói, "Tôi cũng không biết, có lẽ là bởi vì hứng thú đi."
"Tôi cảm giác mình trải qua đặc thù huấn luyện, có hứng thú, hơn nữa có cơ sở." Hạ Thần Hi nói, "Tôi hẳn chưa nói với anh, tôi không có học qua trung học, thời gian đại học chiêu sinh có bốn vị giáo khảo phỏng vấn, kết quả nhận được bốn phiếu thông qua, đặc thù trúng tuyển."
Đường Bạch Dạ nhíu mày, "Tôi đánh đố, cô nhất định không nói qua luyến ái."
"Làm sao anh biết?"
Đường Bạch Dạ nhìn Hạ Thần Hi như nhìn người ngoài hành tinh, "Lời vô ích, nếu bạn gái học ở đại học Princeton lấy nhiều học vị như vậy, lại học vật lý và toán học, người đàn ông nào cũng thấy áp lực, ai dám theo đuổi cô, dù cho có yêu thích cô cũng không dám theo đuổi."