Chương 2142: Hi vọng lại một lần 24
-
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
- Trình Ninh Tĩnh
- 816 chữ
- 2020-05-09 01:13:03
Số từ: 802
Edit: huyền.uha + nhóm editor không chuyên
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Lục Trăn có chút kinh ngạc:
Tôi sinh là người vương bài, chết là ma vương bài, đương nhiên phải về vương bài.
Nolan giận:
Cậu sống là người của tôi, chết là ma của tôi!
Lục Trăn o(╯□╰)o, lập tức thỏa hiệp:
Đúng đúng, sống chết đều là của anh.
Lục Trăn nhịn không được vui vẻ, ca ca nhà anh thật biết điều, chuyện này cũng tính toán.
Bọn họ đều nghĩ cậu đã chết.
Nolan đột nhiên nhíu mày:
Này không phải là bọn họ liên hợp cùng nhau gạt tôi chứ?
Không phải. Chỉ có Tiểu Tuyết biết những người khác tôi chưa nói. Nếu không, sao bọn họ có thể cử hành tang lễ, sao có thể lừa gạt được nhiều gián điệp nước Mỹ. Phải để cho bọn họ hoàn toàn tin tưởng tôi thật sự đã chết rồi, vấn đề giữa chúng ta có thể hoàn toàn giải quyết, sau này trên đời sẽ không có Lục Trăn, sẽ là một cái tên mới.
Lục ca ca cảm khái nói:
Nhưng mà tôi từ nhỏ cho tới giờ đều cảm thấy tên của tôi dễ nghe ý nghĩa lại tốt, thật có chút luyến tiếc.
Nolan treo tâm cũng hoàn toàn buông lỏng đi.
Kỳ thực, tôi cũng đã nghĩ qua sẽ rời khỏi quân đội.
Đừng, chúng ta đều thích công việc của mình như vậy. Thế nhưng, phải có một người buông tha mới có thể tiếp tục cuộc sống nên để tôi buông tha là được, anh không cần phải buông tha. Lại nói anh cũng làm thêm mấy năm, tiếp qua mấy năm sau liền bắt đầu lui về phía sau chỉ huy, không cần ra sống vào chết. Đến lúc đó, anh nhất định sẽ hối hận lúc còn trẻ không có vì quốc gia rơi một giọt máu, anh nên làm gì thì làm đi. Tôi là tùy hứng làm như vậy nhưng bọn người Tiêu Dao sẽ bao dung cho tôi nhưng với anh thì không giống nhau, nếu như anh tùy hứng, ai sẽ bao dung cho anh? Trừ phi Shawn thượng tướng trèo lên đến quyền lực tối cao, anh là thái tử gia, ai cũng không thể động vào anh mới được.
Nolan cười:
Vậy còn cậu? Sau này định làm cái gì?
Tôi có thể làm việc nào cũng được, Vương bài nhiều lĩnh vực tôi có thể tùy tiện chọn sẽ không cùng anh xung đột chính diện. Sau này xảy ra chuyện cũng là để Tiêu Dao xử lý, phía anh thối lui đến phía sau màn còn tôi liền ở ẩn làm việc.
Lục Trăn tươi cười xán lạn:
Tôi vừa mới khỏi hẳn, mấy năm này cũng không thể làm việc quá vất vả cũng không thích hợp gánh vác công việc quá nặng nề cho nên mấy năm này tôi dự định sẽ ở lại New York.
Việc này đối với Nolan mà nói tuyệt đối là một chuyện tốt, theo Prague bảo đến New York máy bay chỉ cần bay hơn một giờ. Cùng tồn tại ở cảnh nội nước Mỹ, Lục Trăn muốn đi nhìn anh cũng rất thuận tiện sẽ không giống dĩ vãng bình thường chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều.
Thực sự?
Lục Trăn gật gật đầu.
Nolan cảm kích ôm Lục Trăn:
Tiểu trăn, cám ơn cậu, cám ơn cậu nguyện ý vì tôi làm như vậy.
Không khách khí, sau này đối với tiểu sinh tốt một chút.
Lục Trăn nói đùa xoa xoa tai Nolan:
Đương nhiên, chuyện thứ nhất là anh phải đi gặp bác sĩ.
Lục Trăn biết, trạng thái tinh thần Nolan xảy ra vấn đề bây giờ anh đã trở về, Nolan chưa chắc có thể đột nhiên khỏi hẳn.
Tôi đã tốt hơn rồi.
Nolan nói:
Cậu đã trở về, tôi còn đi bác sĩ cái gì?
Lục Trăn chính là thuốc giải của Nolan, mặc kệ bệnh gì, anh cũng có thể khỏi hẳn.
Vậy cũng không được anh đi khám qua để tôi yên tâm, anh xem thân thể tôi thật vất vả mới khỏi hẳn, tôi cũng không hy vọng anh xảy ra vấn đề gì.
Lục Trăn nói, đương nhiên Tiểu Tuyết đã nói qua tinh thần bây giờ của Nolan không tốt lắm, thời gian trứớc Nolan không biết nên có nhiều lo lắng.
Tiểu Tuyết biết Lục Trăn lo lắng vẫn luôn rất chú ý tình huống của Nolan, cũng không lén gạt anh. Lục Trăn chỉ hận thân thể mình không thể khỏi hẳn, có thể nhanh chóng tìm Nolan, Lục Trăn không hi vọng sau này Nolan suy sụp.
May mà còn kịp. May mắn, tất cả cũng có thể vãn hồi.