Chương 787: Thần Hi phải rời khỏi Marseille 2
-
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
- Trình Ninh Tĩnh
- 818 chữ
- 2020-05-09 01:07:19
Số từ: 812
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Bây giờ, vương bài lính đánh thuê có quân đội của mình, quân đội hải lục không ba cánh rất mạnh, có hệ thống hóa công binh xưởng của chính mình, vũ khí nhà xưởng, nghiên cứu súng ống đạn dược, còn có kỹ thuật tiên tiến nhất, chiếm cứ một phần mười tiền vốn lưu lượng toàn cầu, khống chế 70% súng ống đạn dược được tiêu thụ trên toàn cầu, đã thành tâm phúc họa lớn của chống khủng bố, cũng là địch nhân số một của chúng ta.
Người của bọn họ trải rộng các nơi trên toàn cầu, người lãnh đạo lại rất thần bí, mỗi tầng lớp đều có người của bọn họ, phát triển quá nhanh, hình thức quản lý cũng rất đặc thù, thủ hạ của lại trung thành đến chết, trên đời hiếm thấy.
Hỏa vân từng tra khảo một người trong vương bài lính đánh thuê, kết quả, anh ta thà rằng nhận hết hình phạt mà chết, cũng không có phun ra nửa câu tin tức của vương bài. Chúng ta bên này, rất nhiều người làm không được như vậy, bọn họ có hình thức bồi dưỡng thống nhất của chính mình, bình thường từ lúc còn rất nhỏ liền bắt đầu bồi dưỡng người của chính mình, cho nên, rất trung tâm.
Hình thức quản lý kiểu này của chúng ở hắc đạo quá lâu đời, đã muốn lỗi thời.
Hạ Thần Hi trong lòng có hơi kiêu ngạo, con trai cô cũng là một thành viên trong đó, được Phương Đông tán thưởng một thành viên, cô rất kiêu ngạo, có được con trai như vậy.
Theo tôi được biết, bây giờ vẫn là hỏa vân là lão đại.
Đó là xuỵt đầu.
Phương đông nói,
Có một số việc, chúng ta trong lòng biết rõ ràng, vương bài lính đánh thuê ẩn tàng hết phân nửa thế lực, đã là thứ hai thế giới, nếu là toàn bộ khai triển, hỏa vân không phải địch thủ.
Hai năm qua trọng tâm của chống khủng bố, đều để ở vương bài lính đánh thuê là vì sao? Cũng là bởi vì bọn họ thành tâm phúc họa lớn, bình thường cô xem chống khủng bố cắn chỗ nào, chỗ nào chính là lão đại.
Phương đông nói đùa.
Tám năm trước, lúc vừa mới diệt nửa giang sơn Đường môn, chống khủng bố cắn Hỏa Vân không buông, hơn nữa Đường Bạch Dạ trả thù, cùng chống khủng bố hắc ăn hắc, chúng ta phiền không thắng phiền, về sau, trọng tâm của chống khủng bố, chậm rãi liền biến hóa, người sáng suốt cũng nhìn ra là vấn đề gì.
...
Phương Đông cười hỏi,
Cô thế nào lại hiếu kỳ việc này?
Không có gì, tùy tiện hỏi.
Hạ Thần Hi nói, tám năm trước, cô trộm tư liệu Đường môn, hỏa vân diệt Đường môn, bây giờ, cô nếu như trộm tư liệu hỏa vân, giao cho Đường Bạch Dạ, có tính là huề nhau không?
Hạ Thần Hi trong lòng cười lạnh, cô chính là nghĩ phá hủy tập đoàn hỏa vân, phi thường phi thường nghĩ.
Phương Đông mỉm cười nhìn cô, bất giác mím môi,
Thần Hi a, đừng để tâm tư nghĩ đến chuyện kia, mặc dù, cô hận, nhưng dù sao, đây là nơi đã nuôi lớn cô, có thân nhân của cô từng vì nó trả giá tâm huyết, phá hủy nó, đối với cô không có chỗ tốt gì.
Anh nói cái gì, tôi nghe không hiểu.
Hạ Thần Hi mắt không nhìn.
Phương đông nói,
Tôi biết, cô hiểu.
Tôi không tin, anh không có phần này tâm tư.
Hạ Thần Hi lạnh giọng nói, đừng thấy Phương Đông người này khuôn mặt tươi cười đón người, sợ rằng nhất tiếu lý tàng đao, cô tâm như gương sáng, cô không tin, Phương Đông không có phần này tâm.
Thần Hi, cô nhìn lầm rồi.
Phương đông nhàn nhạt nói,
Tôi là trăm ngàn lần không muốn, để cô lại cuốn vào thế giới của chúng ta, đây là lời thật lòng của tôi, tin hay không, tùy cô.
Hạ Thần Hi khẽ rũ mắt xuống.
Tiêu Tề tới, Phương Đông đứng dậy cáo từ, Hạ Thần Hi nguyên bản ở cây ngô đồng phơi nắng, cách biệt thự Tiêu Tề không được năm mươi mễ (đơn vị đo lường của TQ), Tiêu Tề một hồi nhìn thấy bọn họ cùng một chỗ nói chuyện phiếm liền tới đây.
Tay bưng một đĩa điểm tâm nhỏ.
Phương Đông cùng Tiêu Tề chào hỏi, mỉm cười rời đi.
Tiêu Tề đem điểm tâm để ở một bên trên bàn gỗ,
Thần Hi, thân thể em mấy ngày nay dần dần chuyển tốt, khí sắc khá hơn nhiều.