Chương 8: Tám Năm Sau Mẹ Tôi Là Nữ Vương (1)
-
Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc
- Trình Ninh Tĩnh
- 768 chữ
- 2020-05-09 01:03:53
Số từ: 760
Nguồn: DĐ Lê Quý Đôn
Tám năm sau.
Sân bay Thành phố S, người đến người đi.
Bên trong phi trường, một bóng dáng mỹ lệ, cô đẹp một cách thuần túy, cô mặc áo sơ mi trắng đơn giản, quần tây màu vàng sáng, một đôi giày cao gót, tóc được cột cao thành hình kiểu tóc đuôi ngựa, thanh thuần nhưng cũng vô cùng quyến rũ.
Dáng dấp cô trưởng thành hơn, thong dong cùng bình tỉnh.
"Mẹ, có thể đi rồi." Lúc này bên cạnh cô truyền đến một âm thanh non nớt.
Đó là một đứa trẻ khoảng bảy tám tuổi, mặc áo sơ mi kẻ sọc màu tím, một chiếc quần jean, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác màu vàng, rất có phong cách.
Khuôn mặt nhỏ nhắn, da trắng mịn màng, ngủ quan tinh xảo đáng yêu, còn nhỏ tuổi, nhưng đã đẹp như thiên thần.
Đứa nhỏ lễ nghi vô cùng tốt, nhất cử nhất động dường như một quý ông, cao quý ưu nhã, nhìn ra được giáo dục vô cùng tốt.
Phấn phấn nộn nộn như một bánh bao thủy tinh.
Rất đáng yêu.
So với các ngôi sao nhỏ tuổi quảng cáo sữa bột trên ti vi còn đẹp hơn.
"Hạ bảo bối, thật ngoan, " Hạ Thần Hi ở trên mặt bé hung hăng hun một cái.
Hạ bảo bối cười híp mắt hôn lại Hạ Thần Hi, trên đời này bé yêu nhất chính là mẹ mình, nên bé sẽ làm hết mình để mẹ được vui vẻ.
Hai mẹ con ở trong sân bay nổi bật thu hút mọi ánh nhìn.
Hạ Thần Hi mặc quần áo hợp thời trang, mang theo kính râm, đeo thêm túi xách hiệu Chanel.
Phong cách cùng minh tinh giống nhau.
Hạ bảo bối đeo một ba lô lớn, tay trái kéo một vali khổng lồ, tay phải mang theo một ba lô phụ nữ.
Cái Vali thật lớn còn cao hơn so với bé.
Không có tay nào là nhàn rỗi.
Thật đúng là một đứa con ngoan mới nhỏ mà đã giúp được mẹ.
Trái lại Hạ Thần Hi, cái gì cũng không mang.
Hai mẹ con từ sân bay đi ra, vừa đi vừa nói chuyện, Hạ bảo bối đột nhiên hét lên.
Lúc này, Hạ Thần Hi mới phát hiện, tất cả mọi người đều nhìn cô với ánh mắt giống như nhìn mẹ kế trong truyện công chúa Bạch Tuyết.
"Hạ bảo bối, con hãm hại mẹ, mới về nước ngày đầu tiên đã làm nhiều người quan tâm mẹ như vậy, mẹ có chút thích ứng không tốt nha."
Bọn họ nhìn ánh mắt của cô cũng quá hung dữ đi.
Hận không thể đem Hạ bảo bối về chính mình nươi dưỡng.
Hạ bảo bối mở to đôi mắt ủy khuất nói, phấn nộn nói, "Mẹ, mẹ tại sao lại nói oan cho bảo bối rồi?"
"Bảo bối chịu mệt nhọc như thế, làm trâu làm ngựa, mẹ sao lại nói oan cho con được."
Hạ bảo bối nhìn xung quanh, mọi người vẫn dùng ánh mắt chỉ trích nhìn Hạ Thần Hi, bé chợt nghĩ ra một ý tưởng.
"Thật đáng yêu a."
"Lão công, chúng ta cũng sinh đứa bé như vậy đi."
"Thật tốt a..."
Hạ Thần Hi nghe mọi người nói xấu hổ a a a a.
Hạ bảo bối bình tĩnh nói, "Mẹ, bọn họ nhìn mẹ như vậy, là bởi vì bọn họ ghen tỵ với mẹ."
"Tại sao?"
Hạ bảo bối nói, "Bởi vì bọn họ không thể sinh ra được đứa trẻ có chỉ số thông minh cao, lại vô cùng hiếu thảo như con."
Hạ Thần Hi, "..."
Bảo bối, con có thể bớt tự mãn tý được không ha?
Mẹ là đang khen con sao?
Ngoài phi trường.
Công ty WPL quốc tế đã phái xe tới đón mẹ con bé.
Một chiếc Ferrari xe việt dã.
Tới đón mẹ con bé là tổng giám đốc của công ty WPL, là một phụ nữ trông rất xinh đẹp, cô cũng là một nhà thiết kế.
"Hạ tiểu thư, cuối cùng cũng lại gặp cô, xin chào." Tổng giám đốc nhiệt tình chào hỏi, còn đứng ra giới thiệu từng người.
Người này tên là Trương Khả, là quản lý của bộ phận tiêu thụ, còn đây nhà thiết kế tên là Tiết Giai Vân.
WPL là công ty thiết kế nổi tiếng trên thế giới, Hạ Thần Hi là một nhà thiết kế kiêm kỹ sư kết cấu.