Chào đón một tương lai không chắc chắn
-
Mình là cá việc của mình là bơi
- Takeshi Furukawa
- 717 chữ
- 2020-05-09 04:28:15
Số từ: 700
Công ty phát hành: Skybooks
Nhà xuất bản: NXB Thế Giới
Dịch Giả: Như Nữ
Nguồn: truyenhayhoan
"Hãy đi theo con đường ngoằn nghoèo"
Đây là câu nói mà Ryoichi Kimizuka, tác giả vở kịch Bayside Shakedown, nhận được từ người thầy Kinichi Hagimoto của mình.
Kimizuka là nhà biên kịch tiêu biểu của Nhật Bản, ông từng nhận được giải Biên kịch xuất sắc nhất tại Liên hoan phim quốc tế Montreal
Chương trình Bayside Shakedown do ông biên kịch dù đã trải qua 15 năm nhưng vẫn rất được khán giả yêu thích, và bộ phim Anh mãi yêu em đã tạo nên trào lưu Fuyuhiko trong suốt một thời gian dài ở Nhật
Theo như những gì mà Kimizuka giới thiệu trong cuốn sách của mình: Tôi đã viết nên những câu nói nổi tiếng ấy như thế nào - Bayside Shakedown, ông đã học về kịch bản tại trường đại học, tuy nhiên mục đích của ông lúc đó không phải trở thành biên kịch ngay lập tức mà ông đã được giáo viên ở trường giới thiệu đến chỗ Kinichi Hagimoto để làm thêm, trang trải cuộc sống.
Trong buổi phỏng vấn, khi được thầy Hagimoto hỏi "Anh muốn trở thành người thế nào?", ông đã trả lời thẳng thắn rằng ông muốn trở thành một đạo diễn, một biên kịch cho phim điện ảnh chứ không muốn làm chỉ vì lợi nhuận.
Sau khi nghe được câu trả lời này, thầy Hagimoto đã nói như sau:
"Vậy sao? Bản thân anh đã có mục tiêu cho mình rồi đúng không? Có một mục tiêu cũng giống như bản thân đã nhìn thấy đỉnh núi. Vậy thì hãy đi theo còn đường ngoằn nghoèo. Nếu ta cứ tiến thẳng từ chân núi thì cũng sẽ leo được lên đỉnh thôi, nhưng nếu ta đi theo con đường ngoằn nghoèo, ta sẽ học được những điều khác nữa từ những còn đường vòng ấy"
Và sau khi được thầy chỉ bảo rằng "Thế nên, ở chỗ tôi anh hãy cứ ngồi chơi đi", thì Kimizuka đã bắt đầu học tập từ những tiếng cười.
Gần 10 năm sau, Kimizuka vẫn bước đi trên con đường phim điện ảnh và truyền hình như ước nguyện ban đầu và tác phẩm tiêu biểu của ông Bayside Shakedown chính là một câu chuyện được xây dựng với vũ khí chính là tiếng cười.
Chính Kimizuka cũng cho rằng nếu ông không học được những tiếng cười từ thầy Hagimoto thì có lẽ ông chỉ có thể viết ra được những câu chuyện cứng nhắc và sầu khổ mà thôi.
Những người không thể dứt ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực thường có cái nhìn giống như khi leo núi mà không đi đường vòng vậy. Hay nói cách khác, họ là kiểu người phải dự đoán mọi chuyện một cách kỹ càng, lập kế hoạch chuẩn bị cho tương lai một cách hoàn hảo và cố gắng xóa bỏ hết mọi yếu tố không chắc chắn.
Nếu so sánh chuyện này với sự đau khổ, dằn vặt có thể trượt kỳ thi thì nỗi đau thi trượt vẫn tốt hơn rất nhiều. Với những người như vậy, kết quả dù xấu đến đâu, nhưng chỉ cần kết quả rõ ràng thì cũng vẫn dễ tiếp nhận hơn là trạng thái mù mờ không chắc chắn.
Tất nhiên điều này cũng không phải là hoàn toàn xấu. Tuy nhiên tương lai có rất nhiều chuyện mà chúng ta không thể dự đoán được.
Mặt khác, những người có thể dễ dàng dứt bỏ những suy nghĩ tiêu cực là những người có sự linh hoạt, hay còn gọi là có "tinh thần lướt sóng"
Họ không biết khi nào có con sóng (sự việc) lớn nhỏ ra sao sẽ ập đến, thế nên họ vừa phản ứng lại với tình trạng xung quanh vừa hành động rất linh hoạt.
Việc không có kế hoạch không hẳn là tốt, nhưng nếu bạn có thể thoải mái thưởng thức, chờ đón những bất ngờ phía trước thì bạn cũng sẽ thấy rất tuyệt vời với những cơ hội mà mình có được. Đi theo con đường ngoằn nghoèo sẽ giúp bạn học được nhiều thứ hơn rất nhiều.