Chương 258: Không rõ tung tích
-
Mỹ Nhân Quạt Hợp Hoan
- Bán Song Tà Nguyệt
- 571 chữ
- 2022-02-06 01:25:56
Nhất thời không nhịn được, Lâm Nhữ chọt rách lớp giấy làm cửa sổ, nếu còn nói thêm gì nữa thì từ nay về sau gặp mặt nhau sẽ rất khó xử. Nàng vội lau 8nước mắt, đổi lại vẻ mặt ngày thường, hỏi hắn:
Biểu ca cố ý chạy về từ phường quạt vì có chuyện tìm muội sao?
Màu đỏ tươi vừa rồi trên gươ3ng mặt Hà Lịch đã biến mất. Hắn nghiêm túc nói:
Tạ Nghi Ninh nghe nói muội trở về nên đến tìm huynh, bảo rằng mấy hôm nay Tạ phu nhân là lạ, cả cô 9ta mà bà ta cũng không thèm gặp mặt. Cô ta hơi bận tâm, hỏi thử Tạ Sùng Huy có thể về khuyên nhủ Tạ phu nhân hay không.
Hôm đó hai người chia nhau ra, lúc xuống xe ngựa, Lâm Nhữ còn không thèm ngẩng đầu nhìn Sùng Huy, nên không biết hắn đi đâu. Nàng nghĩ một lúc rồi nói:
Biểu ca, huynh phái người ra khỏi thành hỏi thăm thử, muội ghé nhà họ Tạ một chuyện.
Muội muốn đến nhà họ Tạ sao?
Hà Lịch do dự, có hơi không yên lòng.
Lâm Nhữ cười cười, nàng nói:
Không sao hết, dù sao muội cũng là gia chủ nhà họ Phương, Tạ phu nhân không dám đả thương muội đâu. Nếu biểu ca lo lắng, Tạ Nghi Ninh đang ở phường quạt nhà muội ấy đúng không, muội tìm Tạ Nghi Ninh đưa muội cùng vào Tạ phủ.
Tạ Nghi Ninh thẳng thắn tùy tiện, trong sáng vô tư, tiếng tăm lẫy lừng. Tuy Tạ Nghi Ninh là con gái nhà họ Tạ nhưng sẽ không gây tổn hại đến Lâm Nhữ. Hà Lịch suy nghĩ một thoáng rồi đồng ý.
Sùng Huy không về 6nhà họ Tạ sao?
Lâm Nhữ ngẩn ngơ.
Nếu Sùng Huy về rồi Tạ Nghi Ninh sẽ không nói như vậy.
Hà Lịch nói, hắn hơi bận lòng:
Sùng Huy là một n5gười cố chấp. Hắn hiểu rõ chuyện lớn, nhưng lại hồ đồ việc vặt. Muội còn nhớ mấy lần hắn phát bệnh chứ. Chớ thấy giờ hắn giống người trưởng thành, xử lí mọi chuyện đều cân nhắc, thực ra thì…
Hắn không nói tiếp, Lâm Nhữ đã hiểu.
Thật ra Sùng Huy không khác mấy lúc hắn mới ra khỏi vườn trúc tía, nỗi sợ Tạ phu nhân của hắn đã vào tận trong xương, hắn vô cùng lệ thuộc vào Lâm Nhữ. Nếu đầu óc hắn không lạc quan, để phát bệnh, khi ấy không có ai bên cạnh hắn thì sẽ rất nguy hiểm.
Phường quạt nhà họ Quách đã đổi tên thành phường quạt nhà họ Tạ. Tấm biển treo cửa mạ vàng lấp lánh đã đổi thành tấm biển viết bằng lối chữ thảo với gỗ mun khí thế hào hùng, quét qua mặt mũi dát vàng của nhà họ Quách mới phất lên.
Người ở ngoài cửa đã nghe tiếng mắng chửi hào sảng của Tạ Nghi Ninh bên trong. Cùng với tiếng trúc tía được róc ra nghe xoàn xoạt là tiếng đám thợ quạt kêu khóc thảm thiết. Lâm Nhữ không ngừng lắc đầu. Tạ Nghi Ninh cứ hở ra là dùng tới bạo lực, đã qua một thời gian rồi vẫn không thay đổi chút nào, mà không chừng còn tệ hơn nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.