Hồi 11: Huê Quang giả làm Quan Âm; Văn Thù đóng cửa lo mưu


Số từ: 2022
Dịch giả: Tô Châu
Nguồn: NXB Tín Đức Thư Xã 1951
Khi Huê Quang bị Phật tổ quở, bắt Long Thoại không được, lấy làm căm tức tại Văn Thù và Phổ Hiền ở núi Thành lương, bèn bay qua đó, giả làm Quan Âm đại sĩ, hầu lấy núi Thanh Lương mà trả oán. Huê Quang hiện ra Quan Âm bước vào động. Hai vị là Phổ Hiền và Văn Thù chào mừng tử tế, rót trà tiếp đãi. Bỗng thấy ngoài cửa động Quan Âm đại sĩ bước vào nữa. Làm cho Văn Thù và Phổ hiền kinh dãi, không rõ giả chân. Quan Âm thật bước vào quở mắng Huê Quang mà rằng:
Ngươi thật cả gan lớn mặt dám giả ta tới cướp núi này phải chăng?„ Quan Âm cũng nói y như vậy. Rồi đấu phép một hồi. Huê Quang đều làm theo được cả. Quan Âm đại sĩ nổi giận nói rằng:
Ta không muốn bắt ngươi mà làm gì. Vậy thì ngươi hãy cùng đi với ta lên thiên đình mà chiếu kiến, coi ai giả ai thật cho biết„. Quan Âm đạo sĩ và Huê Quang đồng đi. Chừng đi nửa đường biến mất, vì biết lên đó phải mang hại. Còn Quan Âm trở lại nói cho hai vị biết rằng:
Hai ngươi ráng coi chừng cho lắm, chớ Huê Quang vì thù oán muốn ăn cướp núi nầy đa„. Dặn rồi về Nam hải. Khi Huê Quang thấy Quan Âm đi rồi, liền đến núi Thanh lương và hăm bảo hai vị ấy phải đi, để núi cho mình ở. Hai vị đóng cửa động, không dám nói chi trái nghịch hết, vì Huê Quang dữ lắm. Hai vị bàn luận cùng nhau, cần trốn lên Nam Tào mà báo với Ngọc Hoàng, họa là trừ Huê Quang có đặng chăng, chớ Phật không hề làm gì, chỉ đuổi nó đi, rồi nó cũng lại nữa. Nghĩ thế bèn lên trốn ngả sau thẳng tuốt lên Thiên đình tố cáo. Còn Huê Quang thì trở về núi mình lo tính mưu kế. Còn khi Văn Thù bồ tát và Phổ Hiền bồ tát về đến Thiên đình tố cáo rõ ràng, nguyên soái Huê Quang cứ hành hung nơi hạ giới, đòi đoạt núi đuổi người. Ngọc Hoàng cả giận, gạn hỏi các vị, có ai dám xuống bắt Huê Quang? Các quan đều phú cho Na Tra Thái tử đi bắt Huê Quang mới được. Ngọc Hoàng chỉ phán, Na Tra lãnh mệnh, đồng khởi binh xuống núi Ly lâu, tới cửa động của Huê Quang mà khiêu chiến. Huê Quang biết cho hai vị tu kia kiện cáo mới ra nổi nầy, liền kêu ba vị thần mà dặn các việc. Huê Quang một mình bước ra. Đằng kia Độc Giác là tướng tiên phong của Na Tra trông thấy Huê Quang thì hét lớn rằng:
Bớ Huê Quang! Ngươi mau trói tay mà chịu tối, bằng nghịch mạng ắt không toàn„. Huê Quang cười rằng:
Ngươi là một kẻ dị hình như yêu quỉ, nay xuống nạp mạng cho ta phải không?„ Dứt lời hai người xáp ẩy đả rất kịch liệt. Huê Quang lấy Tam giác kim chuyên liệng vào mặt Độc Giác, trúng nhằm cái gạc rồng của Độc Giác, phun máu đầy mặt. Độc Giác hoảng hồn chạy bay về trại, chịu tội với Na Tra. Na Tra trông thấy cả giận, liền xuất binh ra trận, đến cửa động tung hoành. Huê Quang xông ra gặp Na Tra, hỏi rằng:
Tôi hỏi qua nguyên soái, chẳng hay tôi có tội gì, mà nguyên soái phải xuống bắt tôi như vậy, xin cho tôi được biết?„. Na Tra đáp:
Lệnh Ngọc Hoàng đã bao phen tha tội ngươi, phong làm Nguyên soái ở dưới thế gian, cứu dân bốn bể, cớ sao ngươi ở dưới này ý mình tài phép, phá đầu nầy, hại đầu kia, còn cả gan ăn cướp chùa của thầy tu, làm náo động đến Ngọc Hoàng. Nên Ngọc Đế chỉ sai ta xuống bắt ngươi về hành tội. Ngươi mau bó tay cho sớm„. Huê Quang cười đáp rằng:
Tôi nào phạm những tội của Nguyên soái vừa kể đó. Ấy là hồi trước kia tôi có, chớ hiện nay Ngọc Để tha những tội của tôi rồi. Nay chỉ vì Văn Thù và Phổ Hiền là hai vị thầy tu, ngày tôi đi tìm mẹ tôi, Long Thoại chạy đến núi Thanh lương, hai vị thầy tu ấy cho Long Thoại mượn sư tử cưỡi chạy mất. Tôi tức mình mới giả Quan Âm mà báo thù. Tức quá tôi mới phá động ấy, chớ nào ăn cướp động ấy mà làm chi. Hiện tôi ở núi nầy, động này đã dư chỗ ở mà. Theo như ngài bị mất mẹ như thế, có tức giận chăng, huống lựa là tôi?„. Na Tra nghe vậy cũng là hữu lý, bèn nói với Huê Quang rằng:
Nói thế, thì bởi việc ức oan, thôi ta bảo hãy nghe lời đây, về Thiên Tào mà cáo oan cho rõ lý, ta đây cũng xin tội cho„. Huê Quang đáp rằng:
Theo lời nguyên soái phân, cũng lấy làm phải lẽ, song hiềm vì nơi Thiên Tào, tôi bị nhiều người thù oán cả trào, dẫu cho nguyên soái cho xin tội cho tôi cũng không đặng, vì họ đốc vô hại tôi chẳng dễ„. Na Tra nói:
Nếu vậy, thì ngươi không về, muốn cự chiến cùng ta chăng„. Huê Quang đáp:
Đó là tự ý nguyên soái!„. Hai người đối qua đáp lại, một hồi xáp đánh nhau trọn một ngày không phân thắng bại. Đồng rút quân về trại, hẹn ngày mai sẽ chiến nữa. Rạng ngày Na Tra dẫn binh ra, Huê Quang mở cửa động, kêu Na Tra phân rằng:
Tôi xin nguyên soái một điều, là cần nên đấu phép cho biết tài hay, chớ đánh võ hoài rất là mệt mỏi„. Na Tra rất bằng lòng. Hai người đấu phép với nhau trọn ngày cũng không ai hơn ai, đến tối thâu binh. Qua ngày thứ ba Bát Giác Xà xin Na Tra cho mình ra chiến với Huê Quang một bữa. Na Tra vì mệt mỏi nên cho ngay. Bát Giác Xà ra trận, bị Huê Quang liệng tam giác kim chuyên gãy hết ba sừng, còn có năm sừng, máu chảy đầy đàng, chạy về trại! Kế đó La Long xin đi. Na Tra cho. Vì La Long có tài hóa nước, nên muốn ra thử với hỏa. Khi La Long ra trận gặp Huê Quang, tức thì hóa ra nước mênh mông cả thấy. Huê Quang hóa ra tam muội chơn độn thủy, rồi hóa ra lửa đốt rồng; làm cho La Long bị phỏng mình chạy chết. Na Tra quở la ó dạy. Kế có Hòa hiệp Thần ra xin xuất binh. Na Tra hỏi:
Ngươi có phép chi mà xin đi?„. Hòa Hiệp thưa:
Bẩm nguyên soái, tôi có như ý nầy, có thể thâu Huê Quang đặng„, bèn cắt nghĩa cho Na Tra nghe. Na Tra vui lòng cho đi. Hòa hiệp Thần cầm binh ra trận, khiêu chiến trước động. Huê Quang mở cửa đón đánh. Hòa Hiệp nhị thần cứ đỡ mà thôi. Huê Quang thấy hai thần rất kỳ dị, bèn liệng tam giác bắt quách cho rồi. Ai ngờ Nhị thần đưa hộp như ý ra thâu tam giác của Huê Quang, làm cho Huê Quang hãi hồn. Hiện ra hình khác, lấy hỏa đơn, quạ lửa vụt lên cũng bị thâu luôn. Huê Quang trông thấy sẳng sốt... hai vị thần đưa tay ngoặt Huê Quang thâu luôn vào hộp như ý. Lúc này Huê Quang đã mê sáng, dường như ngủ, chẳng còn biết chi nữa hết. Phút chút binh tướng hô la vang động rằng:
Hòa Hiệp nhị thần đã thâu được Huê Quang rồi...„. Huê Quang ở trong hộp giật mình tỉnh giấc, biết mình đã bị bắt vào hộp rồi. Bèn nghĩ ra một kế, cần niệm chú cho hỏa đơn cháy, phá hộp! Chàng bèn nhiệm chú vừa dứt lời, giây phút hộp như ý đã cháy tan ra nước! Huê Quang ra khỏi, hỗn chiến với hai vị thần, nhị vị kinh hãi bị mất hộp báu rồi, bèn chạy tuốt về trại tố cáo cho Na Tra nghe. Na Tra lấy làm tức giận, quyết ra trận. Xảy thấy Thích Lịch bước ra cầu xin đi bắt Huê Quang. Na Tra hỏi:
Nhà ngươi có tài chi đòi đi như thế?„.
Thích Lịch thưa:
Tôi có tài làm sấm sét, nếu tôi gặp Huê Quang tôi cứ đánh y, ắt là được việc„. Huê Quang đang ngồi trong động, xảy thấy Thiên Lý Nhãn báo tin, có tướng khiêu chiến, Huê Quang ra trận gặp Thích Lịch, đôi đàng áp đánh. Thích Lịch trá bại, rồi niệm chú sấm sét áp tới đánh Huê Quang. Làm cho Huê Quang không đường đỡ đặng, phải chạy về động bế cửa! Thích Lịch đắc thắng về trại. Na Tra cả mừng ghi công cho Thích Lịch. Còn Huê Quang về động rất là căm tức! Hỏa Phiên tướng lại bày kế khác. Rạng ngày Thích Lịch khiêu chiến nữa. Huê Quang ra trận liền giả hình đứng trơ đó. Thích Lích làm sấm sét đánh hoài không ăn thua. Nào hay Huê Quang ở trên mây lấy tam giác kim chuyên liệng xuống, trúng đầu Thích Lịch máu ra dầm dề. Thích Lịch cả kinh chạy tuốt về trại. Na Tra rất buồn. Kết đó Thôn thế Quỉ bước ra xin đi. Na Tra hỏi:
Ngươi có phép chi, mà ra đó nạp mạng?„. Thôn Thế Quỉ thưa:
Tôi có phép nuốt cả trái đất„. Na Tra cho đi liền. Thôn Thế Quỉ cả mừng ra trận. Huê Quang thấy con quỉ dị hình, sức lớn lạ lùng, đương đứng tính dùng phép mà đốt. Bỗng quỉ ấy đã há miệng, nhảy tới nuốt ngay Huê Quang vào bụng, rồi thâu binh thắng trận về trại. Huê Quang bị nuốt vào bụng, bèn lấy hỏa đơn ra niệm chú, lửa phát cháy trong bụng Quỉ. Làm cho quỉ ta cả kinh té bò la chết. Huê Quang nói lớn rằng:
Nếu ngươi muốn sống thì hả miệng cho ta nhảy ra, nếu diên trì ta đốt hết ruột gan mà chết!„. Thôn Thế Quỉ liền hả miệng cầu xin Huê Quang ra, Huê Quang ra ngoài rồi, Thôn Thế Quỉ sợ vô cùng, chạy riết về bẩm lại cho Na Tra hay. Na Tra rất buồn bã, chẳng biết làm thế nào bắt cho được Huê Quang, hầu hồi binh cho sớm, kẻo trọn tháng dư; chưa làm gì được Huê Quang cả. Đương lúc rầu lo, xảy có Tị Ô sứ giả hóa hình đệ tử của Diệu Lạc tới động; Huê Quang chào mừng. Tị Ô sứ giả dối rằng:
Thầy sai xuống mượn tam giác đặng về đi chầu Trời„. Huê Quang vô ý tưởng thiệt bèn lấy tam giác kim chuyên mà cho mượn, căn dặn rằng:
Như thầy về Trời phò hộ rồi, mau trả lại cho tôi có việc dùng„. Đồng tử y lời. Lúc nầy Thiên lý Nhãn rất hồ nghi. Quả nhiên nhìn theo thấy Tị Ô về ngay trại của Na Tra mà dâng tam giác. Na Tra rất vui mừng. Thiên Lý Nhãn thấy rõ bày tỏ cho Huê Quang hay. Huê Quang lấy làm căm tức! Còn Na Tra lấy được tam giác rồi, liền thâu binh về tâu cho Ngọc Hoàng hay. Na Tra về tới thiên đình tâu rõ các việc của Huê Quang ở thế, và dưng tam giác. Ngọc Hoàng rất vui mừng thưởng tài Tị Ô. Na Tra cầu xin phong chức cho Huê Qung mà chiêu an muôn việc. Nếu ngày kia mà Huê Quang tìm mẹ được, còn làm điều chi tái phạm sẽ cử binh gia phạt. Thượng Đế y lời, hạ chiếu sai sứ xuống trung giới trao cho Huê Quang.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Du Huê Quang.