Hồi 6: Vua lập miếu thờ Huê Quang; Hỏa Phiên thù bắt Công chúa


Số từ: 1459
Dịch giả: Tô Châu
Nguồn: NXB Tín Đức Thư Xã 1951
Qua ngày sau, vua lâm triều bái yết xong, vua liền đem điềm chiêm bao rõ ràng như vậy mà bày tỏ cho các quan nghe, các quan liệu lượng thế nào, cho chúng dân nhờ đức?
Các quan nghe rất đỗi mừng, đồng nhau tâu rằng:
Nếu vậy thì Huê Quang hiện xuống, ắt là nước nhà hữu phước, cho nên hai vị ác thần kia phục tùng, không cho cúng nạp trai gái như xưa nữa. Vậy thì xin bệ hạ lập miếu thờ Huê Quang vương cùng hai vị thần ấy cho xứng đáng
. Vua y lời hỏi:
Vậy thì các quan tính phải lập miếu ấy nơi nào cho được đẹp đẽ xứng đáng?
Các quan bàn luận tâu:
Chỉ có cái miếu của Hỏa Phiên tướng, hiện nay đã hư rồi, xin bệ hạ cất ngay chỗ ấy cho xinh đẹp mà thờ
. Vua liền hạ cho lập miếu, hai tháng đã thành. Rồi mướn thợ lên cốt Huê Quang và hai vị thần kia y theo lời mà thờ. Ngày khánh thành có đức vua và các quan tề tựu đủ hết. Từ nay Huê Quang đã làm xong việc thiện, bèn bảo hai vị thần hầu rằng:
Hai ngươi phải ở miếu này mà phò hộ chúng dân, để ta ngao du giải muộn, cùng gặp đều thất đức của thế gian thì ta sữa cải mà làm phước
. Hai vị hầu vâng lời chỉ dạy. Huê Quang liền đi. Nói qua Công chúa tại trào, nghe miếu Thiên Vương linh lắm nên cầu xin cùng vua, lên đó trước xem qua sau là cầu phước. Vua sai thế nữ theo hầu. Ngờ đâu vừa khi Công chúa đi nửa đường, bỗng một luồng gió thổi qua, có một vị thần đã xớt mất Công chúa. Làm cho kẻ hầu kinh hãi chạy về trào báo tin dữ dội ấy. Vua nghe sảng sốt cùng quần thần bàn luận, có lý nào Huê Quang bắt công chúa? Mà Huê Quang không bắt thì ai bắt. Vua định chắc Huê Quang bắt, nên truyền lệnh đốt miếu cho rồi. Các quan tâu xin rằng:
Có lẽ không phải Huê Quang bắt. Vì Huê Quang đã bảo không cho cúng tế bằng người nữa, nay còn bắt công chúa một cách lạ lùng như thế, chắc là mấy vị khác chăng? Xin bệ hạ viết chỉ cáo rõ cho Huê Quang thần hay, họa là người có rõ mà cứu chăng?
Vua nghe có lý bằng lòng ưng chịu, viết chỉ lên miếu cầu vái và đốt chỉ ngay. Hai vị Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, trông rõ việc mất công chúa như thế, toán quẻ biết rõ Hỏa Phiên tướng bắt, nhưng mà hai người không đủ sức đánh lại Hỏa Phiên tướng, mới tính làm sao đặng cứu công chúa cho đặng. Hai người chỉ rầu lo van vái Huê Quang ở đâu hay về mà thôi.
Nói qua Hỏa Phiên tướng là vị thần ở chỗ cũ, bị vua phá miếu, đề cất thờ Huê Quang, thì hết sức tức giận, nhưng sợ Huê Quang, không dám làm gì. Nay Huê Quang đi khỏi, thừa khi công chúa lên miếu, hóa gió bắt công chúa làm vợ mà báo cừu, sau làm cho Huê Quang phải mang tiếng. Khi Hỏa Phiên bắt công chúa về động, trông thấy rất là lịch sự, hết sức nài hoa ép liễu. Công chúa không chịu, Hỏa Phiên nói rằng:
Nếu công nương không ưng làm vợ chồng cùng ta, thì ta sẽ giết mà ăn thịt ngay, ta như vầy không xứng đáng sao?
. Công chúa nghĩ vì mình đã vào vòng lưới sắt, chi bằng giả ý, họa là nhớ ơn đức Phật Trời mình qua tai nạn này chăng! Bèn nói với Hỏa Phiên rằng:
Thiếp nay không còn trốn tránh ngõ nào cho khỏi người đặng. Nghĩ vì thiếp là người có danh giá trong thiên hạ, trước muốn có một người chồng cho đặng xứng đáng, thì cũng phải đủ lễ. Vậy xin người đợi trong đôi ngày cho thiếp được định tâm, hầu sắp sửa tiệc cho đàng hoàng mà làm lễ, rồi khi ấy mặc tình vầy duyên vợ chồng
.
Hỏa Phiên nghe công chúa nói, rất là hữu lý, nên chịu ngay lẽ ấy. Chờ đôi ngày lo tiệc sẽ hay, chứ công chúa chạy đất nào cho khỏi mà sợ. Liền giao công chúa cho bọn yêu bộ hạ giữ gìn.
Nói về hai vị thần là Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ từ bữa vua đem chỉ lên cầu, hai người lo mưu thiết kế thể nào cũng chẳng đặng, chỉ ngày đêm van vái cho Huê Quang về mà thôi. Cách hai bữa sau, bỗng nhiên Huê Quang về đến miếu, hai vị thần mừng vô hạn! Bèn đem hết chuyện Hỏa Phiên tướng bắt công chúa sao sao đều đọc rõ cho Huê Quang nghe. Huê Quang nghe dứt, nổi giận lôi đình, bèn tìm tới động Hỏa Phiên tướng, đến nơi dò xem, mở thiên nhãn ra, trông thấy Công chúa đương bị yêu bắt, bèn biến hòa một con muỗi, chui vào hiện rõ Huê Quang cho công chúa thấy. Công chúa rất đỗi mừng, quì lạy khóc cầu xin Huê Quang cứu mạng cho. Huê Quang phân rõ mọi điều, quyết vào đây mà cứu công nương và giết cho được kẻ bất lương. Tức thì Huê Quang lấy chuỗi ẩn hình trao cho Công chúa rồi mở cửa đem Công chúa ra khỏi động, luồng mây bay về tới đền vua hạ xuống cho công chúa đi vào. Ôi! Lúc bấy giờ vua và hoàng hậu mừng con, biết sao mà kể cho cùng đặng. Công chúa mới đem chuyện Hỏa Phiên tướng thù vì cái miếu cũ Huê Quang chiếm, cho nên mới sanh sự ra như thế ấy. Vua nghe mỗi điều, hết sức kiên vì Thiên vương.
Còn Huê Quang lúc đưa công chúa về cung rồi, trở lại động của Hỏa Phiên, hóa ra con muỗi bay vào chỗ nhốt công chúa rồi hóa ra công chúa y hệt vậy, dùng hỏa đơn thành một trái táo để trên bàn. Vừa lúc Hỏa Phiên tướng bước đến chỗ công chúa ở. Công chúa giả chào, rồi tỏ sắc buồn. Hỏa Phiên hỏi:
Nay đã đủ hai ngay rồi, ta dọn tiệc rất đàng hoàng, vậy thì công chúa hãy đi cùng ta ra đó ăn tiệc chúc mừng, đôi ta sẽ vầy duyên cầm sắt!
Công chúa giả phân rằng:
Hiện giờ tôi vì nhớ cha mẹ quá mà ăn uống chi chẳng đặng, lại rầu sợ nỗi duyên, biết tướng quân thương tôi có trót nặng chữ tình hay không, hay là tướng quên còn gặp nhiều người tuyệt sắc theo hàng tiên gia, mà làm cho tôi nặng tình hoài cảm đó chăng?
Hỏa Phiên nghe nói rất mừng mà rằng:
Vậy thì ta xin thề
. Công chúa giả nói:
Hiện nay tôi có một trái táo, tôi mới đi dạo ngoài động hái vào, nếu tướng quân thương tôi, thì ăn trái táo đó cũng đủ rồi, cần gì phải ăn tiệc đồ của tướng quân làm ra. Chỉ trái táo ấy tuy không quí, mà chính tay của thiếp hái!
.
Hỏa Phiên tướng nghe nói, hết sức vui mừng mà rằng:
Nói thế, thì công nương đã sẵn lòng thương tôi đến đó, dễ nào trái táo tôi lại chẳng vì lòng quí báu của công nương mà không ăn hay sao
. Nói dứt lời cầm trái táo, vừa cười vừa bỏ vào miệng… Dè đâu chưa kịp nhai, táo đã chạy tuốt vào bao tử! Liền lúc ấy Huê Quang đã hiện nguyên hình nói lớn rằng:
Ơ nầy loài yêu quỉ, mi có biết ta không? Cớ sao mi dám bắt công chúa mà gieo oán ta thế nầy hử?
Dứt lời miệng niệm chú, trong bụng Hỏa Phiên tướng bừng cháy lên. Làm cho Hỏa Phiên kinh hãi, lạy dài Huê Quang xin ban ơn dung thứ cho, cho đến đổi lết bên chân mà cầu cứu thứ dung! Huê Quang thấy vậy cảm động, bèn thâu hỏa nói rằng:
Từ nay ngươi cải tà qui chánh chưa?
Hỏa Phiên tướng nói:
Tôi xin làm nô lệ hầu hạ ngài luôn
. Huê Quang bèn dắt về miếu, ba người đồng ở đó mà phò hộ dân lành, hưởng lộc cúng kiến hẵng bữa. Đây nhắc lại vị vua Thiên Điền từ bữa công chúa khỏi nạn về cung, vua cha hết lòng mừng rỡ, hội yến điện thết đãi, các quan vui vầy ca xướng.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Du Huê Quang.