Hồi 8: Long Thoại bắt Kiết chi Đà; Huê Quang cứu Quỳnh Hoa mất mẹ


Số từ: 1084
Dịch giả: Tô Châu
Nguồn: NXB Tín Đức Thư Xã 1951
Nói về Huê Quang là Hiển Thông cùng Quỳnh nương cùng lớn, tánh nết rất hùng cường. Mẹ là yêu Kiết Đà lại càng ỷ thế lộng quyền, mỗi đêm bắt người mà ăn thịt. Đêm nọ Long Thoại vương đương đi tuần trên mây, thấy thế Kiết Đà quá ác, bèn giả ra một ông hòa thượng đến nhà Vĩnh Phú, thừa lúc Vĩnh Phú không có ở nhà. Gia đinh báo cho Kiết Đà hay. Bà ta rất là khoái dạ, nếu ăn thịt được một ông hòa thượng rất quí lắm. Liền bước ra giả bộ hầu chuyện cùng hào thượng đặng có thừa cơ bắt quách. Ngờ đâu Long Thoại đã hóa nguyên hình, bắt Kiết Chi Đà rồi đằng vân bay mất. Lại còn lo cho bọn thần hạ của Huê Quang là Thiên lý Nhãn và Thuận phong Nhĩ, e đem tin cho Huê Quang biết. Long Thoại làm phép áng mắt và điếc tai hai vị thần ấy luôn, cho biệt tích.
Vừa trong lúc Long Thoại bắt mất Kiết Đà, gia đinh kinh hãi la lên. Huê Quang không có ở nhà, còn Vĩnh Phú đều đi khỏi, chỉ có một mình Quỳnh nương, hay tin mẹ mất rồi la khóc vang rần, rồi lại chạy nghêu ngao ngoài đồng mà kêu mẹ. Rủi đâu lúc này đã tới vía của Ô Long, mấy ông lang lo bắt con nít mà cúng tế thần yêu ấy. Quỳnh nương đi lạc kêu khóc ngoài đường, bị mấy ông làng bắt quách, đem về trói để ngày mai cúng tế. Rất may trong lúc ấy Huê Quang đương đằng vân trên mây, hầu xem coi binh trời hành động thế nào, bỗng nhiên trông thấy em mình bị bắt trói dưới gốc cây kia, thì lấy làm căm tức, bèn hạ xuống đến nơi kêu em mà rằng:
Em! Em! ủa sao em lại bị trói như thế này vậy em?
Quỳnh nương khóc nói:
Mẹ bị ông thầy chùa nào bắt mất rồi, mà cha cùng anh không có ở nhà, nên em nóng lòng tìm mẹ, đi lạc đường bị họ bắt trói em đây!
Huê Quang mở trói cho em, rồi phân rằng:
Bây giờ anh hóa ra một lùm mây đưa em về nhà, còn anh cần phải ở lại đây trả thù đứa bắt em cho được, anh mới vừa lòng cho
Quỳnh nương ừ. Đoạn Huê Quang hóa mây đưa em về, còn mình trở lại hiện ra Quỳnh nương đương bị trói đó.
Mấy ông làng sửa soạn nhạc lễ nghinh ngang, rồi bắt đồng nữ là Quỳnh nương giả trói kéo lại, trống phách om sòm đem đến miếu Ô Long tế lễ. Khi tế xong, trói bỏ Huê Quang nằm đó, cùng nhau về hết. Huê Quang thấy việc lạ, thì cứ nằm yên xem thời sự thể nào cho biết. Quả nhiên lúc êm lặng tiếng người, bỗng nghe ngọn gió lao xao... có một con yêu, trông rất là ghê gớm, to lớn lạ lùng, chờn vờn hai tay chụp Huê Quang bẻ cổ ăn thịt. Chẳng dè Huê Quang hiện nguyên hình, đâm cho chàng ta một giáo... làm cho Ô Long cả kinh chạy. Huê Quang niệm chú bắt lại hỏi rằng:
Ngươi có chịu đầu ta không, hãy nói mau kẻo chết„. Ô Long cúi lạy xin đầu. Huê Quang nói:
Nếu ngươi biết ăn năn, thì ta cấm từ nầy, không đặng phép bắt làng tế người như vậy nữa. Và ngươi hãy bảo làng làm y cốt ta mà thờ, còn ngươi ở đây bảo hộ, xa gần làng xóm„. Ô Long vâng lời, Huê Quang cho uống một liều hỏa đơn, rồi dạy kỹ lưỡng, hễ phản tâm ắt chết. Đoạn Huê Quang đằng vân về cho Thiên lý Nhãn hỏi thăm nỗi mẹ. Cả ba bị thần đều nói:
Khi thấy Long Thoại vương bắt đem lên mây không biết đem đi ngã ngào, chúng tôi đều không rõ nữa„. Huê Quang cả giận la rầy một hồi. Ba vị thần nói:
Có lẽ Long Thoại vương bắt đem xuống địa ngục. Vậy thì ngài giả Thái Ất rồi làm chay triệu các cô hồn lên mà hỏi thăm cho rõ„. Huê Quang khen phải, bèn qua núi quang long tự, giả Thái Ất làm chay triệu các cô hồn về, té ra mấy muôn vị cô hồn về ăn no, mà hỏi ra không bị nào biết rõ Long Thoại vương đem giam cầm Kiết Chi Đà nơi nào tất cả. Huê Quang cả giận không biết liệu phương nào, đành trở về miếu Thiên vương mà bàn luận cùng ba vị thần. Ba vị thần thấy Huê Quang trở lại, đồng hỏi thăm tự sự. Huê Quang tỏ sắc buồn, tìm không được tích mẹ bị Long Thoại giam cầm ở đâu. Bàn bạc nghĩ ra, chỉ Long Thoại vương đem về động chớ không ở đâu khác, tìm thế đến nơi đọc kiếm, họa là có gặp cùng chăng?
Vì Huê Quang lộng quyền dám giả Thái Ất thiên tôn, nên nay Ngọc Hoàng đã hội hết triều nghi. Ngọc Hoàng sắc chỉ sai Tống Vô Kỵ đem binh trời xuống bắt Huê Quang tại miếu Thiên vương. Ngọc Hoàng phán rằng:
Nguyên soái khanh hãy bắt cho đặng Huê Quang về nạp cho ta, vì bất lâu nay ta thấy Huê Quang ăn năn làm lành, trừ yêu tinh quỉ quái nên ta có ý dung thưởng nó, nhưng nay nó dám giả Thái Ất thiên tôn như thế, thiệt là vô phép quá, ta không dung tha được nữa„. Tống Vô Kỵ nguyên soái lãnh chỉ y lịnh lãnh binh đồng đằng vân hạ giáng xuống nơi miếu Thiên vương mà bắt Huê Quang. Tống Vô Kỵ nghĩ thầm sức mình không đủ bắt Huê Quang cho đặng, vì Huê Quang biến hóa vô cùng. Tống nguyên soái nghĩ ra một kế là giả một người khách thường đi đến đó, rồi thừa cơ mà bắt Huê Quang mới được cho. Nghĩ rồi bèn hóa ra một người thường nhân đi tới miếu. Còn binh kéo chờ đợi trên mây. Khi tới miếu không có Huê Quang. Hỏi thăm thổ địa, thì hiện nay Huê quang ở núi Ly lâu. Tống Vô Kỵ liền đẩy xe qua đó. Hiện nay Huê Quang ẩn trong núi ấy, ắt là khó lòng trốn cho khỏi nạn này.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Du Huê Quang.