Chương 102: Duyên trời định


Lúc bọn họ trở lại căn hộ đã là tám giờ tối.

Dù cả hai đều mệt mỏi sau một ngày dài, nhưng vẫn chơi trò
đánh lửa
mất một 8lúc.
Trong bóng tối, Lục Thi Nhã nhìn quầng thâm dưới mắt Nhan Thần Phi.
Lòng cô nhói đau.
Lục Thi Nhã mỉm cười vẫy tay với anh, ra hiệu bảo anh ngồi xuống.
Anh không hề do dự đi tới, còn ngoan ngoãn ngồi xuống sofa.
Nhìn sự sắp xếp này, Tôn Tuấn Mẫn tỏ vẻ không thể lý giải, nhưng biết Lục Thi Nhã có lý do cá nhân không tiện nói, anh ta cũng không có ý kiến gì.
Tiểu Duyệt Duyệt và Đại Hùng càng không có ý kiến gì với CP kiểu mới
không thể lộ ra ngoài sáng
này.
Hôm sau.
Lục Thi Nhã đến phòng khám sau mấy ngày nghỉ, tổ chức một cuộc họp khẩn cấp. Lùi lịch tất cả các ca điều trị có thể lùi lại, chỉ nhận hai ca trong tuần này.

Tai sao phải tìm bọn họ?
Lục Thi Nhã tò mò hỏi.
Cả người Nhan Thần Phi cứng lại. Hai giây sau, anh quay lại nhìn cô trọn nửa phút, sau đó ánh mắt lại dịu đi như thể đang phủ định điều gì:

Đừng có mơ nữa, mau ăn đi. Ăn xong, em sẽ mát xa toàn thân cho anh, thoải 5mái lắm đấy.

Tiểu Thần Thần vốn đang tỏ vẻ ỉu xìu, nghe thấy thế thì lập tức hớn hở, ra sức ăn cơm.
Cơm nước xong, Lục Thi Nhã thu dọn bàn ăn, đồng thời bảo anh đi tắm rửa trước, sau đó nhanh chóng bố trí, điều chỉnh đèn trong phòng và đốt thêm tinh dầu.
Lúc Nhan Thần Phi đi ra, thấy ngọn đèn ấm áp le lói trong phòng khách và cả mùi thơm thấm vào tận ruột gan thì cả người anh lập tức dễ chịu hơn nhiều.
Năm đó, chỉ vì một câu nói vô tâm của cô mới khiến người này hiện tại mệt mỏi như vậy. Nói thế nào đi nữa, cô cũng phải giúp anh qua cửa ải này.

Ngoài ôm ra không hề có động tĩnh khác.
Khó có được.
Lục Thi Nhã mãi mới đẩy được Tiểu Thần Thần sắp hóa sói ra khỏi người mình. Cô vào phòng bếp dạo một vòng, nấu một và3i món ăn đơn giản, rồi gọi Nhan Thần Phi – lúc này đã ngủ say trên sofa dậy ăn tối.
Nhan Thần Phi lúc này hệt như một chú 9mèo lười, đôi mắt mơ màng không chịu mở ra, mặc cho cô đẩy anh đến ngồi xuống bàn cơm.
Lục Thi Nhã nhìn anh, trong nháy mắt cô cảm thấy Tiểu Thần Thần sâu không thấy đáy.

Anh biết là ai để lộ, sao không bắt lại?

Một lát sau, Lục Thi Nhã đứng dậy hôn nhẹ lên trán anh.

Nghỉ ngơi sớm, đừng nghĩ ngợi nhiều, có bác sĩ tâm lý em ở đây, tuyệt đối sẽ không cho phép anh có gánh nặng trong lòng. Bảng hiệu kiếm cơm của em không thể bị hủy hoại trong tay anh được.

() Kiến trúc thượng tầng hay Thượng tầng kiến trúc là một khái niệm trong chủ nghĩa duy vật lịch sử của Marx và Ph.Ăng-ghen đưa ra

Thế anh định thế nào?

Lục Thi Nhã nhướng môi, tâm trạng cực kỳ sảng khoái.
Cô tắt đèn rồi quay lại, nhanh chóng lên giường.

Hình như em rất hiểu thiết kế?

Lục Thi Nhã gào thét trong lòng, bà đây có thể không hiểu sao? Bà đây là… cô vẫn phải nhịn xuống thì tốt hơn.
Không tồi, biểu hiện tốt.
Lục Thi Nhã để anh nằm xuống, bắt đầu mát xa ấn huyệt cho anh.
Lục Thi Nhã nhanh nhẹn chuồn về phòng, trong lòng ngổn ngang trăm mối. Sau khi tắm rửa xong đi ra cô mới phát hiện, Nhan Thần Phi thế mà ma xui quỷ khiến nằm trên giường.
Người này thật sự rất tự giác.
Lục Thi Nhã tiến đến nhìn, đã ngủ rồi.
Đứng bên giường ngập ngừng mất một lúc, cuối cùng cô xoay người đi về phía phòng khách.
Tiểu Thần Thần nhìn cô với ánh mắt phức tạp.

Người đó liên quan tới nền móng của tập đoàn Thần Phong, tạm thời không thể động vào, nếu không Thần Phong sẽ tổn thất lớn. Dự án đã tiến vào thời gian gấp rút, anh không được phép xảy ra sai lầm nào.

Nhan Thần Phi ngẩng đầu lên, nháy mắt lại rơi vào trầm tư.

Anh biết, nhưng trước mặt đây là phương án cứu chữa cuối cùng. Bản thiết kế đã xảy ra thiếu sót, để khiến dự án này thành công được nhất định phải có mánh lời. Trong nước tạm thời chưa tìm được nhà thiết kế nội thất cao cấp nào của nước ngoài có uy tín hơn, nếu mời được nhà thiết kế của DS đến thiết kế cho dự án này, Thần Phong Viên chắc chắn sẽ gây được tiếng vang lớn trong nước. Đến lúc đó, danh tiếng tập đoàn Thần Phong tất nhiên cũng sẽ tăng thêm một bậc trên mọi mặt về đầu tư thiết kế xây dựng.

Nói được nửa chừng, anh nhắm mắt thư giãn tiếp.
Lục Thi Nhã cũng không hỏi thêm nữa, có lẽ Tiểu Thần Thần đã có biện pháp của mình, mọi thứ cứ để thuận theo tự nhiên đi.
Gần một năm nay, cô không cống hiến sản phẩm thiết kế nào mới, e là Simon cũng sắp quên cô rồi.
Tuy nhiên, chỉ năm phút sau khi email được gửi đi cô đã nhận được hồi âm, Simon còn nhắn đã gửi tin nhắn cho cô trên Facebook.

6Có cần em đút cho anh ăn không?


Có.


Em biết DS?
Anh cau mày.
Khóe môi Lục Thi Nhã cứng đờ, cô gượng cười gật đầu.
Vừa đi được hai bước, tay đã bị kéo lại.

Đừng đi, ngủ cùng anh!

Nghĩ lại, sao cái chủ đề này lại bị kéo đi xa lắc xa lơ như vậy? Cô còn chưa nói trọng điểm mà.

Tiểu Thần Thần, anh chắc biết nhà thiết kế của DS đều không dễ mời chứ? Nhất là trong khoảng thời gian gấp rút như vậy, e là DS không muốn nhận công việc này đâu.

Nhan Thần Thần trình bày rõ ràng rành mạch, Lục Thi Nhã ngoài ngây người ra thì nhiều hơn là khâm phục và cảm khái.
Hai người đều trầm tư vào những suy nghĩ riêng của bản thân.
Lục Thi Nhã cứng đờ người quay đầu lại.
Người nọ đang nhìn cô bằng ánh mắt sâu lắng, chăm chú đến nỗi khiến tim cô không ngừng đập thình thịch.
Không có câu trả lời chỉ có ánh mắt quét tới, từ sắc bén đến u ám, sau đó lắc đầu.
May mà anh lắc đầu, bằng không giây tiếp theo cô sẽ phải vào bếp lấy dao mất.

À, hôm nay em nghe anh nhắc đến Studio DS, chính là Studio thiết kế của Pháp đúng không?

Tiểu Thần Thần cảm thấy cả người thoải mái, khẽ gật đầu.

Mệt lắm à?


Ừ.

Còn chưa kịp dựa lại gần đã bị bàn tay to lớn lôi kéo, hơi ấm nháy mắt tập kích toàn thân.
Lồng ngực nóng hổi dán sát vào người cô.
Cơ thể vốn đang căng cứng vì mệt mỏi của anh từ từ thả lỏng. Lục Thi Nhã thở phào, đưa tay lau mồ hôi trên trán.
Sau một hồi do dự, cô quyết định hỏi:

Em đi tắt đèn thôi mà.

Lực kéo trên tay biến mất, người nọ quay lưng về phía cô.
Hết thảy đều nghe theo lão đại!
Lục Thi Nhã vào phòng làm việc, đầu tiên là gửi một email cho Simon - người phụ trách của DS. Cô nhìn đồng hồ, lúc này ở Pháp đang là ba giờ sáng, nhanh nhất thì buổi chiều cô mới có thể nhận được câu trả lời.

Không phải em, em với bọn họ không có quan hệ.

Nhan Thần Phi đột nhiên nói vậy khiến Lục Thi Nhã sững sờ. Hóa ra Tiểu Thần Thần đã biết ai để lộ bản thiết kế?
Lục Thi Nhã nổi gai ốc toàn thân, phát giác được sự bất thường trong mắt anh, mạch suy nghĩ cô quay trở lại:

Anh nhìn cái gì thế? Đừng bảo anh cho là bà đây trộm bản thiết kế của anh nhé?

Lục Thi Nhã nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Tiểu Thần Thần đến thất thần.
Quả nhiên, cô không hiểu thế giới kiến trúc thượng tầng, nhất là loại hình tranh đấu
tiếu lý tàng đao
của giới thương nghiệp, quá tốn noron thần kinh, người sợ rắc rối như cô có nghĩ cũng chẳng muốn tiếp xúc.
Nhìn con ngươi lạnh lẽo của Nhan Thần Phi, Lục Thi Nhã mơ hồ cảm thấy bất an.

Tạm thời không thể động tới.


Haizz.

Lục Thi Nhã ngồi trên ghế, thở dài một hơi.

Có hiểu sơ sơ. Lúc em làm đánh giá tâm lý cho anh, chẳng phải đã nói qua sao?

Nhan Thần Phi lại cau chặt mày, hoài nghi quan sát cô.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.