Chương 103: Tiểu biệt thắng tân hôn
-
Nam Thần Khó Theo Đuổi
- Triết Nhĩ Thính Âm
- 1434 chữ
- 2022-02-04 08:25:24
Sau khi nhìn báo giá Lục Thi Nhã lại chần chừ, sau đó cô gửi tin nhắn cho Simon thông báo lần này cô sẽ thiết kế miễn phí.
??8?
Lục Thi Nhã cả kinh đứng phắt dậy ném bút, vội vã cầm điện thoại gọi cho Diệp Chấn Hòa.
Diệp Chấn Hòa vui vẻ, khẳng định mà nói với cô, hễ là ký ức liên quan đến cô đều sẽ bị Nhan Thần Phi cố tình xóa bỏ. Thậm chí trong ý thức của Nhan Thần Phi, thân phận ba cô có lẽ chỉ là một bác sĩ, còn Ms.Diêu đơn thuần là một bà chủ tiệm hoa.
Tất cả đều không liên quan gì đến thân phận của cô.
Nghe tới đây, Lục Thi Nhã không biết có nên vui hay không.
Hiển nhiên, Simon không thể hiểu được lý do sao cô quyết định như vậy.
Lục Thi Nhã gửi một cá6i mặt cười, nói thêm, lần này cô bằng lòng tham gia vào hoạt động tuyên truyền của dự án này.
Ngủ một giấc trước đã, thích thiết kế như vậy còn chạy đi học tâm lý làm gì không biết.
Ms.Diêu lầm bầm.
Lúc Lục Thi Nhã tay xách nách mang về đến nhà, Ms.Diêu nhìn cô chằm chằm.
Buổi tối, trong phòng ngủ, sau khi trò chuyện điện thoại với Nhan Thần Phi xong, Ms.Diêu đi vào liếc cô.
Mr.Lục hát hẳn một đoạn Hoàng Mai điệu, Lục Thi Nhã phục hẳn.
() Hoàng Mai hí hay còn gọi là Hoàng Mai điệu, là một loại kịch vui của địa phương, lưu hành ở các vùng An Huy, Giang Tây, Giang Tô, Hồ Bắc, Chiết Giang, Phúc Kiến, Sơn Tây…
Ăn cơm!
Bữa cơm kết thúc trong tiếng ca
động lòng
người của Mr.Lục.
Lục Thi Nhã ôm mẹ mình, tỏ vẻ vô lại nói.
Ms.Diêu chỉ vào đầu cô, nói:
Lục Thi Nhã vẽ xong, tâm tình khá tốt, đương nhiên sẽ không keo kiệt mà nói nhiều đôi câu.
Không học tâm lý giờ lấy thân phận gì mà tiếp cận Tiểu Thần Thần.
Ms.Diêu, khi nào thời kỳ mãn kinh này của Mr.Lục mới qua đi?
Lục Nhã Thi ghé vào tai Ms.Diêu nói, bị Ms.Diêu cốc đầu cho một cái.
Công trình lớn đây.
Lục Thi Nhã lại mở chế độ
phòng cấm
. Không kể ngày đêm, ở trong phòng kiểm tra tài liệu, xem đi xem lại ý tưởng thiết kế của Nhan Thần Phi.
Lục Thi Nhã về phòng ngủ đến khi Mr.Lục về mới bị dựng dậy ăn cơm.
Mr.Lục thấy Lục Thi Nhã gầy mất một vòng chỉ trong vòng mấy ngày ngắn ngủi thì vô cùng đau lòng, lại hát Hoàng Mai điệu bày tỏ nỗi lòng.
Vâng...
Lục Thi Nhã không có chút sức lực nào trả lời, uống hết một cốc nước to.
Hôm qua về Tiểu Thần Thần có nói gì không?
Không ạ!
Bận thế lấy đâu thời gian buôn chuyện nhà.
Thằng bé thật sự không nhớ cả ba con sao?
Từ hôm qua về, Ms.Diêu vẫn luôn canh cánh vấn đề này.
Nhan Thần Phi không nhớ nổi cô, chẳng lẽ cũng sẽ không nhớ ra cả người nhà của cô?
Không phải chứ?
Yêu cầu này... đã muốn ấm cúng lại còn muốn phong cách thiên hướng lạnh của Bắc Mỹ.
Yêu cầu đúng là không thấp!
Con bé vô lương tâm này, còn giữ bí mật với cả mẹ hả? Tiểu Thần Thần đâu? Con về có một mình hả?
Ms.Diêu cố tình nhìn ra ngoài cửa, xác định không có bóng dáng ai khác nữa mới chán nản đóng cửa.
Trông thấy
bảo bối
nhà mình xuất hiện sờ sờ trong nhà, ông lại cảm khái.
Đầu Lục Thi Nhã đầy vạch đen, chắc chắn Mr.Lục lại đến thời kỳ mãn kinh rồi.
Ms Diêu nghe xong cũng mông lung.
Haizz, nhất định Tiểu Thần Thần đã quên năm đó mẹ thương nó nhiều thế nào rồi!
Lục Thi Nhã dừng bút, sửng sốt nhìn bà.
Cô thực sự chưa từng nghĩ về vấn đề này.
Nhiều nhất một tuần sẽ trở lại. Cũng đúng lúc anh cần không gian suy nghĩ xử lý chuyện công ty anh, em sẽ không làm phiền anh.
Nói vậy không sai, nhưng người đầu giây bên kia rõ ràng không chấp nhận.
Khoảng bốn giờ chiều, Lục Thi Nhã nhận được tất cả tài liệu liên quan.
Có tất cả bốn loại căn hộ. Tám mươi mét vuông, một trăm mét vuông, một trăm hai ba mét vuông và một trăm bốn sáu mét vuông.
Lục Thi Nhã nhìn bà cười kỳ quái.
Bí mật.
!!!
Bên kia gửi lại ba dấu chấm hỏi kèm ba dấu chấm than.
Được.
Một câu đáp lạnh nhạt, sau đó là tiếng tút tút tút...
Con nói ba này, ba có cần đến mức phải vậy không? Chúng ta mới chia xa được bao lâu.
Một ngày không gặp tựa ba thu...
Chuyện gì cũng phải lượng sức mà làm. Nha, tình yêu không phải cứ là bỏ ra thì sẽ được báo đáp đâu. Con lựa chọn thằng bé, đã định sẵn là sẽ rất mệt mỏi.
Ây ây ây, trình độ Ms.Diêu không đùa được đâu nha!
Ms.Diêu cảm khái nói. Trong lòng Lục Nhi Nhã cũng chua xót, nhưng cô vẫn cố xua suy nghĩ này đi. Sau khi tiễn mẹ cô ra khỏi phòng, cô tiếp tục tập trung tinh thần vào bản vẽ thiết kế trên giấy.
Bốn loại hình thiết kế căn hộ.
Lục Thi Nhã mỉm cười nhắn lại.
[Lý do cá3 nhân, tạm thời không tiện tiết lộ. Thời điểm thích hợp, nhất định sẽ nói rõ. Theo thông lệ cũ, DS lấy 15% trong báo giá, phần còn l9ại thì trả về cho họ.]
Ba ngày đòi vẽ xong bốn bản thiết kế, sao không cho cô luôn một dao cho xong.
Năm ngày, năm ngày này nếu như anh trông coi nhà cửa tốt… sẽ có thưởng.
Ăn xong, Mr.Lục thấy cô xách túi định đi liền lập tức sa sầm mặt.
Ms.Diêu cũng không thể nhìn nổi nữa.
Ms.Diêu nhìn con gái nhà mình người không giống người quỷ không giống quỷ, thoắt ẩn thoắt hiện trong phòng khách thì sợ thót tim.
Xong rồi à?
Sau khi cúp máy, Ms.Diêu lập tức hỏi cô kết quả.
Lục Thi Nhã lắc đầu, lặp lại y nguyên lời bác sĩ Diệp.
Simon càng choáng hơn, một LU 5luôn bí ẩn thế mà lại đồng ý tham gia hoạt động thương mại! Anh ta vội vàng hỏi lại, có phải người quen của cô không?
Thấy Lục Thi Nhã trả lời YES, Simon liền không hỏi thêm nữa. Anh ta nhanh chóng gửi tài liệu sang cho cô và hẹn sau khi sắp xếp xong thời gian bàn bạc thảo luận phù hợp sẽ thông báo cho cô.
Trong ba ngày đầu, cô vẽ không dưới ba trăm bản thảo, toàn bộ đều không thể dùng được. Đến chiều ngày thứ tư, cô ra ngoài một chuyến, rồi lại trở về ngẫm nghĩ.
Cuối cùng, vào sáng ngày thứ năm, tình hình đã có chút chuyển biến.
Lục Thi Nhã lập tức gọi cho Nhan Thần Phi, báo rằng mấy tối tới cô sẽ phải về nhà.
Đầu bên kia im lặng hồi lâu, mãi không trả lời lại, cô có thể tưởng tượng được vẻ mặt bí xị của anh lúc này.
Trần Thi Nhã xem bản thiết kế của Tiểu Thần Thần, cảm thấy khá bất ngờ. Sự bài trí cũng như thiết kế khéo léo của loại căn hộ này quả thực giúp tận dụng tối đa không gian, lại không ảnh hưởng tới ánh sáng. E là mức giá của những căn hộ này sẽ đạt mức cao nhất trong giá nhà ở trong nước từ trước cho đến nay.
Phong cách thiết kế nội thất yêu cầu: tự nhiên, tối giản, ấm cúng, cộng thêm các yếu tố phong cách của Bắc Mỹ.
Con bé này! Mau về phòng ngủ đi, nhìn cái đức hạnh của con bây giờ này, sớm muộn gì cũng nhanh lão hóa xuống sắc cho mà xem.
Mẹ... Đây là những lời mẹ nên nói với con gái sao?
Ms.Diêu, bao năm như vậy rồi sao mẹ vẫn luôn thiên vị Tiểu Thần Thần hơn thế, rõ ràng con mới là con gái ngoan của mẹ mà.
Lục Thi Nhã xách đồ vào phòng ngủ của mình, vừa đặt mông ngồi xuống thì Mr.Lục cũng về.
Nha, chuyện gì đây? Thế này là?
Cầm lấy giấy bút và các loại mô hình PC trên tay cô, Ms.Diêu lại bắt đầu dông dài.
Bên kia lại im lặng.
Anh còn nghe máy không?
Ba ngày.
Hừm, lại còn mặc cả nữa?
Mẹ, mau lấy tuyệt chiêu của mẹ ra đi!
Lục Thi Nhã nháy mắt ra hiệu với Ms.Diêu.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.