Chương 111: Em đồng ý?


Nghe thấy một tiếng thở dài của anh, cả người Lục Thi Nhã căng thẳng.


Á!!

Nếu không phải bị kích thích thì Lục Thi Nhã đã sớm mê muội quên lối về rồi. Nhìn thấy bàn tay lớn mon men kéo lấy khăn tắm của cô, mặt của Lục Thi Nhã đỏ đến mức nhỏ máu.

Chúng ta đổi chỗ khác được không? Ở đây không thích hợp, em sợ em sẽ lại chảy máu mũi...

() Pheromone là những chất được sử dụng như những tín hiệu hóa học giữa các cá thể cùng loài, trong đó có tín hiệu tình dục.

Nhan Thần Phi, anh có thể cách xa em nửa mét được không?


Tại sao lại như vậy? Vì sao?
Cứ mỗi khi đến thời khắc mấu chốt nhất anh đều hoang mang, rút lui?
Lục Thi Nhã không hiểu anh nói vậy là có ý gì.
Ai bảo tự đưa tới chứ?
Lúc Nhan Thần Phi cảm nhận được trên ngực mình bị ai đó tấn công liền gia tăng lực trên cánh tay, ôm chặt cô vào lòng mình, ngón tay anh luồn vào tóc cô, in môi mình lên trán của cô.
Lục Thi Nhã cứng đờ nói.

Em không muốn?

Lục Thi Nhã khẽ hừ nhẹ một tiếng rồi lội xuống nước, Nhan Thần Phi nghe được tiếng nước cùng tiếng hừ trẻ con kia liền quay đầu lại.
Vừa nhìn, phát hiện trạng thái hai người đã đảo ngược.
Ánh mắt của anh cực kì nghiêm túc, vẻ mặt Lục Thi Nhã càng thêm cứng ngắc.

Cái này... em có thể suy nghĩ thêm không?


Không phải bảo không nhịn được sao?

Vòng tay đang ôm lấy cô lập tức siết chặt. Một lát sau, cô cảm nhận được hơi thở gấp gáp của anh dần bình tĩnh lại, anh dán vào tai cô nỉ non.
Lục Thi Nhã hơi áy náy vì hành động của mình, thế nhưng cô chưa kịp lên tiếng, anh đã bất ngờ ập tới tấn công lần hai.
Nụ hôn trực tiếp, mạnh bạo đá bay lý trí.
Ngốc tới về nhà với mẹ luôn!
Quá bực bội!
Cô sợ đến mức gào toáng lên.

Nhan Thần Phi! Anh muốn làm... làm gì?!!


Chẳng phải em nói muốn ngâm nước nóng sao?

Hai mắt Lục Thi Nhã nóng bừng! Cô không nhìn nổi nữa, sắc quỷ đã hoàn toàn chi phối cô rồi.
Kệ nó, cắn miếng đã rồi tính sau!
Á, Lục Thi N3hã ôm chặt lấy cổ anh, nhìn anh bình tĩnh bế cô đi về phía suối nước nóng.
Hừm, thất khiếu cô chảy hết máu mất thô9i.
Như vậy là sao?
Lục Thi Nhã dùng vẻ mặt khó hiểu nhìn anh.

Không thể!

Fuck, thế còn hỏi làm cái gì nữa?

Không được!

Từ chối dứt khoát.

Đồng ý gì? Nhan Thần Phi, tốt xấu gì anh cũng tốt nghiệp trường danh tiếng, muốn gì thì nói rõ ra đi, em không biết thì đồng ý cái gì?

Nhan Thần Phi sửng sốt rồi im lặng, Lục Thi Nhã tiếp tục phỉ nhổ trong lòng.
Cảm giác nóng hổi của làn da truyền đến khiến cô chưa kịp xấu hổ đã khô nóng cả người.
Cô cứ thế mà thất thân sao?
Nhan Thần Phi liếc cô, sau đó thả cô xuống cạnh6 ao, hai má của Lục Thi Nhã lúc này đã đỏ hồng.

Nhìn gì? Mau xoay người đi!


Thả em xuống, em tự đi được!

Xấu hổ chết mất!

Thế là em đồng ý rồi nhé?

Lục Thi Nhã nhướng mày.

Có phải chưa nhìn thấy bao 5giờ đâu.

Thanh âm trêu tức khiến Lục Thi Nhã nổi gân xanh, ánh mắt tức giận muốn băm vằm người nào đó ra.
Sau đó, Lục Thi Nhã bị kéo vào một lồng ngực rắn chắc. Rõ ràng ngày nào cô cũng ôm đi ngủ mà lúc này lại cảm thấy không giống như mọi khi.
Lục Thi Nhã nhìn khối cơ thịt trên ngực Tiểu Thần Thần, cô biết dáng người anh rất đẹp, những giọt nước nóng hổi trượt qua từng thớ cơ của anh một cách tràn ngập sắc dục.
Lục Thi Nhã vốc nước hất vào mặt anh.

Phó tổng Nhan, anh mà tán gái như vậy sẽ khiến con gái nhà người ta chạy mất đấy, may mà em đủ tỉnh táo.

Anh nhìn cô gái khiến trái tim mình rung động đang hưởng thụ ngâm mình trong nước. Tế bào toàn thân lại bắt đầu rục rịch, thúc giục anh đi xuống.
Lục Thi Nhã nhìn người đang tỏa ra pheromone bừng bừng bước từng bước về phía mình, trái tim cô khẽ run lên.

Dùng hai tay của em chạm vào anh.

Bàn tay phải của cô bị anh nắm lấy trượt một đường từ môi, hàm dưới, hầu kết rồi đến lồng ngực cùng với cơ bụng của anh.
Ngất mất thôi. Đừng nói đây là cầu hôn nhé?

Anh quả nhiên là một trai tân.

Không có câu trả lời, ngay lúc cô định mở miệng lần nữa thì anh lại lên tiếng.

Anh không muốn không rõ ràng, anh muốn em phải trở thành người của anh hoàn toàn.

Lục Thi Nhã nuốt nước miếng, ngây ngốc nhìn anh cầm lấy tay cô nhấn chìm vào nước làm chuyện xấu hổ.
Cảm xúc quá mãnh liệt khiến anh không nhịn được vùi mặt vào cổ cô, mạnh mẽ hút lấy, nhấm nháp lỗ tai của cô.
Chỉ số EQ của người này đúng là âm luôn rồi!!! Không có gì đảm bảo dám yêu cầu cô phải là của riêng một mình anh, hừm, nhỡ đâu sau này anh tìm được niềm vui mới, chẳng lẽ cô phải biến thành người thứ ba để ở cạnh anh?
Lục Thi Nhã nhìn khuôn mặt trầm tư kia liền lẳng lặng trợn trắng mắt.

Em sẽ luôn bên cạnh anh chứ?

Hỏi một đằng trả lời một nẻo, trong đôi mắt sâu thẳm của anh đã chẳng còn vẻ thành thục, cũng chẳng còn vẻ mạnh mẽ.
Được rồi...
Nhan Thần Phi cũng bị cô làm cho không nhịn nổi, bắt đầu thở gấp dần, ánh mắt đang nhìn xương quai xanh của cô chậm rãi rời đi vì lời nói này.
Lục Thi Nhã sửng sốt.

Anh làm sao vậy?

Sao cô lại bị anh dẫn dắt chứ?
Nhìn xem cô đang làm cái gì thế này?
Đoán chừng là không chịu nổi ánh mắt này, nên ai đó rốt cuộc cũng xoay người đi. Lục Thi Nhã lập tức tranh thủ thời gian cởi áo choàng tắm, rồi với lấy khăn tắm ở bên cạnh, quấn quanh ngực mấy vòng thật chặt. Sau khi hoàn thành cô thở phào một hơi thật dài, không biết có phải do hơi nước trong suối nước nóng hay không mà cả người cô lúc này đầm đìa mồ hôi.
Lục Thi Nhã ngẩng lên nhìn người đàn ông vẫn đang bình thản thong dong kia, trong lòng lại gào thét.
Nhưng hết lần này tới lần khác, người nào đó luôn dừng lại ngay tại một bước cuối cùng, chính xác mà nói thì là dừng lại một cách cứng nhắc như bị sét đánh.
Lục Thi Nhã hoảng hốt, ngu ngốc mở miệng.

Anh không nhịn nổi nữa.

Thanh âm đê mê kích thích, miệng lưỡi Lục Thi Nhã khô khốc.
Lục Thi Nhã bị anh làm cho mất hồn mất vía, cơ thể nóng rực mềm nhũn một cách khó hiểu mà nhường toàn quyền chủ động cho anh.
Khuôn mặt cô bị suối nước nóng hun đỏ bừng, cả người cũng trở nên hồng rực, cô biết rõ đây không phải do suối nước nóng gây nên.

Được rồi được rồi được rồi, anh cứ từ từ nghĩ, em mệt rồi, muốn đi ngủ, lăn qua lăn lại cả một đêm mệt chết em rồi.

Lục Thi Nhã túm lấy khăn tắm đang trôi trên mặt nước quấn qua loa rồi lên bờ, bỏ lại người nào đó vẫn còn đang thất thần.
Lúc Lục Thi Nhã sắp ngất vì thiếu dưỡng khí thì Tiểu Thần Thần mới thả cô ra.
Đôi mắt mê man của anh nhìn thẳng vào cô khiến cô sững sờ. Ánh mắt này chất chứa quá nhiều tình cảm trong đó, để cô phải ngẩn ngơ.
Trước khi cô kịp phản ứng, chiếc khăn tắm trên người đã bị tháo xuống, cả người trần trụi dán vào một lồng ngực nóng bỏng.
Rung động, xúc cảm, nhiệt độ nóng bỏng tất cả đều tăng cao.
Ánh mắt của anh không ngừng lập lòe khiến cô bất giác có cảm giác sợ hãi.

Cái gì vì sao?


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.