Chương 94: Không nên chọc tôi!



Ms.Diêu, đừng khóc nữa. Con vừa mới hỏi bác sĩ Nghiêm rồi, ông ngoại không sao cả, chắc chắn sẽ qua được cửa ải này.


Ms.Diê8u gật đầu, ôm Lục Thi Nhã tìm kiếm an ủi. Cô vỗ về Ms.Diêu yếu ớt, trong lòng ê ẩm.
Sáng hôm sau, Mr.Lục chạy đến, vừa khéo gặp Nghiêm Chính Hạo ngay cửa. Hai mắt ông tỏa lửa, hung hăng trừng anh.
Nghiêm Chính Hạo tự nhận đuối lý cho nên không đi vào bên trong. Anh đưa cho Mr.Lục điện thoại của Lục Thi Nhã làm rơi trên xe mà anh mới phát hiện lúc sáng.

Cô đừng quên anh ta phản bội cô.

Phụt...

Ở Đại Hành Cung…

Không biết vì sao lại tự động báo địa chỉ, sau đó đầu dây bên kia truyền đến tiếng khởi động xe.
Mr.Lục à, ba có biết mạng sống của người ba vợ mà ba kính nể đang nằm trong tay ba của Nghiêm Chính Hạo không?
Lục Thi Nhã lắc đầu, buồn cười nhưng không nói ra được.

Ông ngoại tôi bệnh, anh ấy đưa tôi tới đây.

Lục Thi Nhã bĩu môi nói, không hề né tránh vấn đề. Nhìn người đàn ông này dịu ngoan như trước đây, cô bỗng cảm thấy hiện giờ giống như một giấc mộng.
Lục Thi Nhã cố đẩy Nhan Thần Phi ra, nhìn vẻ mặt uất ức của anh vừa tức giận vừa buồn cười.

Làm sao anh biết tôi ở thành phố N?


Tối hôm qua hai người không ở bên nhau?

Mẹ nó, Lục Thi Nhã gia tăng lực tay làm đứt mấy sợi tóc của anh.
Sau đó, anh sải bước tới chỗ cô.
Lục Thi Nhã còn chưa kịp tươi cười đón chào thì đã bị một lực mạnh kéo vào trong lồng ngực.

Có thể.

Hai chữ
có thể
làm cho Lục Thi Nhã ngây ra.

Tôi tìm cô điều trị!
Nhan Thần Phi gấp gáp nói.
Lục Thi Nhã bị lý do trời đánh này làm cho sững sờ, vô cùng không có hình tượng bật cười.
Giọng nói lạnh thấu xương nhưng Lục Thi Nhã lại nghe giống như giọng điệu mấy đứa trẻ đang giận dỗi.

Ở thành phố N…

Núi băng Tiểu Thần Thần này muốn làm gì?
Năm phút sau, Lục Thi Nhã chạy vọt ra cửa.
Cô ngẩng lên nhìn đôi mắt to giả vờ đáng thương của anh. Đây không phải là Tiểu Thần Thần của cô thì còn là ai nữa?
Tâm tư Lục Thi Nhã loạn cào cào, nhưng lý trí nói cho cô biết, cô phải gọi điện thoại cho Mr.Lục trước, sau đó mới dẫn
chú sói
này đi khách sạn, sắp xếp xong rồi tính.
Thấy tóc Nhan Thần Phi vẫn còn nhỏ nước, Lục Thi Nhã bước tới rút khăn trên cổ anh xuống, bảo anh lại ghế sofa ngồi.
Người đàn ông này đột nhiên nghe lời một cách không thể tưởng tượng nổi. Anh yên phận ngồi xuống ghế giống như năm xưa.
Bên này, cô từ từ đi tới.
Bên kia, bóng dáng cao lớn bước xuống xe.
Mr.Lục biết hôm qua nhờ có Nghiêm Chính Hạo đúng lúc đưa hai mẹ con tới bệnh viện, cho nên chỉ hừ lạnh chứ không nói lời gì khó nghe, nhận lấy điện thoại rồi đi.
Lục Thi Nhã thấy Mr.Lục cầm điện thoại của cô đi vào thì ngẩn ra. Vừa nghe ông nói là Nghiêm Chính Hạo đưa, còn chưa đi vào đã bị ông đuổi đi, thì cô cảm thấy buồn cười.

Không nên chọc tôi!

Nhan Thần Phi hừ lạnh nói, nhưng không có một chút tự tin nào.
Lại nghĩ một đằng nói một nẻo rồi.

Phó tổng Nhan, tôi có thể hiểu hành vi lúc này của anh là đang làm nũng với tôi không?

Sau khi đặt phòng, Lục Thi Nhã kéo Nhan Thần Phi vào nhà vệ sinh, xả đầy nước bảo anh tắm.
Anh nhìn cô chằm chằm, nhìn tới mức toàn thân cô tê dại.
Cô cầm điện thoại ra ngoài, trực tiếp gọi cho Nhan Thần Phi.
Điện thoại đổ chuông.
Chỉ có một lý do để giải thích tình huống lúc này, đó là đầu của Tiểu Thần Thần bị va đập, trở nên có vấn đề.

Cô vẫn chưa trả lời tôi, tại sao cô đến đây?
Nhan Thần Phi lạnh nhạt hỏi, giọng điệu không còn hung hăng như trước, nhưng vẫn rất kiên quyết.
Chuyện này… thôi được rồi, cô đã quên cô vừa cầm điện thoại không tới nửa tiếng.

Một vấn đề cuối cùng, tại sao anh muốn tìm tôi?


Phó tổng Nhan, ngữ khí của anh như đang bắt gian vậy đó.

Nhan Thần Phi cúi đầu, lỗ tai lại nhuộm đỏ.

Phó tổng Nhan, tôi phục lý do này của anh rồi đấy. Làm thế nào đây? Bây giờ tôi không có thời gian, hay là chúng ta hẹn hôm khác gặp?

Lục Thi Nhã lùi ra sau vài bước, Nhan Thần Phi hờn dỗi kéo cô lại, giữ chặt trong ngực.
Lục Thi Nhã còn chưa kịp hồi hồn đã lại bị người này cưỡng hôn.

Đợi… đợi đã, Nhan Thần Phi, đừng nói anh tìm tôi cả một đêm?

Không biết anh đã ăn cơm chưa, anh đang làm gì.
Lục Thi Nhã tìm điện thoại nh5ưng không thấy. Có lẽ là cô đã làm rơi ở đâu rồi, gọi thì không liên lạc được, điều này khiến cô hơi lo lắng.

Vì sao theo anh ta tới thành phố N?

Chất vấn ập tới, khí thế hùng hùng hổ hổ.
Điện thoại cúp rồi.
Lục Thi Nhã ngây ngốc.
Trên thế giới này, chỉ có máu mủ tình th3ân là không thể cắt đứt được. Ông ngoại đã hơn tám mươi tuổi rồi, ngày ông đi là chuyện sớm hay muộn. Suy nghĩ như vậy khiến Lục Thi9 Nhã cảm thấy bùi ngùi.
Bận rộn chuyện của ông ngoại nên đến hơn nửa đêm mới dỗ được Ms.Diêu đi ngủ. Lúc này, Lục Thi Nhã mớ6i nhớ Nhan Thần Phi đang đợi cô ở nhà.

Anh vừa nói tôi theo anh ta… Làm sao anh biết tôi cùng người khác đi thành phố N?


Anh ta vừa nghe điện thoại.

Một giây là có người nghe máy.

Cô đang ở đâu?


Đàm Nghị định vị điện thoại của cô.

Nhan Thần Phi trả lời đúng sự thật, Lục Thi Nhã hiểu ra liền gật đầu.
Lục Thi Nhã nở nụ cười nhìn Nhan Thần Phi thì phát hiện thấy lỗ tai anh ửng đỏ, đây là bị lạnh đỏ hay là xấu hổ đỏ đây?

Không trả lời sao? Vậy tôi đi trước…

Sự lạnh lẽo từ người anh truyền đến làm cô ngơ ngẩn.

Phó tổng Nhan, anh…


Tắm rửa trước đi, lớn như vậy rồi, sao lại làm việc không biết suy nghĩ như thế?
Lục Thi Nhã lầm bầm.
Ra khỏi nhà vệ sinh, cô buồn bực ngồi xuống ghế sofa, trong đầu loạn một đống như tương hồ.

Tôi biết, tôi muốn vị trí cụ thể của cô!

Người ở đầu dây bên kia trực tiếp cắt ngang lời nói của cô, khiến cô sững ra.
Xuyên qua bụi cây xanh, cô nhìn thấy một chiếc xe có biển số quen thuộc đỗ ở ven đường.
Lòng Lục Thi Nhã chấn động đến mức không có cách nào hình dung nổi.
Lục Thi Nhã cầm khăn lau mạnh tóc anh. Thấy người ngồi dưới không nói một tiếng nào, thật sự quá kỳ lạ, cô từ từ lau nhẹ nhàng lại.

Phó tổng Nhan, có phải anh khó chịu ở đâu không? Có muốn tôi tìm ông cụ nhà tôi khám cho anh không? Ông ấy là bác sĩ.
Lục Thi Nhã cẩn thận hỏi.
Chẳng lẽ Tiểu Thần Thần bị Nghiêm Chính Hạo kích thích khiến bản tính trở về? Không đúng, anh tìm cô suốt cả đêm, thế này là có đủ nghị lực.
Lục Thi Nhã nghĩ ngợi miên man được nửa tiếng, người bên trong nhà vệ sinh mới nhẹ nhàng khoan thái đi ra.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nam Thần Khó Theo Đuổi.