Chương 350: Cương Nha Vs Tố Sắc Vân Giới Kỳ


Số từ: 4035
Nguồn: 4vn.edu
Hạo Thiên càng thêm cau mày, nói:
Mấy người này rõ ràng là Chân tiên chi hồn, lại như không phải, không chịu ảnh hưởng khí tức Huyền tiên thượng giai đỉnh của ta và ngươi, ngược lại còn đem ra đủ loại dị năng. Mới vừa rồi khí thế hồng diện nhân ( người mặt đỏ ) phóng ra, không ngờ còn muốn hơn thiên vị lực của chúng ta, thanh trường đao hoa văn hình rồng kia mang lực lượng thật cổ quái, còn tiếng đàn kia lại có thể công kích tiên thức … xem ra Huyễn Ma Trận này quả nhiên bất phàm.

Dao Trì Kim Mẫu gật đầu:
Hồng diện nhân kia có khả năng áp chế, cho dù địch nhân tu vi cao thấp ra sao cũng có thể hơn một chút, giáng đòn phủ đầu áp chế đối phương: hán tử mặt đen cưỡi ngựa có khả năng thuấn di trong nháy mắt, ngay cả tiên thức của ta cũng không cách nào phát hiện ra …

Dao Trì Kim Mẫu nói xong, bỗng nhiên nghĩ đến người thiên giới cũng có các loại lực lượng kỳ dị trong người, sắc mặt đại biến:
Dị năng này thật quỷ dị vô cùng, không phải tiên lực bình thường có thể sánh bằng! Chẳng lẽ là … vị lực?


Bất kể thế nào, người này nhất định không thể lưu!
Dao Trì Kim Mẫu trong mắt hiện lên quang mang mãnh liệt, tỉnh táo nói:
Huyền diệu của Khốn tiên tháp ngươi cũng biết, nói vậy bọn họ còn đang ở trong tháp. Hôm nay ngươi và ta phá trận mà ra, đem Tiêu Dao Tử kia đánh chết!

Dao Trì Kim Mẫu cùng Hạo Thiên Thượng Đế dù sao cũng là BOSS chủ của Thiên giới, bỏ qua một bên vị giai lực kia không nói, chỉ bằng vào tu vi Huyền tiên thượng giai đỉnh cũng không phải là Huyễn Ma Trận trước mắt này có thể đối phó.
Trương Tử Tinh cũng không hy vọng xa vời có thể sử dụng Huyễn Ma Trận đánh bại Hạo Thiên và Kim Mẫu, hoặc nói, trong Thiên giới này nếu muốn đánh bại được Thiên vị chi lực của Thiên Đế Thiên Hậu trừ phi là Thánh nhân ra tay, nếu không chỉ sợ là tuyệt đối không thể.
Lúc hắn bắt đầu phóng thích Cương Nha thì đã ra một mệnh lệnh, bí mật điều khiển Cương Nha trang bị tiểu hình pháo phản vật chất. Hạo Thiên và Kim Mẫu nào biết được rằng pháp bảo
Vô dụng
đã trang bị tại Đại Dư Tiên Sơn chung cực vũ khí!
Mặc dù Hạo Thiên nói đã phong bế cửa ra, nhưng Trương Tử Tinh tin tưởng, Khốn Tiên Tháp chẳng qua chỉ là năng lượng ngưng tụ thành một không gian độc lập, chỉ cần có thể đem lực bạo phát đáng sợ của vũ khí phản vật chất đem phá hỏng hoặc phá hư sự cân bằng của loại năng lượng này,
Càn khôn
có thể tan rã ra, từ đó thoát li ra ngoài.
Tiểu hình pháo phản chất này của Cương Nha không thể đem so với cái loại tiểu
Tạc đạn
lúc trước được, mà là vũ khí hủy diệt khủng bố hàng thật giá thật. Từ tình huống đặc hình bạo đạn phá hủy tinh trụ thì xem ra Khốn Tiên Tháp hẳn là không thể phòng ngự được pháo phản vật chất, thiếu sót duy nhất là mỗi lần phóng ra, pháo phản vật chất đều cần thời gian tương đối dài mói có thể ngưng tụ đủ năng lượng cho lần tiếp theo. Cho nên Trương Tử Tinh mới khởi động Huyễn Ma Trận tận lực tranh thủ thời gian.
Long Cát công chúa thấy Trương Tử Tinh biến mất không thấy đâu, đang kinh ngạc thì chỉ thấy trong hư không xuất hiện một trận vặn vẹo kỳ dị, sau đó lại xuất hiện thân ảnh Hạo Thiên Thượng Đế, Dao Trì Kim Mẫu và Trương Tử Tinh. Long Cát công chúa can đảm tiến lên vài bước, cùng hắn sóng vai mà đứng.
Trương Tử Tinh lộ ra vẻ mặt chật vật, chỉ cảm thấy tiên lực và nguyên khí đều hao tổn không nhỏ. Quả nhiên Huyễn Ma Trận đã thất bại! Đây là lần đầu tiên, hơn nữa thời gian kiên trì chịu đựng kém xa so với trình độ tính toán.
Kỳ thật, cũng không phải Huyễn Ma Trận bất lực, mà là song phương chênh lệch thực lực thật sự là quá lớn. Lấy thực lực Kim tiên thượng giai của hắn, nếu phải đối mặt với một đối thủ Huyền tiên hạ giai, có lẽ còn có thể vây khốn, thậm chí còn có thể chiến thắng. Mà đối mặt với Huyền tiên thượng giai đỉnh lại còn có vị lực đặc thù, Huyễn Ma Trận liền bất lực, đảo mắt một cái đã tan rã.
Mới vừa rồi hắn dùng ngôn ngữ chọc giận hai người, thừa dịp đối phương tâm tình đang dao động thuận lợi thi triển Huyễn Ma Trận, cũng lợi dụng Bát Quái Trận của Gia Cát Lượng, tận lực đem năng lực của tứ hồn phát huy đến tận cùng vẫn không thể ngăn cản Kim Mẫu và Hạo Thiên. Hai người liên thủ đem ưu thế về lực lượng tuyệt đối dễ dàng phá hỏng Bát Qúai trận của Gia Cát Lượng, sau đó phá vỡ tâm ma trói buộc của Cửu Cung Ma Phiên, hiện trở lại.
Nhưng ngay vào lúc này, pháo phản vật chất rút cục ngưng tụ năng lượng xon. Trương Tử Tinh nhìn thấy hai địch nhân xuất hiện, trong lòng vừa động, lập tức sửa lại chiến lược. Hắn chỉ huy Cương Nha chậm rãi điều chỉnh nòng pháo, một cỗ quang mang ảm đạm hướng đến Hạo Thiên và Kim Mẫu phóng đến.
Dao Trì Kim Mẫu dễ dàng phá vỡ Huyễn Ma Trận, vừa lúc nghênh đón công kích từ
Pháp bảo
của Trương Tử Tinh, vô tình giơ Tố Sắc Vân giới kỳ lên, lâm vào trạng thái đón đỡ.
Chợt nghe một trận bạo hưởng trầm thấp, ba động đáng sợ đến mức cả không gian đều bắt đầu rung động kịch liệt, làm cho trung ương của kim cương tinh vốn đã bị tàn phá, lại mất đi vị lực chịu không nổi nữa, thoáng cái hóa thành mảnh vỡ, nương theo một cỗ gió lốc cường đại phi tán. Thang lầu kia tuy do tiên tài phi phàm chế tạo ra xũng không đỡ được lực hủy hoại cực lớn này, bị đánh cho hóa thành bụi phấn.
Trương Tử Tinh sớm đã có chuẩn bị, triệu ra cửu đỉnh đem mình Long Cát công chúa bảo vệ ở trong. Cửu đỉnh có thể phòng ngự công kích của Bàn Cổ Phiên quả nhiên lợi hại, an ổn như núi, không chút lay động.
Bởi vì ý niệm ban đầu là bản thân đang giữ vai trò chủ nhà, Dao Trì Kim Mẫu và Hạo Thiên Thượng Đế ngay từ đầu đối với lực chiến đấu của Cương Nha không thực sự xem trọng, đợi đến lúc phát hiện nguy hiểm tới gần thì đã không còn trốn tránh kịp được nữa, đồng loạt biến sắc.
Vũ khí phản vật chất VS Thiên Đế Thiên Hậu, Trương Tử Tinh tràn ngập chờ mong kết qủa.
Cơn lốc ngừng lại, ở phía đối diện thân hình Dao Trì Kim Mẫu dần hiện ra, mặc dù biết pháo phản vật chất không nhất định đánh chết Hạo Thiên và Kim Mẫu, nhưng khi nhìn lại thấy Kim Mẫu vẫn bình yên vô sự, trong lòng Trương Tử Tinh không khỏi dâng lên thất vọng mãnh liệt.
Tuy nhiên, Dao Trì Kim Mẫu lại không hề
Bình yên vô sự
, giờ phút này sắc mặt tái nhợt cùng vẻ mặt sợ hãi khó có thể che dấu được sợ hãi trong lòng nàng, mà Tố Sắc Vân giới kỳ trong tay nàng cũng trở nên ảm đạm đi không ít. Dao Trì Kim Mẫu cảm giác được lực lượng trong cơ thể hao tổn, lại quay đầu lại nhìn kim cương tinh trụ bị phá hủy, âm thầm giật mình: nếu không có phòng ngự mạnh mẽ của Tố Sắc Vân giới kỳ cùng với sự che chở của Thiên vị lực, mới rồi chỉ sợ đã gặp đại hung hiểm.
Không thể tưởng ngay trong Thiên giới lại có người có thể bức bách Thiên Hậu nàng đến mức này! Ánh mắt Dao Trì Kim Mẫu lạc tới trên người Trương Tử Tinh đang ở chính giữa Cửu đỉnh, sát khí đại thịnh.
Trương Tử Tinh nhìn Dao Trì Kim Mẫu ăn phải thiệt thòi lớn, ngay cả Tố Sắc Vân giới kỳ cũng bị tổn thương, trong lòng bình ổn lại, bỗng nhiên sực tỉnh lại: Hạo Thiên Thượng Đế chạy đi đâu rồi?
Lúc này Hạo Thiên Thượng Đế bỗng nhiên xuất hiện phía trên Cương Nha đang ngưng tụ năng lượng cho lần công kích tiếp theo. Bào quan tổn hại, vẻ ngoài chật vật. Vừa rồi hắn dựa trên nguyên tắc
Tiểu tâm năng sử vạn niên thuyền
( Cẩn thận thì có thể sử dụng con thuyền cả vạn năm ), cố ý làm như vô tình tránh phía sau Kim Mẫu, để cho Kim Mẫu tự dùng Tố Sắc Vân giới kỳ ngăn cản đại lượng công kích. Nhưng lực lượng của pháo phản vật chất lại hơn xa dự tính, không kịp phòng ngự liền bị đánh vào. Sau khi thấy pháp bảo đáng sợ này rồi Hạo Thiên chỉ sợ Trương Tử Tinh giở trò cũ ra nhanh chóng đi tới phía trên Cương Nha, Hạo Thiên Ấn mang theo áp lực đáng sợ đánh xuống.
Trương Tử Tinh thoáng thấy hành động của Hạo Thiên Thượng đế, thầm kêu không tốt, vội vàng hạ lệnh cho Cương Nha khẩn cấp phòng ngự. Hạo Thiên Thượng Đế đánh xuống một ấn, phát hiện
Pháp bảo
khổng lồ kia rung động lắc lư mấy cái, không ngờ lại không việc gì, trong lòng cũng âm thầm kinh ngạc.
Chỉ có Trương Tử Tinh trong lòng biết rõ, một kích của Hạo THiên Ấn này khủng bố vô cùng, phòng ngự năng lượng của Cương Nha nhất thời giảm xuống hết 85%, nếu lại đến nữa Cương Nha tất bị hủy khong nghi ngờ.
Hắn đang muốn lệnh cho Cương Nha quay lại để thu hồi thì Dao Trì Kim Mẫu phía đối diện đã phát động công kích.
Dao Trì Kim Mẫu dùng chính là kim trâm, kim trâm này trông chỉ như một trang sức của nữ nhân nhưng lại là một pháp bảo âm độc tập hợp lực nguyền rủa, cho dù là Huyền tiên cũng bị trâm này gây thương tích, lọt vào nguyền rủa và độc hại đáng sợ. Càng phiền toái là loại nguyền rủa này giống như con giòi ăn vào xương, trọn đời không tiêu tan. Năm đó Tây Vương Mẫu Thiên Dao chính là vì trâm này mà chịu thiệt thòi lớn, hơn nữa Kim Mẫu lại có Thiên vị lực nên nguyền rủa càng mạnh. Cho dù Thiên Dao sau này giành được Tây Vương Mẫu vị lực cũng không thể trừ tận gốc lực nguyền rủa.
Dao Trì Kim Mẫu cầm kim trâm trong tay điểm một cái tới Trương Tử Tinh, chỉ nghe đinh đinh rung động, không ngờ lại rơi xuống đát phía trước Cửu Đỉnh. Dao Trì Kim Mẫu nhướng mày, trong tay hiện ra một đóa tiên hóa nhẹ nhàng chuyển động, một cỗ kịch độc vô sắc vô vị đi tới Cửu Đỉnh, nhưng hoa độc còn chưa đụng tới Cửu Đỉnh đã bị một cỗ lực lượng vô hình đẩy văng ra, căn bản không tới gần người.
Trương Tử Tinh thấy Cửu Đỉnh có thể phòng ngự bình yên, trong lòng bình ổn hơn, bỗng thấy bên kia Hạo Thiên Thượng Đế xuất ra một cái hộp, không ngờ lại hút Cương Nha vào!! Hạo Thiên Thượng Đế thấy một kích không thể công phá được Cương Nha, liên tưởng đến lực công kích đáng sợ vừa mới phóng xuất ra mới nảy ra ý nghĩ thu lấy
Pháp bảo
mạnh mẽ này. Hắn ỷ vào tu vi của mình hơn xa Tiêu Dao Tử, lại là người mang Thiên vị lực, bất chấp danh dự, xuất ra Kiền Nguyên Hạp.
Kiền Nguyên Hạp này cần thúc dục đại lượng nguyên khí, có thể thu đồ vật, là một món bí bảo của Hạo Thiên, mỗi ngày có thể thi triển một lần. Hạo Thiên không tiếc hao tổn nguyên khí thử dùng Kiền Nguyên Hạp thu lấy Cương Nha, không gnờ lại không hề có trở ngại, trong lòng đại hưng phấn, ngay cả bộ dáng chật vật cũng không thèm để ý. Hạo Thiên thầm nghĩ, nếu có thể đem
Pháp bảo
có thể đả thương Tố Sắc Vân giới kỳ này tế luyện thành công, có thể trở thành trợ lực cực mạnh trong tay.
Trương Tử Tinh tất nhiên là giật mình, lại không biết Hạo Thiên vì thu lấy Cương Nha của mình mà tổn thương khá nhiều nguyên khí, cũng không rõ tâm tư trương lòng đối phương, nhưng Cương Nha bị bắt, khiến con át chủ bài trong tay hắn lại mất đi một cái. Đừng nói là cứu Long Cát ra, cho bản thân muốn từ trong tay Hạo Thiên và Kim Mẫu thoát đi đã khó lại càng thêm khó.
Hạo Thiên sau khi thu lấy Cương Nha, trở lại bên cạnh Dao Trì Kịm Mẫu, nhìn thấy Cửu Đỉnh
Dầu mỡ không lọt
, nói:
Chí bảo Cửu Đỉnh, phòng ngự thiên hạ vô song, xme ra nhất thời không thể công phá được. Chúng ta cũng không cần tức giận, chỉ cần dùng Thiên vị lực vây khốn hắn chậm rãi luyện hóa. Khốn Tiên Tháp là nơi đặc thù, trừ khí có lực lượng xé rách Càn Khôn nếu không thì không thể rời đi. Chờ lúc hắn kiệt lực, Cửu Đỉnh còn không phải là vật trong bàn tay ta và ngươi?

Kinh nghiệm đối địch của Dao Trì Kim Mẫu thập phần phong phú, hiểu được Hạo Thiên nói là thật, gật gật đầu:
Ngươi là Thiên Đế, Cửu đỉnh này tất nhiên sau này để ngươi nắm giữ, cho nên kiện pháp bảo vừa rồi ngươi thu được giao cho ta đi.
Hạo Thiên Thượng Đế không ngờ Dao Trì Kim Mẫu đưa ra yêu cầu như vậy, thầm mắng nữ nhân này âm hiểm, người khác thì hao hết nguyên khí, nàng lại đến thu thành quả. Chỉ có điều pháp bảo dù sao cũng kém tiên thiên chí bảo, lập tức tỏ vẻ đồng ý.
Sau khi đạt thành hiệp nghị, hai người thu lại pháp bảo, xuất ra Thiên vị lực quay về Cửu Đỉnh tạo áp lực, muốn thông qua trường kỳ kháng chiến tiêu hao lực lượng dùn để khống chế cửu đỉnh của Trương Tử Tinh. Hình thái chân chính của Cửu Đỉnh là Càn Khôn Đỉnh, cửu đỉnh chỉ có thể phát huy một hai thành lực lượng mà thôi, cho nên cái loại áp lực cượng đại này làm Trương Tử Tinh không dám buông lỏng, chỉ có thể dùng thân niệm khống chế Cửu Đỉnh bảo vệ bản thân và Long Cát công chúa. Nếu hắn đem phòng ngự của Cửu Đỉnh tùy tiện di động tất sẽ bị áp lực đáng sợ xé nát ra, nhất thời kỵ hổ nan hạ ( cưỡi hổ khó xuống, ý như tiến thoái lưỡng nan ).
Dưới sự bức bách của cỗ áp lực, Trương Tử Tinh bỗng run lên, kinh ngạc cảm giác được một cỗ khí tức khủng bố trong tiên thức không ngừng khuếch tán ra, cỗ hơi thở này dường như rất quen thuộc … Dưới tác dụng của cỗ khí tức này, cảm giác uy áp trong lòng do Hạo Thiên và Kim Mẫu gây ra càng lúc càng nhẹ, cho đến khi biến mất.

Phụ hoàng, mẫu hậu!
Long Cát công chúa thấy hắn lộ ra thần sắc king ngạc, còn nghĩ hắn sắp không chịu được nữa bỗng nhiên quỳ xuống.
Nữ nhi nguyện ý chết thay hắn, chỉ cầu các người có thể thả cho hắn con đường sống!

Hạo Thiên Thượng Đế thấy Long Cát công chúa luôn luôn lạnh lùng không ngờ lại vì Tiêu Dao Tử mà quỳ xuống, cam nguyện hy sinh, trong mắt lóe lên vẻ đố kỵ, ngầm tăng mạn áp lực của Hạo Thiên Ấn trong tay, Dao Trì Kim Mẫu thì duy trì trạng thái không nghe không thấy.
Trương Tử Tinh quát:
Long Cát, mau đứng lên, hai người này đều là kẻ thiên tính bạc tình, là hạng người vô sỉ bất chấp thủ đoạn, lại chẳng phải cha mẹ ruột của nàng, sao xứng để nàng phải khuất tất như thế! Cho dù nàng có tự vẫn tại đây hoặc là ta giao ra Cửu Đỉnh, bọn họ cũng không cho ta rời đi đâu!

Long Cát công chúa rốt cục lộ vẻ hối hận:
Đều là ta không tốt, đã liên lụy chàng gặp phải hiểm cảnh như thế này …

Trương Tử Tinh hoàn toàn không còn để ý tới sự tồn tại của Hạo THiên và Kim Mẫu, nhẹ nhàng ôm nàng vào ngực:
Nàng lúc trước không nên rời đi. Ta là sợ nàng bị Thiên giới giáng tội nên mới tới đây. Nhưng nàng đã phạm phải một sai lầm lớn.

Hắn thấy ánh mắt kinh ngạc của nàng, nói:
Nàng sai lầm chính là đã đánh giá sai tình cảm và quyết tâm của phu quân với nàng, đừng nói là Thiên giới, cho dù nàng bị nhốt trong tay Thánh nhân, ta cũng sẽ không chút do dự tới cứu nàng.

Vành mắt Long Cát công chúa đỏ bừng lên, nước mắt không tự chủ được tuôn ra khỏi hốc mắt, liền bị Trương TỬ Tinh nhẹ nhàng lau đi:
Ngày đó ở Đông Giao quả thật ta đã nói lợi không hay, giờ ở đây ta xin lỗi nàng. Kỳ thật, cho dù chúng ta thành hôn, cũng chỉ là hoàn thành bước đầu tiên trong cuộc sống vợ chồng mà thôi, phía sau đó còn có một con đường rất dài yêu thương gắn bó, dắt tay nhau cùng tiến, tương cứu nhau lúc hoạn nạn. Nàng cũng biết, nếu con cá có linh, tuy thuộc về giang hồ cũng nhất định phải khắc cốt ghi tâm, làm thế nào để cả hai có thể cùng vong.

Long Cát công chúa thấy hắn câu
Cùng vong nơi giang hồ
trong điển cố để thổ lộ, tình chân ý thiết ( tình cảm chân thực ý tứ thiết tha ), không khỏi âm thầm kích động. Chỉ cảm thấy cho dù hôm nay chết ở chỗ này cũng không hối tiếc.
Hạo Thiên Thượng Đế nghe vậy, ngọn lửa đố kỵ càng tăng lên: Hắn từ sớm đã có dục vọng chiếm giữ Long Cát công chúa, mặc dù bị Nguyên Khanh gây áp lực mà phải buông tha, nhưng thủy chung trong lòng vẫn không hoàn toàn buông bỏ ý nghĩ này, cũng giống như với Thiên Dao vậy. Không tưởng được Long Cát ngày thường đồi với bất cứ kẻ nào cũng bất động thanh sắc, vậy mà lại động tình với tên Tiêu Dao Tử kia, sinh lòng yêu thương, lại còn làm trò trước mặt hăn và Nguyên Khanh như thế!
Hạo Thiên Thượng Đế âm thầm, ngầm cắn răng thì Dao Trì Kim Mẫu cảm thấy uy nghiêm của mình bị xúc phạm cũng thay đổi sắc mặt:
Tiện nhân, toàn lời vô liêm sỉ! Cũng dám trước mặt bổn cung cùng nam nhân tán tỉnh!

Trương Tử Tinh mở miệng mắng to:
Câm mồm! Ngươi mới là đồ tiện nhân! Năm đó người thi quỷ kế hãm hại Thiên Dao nương nương, đoạt lấy Thiên vị lực, lại thi độc chú ám hại, khiến nàng sống không bằng chết, quả thật tâm như rắn rết!

Dao Trì Kim Mẫu bị động trúng vết sẹo, sắc mặt càng thêm khó coi hung hăng trừng mắt nhìn Hạo Thiên một cái, theo như bình thường mà nói, bí ẩn bậc này cho dù là người trong Thiên giới cũng không có khả năng biết rõ, chắc là thiện thi của Hạo Thiên năm đó đúng như lời Trương Tử Tinh đã nói.
Hạo Thiên vội vàng dùng tiên thức giải thích, Trương Tử Tinh hừ lạnh một tiếng:
Hạo Thiên! Ngươi là đồ lòng lang dạ sói! Vì quyền vị mà ngay cả nữ nhân mình yêu cũng có thể từ bỏ, thậm chí cả sống chết cũng không để ý, hôm nay còn mặt dày đi lấy lòng người khác, con mẹ nó ngươi còn có phải nam nhân không? Lão tử xem thường nhất chính là cái loại vô năng nhà ngươi!
( Đoạn này hơi tục tí nhưng mà nó sướng, em để nguyên luôn –DG)
Trương Tử Tinh nhìn Hạo Thiên Thượng Đế hai mắt tóe hung quang và áp lực cường đại xung quanh, miệng mắng to một trận, cảm giác như vì một nữ tử nào đó mà trừ đi một ngụm ác khí ( Ai nhỉ? Tây Vương Mẫu ý mà ) rồi mới im lại, quay lại ôn nhu nói với Long Cát công chúa:
Long Cát, nàng tin ta không?

Long Cát công chúa nhìn thẳng vào đôi mắt nóng cháy của hắn, vô cùng kiên định gật đầu.

Tin tưởng ta, đứng ở trong Cửu Đỉnh, bảo vệ tốt chính mình.
Trương Tử Tinh lại bỏ thêm một câu:
Yên tâm, ta nhất định mang nàng bình yên trở về.

Trong đôi mắt ngấn lệ của Long Cát công chúa không có một tia do dự, vẻ mặt bình thường luôn lãnh đạm trở nên kiên định:
Ta tin chàng.


Như vậy là tốt rồi, vừa đúng lúc ta khống chế không được nữa …
Trương Tử Tinh mỉm cười, yêu thương vuốt ve mái tóc của nàng, đứng dậy, bỗng nhiên từ trong Cửu Đỉnh bước ra.
Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu hận hắn thấu xương, vừa thấy Trương Tử Tinh bỗng nhiên tự tìm đường chết, chủ động đi ra khỏi Cửu Đỉnh, không khỏi lộ ra sắc mặt vui mừng, đồng loạt đánh tới.
Chỉ thấy Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân đột nhiên bành trướng điên cuồng đến mức khó tin. Lực lượng tản mát ra trên người hắn khiến Hạo Thiên Thượng Đế và Dao Trì Kim Mẫu chấn động, lộ ra ánh mắt khó tin.
Thì ra khi Kim Mẫu và Hạo Thiên tạo ra áp lực thì ngũ hình còn lại trong tiên thức Trương Tử Tinh lại có hai hình bắt đầu hoạt động, đã có vài lần kinh lịch qua nên Trương Tử Tinh biết sẽ phát sinh sự tình gì, một bên vận Thanh Tâm QUyết ngăn chặn hai hỗn độn hình tùy thời có thể bạo liệt, một bên an trí Long Cát công chúa, lúc này mới cởi bỏ trói buộc, mặc cho lực lượng đáng sợ kia bạo phát ra.
Lại giống như lần trước tại Tam Tiên Đảo, hai hỗn độn hình vỡ vụn ra.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ngã vi Trụ Vương chi ngạo khiếu Phong Thần.