Chương 1316: Cố hạo đình, anh có mất mặt không?



Đóng 108 thanh gỗ lên người nạn nhân số Một cần một khoảng thời gian nhất định. Sau khi làm xong, hung thủ bắt nạn nhân số Hai chạm vào từng than8h gỗ theo yêu cầu của chúng. Đến khi ngụy tạo xong toàn bộ chứng cứ, chúng lại bắt nạn nhân số Hai lên xe, đưa cho ông ta một chiếc điện thoại di3 động. Lúc này, Trương Thánh Khiết đã đợi bên bờ hồ từ trước, bà ta gọi điện thoại chỉ thị cho nạn nhân số Hai lái xe xuống hồ.
Số Một báo cáo x9ong.


Tôi biết rồi, tối nay sẽ gọi lại cho các anh, vất vả rồi.
Tô Tiểu Miêu nói xong cúp điện thoại.


Trình Dật, bí mật điều tr6a và theo dõi Trương Thánh Khiết. Nhớ kĩ không được để lộ dấu vết, đừng để bọn chúng phát hiện, khả năng phản trinh sát của bọn chúng rất tốt. Kh5ông được để xảy ra bất cứ sai sót nào, tìm người lạ mặt mà làm việc.
Cố Hạo Đình ra lệnh.

Cậu tới đây không phải để quản lý tôi. Cậu chính là con dâu nuôi từ bé, được nuôi ở nhà tôi, sau khi lớn lên sẽ làm vợ tôi. Chồng quản lý vợ, vợ mới phải nghe lời.
Điểm Điểm cãi lý.

Nếu là vậy thì tôi không muốn ở đây nữa, tôi muốn về nhà. Ở nhà ba mẹ, anh em đều phải nghe lời tôi. Bây giờ tôi chỉ quản lý một mình cậu, cậu còn không vui hay sao? Tôi còn đang thấy mình bị thiệt đây này!


Bây giờ cậu đã là cô dâu nuôi từ bé của tôi, không thay đổi được nữa, cậu phải ở đây. Hôm nay cậu còn phải ngủ cùng tôi. Ngoài ra, tôi không cho phép cậu gặp Tần Trạch Húc nữa, không được ăn đồ của anh ta, không được chơi với anh ta.
Điểm Điểm ngang ngược nói.

Thẩm Thủy Mạt.
Cố Hạo Đình gọi.
Thẩm Thủy Mạt chợt dừng bước, ngước nhìn Cố Hạo Đình, nói bằng giọng lanh lảnh đầy nũng nịu:
Chú ơi, cháu muốn về nhà. Cháu nhớ ba mẹ cháu.

Cố Hạo Đình ngồi xổm xuống trước mặt Thẩm Thủy Mạt, xoa đầu cô bé:
Cháu bỏ cuộc à? Không quản được Dĩ Thâm phải không?


Vậy thì tạm biệt ngài nhé.
Thẩm Thủy Mạt đeo ba lô, đi ra khỏi phòng.
Điểm Điểm nhíu mày, ra lệnh:
Không được đi, tôi cho cậu đi chưa?


Đi đi đi, chúng ta bàn tay nhỏ nắm bàn tay nhỏ. Đi đi đi, cùng nhau dạo chơi.
Thẩm Thủy Mạt chẳng buồn quay đầu lại, nhảy nhót ra khỏi phòng.

Vâng, tôi biết phải làm thế nào.
Trình Dật nhận lệnh.
Lúc họ trở lại phủ tổng thống đã là bảy giờ tối. Trình Dật đi làm việc của anh ta. Từ xa họ đã nghe thấy tiếng cãi nhau của hai đứa trẻ ở trong phòng.

Cố Dĩ Thâm, cậu phải nghe lời tôi. Tôi tới đây để quản lý cậu, nếu cậu không nghe lời, tôi sẽ đánh cậu.
Giọng nói non nớt của Thẩm Thủy Mạt vang lên.

Cậu ấy nói cháu là con dâu nuôi từ bé, còn không phép cháu làm này làm nọ. Cháu muốn về.
Thẩm Thủy Mạt mách lẻo.


Nhưng trong lòng cháu biết không phải như thế đúng không? Cháu xem, mọi mặt của Điểm Điểm đều không tốt, vì thế cần có cháu quản lý. Nếu nó tốt rồi thì cần gì phải tìm người đến trông nom nữa?
Cố Hạo Đình kiên nhẫn nói.

Thẩm Thủy Mạt cảm thấy Cố Hạo Đình nói rất có lý, quay đầu nhìn Điểm Điểm.

Điểm Điểm đứng ở cửa, thở phì phì nhìn cô bé, trong đôi mắt chỉ có mỗi Thẩm Thủy Mạt, không thấy ai khác nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ngài Cố Thân Mến.