CHương 1: Tru Thiên
-
Nghịch Mệnh Tu Chân
- hieu03052002
- 1393 chữ
- 2019-08-22 10:34:52
Trong khu rừng mang tên là Tru Thiên Lâm của Việt Quốc, ở một Tinh cầu tu chân hạ cấp tên là Lam Hoàn Tinh thuộc Ngân Hà tinh vực. Vào một đêm mưa như trút, gió gào thét bên tai, có 1 đoàn người khoảng 10 người đang chạy thục mạng , trên mặt đầy vẻ hoảng sợ. Trong đó có 1 người phụ nữ trung niên khoảng 30 tuổi, đang mang thai hình như là sắp đẻ. Đột nhiên người phụ nữ đó kêu lên:
---A..A..! Phu quân , Thiếp…k.. không chịu được nữa rồi..A..A!
Người đàn ông trung niên khoảng 35 tuổi thấy thể khuôn mặt càng tối sầm thất thảy , lo lắng nói:
---Nàng cố chịu nữa đi,, ra khỏi khu rừng này là có thể an toàn rồi..!
---Thiếp không chịu được…. nữa.r..r. rồi .A…A…A. Khuôn mặt phụ nhân đổ đầy mồ hôi. Các gia nhân xung quan đành phải đỡ phụ nhân đó xuống dưới 1 tán cây cổ thụ vài trăm tuổi.
---Ra rồi, con của chúng ta ra đời rồi. Trên mặt người mẹ vừa mới hạ sinh cậu con trai đầu lòng trên mặt đầy vẻ vuj mừng nhưng không thể giấu đi được nỗi lo sợ,kể cả người đàn ông trung niên đó cũng vậy…………………
Đúng lúc này,ở 1 nơi rất xa , trên 1 đỉnh cấp tu chân tinh của Ngân Hà tinh vực, trên 1 đỉnh núi cao vút trời,, có 1 lão nhân gầy gò nhưng lại toát ra uy thế khiến cho người khác cảm thấy như đang đối mặt với thiên địa vậy. Lão đang ngồi xếp bằng đối diện với 1 tảng đá to , khí tức cổ xưa có tiên vụ lượn lờ xung quang . Đột nhiên tảng đá’’Uỳnh
1 tiếng không biết vì sao tự nhiên vỡ vụn tung tóe lên trời rồi rơi xuống. Nhưng lạ thay, những mảnh vỡ đó khi rơi xuống thì như có quy luật xếp thành 15 chữ lớn. Lão nhân bị dư lực của vụ nổ bắn ra ngoài 100 trượng nhưng không bị thương liền bay lên trơì nhìn lại gần thì thấy 7 chữ đó: ‘’ TRU THIÊN GIÁNG,THIÊN ĐỊA NGHỊCH, ÂM DƯƠNG LOẠN,SÁNG THIÊN ĐẠO,TOÁI LUÂN HỒI
.
Mặt lão biến sắc , bấm đốt ngón tay tính toán, miệng lẩm bẩm:
---Vì sao Tiên Tri Thạch lại có hiện tượng như vậy và vì sao ta cảm thấy kiếp nạn của mình đang đến gần? Không được! Ta nhấn điịnh phải tìm cách ngăn cản việc này. Tứ Tinh thiên tướng đâu!?
---‘’Dạ! Có mạt tướng!’’. Đột nhiên suốt hiên 1 người đàn ông trung niên, khí thế xuất thần trên trán có 4 viên ngọc sang lấp lánh như sao cung kính nói.
---‘’ Truyền lệnh cho ta đến tất cả các tu chân tinh từ trung cấp trở lên tìm những kẻ có tên Tru Thiên cho ta. Không bất kể thân phận đều phaỉ bắt về!
---‘’ Tuân lệnh!’’. Người đó đang định lui thì tiếng của lão giả vang lên:
---‘’ À mà khoan, ta ban cho ngươi Tử Thiên Kiếm , nếu có người phản kháng cứ lấy nó ra, còn hành xử như thế nào thì chắc không cần ta phải chứ?!’’.
Tứ Tinh thiên tướng trầm ngâm chốc lát nói:
---‘’ Vâng, mạt tướng hiểu rồi.’’
---
Cứ thế mà làm, đi đi’’ . Lúc này giọng nói của lão già mới hòa hoãn 1 chút. Tứ Tinh thiên tướng đạp không bay đi.
( Đó là sự việc diễn gia trên Thiên Vân Sơn ở Thiên Đô tinh, chủ tinh của Ngân Hà tinh vực, giữa Đế Vương tinh vực hiện tại với 1 trong cửu đại thiên tướng, bộ hạ trung thành của lão)
Tru Thiên Lâm, Việt quốc , Lam Hoàn Tinh.
Ở 1 khu vực nào đó trong Tru Thiên Lâm, có 1 nhóm đông người cầm dao kiếm, mặt đầy sát khí, lớn tiếng hò hét
Các ngươi không chạy được đâu. Đi ra nhận lấy cái chết mau’’…
Vài người đang nghỉ dưới gốc cây cổ thụ khi nghe thấy tiếng hét sắc mặt tái nhợt . Trung niên nam tử vừa nhìn vợ vừa nhìn con với ánh mắt chua sót, nói:’’ A Tam, A tứ, Chu nhi, hãy mang phu nhân và công tử đi. Những người còn lại ở đây, ngăn cản bọn chúng.’’.
Người phụ nữ thấy chồng mình nói vậy, ánh mắt có chút giãy giụa , nhìn con bằng ánh mắt đầy âu yếm, nhưng không giấu được bi thương rồi nói:
---‘’ Ba người các ngươi hãy mang con ta đi, đây là việc cuối cùng mà ta ra lệnh cho các ngươi, , không,,là ta cầu xin các ngươi, hãy bảo vệ con của ta’’. Rồi người phụ nữ đó lấy trong túi của mình ra 1 túi tiên và trang sức quý giá khác đặt lên tay ngươì nha hoàn tên Chu Nhi , cầu khẩn nói:’’ đây là tất cả của cải còn sót lại của ta, coi như đó là công ta trả cho các ngươi, hãy mang con ta rời khỏi đây, càng xa càng tốt, làm ơn.!’’. Ánh mắt của người phụ nữ đó đã ánh lên ướt át, nhưng lại không thể chảy ra những giọt lệ bi thương, đau khổ.
---
Phu nhân, sao nàng lại làm như vậy...,
. Nam tử trung nhiên còn chưa nói hết thì người vợ đã thở dốc nói:’’Phu quân, thiếp biết mình cũng không còn nhiều sức , chạy đi cũng làm vướng bọn họ thôi, thiếp chấp nhận ở bên cạnh chàng cho dù có chết cũng phải chết cùng nhau, nếu còn kiếp sau nhất định thiếp sẽ lại là vợ chàng.’’
---‘’Phu nhân!’’ . Người nam tử trung niên chạy lại ôm lấy vợ mình… gần như sắp không kìm được những giọt nước mắt.
Thử hỏi thế gian, có cuộc chia li tử biệt nào mà không đau thương. Liệu có thể có bao nhiêu thứ tình cảm có thể vượt qua sống chết, khiến cho nhật nguyệt không thể chia cắt..??...
Trong lúc đôi phu thê còn đang ngậm ngùi thi đột nhiên có 1 bóng người thoắt 1 cái đã đến người nha hoàn kia , đang thò tay ra định lấy túi đựng tiền thì hắn kêu 1 tiếng thảm thiết’’AAAA….A..A’’ có 1 ánh đao sắc bén chặt xuống cắt nửa cánh tay của hắn, máu phun lên hòa lẫn với những giọt nước khiến cho chỗ đó như là cơn mưa máu vậy.
Rồi có tiếng như hổ gầm vang lên’’ Hỗn sược, súc sinh, mày còn là con người không hả, Hắc Lang’’ đó là tiếng của người cận vệ có thân hình vạm vỡ đang đứng cạnh người nam tử trung niên, khi thấy hành động bất thường của Phá Lang đã rat ay ngăn cản.
Lúc đó mọi người cũng giật mình, trung niên nam tử cay mày nói: ‘’ Phá Lang, ta đối với ngươi không tệ, đã cứu ngươi lúc mà ngươi đang bị đánh gần chết vì chộm thức ăn, thế mà bây giờ ngươi lại….Haizz.. thôi vậy, đã đến nước này ngươi hãy đi đi, ta cũng không chấp vặt với ngươi nữa.’’, rồi quay mặt nhìn về phía vợ mình, im lặng.
Tiếng nói ồm ồm từ phía người đàn ông tên A Hổ vừa chém cụt tay kẻ tham sống sợ chết kia vang lên đầy giận dữ:
Lão gia đã tha cho ngươi thì hãy biến nhanh đi. CÚT..!’’
Người tên Phá Lang khi đó vừa đau, vừa ôm cánh tay cụt của mình, chạy nhanh về phía đông.
Vừa lúc đó, có những tiếng nói vọng ra’’ bên kia có người, chúng ta qua đó xem,mau .’’. thấy vậy người trung niên nam tử sắc mặt khẩn trương ,phụ nhân bên cạnh bế đứa bé , nhìn con mình lần cuối rồi đưa cho nha hoàn nói với 3 người kia:’’ Nhanh lên, đi đi’’. Đến đây, người phụ nữ này đã không thể kìm được nước mắt, những giọt nước mắt của sự chia ly mẫu tử.
Trời như thấu lòng người, càng mưa lớn hơn…………………………………………………………………….
( Tạm đến đây thôi, nào rảnh viết tiếp, mong được sự góp ý chân thành từ các đạo hữu)
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn