Chương 2 : Nam Diễm thị trấn.
-
Nghịch Thiên Côn Bằng
- nguyenngoclong
- 1049 chữ
- 2019-08-26 01:16:50
Một mảnh hư không trắng xóa độc lập không gian.
Xung quanh chính là vô tận linh thạch, ai thấy cũng sẽ mê tít mắt.
"Mẹ nó! Lão gia hỏa kia như thế xa hoa ư? Lúc ta ở Hồn đồ cảnh giới sao không móc ra!"
Chu Diễn bực tức, hắn không nghĩ đến lão gia hỏa nơi này có một cái Linh Thạch Không Gian chứa đầy Thiên Phẩm Linh Thạch!
Linh thạch phân chia tứ phẩm, Hoàng Huyền Địa Thiên! Trong đó lấy Thiên phẩm sung mãn linh khí nhất!
"Tiếc, chỉ có một canh giờ bên trong tu luyện!" Chu Diễn thở dài.
Linh Thạch Không Gian không phải như thế vô tận thời gian sử dụng.
Chu Diễn một thân tu vị cũng không có, dùng được một canh giờ đã tốt.
Nếu dài hơn thì đòi hỏi cảnh giới rồi!
"Không chậm trễ, Thôn Phệ Tiên Công lần nữa!"
Chu Diễn gầm lớn, Côn Bằng hình ảnh hiện ra vườn quanh hắn thân thể, tham lam hấp thụ linh khí.
Nhìn kĩ, Chu Diễn sinh khí càng tăng thật cao đến đỉnh điểm nhưng cái kia Chúng Sinh Nguyền Rủa hình xăm vẫn như cũ không sao!
Chúng Sinh Nguyền Rủa, chính là chí cao chi nguyền rủa! Trừ khi ngươi đạt đến trong truyền thuyết Nghịch Thiên cảnh giới, nếu không vô pháp trừ khử!
"Hô! Chúng Sinh Nguyền Rủa chính là hạn chế tu vị, ta tăng lên một cái tiểu cảnh giới khó gấp trăm lần bình thường, mà đại cảnh giới lại vạn lần."
"Bất quá, sức mạnh của ta lại cực kì khủng bố, cùng giai vô địch, vượt giai thì gần như độc bá!"
Chu Diễn lẩm bẩm nhìn như thế vài giây tu luyện, đã hết một canh giờ, hắn thoát khỏi.
…
Ngoại giới, Chu Diễn xuất hiện, hắn lúc này một bộ quần áo mới, tóc dài bạc trắng, cổ còn Chúng Sinh Nguyền Rủa vết xăm kéo đến tận mắt, sau lưng nhiều thêm thanh kiếm.
Kiếm, chính là cự kiếm cực kì to lớn, toàn thân phổ thông, còn có cả vết rạn nứt nữa.
"Khặc khặc, không ngờ ta thật ngầu lìn a! Tóc trắng hình xăm! Còn có cả Tử Vong Tổ Kiếm nữa!"
"Nam Diễm thị trấn! Nam Diễm Chân Quân ngươi cái chim nhỏ người, ta chính là kẻ thừa kế!"
Chu Diễn âm hiểm mà cười.
Nhớ năm đó, hắn thời trẩu tre dử dội đi hố người khắp nơi, gặp được Nam Diễm Chân Quân, chơi hắn đến mảnh vải che thân cũng không còn!
"Đại ca ca! Ngươi làm gì như thế âm tà cười?!"
Một cái ngây thơ giọng vang lên, Chu Diễn bỗng quay đầu.
Cute chết ta! Đây là la lỵ chính hiệu!
Hai má phồng phồng, thân thể nhỏ nhắn đẹp đẽ…
"Thua! Vẫn còn không bằng Tiểu Nguyệt Nguyệt!" Chu Diễn trong lòng hiện lên hình ảnh dung mạo tuyệt thế nữ tử.
Phải biết một cái dung mạo đó đã khuynh đảo bao nhiêu Thánh Tử Thần Tử a!
"Ừ, không sao, tiểu nương, cho ta hỏi Nam Diễm thị trấn từ lúc nào ra đời!"
Chu Diễn ôn hòa cười.
"Lưu manh!" Bỗng, một cái tát nhỏ phạng vào mặt Chu Diễn, hắn sững sờ.
Cute tiểu cô nương cho hắn một cái mạnh mẽ tát, tuy không đau nhưng có chút mắc cở a!
Nhìn lại, mình thủ đặt ở tiểu cô nương cái cổ…
…
Nam Diễm thị trấn cực kì rộng rãi, Chu Diễn cùng cute tiểu cô nương dạo bộ.
"Ông ngươi lại là cái nào người?" Chu Diễn nhẹ cười.
"Gia gia ta cực kì đập trai, nghe thị trấn người kể, hắn tu vị Thông Thiên!" Tiểu cô nương ngốc nói.
Chu Diễn lòng cười thầm, Nam Diễm Chân Quân tu vị không dám xưng Thông Thiên, ngươi gia gia một cái tiểu phàm nhân lúc nào Thông Thiên?
Chỉ có khoảng ở Hồn Sư là tốt lắm rồi.
"Ha ha, Liễu Ngọc!" Một cái giọng công tử bột vang lên, Chu Diễn có ngứa ngáy xúc động.
Hắn nhìn lại, một cái kim sắc quần áo, cổ đeo xích chó huyền thoại ( Vòng bằng vàng ), hai mắt mày kiếm, cũng soái nhưng không bằng hắn được.
"Tống Tiểu Điểu! Ngươi không cùng ta dây dưa, gia gia ta sẽ mắng!" Cute tiểu cô nương hai mắt chán ghét mắng.
"Ồ?" Chu Diễn cũng bất ngờ, hóa ra kẻ thù a! Hắn thiên hướng cute cô nương nói.
"Lăn càng xa càng tốt, ngươi cái tên CHIM NHỎ!"
Tống Tiểu Điểu có cảm giác thổ huyết xúc động, hắn biết tên hắn ra sao a! Nhưng có nhất thiết nói nhấn mạnh thẳng nghĩa như thế không!
Mẹ nó! Hung hăng đánh tên ngu ngốc này một trận!
Tống Tiểu Điểu thường sử dụng nô bộc hoành hành Nam Diễm thị trấn, nhưng hôm nay ngẫu hứng không thích nên bỏ mặc ở gia.
Hắn nhưng là tu vị cũng không nhược! Hồn đồ hậu kì!
"Mẹ nó! Xem ta Man Ngưu Quyền!"
Tống Tiểu Điểu gầm lên, quyền đầu hung hãn như một cái không được thuần chủng man ngưu vậy!
"Hừ! Trẻ trâu đồi oánh nhau, về nhà mà xem ngươi CHIM NHỎ! CHIM NHỎ QUYỀn!" Chu Diễn bĩu môi, hung hăng khinh bỉ.
Lần này Tống Tiểu Điểu thật sự hộc máu, nằm tại chỗ bất tỉnh.
Đứng bên cạnh Chu Diễn cute Liễu Ngọc sững sờ, tên này không khỏi tiện quá đi chứ, nói vài câu đã làm cho người khác bất tỉnh!
"Đi! đi xem ngươi gia gia!" Chu Diễn vỗ nhẹ Liễu Ngọc bờ vai…
Chát!
Một tiếng thanh thúy bạt tai vang lên, Chu Diễn gò má sưng đỏ.
"Ngươi làm toàn chuyện lưu manh! Gia gia biểu… Nam nữ thụ thụ bất thân nếu không sẽ có…" Liễu Ngọc đỏ bừng má, mắc cở nói.
Chu Diễn tức điên, nếu gặp được cái đó giáo dục con em kiểu này gia gia chắc sẽ đánh chết quá!
Đại khái khoảng 1 canh giờ, Chu Diễn cùng Liễu Ngọc đi đến cô nương nhà, một mảnh trống vắng!
"Ngươi gia gia?" Chu Diễn nhìn chung quanh tồi tàn căn nhà hỏi.
"Gia gia thời điểm này thường đi hái thuốc, có thể ngồi đợi nếu không đi đến Bắc đồng bằng là có thể tìm được!"
Liễu Ngọc sắp xếp lại một chút cũ kỹ đồ vật, nhẹ giọng nói.
"Ồ, ngươi gia gia danh xưng đâu này?"
"Ta gia gia hắn gọi Sinh Lý Nhược!"