Chương 2 : Thần Ma Thiên Tôn



Tiểu tổ tông nhà ngươi, làm sao làm ra rượu tăng trưởng tu vi, mà đặc biệt là thần hồn. Ngươi nên biết Mạc Thành thỉnh thoảng mới xuất hiện Đan Dược Sư, mà cái mạnh mẽ nhất, đắc ý nhất là đan dược tăng lên thần hồn, chúng ta dù là giàu có gia tộc, cũng không phải nói có tiền là mua được, sợ mua còn không nổi nữa là ..
lão hốt hoảng nói


Bình thường, rượu mà thôi …
hắn lại không đáp lấy một bình nhỏ dốc ngược vào cổ họng. Mùi rượu tỏa ra làm lão chết đứng.
rượu gì, cái này là rượu gì à …
lão vội vàng giật lấy, tựa như con nít đồng dạng hít một hơi nuốt vào


Ực ực ực … ực … ực .. khà . Quá ngon

Gia gia không cần 10 vò kia nữa này … đổi lấy một bình kia rượu à

Sao đổi cái chơi


Dở khóc dở cười
Đây là Túy Mộng tửu tinh phẩm, cao cấp hơn Túy Mộng tửu 10 vò kia nhiều, tinh luyện có chút lâu .


Nói xong tựa đem 3 bình này đưa lão sâu kia, tất nhiên 10 vò cũng đem quy hắn lúc này mới đẩy lão ra khỏi phòng.


Á này tiểu tử, ngươi sản xuất rượu gia gia ngươi thay ngươi bán đến thế nào …
hắn chỉ lắc lắc đầu


Rượu này không bán
nói xong
lão sâu đi đường cẩn thận à
đóng căn phòng trở về cái kia khuôn mặt có chút bi thương.

Bên ngoài lão hí hửng rời đi, thỉnh thoảng trên khuôn mặt nhăn lên một chút, dường như còn có chút bận tâm tiểu tử này.


Mà thôi, một người bình thường cũng không quá, không tốt đâu !


Trên giường thiếu niên, tựa say chìm vào giấc ngủ. Trước mắt hắn là cảnh tượng cùng cô gái kia sinh hoạt, sau đó là một màn huyết … bức hắn vào dòng luân hồi. Suốt nhiều năm qua chưa từng thay đổi.

Một giọng nói từ sâu trong linh hồn hắn vọng ra
Ngươi vì sao phải cố chấp đến như vậy ?


Lúc này hắn mới hoảng hốt quát
Ai …
nhìn từ mọi hướng xung quanh, nhưng vẫn chẳng thấy điều gì.


Không cần tìm ta, có thể xem như ngươi với ta hữu duyên đi, ta có thể nói cho ngươi biết thông tin cô gái kia
Lão một chút âm trầm tĩnh lại
Hắn mới hỏi
Cô gái nào ? …. Nguyệt nhi, ngươi nói biết thông tin nguyệt Nhi đúng không, Nguyệt nhi còn sống đúng không ? …
hắn liên tục chất vấn.

Lão cắt ngang
Bình tĩnh, tiểu tử ! Cũng không phải là biết chính xác lắm nhưng lúc ta trôi lạc trong luân hồi dòng thời không, cảm giác được cô gái kia theo ký ức của ngươi mơ hồ xác định, rằng cô gái đó không những luân hồi mà còn có một lực lượng quỷ dị đem vào dòng thời không.


Hắn lại càng kích động hơn nữa
hiện tại Nguyệt nhi đang ở đâu, ta phải đi tìm Nguyệt nhi …


Lão vuốt râu quát
Cô gái vẫn còn sống tuy nhiên ở một dòng thế giới khác, mà thế giới nào thì không rõ, ngươi muốn đi tìm … vẫn là không được đi



Vì sao không được, ta nhất định phải tìm được Nguyệt nhi
hắn nói


Người xem với tu vi ngươi hiện tại có bản lãnh gì, mà nói cho ngươi biết Thần Tôn cảnh giới cũng chưa chắc chạm đến thời không lực lượng quỷ dị đó. Huống chi một cái phàm nhân như ngươi hiện tại ?
Lão nói


Không phải ngươi có thể à, ngươi nhất định mang ta đi …
Hắn có chút lắp bắp


Tại sao ngươi cho rằng ta nhất định cho rằng ta mang ngươi đi, phải biết rằng trong mắt ta ngươi chẳng là gì ?
Lão có chút mỉm cười hỏi ngược lại.

Hắn nói
tất nhiên ngươi sẽ nhất định mang ta đi, không thì ngươi nói với ta những điều này làm cái gì



ha ha ngươi rất thông minh, đã đoán trúng nhưng cũng đã đoán sai
lão cười ha ha


Vì sao
hắn có chút khó hiểu.


Ta sẽ mang ngươi đi là nhất định nhưng cái sai hiện tại ta không có khả năng mang ngươi đi, mà chính ngươi mới có khả năng ấy.
lão ung dung nói


Ta hiện tại chỉ là một cái tàn hồn nhỏ bé, chập chờn sắp đứt, duyên cơ xảo hợp mới gặp được linh hồn ngươi trôi nổi mà bám vào, lúc này ta mới cùng ngươi đồng thời có mặt ở nở này


Hắn lại thêm lần nữa hỏi
Làm thế nào để cứu lấy Nguyệt nhi


Lão trả lời
Có thể chu du thời không


Hắn
Làm sao để chu du thời không


Lão nhìn hắn một hồi rồi một câu
Đạt đến Thần Tôn cảnh giới giới hạn


Hắn có chút run run
Thần Tôn chính là ngươi nói cảnh giới siêu việt sinh linh trong truyền thuyết kia
.

Lão giả nói
Đúng là nó ?
Nhưng rồi hắn lại quay lại hỏi một câu
Nhưng ngươi vì lí do gì lại nói với ta những điều này .

Lão cười cười. Đúng là linh hồn trọng sinh, không dấu diếm được
Tất nhiên vì lão tôn rồi


Hắn lại hỏi
Ta nhỏ bé làm sao có thể giúp ngươi từng đạt đến thần tôn cái gì


Ngươi biết
Cửu Chuyển Thiên Tôn đan sao ?
lão do dự nói.
Cái kia đan dược truyền thuyết, vô hạn công năng.



Đúng rồi ! Chính là vì ta. Tuy rằng không chắc có thể có được nhưng ta vẫn hy vọng, dù gì thì có hy vọng vẫn hơn là không ? Ta cũng sắp biến mất theo thiên địa vì cái gì không cược một lần đây sau đó lại phất tay một cái.

Ta có cái này đây tặng ngươi ném cho hắn một chiếc hoa tai gắn vào bên phải.

Lúc này hắn chân chính còn bốc mùi rựơu nồng nặc. Tỉnh lại đến một câu
Chỉ là mơ … sao
, sờ đến tai của mình mới giật mình thốt lên


Là thật
sau đó nắm tay siết chặt
Nguyệt Nhi


Lão Thiên Tôn cho ta cái này vật là mục đích gì, lúc này hắn mới chạm vào cái kia hoa tai, lúc này chợt lóe lên cái gì kéo linh hồn hắn vào trong hoa tai


Một cái tiểu thế giới
Hắn thốt lên

Nhìn xung quanh chính là một mảnh đen kịt, nơi đây tựa như một cái đảo giữa hư không tăm tối, một quả cầu lửa nho nhỏ thắp sáng mọi vật trên đảo, nhìn xung quanh ước chừng 50 dặm vuông. Một hồ nước chính giữa. Toàn bộ là trống trơn, thầm quát
lão thiên tôn cho ta cái này để làm gì, cùng một cái giới chỉ giống nhau công năng
nói rồi tựa khẽ niệm thoát ra, sau đó thật sự thoát ra ngoài, trên trán có chút mồ hôi.

Hắn cũng không để ý nữa, kế hoạch tu luyện bắt đầu mà bước đầu tiên chính là tẩy tủy phạt mạch cái này thân thể, xem có một chút thiên phú nào không. Bắt đầu định tiếp kế hoạch tu luyện.

Rời khỏi phòng nhỏ, trong tay ít vật liệu lúc lão sâu rượu đem hắn, có chút thiếu thốn đồ đạc. Hắn chợt nhanh chóng đến chỗ lão sâu rượu lúc đi còn không quên mang theo mấy vò rượu.

Dẫu gì ta cũng là cháu hắn, thế nào cầm ít dược liệu cũng tốt ha ha .

Lúc này đây ai nhìn vào chắc chắn nhận ra rằng hắn đã khác hoàn toàn con người của vài canh giờ trước. Vân nhi, 2 thiếu nam nữ đi cùng, cha hắn … cũng có thể.

Trên đường đá xanh, cảnh vật hôm nay có vẻ đẹp hẳn. Có lẽ bởi vì Nguyệt Nhi sao ?

Mập mạp quát
Khốn khiếp lũ cái người thế nào trộm linh dược để bị phát hiện, liên luy ta. Suýt nữa bị Thái lão đánh chết.


Lũ thiếu niên nhao nhao
xin lỗi, Luân ca. …


Lúc này mập mạp mới bắt đầu quát tháo, từng cước bộ một trên người đám kia
Xin lỗi là được à … ai nha đau …chết này ! …


Sau đó, một thiếu niên phát hiện Hoàng Thiên Vũ đi đến
À Luân ca, phế vật đến rồi !


Chú thích: Kiếm linh hội chính là : kiếm ý, kiếm tâm, kiếm linh, kiếm thần.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Nghịch Thiên Đấu Thần Toái Thương Khung.