Chương 202: Nghiêm Hải ngã ngựa
-
Ngũ Hành Thiên [C]
- Phương Tưởng
- 2543 chữ
- 2020-05-09 07:40:37
Số từ: 2538
Nguồn: bachngocsach.com
Nghiêm Hải bước đi trong bóng tối, nửa người mơ hồ ngấm ngầm đau.
Cú va chạm lúc ban ngày suýt nữa khiến toàn thân y tan vỡ, xương cốt đứt gãy mấy cái. Nếu như không phải khả năng khôi phục của y rất mạnh thì bây giờ chỉ có thể nằm ở trên giường động đậy không được.
Huyết linh lực củ hắn còn rất thô thiển, nhưng mà năng lực thân thể khôi phục đã viễn siêu thường nhân. Nghĩ đến những công pháp thần kỳ kia của tổ chức, trong lòng y tràn đầy lửa nóng. Chỉ cần y có thể lập đủ công lao là có thể được đến những công pháp thần kỳ đó.
Viên Huyết tinh kia, y quyết tâm nhất định phải có được.
Đêm nay là cơ hội sau cùng, ngày mai còn có nhiệm vụ, mỗi người đều cần phải tham gia chiến đấu, y cũng không ngoại lệ. Huống chi thân phận ngụy trang đối với y còn hữu dụng.
Đi tới đầu ngõ Binh Phong đạo trường, y không có đi vào. Biến cố lcú ban ngày khiến y minh bạch mình không thể có chút sai lầm nào, thực lực của Đội Viện Giáp số 1 còn phải cường đại hơn cả y tưởng tượng, đám người Ngải Huy, Sư Tuyết Mạn, không có người nào là y có thể chiến thắng.
Y cần chính là Huyết tinh, không phải chiến đấu.
Có rất nhiều biện pháp lấy được Huyết tinh, vị tất phải cần chiến đấu.
Y lấy ra một lá cờ nhỏ, cán bằng bạch cốt, chỉ còn lại có nửa đoạn, mặt cờ tổn hại vô cùng, mặt trên là một con tiểu quỷ vẽ bằng chu sa. Vật này y có được trong lúc vô ý, tại lúc tu luyện, tâm sinh cảm ứng. Lúc đầu, y một mực không biết nó là cái gì. Đến sau lại, y nghiên cứu rất nhiều tư liệu, cũng thỉnh giáo rất nhiều bằng hữu rất có kinh nghiệm về pháp bảo tàn kiện mới biết được lá cờ này nguyên lai là một lá Chiêu Hồn phiên.
Chiêu Hồn phiên là pháp bảo thông thường nhất của môn phái Huyết luyện trong thời đại tu chân tối trước đây, bình thường nó dùng để tu luyện âm hồn, huyết sát các loại.
Nó có thể sinh ra liên hệ nào đó với Huyết linh lực trong cơ thể y.
Trải qua năm tháng tẩy lễ, Chiêu Hồn phiên đã sứt mẻ vô cùng, nhưng đối với Nghiêm Hải mà nói, nó y nguyên là một kiện bảo vật phi thường xuất sắc. Cũng từ đó, cho y biết pháp bảo tàn kiện lưu lại từ thời đại tu chân trước đây đối với y có tác dụng. Về sau y phi thường mưu cầu thu lợi đi các nơi thu mua pháp bảo tàn kiện, nhưng không còn có thứ y có thể sử dụng.
Y lấy ra một thanh tiểu đao, vạch lên vết thương nhìn thấy mà giật mình trên cánh tay mình.
Máu tươi cuồn cuộn không ngừng giọt lên Chiêu Hồn phiên, giọt máu vừa đụng đến Chiêu Hồn phiên liền sẽ biến mất không thấy, mà chu sa tiểu quỷ trên mặt phiên lại trở nên càng thêm kiều diễm ướt át.
Theo máu tươi không ngừng chảy vào, sắc mặt Nghiêm Hải trở nên có phần tái nhợt.
Chiêu Hồn phiên bỗng nhiên hiện lên một đám huyết vụ màu đỏ, mơ hồ có thể thấy một con tiểu quỷ hình dạng mơ hồ.
Trên khuôn mặt tái nhợt của Nghiêm Hải lộ ra vẻ vui sướng, y khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt lại.
Thân hình Tiểu quỷ từ từ trở thành nhạt, thẳng đến biến mất.
Đây mới là con bài chưa lật lớn nhất của y, cũng là cơ sở cho y lòng tin đêm nay. Tiểu quỷ có thể ẩn thân, dùng để trộm đồ là thích hợp vô cùng. Nếu như có thể được đến Huyết tinh, trả giá chút máu tươi đó hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Tầm mắt Tiểu quỷ là màu xám, băng lãnh tĩnh mịch, Nghiêm Hải không phải lần đầu tiên khống chế tiểu quỷ, động tác thành thạo. Tiểu quỷ lặng yên trôi vào chỗ sâu trong ngõ hẻm, trôi qua tường vây của Binh Phong đạo trường, không có khiến cho bất cứ người nào chú ý.
Bay qua tường vây, Nghiêm Hải phát hiện mọi người đang vây thành một cái vòng tròn, Ngải Huy đứng ở giữa vòng tròn. Bởi vì là từ trên cao nhìn xuống, y thấy rất rõ ràng.
Trong lòng y có phần kỳ quái, những gia hỏa này đang làm gì?
Ánh mắt đảo qua xung quanh, không có nhìn thấy Huyết tinh. Đối với tiểu quỷ, có thể nói Huyết tinh là vật đại bổ, tựa như ngọn lửa trong bóng tối, rất dễ thấy.
Nhưng vào lúc này, một cổ dao động cường liệt đột nhiên bùng phát từ trên người Ngải Huy.
Không tốt! Lẽ nào bị phát hiện rồi?
Tim Nghiêm Hải đập thình thịch, y cố gắng trấn định, không phải a. Tiểu quỷ từ Chiêu Hồn phiên gọi ra, căn bản không có bất cứ nguyên lực dao động gì, dù cho là viện trưởng của Tùng Gian viện cũng không có khả năng phát hiện mới đúng.
Phỏng chừng là muốn thử chiêu các loại đi.
Nghiêm Hải có thêm mấy phần tinh thần, hôm nay từ đầu tới cuối Ngải Huy cũng không có xuất thủ, y rất hiếu kỳ thực lực chân thực của Ngải Huy như thế nào.
Ngải Huy rất hưng phấn.
Hắn không có nghĩ tới Huyết tinh vậy mà lại có thể kích hoạt Hải bảo ở trên Long Tích Hỏa, về sau sẽ không còn có cách nói Hải tra(rác biển) nữa rồi. Một khi Huyết tinh có thể kích phát một số pháp bảo, những pháp bảo tàn kiện trước đây như rác rưởi vứt tại Ngân Vụ hải, giá cả sẽ tăng thẳng lên. giá cả Hải bảo cũng sẽ vọt tăng.
Đáng tiếc, mình không có tiền vốn làm sinh ý. Hay là? Mở lời với mấy người sư nương, nói không chừng Phường thêu còn có thể kiếm được thêm một khoản. Nhưng mà hắn rất nhanh bật cười khanh khách, có thể sống đi ra ngoài hay không còn chưa biết, nghĩ gì đến chuyện kiếm tiền.
Còn là tăng lên Long Tích Hỏa càng thực tế, uy lực cao thêm một phần, mình nhiều thêm một phần hi vọng sinh tồn. Hơn nữa nhìn ra được, Long Tích Hỏa còn xa mới tăng đến cực hạn. Điều này cũng ý nghĩa chỉ cần có càng nhiều Huyết tinh, uy lực của Long Tích Hỏa còn có thể tiếp tục tăng lên.
Ngải Huy ổn định tâm thần.
Hắn đã tương đương thuần thục Huyền Nguyệt, tương đối trắc trở chính là dùng Bắc Đẩu để vận chuyển.
Trong cơ thể, bảy cung đồng thời chấn động, bảy đạo nguyên lực từ bảy cung chảy ra, Ngải Huy đang chuẩn bị để chúng nó hợp lưu.
Nhưng vào lúc này, không hề có dấu hiệu gì, kiếm thai ở mi tâm bỗng nhiên chấn động.
Cảm giác khó mà nói rõ bằng lời tràn khắp toàn thân Ngải Huy, lạnh, từ đầu đến ngón chân đều tràn ngập cảm giác lạnh lẽo. Vui sướng và hưng phấn tiêu thất không còn, Ngải Huy chìm đắm tại trạng thái lãnh tĩnh trước nay chưa từng có. Ngay cả Long Tích Hỏa trong tay cũng băng lãnh như băng, nhưng vậy mà lại giống như một bộ phận thân thể.
Ngải Huy có phát giác, xoay đầu, hướng phía trên tường vây nhìn tới.
Rõ ràng nơi đó chẳng có cái gì, hắn lại "Nhìn" thấy một đám gì đó như vụ khí.
Hắn không biết đó là cái gì, có thể cảm thụ được địch ý từ nó.
Nguyên lực trong cơ thể lưu chuyển càng thêm lưu loát tự nhiên, vốn Ngải Huy còn cần phân tâm khống chế, nhưng bây giờ tất cả đều vô cùng tự nhiên lưu loát.
Long Tích Hỏa tại không trung vạch ra quỹ tích ưu mỹ, lúc này, tại trong mắt đám người Sư Tuyết Mạn, Ngải Huy giống như đổi thành người khác.
Hắn chỉ là huy vũ kiếm, trong tay nhưng mà mỗi cái động tác đều là hài hòa tự nhiên và tràn đầy mỹ cảm, mang theo vẻ thong dong tiện tay khua vẫy.
Con mắt Sư Tuyết Mạn sáng ngời, nhớ tới lần đầu tiên nàng trông thấy kiếm thuật của Ngải Huy. Lúc đó nàng chỉ cảm thấy không tệ mà thôi, nhưng hiện tại, càng ngày Ngải Huy càng có phong phạm cao thủ.
Tận mắt nhìn thấy hắn từng điểm từng điểm biến hóa, mới có thể khắc sâu lý giải Ngải Huy đáng sợ bao nhiêu.
Càng bị chấn động chính là Đoan Mộc Hoàng Hôn, mỗi khi gã đắc ý với tiến bộ của mình thì Ngải Huy liền sẽ giáng cho gã một côn. Gã cho rằng mình đã tiến bộ rất nhanh rồi, Ngải Huy tiến bộ càng nhanh hơn.
Nhìn Ngải Huy cả người toát ra khí thế cường đại, Đoan Mộc Hoàng Hôn kìm lòng không đậu nắm chặt nắm đấm.
Ngươi đã phát triển đến cái tình trạng này rồi sao?
Thật sự là quá tốt a! Quá kích thích rồi!
Có đối thủ mạnh mẽ như ngươi vậy, là may mắn lớn nhất của Đoan Mộc Hoàng Hôn ta, ta sẽ không để ngươi ở phía trước chờ quá lâu!
Đoan Mộc Hoàng Hôn cảm giác máu huyết toàn thân sôi trào, chiến ý trước nay chưa từng có tựa như hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, kích thích thân thể gã hơi hơi run rẩy.
Ngải Huy đang tựa như lửng thững sân vắng, bỗng nhiên động rồi.
Long Tích Hỏa trong tay, vạch ra một đường vòng cung như trăng khuyết.
Vệt kiếm trăng khuyết chợt lóe rồi biến mất trong không trung, cực nhanh vô cùng.
Khi Ngải Huy nhìn về phía mình, tâm thần Nghiêm Hải liền kịch chấn, y biết rõ mình bị phát hiện rồi! Y đã không kịp suy nghĩ cì sao Ngải Huy có thể phát hiện ra mình, xoay người liền muốn chạy trốn.
Không đợi y có động tác, quang mang chói mắt bốc lên, nỗi sợ hãi cường liệt tràn ngập thể xác và tinh thần y. Tiểu quỷ không còn khống chế được xoay người muốn chạy trốn. Y biết rõ đó là nỗi sợ hãi bản năng nhất của tiểu quỷ, giống như trong quang mang có cái gì đó mà nó phi thường sợ hãi.
Một vầng trăng khuyết phá không mà tới.
Tốc độ cực nhanh, trong tầm mắt y chỉ có quang mang chợt lóe rồi biến mất, sau đó y cảm giác có thứ gì đó xuyên qua thân thể.
Ngay sau đó, cảm giác mất cảm giác lan tràn toàn thân y.
Y cúi đầu, nhìn thấy ngực mình có một cái lỗ rỗng. Mép lỗ ẩn ẩn quang mang sáng ngời, tựa như ám hỏa bốc cháy trên tờ giấy, không ngừng lan về phía trước.
Đó là... Thiểm điện?
Nghiêm Hải ngơ ngác nhìn quang mang ngân sắc, không ngừng khuếch trương lan tràn.
Hiện tại y đã biết rõ vì cái gì tiểu quỷ lại sợ hãi như thế. Tại thời đại tu chân, Thi luyện Quỷ hồn các loại, e sợ nhất chính là sấm sét, lôi điện được nhìn là một trong những lực lượng dương cương nhất trong thiên địa, là thiên địch của các loại quỷ hồn.
Thế nhưng là, vì sao lại có thiểm điện?
Ngũ Hành Thiên không có thiểm điện, kim mộc thủy hỏa thổ, duy nhất có dính dáng tới thiểm điện thì chỉ có Thủy tu. Mây mù của Thủy tu có thể sinh ra thiểm điện. Thiểm điện trong thiên địa liền là tác dụng của mây. Thiểm điện cuồng bạo, lực lượng có tính hủy diệt, từ rất lâu đã tiến vào tầm mắt mọi người. Không biết có bao nhiêu Thủy tu thử chế tạo thiểm điện. Nhưng mà cho tới bây giờ, thiểm điện của Thủy tu còn vô pháp dùng cho chiến đấu.
Lôi điện ở thế giới Tu chân hoàn toàn bất đồng, chúng nó có cái tên chuyên biệt, gọi là lôi cương. Lôi cương rất nhiều chủng loại, Huyết luyện cũng đồng dạng có lôi cương, tỷ như Xích Huyết thần lôi các loại.
Nhưng mà thế giới tu chân đi xa từ lâu, hiện nay mọi người đã vô pháp tưởng tượng cái gọi là Lôi cương đến tột cùng là cái dạng gì.
Không đúng, không phải thiểm điện, là lôi cương!
Không biết vì sao, cái ý nghĩ này hiện lên trong đầu Nghiêm Hải rồi vô pháp tiêu trừ.
Y gắt gao nhìn chằm chằm Long Tích Hỏa trong tay Ngải Huy, khi y nhìn thấy Lăng tinh trên thân kiếm, lúc đó mới hiểu được, đó là Hải bảo!
Thế nhưng là, Ngải Huy làm thế nào kích hoạt Hải bảo? Không phải là... Dùng Huyết tinh đi?
Đau đớn khiến Nghiêm Hải thoát khỏi cơ thể tiểu quỷ, thật nhỏ lôi điện, không ngừng ăn mòn thân thể tiểu quỷ, tiểu quỷ giống như là một tờ giấy, bị ám diễm từng chút một thiêu đốt hầu như không còn.
Nghiêm Hải mở mắt, oa mà phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng trắng hơn mấy phần.
Chiêu Hồn phiên ở trước mặt không có lửa mà tự cháy, y không kịp dập tắt, Chiêu Hồn phiên đã cháy thành tro tàn, ngay cả cái cán do xương cốt chế tác thành cũng cháy thành tro.
Nghiêm Hải oán độc nhìn ở chỗ sâu trong ngõ hẻm, xoay người ly khai.
Đêm hôm nay tổn thất thảm trọng, đã mất một kiện bảo vật duy nhất, mình còn bị thương. Tổn thương so với va chạm ban ngày, tâm thần tổn thương không có dễ dàng chữa khỏi.
Y tựa như một con sói bị thương, biến mất trong bóng đêm.
Binh Phong đạo trường, mọi người rất hưng phấn thảo luận một kiếm vừa rồi của Ngải Huy, là kinh diễm cỡ nào.
Kiếm thai ở mi tâm Ngải Huy lại lần nữa rơi vào ngủ say, Ngải Huy thoát ra khỏi trạng thái tuyệt đối băng lãnh. Hắn tại nghĩ lại vừa rồi mình "Nhìn " thấy là cái gì? Vì sao kiếm thai lại phản ứng mạnh như vậy? Kiếm thai cũng cảm giác được nguy hiểm sao?
Ngải Huy trong lòng bất an, hắn trước tiên nghĩ đến là Thần huyết, nghĩ đến tù nhân lão đầu, lẽ nào Thần huyết đã phát hiện ra mình?
Cái này cũng không phải là chuyện tốt gì a...