Chương 207: Thảo luận về Huyết tinh


Số từ: 2480
Nguồn: bachngocsach.com
Đám người Ngải Huy chiến thắng Huyết giun nhưng cũng đã tinh bì tận lực, mệnh lệnh cần bọn họ xuất kích cũng được thủ tiêu.
Chuyện thứ nhất khi trở lại đạo trường, Ngải Huy liền vọt tới dưới Tin Tức thụ, viết lại một lần những chuyện trong hôm nay, tỉ mỉ miêu tả quá trình kích sát con giun với chín đạo Huyết văn.
Tình huống nguy cấp đến thời điểm này, mình tùy thời có thể chết bời Huyết thú, hắn đã không quan tâm tới Thần huyết gì gì đó rồi. Thần huyết uy hiếp có lớn cũng kém với Huyết thú lập tức sẽ ăn tươi mình.
Ngay cả ánh mặt trời ngày mai cũng không biết có thấy được hay không, ai còn quản ánh mặt trời ngày mốt?
Lão đầu chỉ là nói hắn chú ý an toàn, nhất định phải sống đi ra ngoài. Đến lúc thiết yếu phải nhớ kỹ hủy diệt Tin Tức thụ, chỉ cần có phiến lá cây kia thì dùng bất cứ một cây Tin Tức thụ nào đều có thể liên lạc với hắn.
Ngải Huy có chút thất vọng, hắn là muốn biết một ít tình báo cụ thể về Huyết thú, tỷ như nhược điểm các loại. Chỉ có mấy thứ này mới có thể trợ giúp cho tình cảnh của hắn.
Thất vọng thì thất vọng, chiến đấu còn phải tiếp tục, còn phải dựa vào chính mình.
Huyết tinh của Huyết văn giun so với viên Huyết tinh của Huyết văn kiến kia, số lượng càng nhiều hơn, hơn nữa phẩm chất cũng càng thêm xuất sắc. Tổng cộng mười viên, mỗi một viên đều lớn cỡ ngón cái, óng ánh trong sáng, cảm giác càng nặng. Suy nghĩ thân thể Huyết giun cao lớn như vậy, chỉ ngưng kết ra mười viên Huyết tinh.
Đội trưởng họ Trương của Tinh Nhuệ tổ kia đưa ba viên Huyết tinh, phẩm chất hơi thiếu một chút, hẳn phải là thu được từ Huyết văn kiến.
Mấy người Sư Tuyết Mạn, Đoan Mộc Hoàng Hôn, Tang Chỉ Quân, Khương Duy, mập mạp và Vương Tiểu Sơn bị hắn gọi lại đây, mọi người đều là không hiểu ra sao, nhìn Ngải Huy không rõ lí do.
"Đây là Huyết tinh." Ngải Huy chỉ chỉ Huyết tinh ở trên bàn.
Vẻ mặt mọi người kỳ quái nhìn Ngải Huy, lời vô dụng, mọi người đều biết rõ đó là Huyết tinh.
"Ta tìm ra một cái tác dụng của nó."
Tinh thần mọi người rung lên, lộ ra vẻ hiếu kỳ, lúc trước Ngải Huy đòi lấy Huyết tinh mọi người chỉ cho rằng là nó hành vi tham tiền, không nghĩ tới Ngải Huy vậy mà lại thật có thể tìm ra tác dụng của nó.
"Tác dụng gì?" Tính cách ngay thẳng, Tang Chỉ Quân buột miệng hỏi.
Sư Tuyết Mạn nhìn Ngải Huy một cái, ánh mắt nhiều ra mấy phần kinh dị, còn có thứ gì là tên gia hỏa này không hiểu? Ngay cả Thành chủ phủ cũng không có tìm ra công dụng của Huyết tinh, vậy mà lại bị tên gia hỏa này tìm ra.
"Các ngươi nhìn."
Ngải Huy đặt Long Tích Hỏa lên mặt bàn, cầm lấy một viên Huyết tinh đặt ở trên lăng tinh của Long Tích Hỏa.
Huyết tinh nhanh chóng hòa tan, thấm vào trong Lăng tinh.
Xì xì, một lũ điện mang sáng lên tại giữa đầu ngón tay Ngải Huy và Long Tích Hỏa.
Mọi người trừng lớn mắt, đầy mặt kinh ngạc.
Trong mặt Sư Tuyết Mạn hiện lên tinh quang, lộ ra biểu tình như có suy nghĩ.
Ngải Huy có rất nhiều thứ vô pháp giải thích, tỷ như Thần huyết, lão đầu, chỉ có thể trợn mắt tán gẫu: "Lần trước ta dùng Huyết tinh đụng Long Tích Hỏa một cái thì xuất hiện tình huống như vậy. Lăng tinh trên kiếm là Hải bảo. Hải bảo là cái gì? Lả bộ phận còn lại từ pháp bảo. Huyết tinh có thể kích hoạt Hải bảo, ta hoài nghi, bên trong Huyết tinh ẩn chứa linh lực."
Âm thanh hít hà không hẹn mà cùng vang lên, hai chữ linh lực ý nghĩa cái gì, mọi người đều biết rõ.
Theo ngày đầu Ngũ Hành Thiên sinh ra, số người si đau khổ truy tìm dấu chân thế giới tu chân, cho tới bây giờ luôn có không ít. Ngũ Hành Thiên là kéo dài của thế giới tu chân, đối với thế giới tu chân mọi người cũng không phải là hoàn toàn không biết gì, các loại pháp quyết pháp bảo thần kỳ đầy rẫy trong ghi chép, tùy ý có thể thấy.
Tài sản thế giới tu chân lưu lại rất nhiều, khiến vô số người vì đó nhỏ dãi. Chỉ cần có thể thu được một phần vạn trong đó cũng đủ để vượt lên trên Ngũ Hành Thiên.
Nhưng mà cho tới nay, không có người thành công.
Bởi vì linh lực.
Toàn bộ pháp bảo, pháp quyết đều cần có linh lực thôi động. Không có linh lực, pháp bảo chồng chất như núi cũng chỉ để đổ vào Ngân Vụ hải. Những pháp quyết vô thượng hủy thiên diệt địa kia chỉ là phế phẩm rác tính cân mà bán.
Nhưng đồng dạng, nếu như tìm được linh lực, pháp bảo, pháp quyết chồng chất như núi đó sẽ trở thành núi vàng chân chính.
Ngải Huy vừa nói, vừa trâng tráo cầm lấy một viên Huyết tinh khác ấn lên Long Tích Hỏa.
"Chúng ta nhìn xem, Long Tích Hỏa có thể hấp thu mấy viên?"
Ánh mắt người khác lập tức bị Long Tích Hỏa hấp dẫn, mặt đầy hiếu kỳ.
Liên tục hấp thu ba viên Huyết tinh, Long Tích Hỏa liền vô pháp tiếp tục hấp thu, hình dáng Long Tích Hỏa phát sinh biến hóa kinh người. Thân kiếm vốn đỏ đen, màu sắc biến thành ngân bạch, thiểm điện ngân sắc thỉnh thoảng hiện lên uốn lượn trên thân kiếm. Lăng tinh màu đỏ biến thành trong suốt, tia thiểm điện ở bên trong rõ ràng thô dày hơn trước nhiều.
Cả cây kiếm tản ra nhàn nhạt bạch sắc quang mang, vừa nhìn liền biết không phải phàm phẩm.
Trọng lượng của kiếm cũng trở nên nhẹ nhàng, độ dày thân kiếm mỏng đi, chất liệu nhìn qua càng như là kim loại mà không phải gỗ. Mũi kiếm càng thêm sắc bén, ngay cả cuộn sóng hoa văn ửng đỏ nhàn nhạt nơi mũi kiếm cũng biến thành ngân sắc cuộn sóng hoa văn.
"Thật thần kỳ!"
"Trời ơi!"
Tiếng kinh hô thỉnh thoảng vang lên, mọi người bị chấn động. Ngải Huy cũng bị chấn động, hắn mở lớn miệng, trợn mắt há mồm, đây còn là Long Tích Hỏa của mình sao? Nếu như không phải tận mắt trông thấy toàn bộ quá trình biến hóa, hắn tuyệt đối nghĩ không ra, bảo kiếm quang mang bức người trước mắt dĩ nhiên là Long Tích Hỏa của mình.
Ngải Huy múa tân kiếm, cảm giác rất kỳ lạ.
Đúng vậy, tuy rằng kiếm nhẹ hơn rất nhiều, thân kiếm mỏng đi nhưng mà Ngải Huy lại không có chút bào không quen thuộc, trái lại dị thường quen thuộc, giống như một bộ phận của thân thể.
"Tới thử xem?" Ngải Huy nhìn Sư Tuyết Mạn.
"Được!" Sư Tuyết Mạn không chút do dự đáp ứng, nàng cũng có chút nóng lòng muốn thử. Lần biến hóa này hoàn toàn vượt qua cực hạn nàng có thể tưởng tượng, đối với tân kiếm của Ngải Huy, nàng vô cùng hiếu kỳ.
Ngải Huy tung một chiêu Tà Thiết, một đạo thiểm điện chợt lóe rồi biến mất trong không trung.
Trong mắt Sư Tuyết Mạn đột nhiên hiện lên dị sắc, thật nhanh!
Chiêu Tà Thiết này của Ngải Huy nhanh hơn bình thường ước chừng một phần ba, khiến nàng giật nảy mình, nàng vội vàng đâm ra một thương.
Điện mang va chạm với Vân Nhiễm Thiên.
Ngải Huy lui về phía sau hai bước, trọng lượng của Vân Nhiễm Thiên thực sự có điểm đáng sợ, thêm nữa sức xoáy tròn cường liệt, tùy tiện một thương đều là thế như thiên quân.
Ở đối diện, Sư Tuyết Mạn ngây người nguyên chỗ không chút động đậy.
Chú ý tới ánh mắt của Ngải Huy, Sư Tuyết Mạn biểu tình cổ quái: "Bàn tay có chút tê dại."
Đây là cảm giác từ thiểm điện a...
Sư Tuyết Mạn có phần hiếu kỳ, tại Ngũ Hành Thiên, thiểm điện còn chưa có thủ đoạn công kích thành thục, đây là lần đầu tiên nàng gặp đến công kích loại thiểm điện. Bàn tay mất cảm giác khiến nàng cảm thấy thật kỳ lạ.
Người khác đồng dạng hiếu kỳ, dồn dập nhảy ra, nếm thử một cái.
"Tê dại rồi tê rồi!"Tang Chỉ Quân hưng phấn kêu lên.
"Thật sự tê rồi a!"Khương Duy cũng có chút không thể tin được.
"Cảm giác tựa như ăn nhiều tiêu! Vì sao ta cảm thấy tiêu lợi hại hơn chút? Ăn nhiều thì mặt cũng tê dại!" Vương Tiểu Sơn reo lên.
"Đó là ngươi chưa từng ăn quá nhiều ớt! Ăn nhiều ớt không chỉ mặt tê dại, ha hả." Mập mạp vẻ mặt dùng dáng vẻ người từng trải mà khinh bỉ.
"Tại trên mặt ngươi đâm một kiếm, mặt của ngươi liền tê dại rồi." Đoan Mộc Hoàng Hôn thình lình nói.
...
Mọi người tựa như tìm được một món đồ chơi hay, mỗi người hưng phấn không thôi.
Cách thảo luận này... Giống như rất không đúng a...
Ngải Huy có chút há hốc mồm.
Hắn ho nhẹ một tiếng, cắt đứt những gia hỏa này làm rối loạn đề tài: "Được rồi, bây giờ chúng ta thảo luận một cái, làm thế nào lợi dụng đặc điểm này của Huyết tinh?"
Người khác dừng lại nhìn về phía hắn, như có chút suy nghĩ.
"Mục tiêu của chúng ta là sống đi ra ngoài. Theo hiện tại đến xem, điều này tương đối trắc trở, tình cảnh của chúng ta phi thường gian nan. Tuy rằng Thành chủ phủ luôn luôn nhấn mạnh có chi viện, nhưng chúng ta cần phải chuẩn bị cho tình cảnh tệ hơn. Nếu như không có chi viện thì sao chứ? Nếu như chi viện tới chậm thì sao chứ?"
Ngải Huy một hơi nói nhiều như vậy, có rất nhiều thứ hắn dễ nói, tỷ như Thần huyết.
Hắn có loại dự cảm, chi viện khẳng định sẽ không thuận lợi. Hắn không biết nên giải thích cho bọn họ như thế nào về điểm này, chỉ có thể dùng "Tình cảnh tệ hơn".
Nhìn thấy mọi người tỏ vẻ suy tư, hắn nói tiếp: "Tác dụng của Huyết tinh bây giờ còn không có người biết rõ, chúng ta có thể lợi dụng nó, tăng cường thực lực chúng ta hay không? Nên lợi dụng như thế nào? Mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp."
Mọi người dồn dập gật đầu, không quản người khác thế nào, mình sống mới trọng yếu nhất.
"Chúng ta cần phải trước tiên tìm rõ ràng tính chất của Huyết tinh."Ngoài dự đoán mọi người là, người đầu tiên mở miệng lại là Đoan Mộc Hoàng Hôn, gã lạnh như băng nói: "Long Tích Hỏa hữu dụng, Hải bảo khác thì sao chứ? Đối với pháp bảo hữu dụng không? Hoặc là đối với một loại pháp bảo nào đó có hữu dụng?"
"Số lượng Huyết tinh quá ít." Mập mạp đầy mặt đau lòng: "Chỉ có mấy viên Huyết tinh thôi, cứ thử như thế, cái gì cũng không có rồi."
"Đúng vậy." Tang Chỉ Quân cũng có chút không nỡ.
Sư Tuyết Mạn chỉnh lý suy nghĩ, chậm rãi nói: "Vừa rồi Ngải Huy nói đúng. Nếu như viện quân rất nhanh tới đây, vậy Huyết tinh gì gì đó cũng không trọng yếu. Nếu như viện quân tới chậm, hoặc là không có viện quân, khẳng định chúng ta sẽ có không ít Huyết tinh. Hơn nữa chúng ta còn có thể hỏi đổi với người khác, nói là chúng ta đang nghiên cứu tác dụng của Huyết tinh. Ta và Hoàng Hôn đi tìm thành chủ, thành chủ hẳn là sẽ đáp ứng."
Mọi gnười dồn dập gật đầu.
"Chúng ta rất có thể quang minh chính đại nghiên cứu, kể cả pháp bảo, ta tin tưởng thành chủ khẳng định có thể giúp chúng ta tìm được lượng lớn pháp bảo, Hải bảo." Giọng Sư Tuyết Mạn không lớn nhưng tự có một loại lực lượng khiến người tin phục: "Trừ cái đó ra, chúng ta cần có công tượng (thợ). Kể cả hải bảo, làm thế nào khảm lên vũ khí, hoặc là nói làm thế nào đem bọn nó chế tác thành trang bị."
"Lâu Lan có thể!" Lâu Lan hân hoan nhấc tay.
"Lâu Lan thật lợi hại, cái gì cũng biết a!"
"Lâu Lan vạn năng!"
"Lâu Lan ngươi cứ việc nói thẳng còn có thứ gì ngươi không biết?"
"Lâu Lan về nhà với ta đi!"
Mọi người ồn ào khích lệ Lâu Lan.
Lâu Lan rất hài lòng, mọi người đều rất thích Lâu Lan.
"Chờ chúng ta hoàn thành trang bị, chúng ta đem thành quả có được báo cáo cho Thành chủ phủ." Sư Tuyết Mạn lập tức giải thích: "Chỉ cần thiểm điện kiếm của Ngải Huy vừa lộ diện, khẳng định sẽ khiến Thành chủ phủ chú ý. Giấu giếm là giấu giếm không được, so với bị cưỡng chế nộp lên, không bằng chúng ta chủ động. Hơn nữa nếu như không có Thành chủ phủ ủng hộ tiến độ của chúng ta sẽ rất chậm. Còn có một chỗ tốt, báo cáo Thành chủ phủ, chúng ta có thể thu được công huân giá trị. Nếu vượt trước người khác thì hẳn là có khả năng được đến Thiên huân cao cấp nhất. Nếu như chúng ta có thể sống đi ra ngoài, sẽ có trợ giúp phi thường lớn cho chúng ta. Về phần thu hoạch của chúng ta tại trước lúc báo cáo, tin tưởng thành chủ phủ sẽ không làm khó chúng ta."
Sư Tuyết Mạn trật tự rõ ràng, biểu hiện ra phong cách hành gia, thuyết phục mọi người.
"Cứ như thế mà làm!"
Ngải Huy dứt khoát, còn thuận tiện như có chút suy nghĩ nhìn thoáng qua Sư Tuyết Mạn.
Thép nữ thép thì có thép, ngực cũng lớn, có đầu óc a.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Ngũ Hành Thiên [C].