Chương 221: Bảo vệ Ngải Huy!
-
Ngũ Hành Thiên [C]
- Phương Tưởng
- 2549 chữ
- 2020-05-09 07:40:43
Số từ: 2544
Nguồn: bachngocsach.com
Mập mạp trợn mắt há mồm nhìn Huyết tinh không ngừng chất cao bên cạnh mình, tựa như con thỏ mập mạp thủ tại trong ruộng đồng mắt mở trừng trừng nhìn từng cây hành tươi mới ướt át được nhổ ra khỏi mặt đất.
Lâu Lan cần cù chăm chỉ, hiệu suất kinh người.
Bọn họ tựa như con kiến dọn nhà, nhanh chóng chia tách Huyết tinh, dời đến bên cạnh mập mạp. Hình thể nhỏ bé khiến hành động quét dọn chiến trường của chúngnó không có làm cho bất cứ kẻ nào chú ý.
Xen lẫn trong đám Huyết thú, Điền Khoan tập trung toàn bộ chú ý hướng bên này bay tới bảy chích Huyết ưng chín hoa văn thân thượng. Bảy chích Huyết ưng chín hoa văn cấp tốc chiếm lĩnh liễu bầu trời, xung quanh đích bầu trời nhìn không thấy Nguyên tu. Nhưng mà nhượng hắn thất vọng đích thị, những.. này Huyết ưng chín hoa văn cũng không có lập tức đối Ngải Huy khởi xướng công kích, mà là tại nó đỉnh đầu xoay quanh.
Điền Khoan có chút sốt ruột, nhưng y cũng biết, Huyết văn thú càng là cường đại thì càng thông minh. Tám chín phần mười là Ngải Huy biểu hiện ra sức chiến đấu khiến chín hoa văn Huyết cầm cảm thấy kiêng kỵ.
Điền Khoan đoán rất chuẩn, đầu lĩnh của bảy con chín hoa văn Huyết ưng, ánh mắt thủy chung không có rời Ngải Huy. Nhìn thấy Ngải Huy tiêu diệt Huyết thú như cắt dưa, thái rau thì nó phi thường kiêng kỵ.
Huyết thú biết bay có thể bay lượn tại bầu trời, điều này làm cho chúng nó cực kỳ cường đại. Chiến đấu với sinh vật ở mặt đất, chúng nó luôn luôn chiếm cứ ưu thế. Bầu trời rộng lớn chỗ dựa lớn nhất của chúng nó, chúng nó có thể từ bất cứ góc độ gì khởi xướng công kích, dù cho sợ thất bại, cũng có thể vẫy cánh bay thoát, mà những địch nhân không có cánh kia chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn chúng nó biến mất tại bầu trời.
Nhưng vạn vật là cân bằng, chúng nó có thể bay, có thể mượn nhờ lực lượng bầu trời, nhưng chúng nó cũng không phải không có khuyết điểm. Thân thể chúng nó thường thường phi thường yếu đuối, công kích đối với sinh vật ở mặt đất là không quan trọng thì đối với chúng nó rất có khả năng là chí mạng.
Bởi vậy đối với Ngải Huy, con Huyết ưng chín hoa văn đã mở ra linh trí này phi thường kiêng kỵ. Tốc độ chúng nó bay có nhanh, cũng nhanh không bằng kiếm của thiếu niên nguy hiểm phía dưới.
Nhưng kinh nghiệm săn bắn của nó rất phong phú, có thể đi tại phía trước Huyết ưng khác, nó cũng không khuyết thiếu sự giảo hoạt.
Chúng nó thản nhiên xoay quanh tại đỉnh đầu Ngải Huy, địch nhân có lợi hại cỡ nào, bị không ngừng tấn công thì cũng sẽ mệt mỏi rã rời. Mà chúng nó chỉ cần tại lúc mục tiêu mệt mỏi rã rời phát động một kích trí mạng là có thể thu hoạch trái cây thắng lợi.
Đây là một mục tiêu ngon chưa từng có, nó ngửi được mỹ vị để đột phá. Chỉ cần ăn được thiếu niên này, những huyết nhục đặc biệt giàu có nguyên lực kia, là có thể giúp nó bước vào cảnh giới tám hoa văn, nó sẽ trở nên cường đại trước nay chưa từng có.
Vì mục tiêu này, nó có đủ kiên trì.
Nhưng nó cũng không biết, phía dưới có người còn sốt ruột hơn chúng nó.
Điền Khoan vừa nhìn thấy những Huyết ưng chín hoa văn kia lượn quanh liền biết những súc sinh trời đánh này định làm gì. Nhưng y lại chờ không được. Y tận mắt nhìn thấy kiếm thuật của Ngải Huy là biến hóa lớn như thế nào.
Y lo lắng kéo dài càng lâu, Ngải Huy rất có khả năng đột phá kiếm thuật.
Trước mắt, kiếm thuật cũng đã nguy hiểm đáng sợ như thế, nếu lại đột phá lần nữa, vậy sẽ là khái niệm gì?
Điền Khoan không biết, y chưa từng có gặp qua kiếm thuật cường đại như vậy. Kiếm thuật truyền thừa tại Ngũ Hành Thiên từ lâu đã không phải là chủ lưu, chưa từng nghe nói qua có truyền thừa lợi hại gì, nhưng một khi thiếu niên trước mắt đột phá, vậy nhất định sẽ phi thường lợi hại.
Càng làm cho y vô cùng lo sợ chính là dự cảm nguy hiểm quanh quẩn trong lòng, dự cảm nguy hiểm rất cường liệt khiến dù cho y trả giá, y cũng nguyện ý.
Dù cho y không biết Dịch Thú quyết, y vẫn có biện pháp, chỉ cần y nguyện ý trả một cái giá.
Trong mắt Điền Khoan hiện lên vẻ ngoan lệ.
Trong tay y xuất hiện một thanh tiểu đao sắc bén, tiểu đao chớp động hàn quang, hiển nhiên là vật phi phàm. Cổ tay y lật một cái, tiểu đao chém lên cánh tay.
Động tác y rất chậm, dao cắt vào trong da thịt, không có máu chảy ra, vẻ mặt Điền Khoan hiện lên vẻ đau đớn.
Nhưng mà động tác của y không có chút nào chần chừ, một miếng thịt cỡ hai ngón tay được hắn mạnh mẽ cắt ra. Quỷ dị chính là cánh tay y cũng không có chảy máu, da thịt mơ hồ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được sinh trưởng, trong nháy mắt vết thương trên cánh tay khép lại, mọc ra da màu hồng, chỉ là khuyết một miếng.
Miếng thịt bị y cắt ra kia có màu đỏ tươi yêu dị, tản ra hương vị ngọt ngào cực kỳ mê người.
Huyết thú xung quanh Điền Khoan một trận rối loạn, mũi chúng nó co rúm lại, tìm kiếm nơi phát ra hương vị. Nhưng Điền Khoan đã sớm dự liệu đến tình huống có thể xuất hiện, Huyết Linh lực nhanh chóng bao vây lấy miếng thịt này.
Bây giờ y cần phải ném miếng thịt này của mình tới người Ngải Huy. Huyết nhục của y có sức mê hoặc vô pháp đề kháng đối với Huyết thú.
Thần huyết trong thân thể sáu người bọn y là một nhóm vật thí nghiệm xuất sắc nhất lúc đó của tổ chức, lúc đó ăn vào Thần huyết cùng đợt với bọn y có hơn một trăm người, nhưng chỉ có sáu người sống sót.
Tại trong thời gian rất dài, điểm đặc biệt của bọn y cũng không có thể hiện ra, nhưng về sau toàn bộ nhân tuyển tham gia cạnh tranh, sau cùng thắng được, lại vừa đúng là sáu người bọn y.
Chuyện này, về sau y mới biết được.
Sáu người bọn y, mỗi người tại Thần huyết dẫn dắt đã phát sinh các biến hóa hoàn toàn khác nhau, người nào đều không có nghĩ đến mọi người là cùng một nhóm mầm móng.
Điền Khoan biết được càng nhiều hơn một chút, bởi vì y thường bị thương, biến hóa khi thân thể bị thương cũng là nội dung tổ chức phi thường cảm thấy hứng thú. Theo đôi lời vài câu nói chuyện với bác sĩ giúp y trị liệu cùng quan sát, y biết rõ một ít nội tình phi thường bí ẩn.
Tỷ như công thức điều chế nhóm hạt giống kia không biết vì sao đã bị người tiêu hủy, tuy rằng tổ chức đã thử vô số lần cũng không có chế tạo ra lại được một loại giống như bọn y.
Chính là bởi bọn y độc nhất vô nhị, bọn y mới có thể được đến một ít cơ hội có một không hai.
Điền Khoan phát hiện huyết nhục của mình có sức hấp dẫn chí mạng đối với Huyết thú là bởi vì y thường bị thương. Nguyên tu cùng những đối tượng cạnh tranh khác đều không có phản ứng gì với vết thương của y, nhưng nếu có Huyết thú tại đó, Huyết thú phản ứng sẽ trở nên phi thường kinh người.
Một lần kia thiếu một chút y đã bị chết ở bời Huyết thú điên cuồng, cũng là sau lần đó, y học được cách làm thế nào che giấu khí tức từ vết thương của mình.
Y đã quen dùng tổn thương để đổi lấy cơ hội, thế nào sẽ bỏ qua đặc tính của huyết nhục mình? Y không chỉ một lần suy nghĩ làm thế nào mới có thể lợi dụng được đặc điểm này của mình.
Chỉ cần y ném miếng thịt này của mình tới người Ngải Huy liền sẽ lập tức kích động toàn bộ Huyết thú tại đây. Huyết thú sẽ trở nên càng thêm điên cuồng, càng thêm táo bạo, chúng nó sẽ trở nên càng thêm đáng sợ. Mà Huyết ưng chín hoa văn trên bầu trời nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này, chúng nó đồng dạng vô pháp kháng cự sự mệ hoặc bởi là Huyết thú.
Thế nhưng là làm thế nào ném tới chứ?
Điền Khoan suy nghĩ một cái, nếu ném qua từ đỉnh đầu rất có khả năng tiện nghi cho Huyết ưng chín hoa văn, còn nếu ném không tới người Ngải Huy thì sẽ bị Huyết ưng chín hoa văn giảo hoạt kéo đi.
Vậy thì chỉ có thể từ mặt đất rồi.
Giữa đám chân Huyết thú có không ít khe hở, đối với y mà nói, chỉ cần có một chút kẽ hở là y có thể ném huyết nhục tới được chỗ Ngải Huy.
Dù cho đối phương phản ứng nhạy cảm, nhưng chỉ cần kiếm của đối phương dính phải kh1i tức của huyết nhục thì hắn cũng sẽ bị Huyết thú điên cuồng nhấn chìm.
Vì để đảm bảo thành công, y quyết định kéo gần khoảng cách song phương.
Tại được bộ da Huyết thú ngụy trang, y lặng yên lẻn tới, nhưng mà y không có chú ý thấy y đã vượt qua một con tiểu Lâu Lan mini nhỏ như con kiến.
Tiểu Lâu Lan mini này là một con ở trước nhất, tại lúc Điền Khoan vượt qua đỉnh đầu nó, tiểu Lâu Lan mini bỗng nhiên dừng lại. Hai mắt Tiểu Lâu Lan mini đột nhiên bắt đầu chớp động hoàng quang, cái đầu nho nhỏ của nó hướng theo cái thân ảnh to lớn mà so với nó đó không thể nghi ngờ là một ngọn núi.
"Phát hiện khí tức khả nghi."
Thông tin này trải qua Sa hạch, lập tức truyền đến mỗi một vị tiểu Lâu Lan mini. Tử Dạ sa hạch của Lâu Lan phân giải thành vô số hạt cát nhỏ bé, trên người mỗi tiểu Lâu Lan mini đều có một hạt, có thể truyền thông tin lẫn nhau, điều này cũng là vì sao bọn cnó có thể phối hợp ăn ý hiệu suất cao như vậy.
Toàn bộ tiểu Lâu Lan mini đều ngừng động tác.
Tiểu Lâu Lan mini bị vượt qua cũng không có truy kích, đôi chân nhỏ ngắn của nó hiển nhiên không đủ tốc độ. Nhưng con mắt không ngừng chớp động hoàng quang của nó lại vững vàng tỏa định cái thân ảnh thật lớn kia.
Không riêng gì nó, toàn bộ tiểu Lâu Lan mini đều vững vàng tỏa định Điền Khoan, mỗi đôi mắt đều đang chớp động hoàng quang.
Vô số thông tin lan truyền lẫn nhau giữa bọn nó.
"Lâu Lan tới rồi, tia sáng phân tích!"
"Lâu Lan tới rồi, mùi vị phân tích!"
"Lâu Lan tới rồi, nguyên lực phân tích!"
"Lâu Lan tới tới, Huyết Linh lực phân tích!"
...
"Phát hiện Huyết Linh lực đặc thù!"
"Tên gọi không biết!"
"Đặc tính không biết!"
"Nơi phát ra không biết!"
Xôn xao, tất cả tiểu Lâu Lan mini đều bắt đầu chạy, nếu như thời điểm này có người chú ý trên mặt đất, liền sẽ nhìn thấy dòng cát trên mặt đất tựa như từng con rắn nhỏ đang trườn đi rất nhanh.
Khi Điền Khoan dừng lại, những dòng cát chuyển động rất nhanh kia đột nhiên đều im lìm bất động, bọn nó phân bố tại giữa Ngải Huy và Điền Khoan.
Im lìm bất động, các tiểu Lâu Lan mini nhìn qua thực sự là văn tĩnh cực kỳ, nhưng là thông tin giao lưu giữa bọn nó lại mênh mông đồ sộ như một mảnh hải dương.
"Hắn sẽ làm gì?"
"Thật lo lắng!"
"Đó là vũ khí bí mật sao?"
"Hắn khẳng định là định đối phó Ngải Huy!"
"Lâu Lan tới rồi, bảo vệ Ngải Huy!"
"Lâu Lan tới rồi, bảo vệ Ngải Huy!"
"Lâu Lan tới rồi, bảo vệ Ngải Huy!"
...
Tin tức lan truyền giữa các Sa hạch đã biến thành lời đồng thanh "Bảo vệ Ngải Huy".
Điền Khoan hoàn toàn không biết mình bị vô số tiểu gia hỏa ngắm chuẩn, y ước đoán cự ly, bảy mét, y lộ ra vẻ thỏa mãn. Khoảng cách gần như thế, tuy rằng trong ánh mắt vẫn còn là quần thú không ngừng mạnh động nhưng mà y đã có thể rõ ràng bắt được kẽ hở thỉnh thoảng xuất hiện.
Y có đủ nắm chặt ném được miếng thịt này tới người Ngải Huy.
Vào lúc này, giữa đám thú dày đặc chi chít phía trước xuất hiện một cái khe hở, Điền Khoan nhìn thấy Ngải Huy ở đối diện.
Chính là bây giờ!
Trong mắt Điền Khoan đột nhiên sáng lên, huyết nhục được che giấu khí tức ở trong tay soàn soạt được ném về phía Ngải Huy.
"Chính là bây giờ!"
Tin tức đồng loạt lan truyền giữa các Sa hạch đụng nhau, tức thì bắn tung toé ra vô số hỏa hoa.
Chỉ thấy vô số tiểu Lâu Lan mini nghênh đón miếng huyết nhục cao tốc phi hành kia, nhảy lên cao.
Điền Khoan nắm chặt thời cơ phi thường chuẩn xác, khả năng khống chế lực lượng cũng phi thường cường hãn, miếng huyết nhục kia tựa như một mũi tên yên lặng vô thanh từ sau lưng bắn về phía Ngải Huy.
Mắt thấy nó sẽ bắn trúng Ngải Huy, trong lòng Điền Khoan hưng phấn, vì giết chết tên gia hỏa này, y đã trả cái giá không nhỏ, nhưng mà y cảm thấy phi thường đáng giá.
Đột nhiên một cái miệng lớn bằng cát xuất hiện tại phía trước đường bay của huyết nhục, một ngụm nuốt lấy miếng huyết nhục này.
Vù một tiếng, miệng cát lớn mang theo huyết nhục, như tia chớp biến mất tại trong biển thú mịt mờ.
Điền Khoan tựa như bị thiểm điện bổ trúng, ngây ra như phỗng, đầy mặt phát mộng.