Chương 36: Ác mộng
-
Ngũ Hành Thiên [C]
- Phương Tưởng
- 1991 chữ
- 2020-05-09 07:39:50
Số từ: 1986
Nguồn: bachngocsach.com
"Không có nghĩ đến, Đoan Mộc đồng học vậy mà lại lợi hại đến như vậy!"
"Đúng vậy, hơn nữa nhân phẩm lại tốt, cam nguyện lưu lại Tùng Gian viện, thật là trọng cảm tình, trước đây ta đã trách oan hắn rồi."
"Không sai, nhìn đến Đoan Mộc đồng học là loại người ngoài lạnh trong nóng a!"
...
Hôm nay là ngày Đoan Mộc Hoàng Hôn về Tùng Gian thành, trường học biết được tin tức, cố ý tổ chức toàn bộ giáo sư học sinh, tổ chức một trận nghi thức hoan nghênh. Vô luận là phu tử hay là học viên, trên mặt mọi người đều là vui sướng. Đây là vinh dự trước nay chưa từng có trong lịch sử Tùng Gian viện, lấy năm nhất đánh giành được vị trí trước hai mươi tại Cảm Ứng tràng, đem tới chỗ tốt cho Tùng Gian viện không chỉ là danh tiếng, mà là chỗ tốt thực tế.
Chỉ cần có thể giữ lại Đoan Mộc Hoàng Hôn, mỗi một năm Tùng Gian viện đều có thể thu hoạch lượng lớn điểm thưởng. Điểm thưởng do một mình Đoan Mộc Hoàng Hôn đem lại cho Tùng Gian viện vượt hơn tổng số các học viên khác. Điểm thưởng quan hệ đến việc bình xét cấp bậc, cung cấp tài nguyên cho Tùng Gian viện trong tương lai, hiện nay Đoan Mộc Hoàng Hôn là ‘cục vàng’ đúng nghĩa.
Đoan Mộc Hoàng Hôn có thể đạt được chiến tích kinh người như thế, hoàn toàn ngoài dự liệu của viện. Mà Đoan Mộc Hoàng Hôn công khai tỏ thái độ lưu lại Tùng Gian viện, càng là khiến viện giống như bị chiếc bánh lớn từ bầu trời rớt xuống đập thẳng vào miệng. Cho nên mới có nghi thức hoan nghênh lần này, vô luận là phu tử hay là học viên, lúc này đều là cam tâm tình nguyện.
Chỗ tốt Đoan Mộc Hoàng Hôn mang đến cho viện rõ rệt nhất ở các phương diện, lương bổng phúc lợi của phu tử, tu luyện tài nguyên cho học viên đều sẽ có tăng lên ở các mức độ khác nhau.
Nhưng mà càng khiến người chú ý, còn là nữ sinh tại Tùng Gian viện. Tiếng tăm của Đoan Mộc Hoàng Hôn tại trong giới nữ sinh Tùng Gian viện vốn đã tương đương kinh người, mà bây giờ đã trở thành thần tượng của toàn bộ Cảm Ứng tràng, Đoan Mộc Hoàng Hôn càng là khiến những thiếu nữ này vì đó điên cuồng.
"Các chị em hãy phấn chấn lên! Không thể bị mấy tiểu yêu tinh của viện khác đè xuống!"
"Chính phải! Hoàng Hôn của chúng ta, chỗ nào đến lượt các nàng? Muốn nhúng chàm Hoàng Hôn của chúng ta, trước tiên hãy hỏi lão nương có đáp ứng hay không!"
"Nước phù sa không chảy vào ruộng người ngoài, hãy làm cho đám con gái không biết điều kia lăn đi càng xa càng tốt!"
"Chúng ta phải cho Hoàng Hôn biết rõ, ai mới là người chân chính thương hắn!"
...
Các nữ sinh mặc mỹ phục hoa lệ mà các nàng yêu thích nhất, trang phục lộng lẫy, mỗi người trang điểm xinh đẹp.
Bắt đầu từ cửa thành, giáo viên học sinh Tùng Gian viện đã chiếm hai bên đường phố, sắp hàng hai bên đường chuẩn bị hoan nghênh, đội ngũ nghênh đón liên miên không dứt, từ cửa thành mãi cho đến cửa trường Tùng Gian viện.
Thương gia hai bên đường phố cũng dồn dập treo cờ màu lên, mỗi cái đạo tràng cũng phái người làm của mình ra, giăng băng rôn. Các lão bản vui vẻ ra mặt, gần đây việc buôn bán của họ đều sôi động vô cùng, túi tiền bên hông không biết phồng lên bao nhiêu.
Mù chiến được phổ biến giúp sinh ý mỗi cái đạo tràng ở Tùng Gian thành nóng bỏng, Tùng Gian thành nghiễm nhiên đã trở thành điểm khởi nguồn của mù chiến. Có khối chiêu bài này, việc buôn bán của họ có thể nhộn nhịp một đoạn thời gian. Nhưng là bọn họ cũng rất rõ ràng, nhiệt độ như vậy là không có khả năng bền bỉ, bây giờ mù chiến vẫn còn mới mẻ, nhưng mà qua một đoạn thời gian, cảm giác mới mẻ qua đi, sinh ý liền sẽ xuống dốc không phanh.
Nhưng mà làm bọn họ kinh hỉ vô cùng chính là Đoan Mộc Hoàng Hôn ngang trời xuất thế.
Chỉ cần Đoan Mộc Hoàng Hôn với quang mang vạn trượng lưu lại Tùng Gian thành, Tùng Gian thành liền sẽ không còn là tiểu thành hẻo lánh không có tiếng tăm gì. Xếp ở hai mươi hạng đầu Cảm Ứng tràng là khái niệm gì? Đó là loại làm người ngước nhìn. Nói cách khác, lúc trước chiêu bài của Tùng Gian thành là mù chiến, mà bây giờ chiêu bài của Tùng Gian thành chỉ có một cái, đó chính là Đoan Mộc Hoàng Hôn.
Trong con mắt thương nghiệp nhạy cảm của các lão bản, Đoan Mộc Hoàng Hôn tuyệt đối khoản đầu cơ kiếm lợi. Ngoại trừ gã thực lực cường đại, gia thế hiển hách, chỉ là tân sinh năm nhất tiến thân hàng ngũ hai mươi cường, kéo ra một cái trăm năm thiên tài tuyệt đối không có vấn đề. Bây giờ, Đoan Mộc Hoàng Hôn đã là nhân vật lĩnh quân trong tân sinh, vậy sẽ có bao nhiêu người đến khiêu chiến? Về sau sẽ có bao nhiêu đề tài?
Huống chi Đoan Mộc Hoàng Hôn còn có một cái khuôn mặt đẹp đến nỗi khiến nữ nhân đố kỵ, nghĩ tới những nữ nhân mất lý trí kia, đó chính là vô số tiền biết đi a!
Tiền của ai dễ kiếm nhất? Nữ nhân!
Danh tiếng Tùng Gian thành tăng lên, đối với mọi người đều có lợi.
Cơ hồ toàn bộ cư dân thành thị dốc toàn bộ lực lượng, Tùng Gian thành chưa từng có xuất hiện thiên tài nổi bật như vậy, mọi người đều tràn ngập hiếu kỳ. Không cần nói tới học viên xếp ở hai mươi vị trí đầu, học viên ở một trăm vị trí đầu, Tùng Gian thành cũng chưa từng có xuất hiện. Học viên của Tùng Gian viện xếp hạng cao nhất từ trước tới nay là vị trí thứ hai trăm chín mươi hai.
Một đoàn Hỏa phù vân cấp tốc phi hành trong không trung.
Đoan Mộc Hoàng Hôn ngồi ở trên, khuôn mặt anh tuấn tà mị lộ ra vẻ mệt mỏi rã rời. Liên tục khiêu chiến nhiều cường giả như vậy, vô luận là tinh thần hay là thân thể đều có áp lực phi thường lớn.
Nhìn hình dáng Tùng Gian thành xa xa, gã thở dài ra một hơi. Vì thoát khỏi những nữ học viên điên cuồng kia, gã phải xuất phát suốt đêm.
Với gã mà nói, mấy ngày này quả thực giống như là ác mộng. Bắt đầu từ cái nhiệm vụ của Hứa phu tử kia, gã cảm thấy mình liên tục gặp vận đen, trong lòng gã luôn nghẹn một cục tức. Về sau, cục tức này càng lúc càng lớn, nghĩ tới những ngày kia của mình không biết là những ngày gì a. Đặc biệt vừa nghĩ đến Cốc Thiên Ninh công nhiên khiêu chiến, mình lại bởi vì bộ mặt sưng phù mà không thể không cự tuyệt, phải gánh thanh danh người nhu nhược.
Điều này đã khiến Đoan Mộc Hoàng Hôn cảm thấy mất hết mặt mũi, nào nghĩ đến về sau con chó, con mèo gì đó cũng muốn đạp lên bờ vai của gã, Đoan Mộc Hoàng Hôn nghẹn đến nỗi cục tức cũng phải nội thương rồi đột nhiên bạo phát.
Cho nên gã không nói hai lời, trực tiếp đánh cho những gia hỏa khiêu chiến mình kia thành đầu heo.
Không chỉ như thế, dưới cơn thịnh nộ, gã càng là trực tiếp đánh tới mỗi cái đạo tràng, đánh cho những cao thủ nơi khác chạy tới thể nghiệm mù chiến kia đến hoa rơi nước chảy.
Mặc dù như vậy, lửa giận trong lòng Đoan Mộc Hoàng Hôn y nguyên không có triệt để phát tiết, căn bản không có người biết rõ, gã cần phải phát tiết đến mức nào!
Vì vậy gã trực tiếp đánh ra Tùng Gian thành, đầu tiên chính là Cốc Thiên Ninh, người đã khiến gã cảm thấy biệt khuất, nghĩ đến ngày đó soi gương nhìn khuôn mặt sưng phù của mình, nghe bên ngoài khiêu chiến, linh hồn cao ngạo cảm thụ được sự khuất nhục khôn kể.
Đến sau lại, Đoan Mộc Hoàng Hôn hoàn toàn đánh đỏ cả mắt rồi, lửa giận nghẹn trong lòng làm gã như muốn nổ tung, trong đầu gã chỉ có một cái giọng nói: gã phải phát tiết! Gã muốn phát tiết!
Liên tục khiêu chiến hai vị cường giả, cuối cùng Đoan Mộc Hoàng Hôn tinh bì tận lực, lửa giận trong lòng cuối cùng cũng được phát tiết.
Tâm tình gã ôn hòa lại rất nhiều.
Về việc phân viện khác mời chào, gã nhìn cũng không nhìn tất cả đều ném vào thùng rác.
Té ngã ở nơi nào, phải đứng lên từ nơi đó!
Đi tới phân viện khác, vậy chẳng phải là tiện nghi cho Ngải Huy? Khoản nợ này còn chưa có tính toán rõ ràng, gã tuyệt đối sẽ không rời Tùng Gian viện. Nghĩ lại tới khuôn mặt sưng phù của mình, sát ý trong lòng gã liền có phần khó mà ngăn chặn.
Mà cái khung cảnh kia càng đáng sợ, gã cũng không có dũng khí hồi ức lại.
Tên Ngải Huy chết tiệt kia là ác mộng trong lòng gã, gã nhất định phải giết chết cái ác mộng này!
Gã nhìn thấy cửa thành, còn có đám người đứng nghênh đón hai bên đường ở sau cửa thành, gã sửa sang lại xiêm y, trên mặt khôi phục lại khí chất lạnh lùng tà mị, gã hất cằm lên, ngang nhiên mà đứng.
Có thể trở về như một anh hùng, hư vinh trong lòng làm gã thỏa mãn vô cùng.
Tại trong ánh mắt chú ý của mọi người, Hỏa phù vân chậm rãi dừng ở cửa thành. Sau cửa thành, mọi người không tự chủ ngừng thở. Dung nhan tuấn mỹ lạnh lùng của Đoan Mộc Hoàng Hôn khiến người không dời được ánh mắt, thân hình cao cao thon dài là khí chất phi phàm như thế, xiêm y hoa mỹ mang theo vẻ phong trần mệt mỏi, giống như kể rõ ra vinh quang cùng công huân sau đại chiến.
Thiên tài tuyệt thế của Cảm Ứng tràng ngang trời xuất thế!
Thần tượng tuyệt đối trong lớp tân sinh!
Hỏa phù vân tại cách mặt đất mấy tấc thì chậm rãi ổn định lại, tại trong ánh mắt vạn chúng chú mục, Đoan Mộc Hoàng Hôn như một người anh hùng, mang theo vạn trượng quang mang, mang theo rụt rè cùng thong dong nhấc chân bước xuống Hỏa phù vân.
"Di, Chạng Vạng đồng học, ngươi cũng ở đây a!"
Thanh âm trong ác mộng đột nhiên không hề dấu hiệu vang lên ở sau người.
Không có bất cứ tư tưởng chuẩn bị gì, con ngươi Đoan Mộc Hoàng Hôn rồi đột nhiên giãn ra, thân thể theo bản năng cứng ngắc lại, bước chân vươn ra rối loạn, đạp vào khoảng không.
Thùm thụp, Đoan Mộc Hoàng Hôn giống như cọc gỗ, chúi đầu té thằng ra mặt đất.
Cửa thành nội ngoại, ngây ra như phỗng.