Chương 1: Khách phương xa


Hỗn độn, tầng thứ 33 thiên ngoại thiên. Nơi cung điện phía xa các tiên nữ tới lui tấp nập, hoàng cân lực lực sĩ ôm theo bình rượu lớn.

Thiên đình, nằm ngoài hỗn độn, là nơi ở của các vị thần tiên, có trách nhiệm cai quản lục giới, khác xa với vẻ tĩnh mịch thường ngày, hôm nay Thiên đình nhộn nhịp hẳn lên, rõ ràng là vẻ đang chuẩn bị một lễ hội lớn.

Nhưng hôm nay không phải là hội bàn đào của Vương Mẫu, các giới lâu này vốn yên bình, cũng không có việc gì khiến Ngọc Đế phải hao phí tài nguyên to lớn để tổ chức lễ hội long trọng như vậy.


Các ngươi mau chóng chuẩn bị, khách quý của Ngọc Đế sắp đến, nếu chậm trễ thì không ai gánh nổi trách nhiệm này đâu!


Một người vóc dáng cao lớn, thân mình đỏ au, râu ria xồm xoàng, nhìn vào là biết không phải hạng dễ trêu. Nếu có người hiểu chuyện chỗ này, sẽ nhận ra ngay đó là Quảng Mục Vương, một vị Thiên vương cai quảng cả vùng trời ấy thế mà nay lại đi đốc xúc chuẩn bị lễ hội ư. Quả là chuyện khó tin.


Phía ngoài Thiên đình, một người thanh niên mặt quần áo hiện đại, hoàn toàn khác xa với phong cảnh tráng lệ mà cổ kính của nơi này. Trên gương mặt suất khí vẫn chưa hết vẻ bàng hoàng, nếu bỏ qua vẻ chật vật thì đó rõ ràng là một
trích tiên
.


Khách xa tới, chưa đón tiếp kỹ, lưỡng, thật có lỗi.


Giọng nói từ xa vọng lại, sau đó một bóng người xuất hiện từ đằng xa. Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ uy nghiêm, mặc một bộ long bào, đó là một người đàn ông rất đẹp, nhưng khi muốn nhìn kỹ thì chỉ thấy cả khuôn mặt bao phủ trong một lớp sương mù, không thể nào thấy rõ được, cũng không thể nào nhớ kỹ khuôn mặt ấy được.

Đó chính là Ngọc Hoàng Thượng Đế, người đầu lục ngự, chịu trách nhiệm cai quản toàn bộ thế gian. Một vị Thiên vương đi chuẩn bị tiệc tiếp đãi đã là chuyện khó tin, nay Ngọc đế lại tự mình ra đón tiếp. Người này có thân phận như thế nào đây?
Thấy có người đến, chàng thanh niên cưỡng ép trấn định lại, phải tìm hiểu rõ đây là đâu, sau đó tìm cách trở về nhà, đó chính là suy nghĩ duy nhất xuất hiện trong đầu chàng ta trong lúc này.

Kỳ Thoại, một người thanh niên hiện đại tiêu biểu, sống trong một cuộc sống đầy hối hả, nhiều lúc Kỳ Thoại cũng suy nghĩ là sẽ đi đến một nơi nào đó thật xa, trốn khỏi những áp lực cuộc sống, nhưng khi xuất hiện một nơi xa lạ, Kỳ Thoại lại chỉ muốn trở lại với cuộc sống trước đây, khi con người ta đã quen thuộc với một cuộc sống ổn định, không dễ dầu gì mà dứt bỏ nó được.

Khi thấy Ngọc Đế, Kỳ Thoại cảm thấy rất ngạc nhiên, nhưng vẫn cố tỏ vẻ bình tĩnh, trong trường hợp này thì càng không thể hoảng loạn. Nơi này đang đóng phim? Hay là trò đùa quái đản của ai đó? Nhưng cũng không đúng. Mọi thứ đều trông rất kỳ ảo, không có thứ kỹ thuật nào có thể dàn dựng như vậy được.

Vậy đây là đâu? Ai lại có thể thần không biết quỷ không hay mà đưa mình đến đây được chứ? Trong đầu Kỳ Thoại hiện ra đầy câu hỏi, những điều này xảy ra quá ly kỳ, không thể nào giải thích được.


Kỳ Thoại cứ thế nhìn Ngọc Đế, Ngọc Đế cũng đang âm thầm quan sát Kỳ Thoại, càng nhìn Ngọc Đế càng cảm thấy kinh hãi.

Tu vi của Ngọc Đế đứng đầu lục giới, nhưng Ngọc Đế dùng bí pháp để xem xét tu vi của Kỳ Thoại, chỉ cảm thấy một mảnh trống không, điều này xảy ra chỉ có hai khả năng. Một là Kỳ Thoại là người bình thường, hai là tu vi của Kỳ Thoại hơn xa Ngọc Đế. Điều thứ nhất không thể nào xảy ra được, nên chỉ có thể là cái thứ hai.


Ngọc Đế chuẩn bị bữa tiệc linh đình như vậy cũng là có nguyên do. Ngọc Đế chính là người đứng đầu lục giới, tu vi cao tuyệt, ông đã từng nghĩ mình đã đạt đến cảnh giới cao nhất, không thể nào tiến thêm được nữa.

Cho đến một ngày, Ngọc Đế vô tình kết nối được với một liên hệ thần bí, từ đó mới biết được bên ngoài hỗn độn còn tồn tại thế giới khác. Ngọc Đế cho là vị này có một bí pháp độc môn để có thể thoát khỏi sự trói buộc của thế giới, Ngọc Đế đã nhiều lần tỏ ý mời mọc người đó đến đây thăm, nhưng đều bị từ chối, nhưng lần này không biết vì lý do gì người đó lại đồng ý tới thăm.

Ngọc Đế cho chuẩn bị tiệc rượu đầy đủ, nhưng sau lưng cũng đã âm thầm chuẩn bi đầy đủ. Ngọc Đế mời Ngũ thiên đế, Tam quan đại đế, Tứ đại thiên sư, Tứ phương thần, Tứ hải long vương, Ngũ phương Yết đế, Thập nhị nguyên thần, nhị thập bát tú, tam thập lục Thiên Thương, địa thượng Thiên tiên, Thần tiêu Chư thần,.... lập nên thiên la địa võng để vây bắt người thần bí.
Nhưng nay quan sát thấy người đến tu vi cao hơn mình, Ngọc Đế âm thầm kinh hãi, lại cảm thấy may mắn chưa làm gì quá khích, nếu không thì sẽ xảy ra hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Một người như vậy khi nổi giận Ngọc Đế tự nhận mình không thể nào gánh lấy được. Nên Ngọc Đế đã lâm thời thay đổi sách lược, âm thầm thông báo cho mọi người rút lui, chiêu đãi khách đến thật tốt, tu vi người ta đã hơn xa mình, nếu người ta cảm thấy hài lòng, đưa tặng mình một món đồ nhỏ thôi đó cũng sẽ là cơ hội để đột phá cảnh giới cao hơn, Ngọc Đế thật hài lòng với suy nghĩ này.


Mời thượng khách đi tham quan một vòng Thiên đình, sau đó chúng ta sẽ tham gia yến tiệc, có bàn đào của Vương Mẫu, nhân sâm quả của Trấn Nguyên Tử, tuy không phải là bảo vật có thể nhập vào mắt của tôn giá, nhưng đó chính là thiên địa linh căn, một thứ đặc sắc của thế giới này....


Đoạn sau Kỳ Thoại đã không còn nghe rõ nữa, Kỳ Thoại đã mơ hồ nắm bắt được một thứ gì đó.

Thiên Đình? Nơi này lại là Thiên Đình!?
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Bình Thường Tại Thiên Đình.