Chương 32


Dịch giả: Trương Đắc Vỵ
NXB Văn Học
Bệnh dịch lan tràn và lửa táng cứ nhiều thêm, chừng nào đức vua vĩ đại chưa trả cô hầu mắt đen cho Chryna mà không đòi chuộc.[77]
• HOMER
[77] Trích trong Thiên hùng ca Iliad của Homer.
Trong thời gian Uncas bố trí lực lượng, núi rừng vẫn yên lặng và, trừ số người có mặt trong cuộc họp, bề ngoài vẫn vắng vẻ như vừa mới từ bàn tay đấng Tạo hóa nặn ra. Ta có thể phóng mắt nhìn bốn phía, qua các hàng cây cao râm mát, mà tuyệt nhiên không thấy một vật gì không phù hợp với cảnh tượng yên bình như đang ngủ này. Đây đó có tiếng chim vồ cánh trên những cành sồi, thỉnh thoảng một con sóc đánh rơi một quả hạt dẻ làm đám người giật mình nhìn lên trong chốc lát; nhưng khi yên lặng trở lại, chỉ còn nghe tiếng rì rào trên suốt khoang rừng xanh um, mênh mông, phẳng lì, chỉ đứt quãng ớ những nơi có dòng suối hay mặt hồ. Từ chỗ quân Delaware đang tụ tập đến làng Huron, cánh rừng dường như chưa có người đặt chân tới vì không khí yên lặng im lìm quá. Nhưng Mắt Chim Ưng, người có nhiệm vụ đi đầu trong trận đánh, không tin vào bề ngoài yên lặng dối giả này vì bác hiếu quá rõ bản chất của kẻ địch mà bác sắp phải chạm trán.
Khi thấy tốp chiến binh của mình đã tự tập xong, người trinh sát cặp khẩu Sát Hươu vào nách, lặng lẽ ra hiệu cho mọi người đi theo. Bác dẫn họ lùi về phía sau một đoạn, đi vào lòng một con suối mà lúc trước họ đã lội qua. Đến đây, bác dừng lại, chờ cho tất cả các chiến binh nghiêm nghị và chăm chú đến gần mới hỏi họ bằng tiếng Delaware:

Trong các chiến binh trẻ của ta đây, có ai biết con suối này dẫn tới đâu không?

Một thanh niên Delaware chìa một bàn tay với hai ngón xòe ra, rồi chỉ vào chỗ hai ngón giao nhau ở mu bàn tay.
Trước khi mặt trời đi trọn một vòng, dòng nước nhỏ sẽ hòa vào dòng nước lớn. Hai dòng hợp lại đủ rộng cho hải ly vùng vẫy.
Vừa nói anh vừa chỉ tay về phía địa điểm mà anh nói tới.

Tôi cũng nghĩ như thế.
Người trinh sát đưa mắt nhìn khoảng trời giữa các chòm cây và đáp,
Căn cứ vào hướng của dòng suối và vị trí của dãy núi thì phải như vậy. Chúng ta sẽ đi nép vào bờ suối cho đến khi đánh hơi thấy bọn Huron.

Các chiến binh biểu lộ đồng tình bằng một tiếng kêu ngắn như thường lệ, nhưng thấy người chỉ huy sắp sửa đích thân dẫn đường một hai người làm hiệu rằng còn có việc chưa được giải quyết chu đáo. Mắt Chim Ưng hiểu những cái nhìn đầy ý nghĩa của họ, bác quay lại thì thấy thầy quản hát từ nãy vẫn đi theo mọi người.

Bạn ơi,
người trinh sát hỏi, dáng điệu nghiêm trang và có lẽ hơi tự hào về vinh dự được giao phó,
bạn có biết rằng đây là đội tiền tiêu được cử đi làm một công việc hết sức gian nguy không? Đội này được đặt dưới quyền chỉ huy của một người có thể nói năng không được văn hóa nhưng nhất định không để quân lính ngồi chơi đâu. Có thể không đầy năm phút và nhất định không quá ba mươi phút nữa, chúng ta sẽ giẫm lên một tên Huron còn sống hoặc đã chết.


Tôi chưa được nghe nói về kế hoạch của bác,
David trả lời, mặt hơi ửng đỏ, hai mắt lúc thường hiền lành lờ đờ, giờ đây sáng quắc một cách khác thường,
nhưng các chiến binh của bác làm tôi nghĩ đến con cháu của lacob xuất trận đánh quân của tướng Shechemites tai ác cứ đòi lấy một người đàn bà thuộc chủng tộc được Chúa che chở. Phải, tôi đã cùng đi, đã cùng trải qua nhiều lúc vui buồn với cô gái bác đang tìm kiếm; và tuy tôi không phải là một người của chiến trận với đầy đủ kiếm sắc, thắt lưng, bao đạn, tôi cũng sẵn sàng vì cô ấy mà đánh địch.

Người trinh sát do dự như cân nhắc hậu quả của việc chiêu binh kỳ quặc này, rồi bác đáp:

Anh không biết sử dụng một vũ khí nào, lại không mang súng ống, còn bọn Mingo là những kẻ ăn miếng nào trả miếng nấy, anh có thể tin như vậy.


Tuy không được liều lĩnh và hung hãn như Goliath,
David đáp lại và rút một cái ná giấu dưới bộ quần áo loang lổ kỳ lạ của mình,
nhưng tôi vẫn chưa quên gương sáng của em bé Do Thái. Với chiến cụ cổ xưa này mà lúc còn trẻ tôi sử dụng rất thành thạo, tôi chắc chưa hoàn toàn quên mất tài mọn đâu.


Phải?
Mắt Chim Ưng vừa nói vừa nhìn sợi đây và bộ phận kẹp đá bằng da hươu với đôi mắt lạnh lùng không chút khích lệ,
Cái đó có thể được việc nếu chọi với cung tên hay dao nhọn, nhưng bọn Mingo này được Pháp cung cấp cho mỗi tên một khẩu súng nòng có rãnh hẳn hoi kia. Tuy nhiên, hình như anh có phép lạ, đi trong lửa đạn vẫn thoát chết, và vì từ trước đến giờ anh vẫn luôn luôn được may mắn nên… Kìa, thiếu tá, sao lại để súng không hãm cò thế kia. Chỉ một phát súng nổ trước giờ là có thể mất toi hai mươi chỏm tóc đấy… nên, anh David ạ, anh có thể đi theo. Chúng tôi sẽ giao cho anh việc hò hét uy hiếp.


Xin cảm ơn.
David đáp và đi nhặt những hòn sỏi lớn làm đạn cho cái ná,
Tuy không có ý muốn giết người, tôi sẽ thắc mắc nếu không cho tôi đi theo.


Nhưng xin đừng quên,
người trinh sát nói tiếp, tay gõ gõ lên đầu mình, với một vẻ đầy ý nghĩa, đúng chỗ chàng Gamut còn đau nhức,
rằng chúng ta đi đánh trận chứ không phải ca hát đâu nhé. Và từ giờ cho đến lúc mọi người hò hét tiếng hú trận, chỉ được nổ súng chứ không được nói gì hết.

David gật đầu như để tỏ vẻ đồng ý với điều kiện đó. Mắt Chim Ưng lại đưa mắt nhìn toán quân một lần nữa rồi ra hiệu tiến bước.
Mọi người đi chừng một dặm trong lòng suối. Tuy không có nguy cơ lớn bị quân địch quan sát vì hai bờ suối dốc ngược và rậm rạp, toán quân vẫn thận trọng theo đúng quy tắc tấn công của người Anh điêng. Mỗi bên bờ suối có một chiến binh đi lom khom, thỉnh thoảng lại liếc nhìn vào trong rừng, cứ vài phút tất cả lại dừng bước, lắng nghe xem có tiếng động gì đáng ngờ không, các giác quan căng thẳng đến mức người không ở trong hoàn cảnh đó khó tưởng tượng nổi. Tuy thế, họ đi được yên ổn, tới chỗ con suối chảy vào dòng sông to vẫn không có dấu hiệu gì tỏ ra họ đã bị lộ. Người trinh sát lại cho dừng chân để nghiên cứu dấu vết trong rừng.

Hôm nay có vẻ đẹp trời cho một trận đánh đấy,
bác bảo Heyward bằng tiếng Anh và ngước mắt nhìn mấy đám mây lơ lửng bay thành những mảng lớn trên cao,
trời nắng to và nòng súng lóng lánh làm cho khó ngắm trúng. Mọi điều kiện đều thuận lợi cho ta; gió thổi từ phía kẻ địch lại, do đó chúng ta sẽ nghe được những tiếng động của chúng, và khói súng của chúng sẽ bay trước làm chúng khó nhìn, đó là một thuận lợi không nhỏ; còn bên ta bắn xong là khói bay về phía sau, không có gì cản trở mắt ngắm. Nhưng đến đây hết chỗ ẩn nấp rồi; giống hải ly đã chiếm cứ bờ sông này hàng trăm năm nay, vừa làm tổ vừa kiếm ăn, thành ra có bao nhiêu thân cây trụi mà chẳng còn mấy cây sống được, cứ trông đây khắc biết.

Quả thật bằng mấy câu nói đó, Mắt Chim Ưng đã mô tả được khá đúng triển vọng đang bày ra trước mắt họ. Chiều rộng của dòng suối không đều, lúc chảy xiết qua các khe đá, lúc trải rộng hàng mẫu như mặt hô. Khắp nơi dọc hai bên bờ, la liệt thân cây mục ở mức độ khác nhau, từ những cây chỉ còn trơ thân không ra hình thù gì đến những cây mới bị bóc hết vỏ xù xì chứa đựng nguyên lý bí hiểm của sự sống. Một vài ụ đất dài và thấp, phủ rêu xanh rải rác đó đây như nói lên rằng trước kia đã có những thế hệ ở nơi này nhưng từ lâu đã rời đi nơi khác.
Người trinh sát xem xét tất cả mọi chi tiết đó một cách kỹ càng chăm chú hơn bao giờ hết. Bác biết rằng doanh trại của dân Huron ở ngược dòng suối cách đó chừng nửa dặm; vốn rất e ngại bị phục kích, bác rất bối rối vì vẫn chưa phát hiện ra một vết tích nào chứng tỏ sự có mặt của quân địch. Một đôi lần bác đã định ra lệnh xông lên, bất ngờ tấn công vào làng, nhưng kinh nghiệm bản thân nhắc nhở bác ngay rằng làm như vậy nguy hiểm vô ích; bác chăm chú lắng nghe xem từ phía Uncas có tiếng gì chứng tỏ ở đó đang đánh nhau không, ruột nóng như lửa đốt. Nhưng ngoài tiếng gió thổi mạnh từng cơn trên khoảng rừng như báo hiệu sắp có giông tố, không còn mấy tiếng động nào khác. Sau cùng, không giữ được kiên nhẫn như mọi khi và không nghe theo lý trí của mình nữa, bác quyết định tung lực lượng ra và thận trọng nhưng kiên quyết ngược dòng suối tiến lên.
Khi quan sát tình hình người trinh sát ẩn mình sau một bụi cây, còn các chiến binh vẫn đứng trong lòng khe có con suối nhỏ róc rách chảy. Nghe hiệu lệnh khẽ nhưng rõ ràng của bác, cả toán quân leo lên bờ và, như những bóng ma, yên lặng vây quanh người chỉ huy. Mắt Chim Ưng chỉ cho họ biết hướng tiến, rồi bác đi lên trước, mọi người đi hàng một, bước đúng vết chân bác như chỉ để lại vết chân của một người (nếu như không kể Heyward và David).
Nhưng toán quân vừa ra khôi chỗ nấp thì một loạt hàng chục tiếng súng nổ ở phía sau; một chiến binh Delaware chồm lên như một con hươu bị thương rồi ngã xuống chết thẳng cẳng.

Ôi ta vẫn lo ngại rồi vào quỷ kế này!
người trinh sát kêu lớn bằng tiếng Anh, rồi nhanh như cắt, hô tiếp bằng tiếng Delaware,
Nấp ngay, bắn!

Theo tiếng hô, mọi người tản ra; Heyward chưa hết kinh ngạc đã thấy chỉ riêng anh với David còn đứng chơ vơ. Cũng may bọn Huron đã rút lui nên hai người mới thoát không ăn đạn của chúng. Nhưng tình trạng ngừng bắn đó không lâu vì người trinh sát đã nổ súng đuổi theo; bác lao từ cây nọ sang cây kia, còn kẻ địch cứ lùi dần.
Dường như chỉ có một số rất ít quân Huron tham gia vào cuộc tấn công vừa qua, nhưng dần dần càng rút lui quân số của chúng càng tăng, cuối cùng hỏa lực địch bắn trả lại nếu không bằng thì cũng chẳng kém hỏa lực của quân Delaware bao nhiêu. Heyward lao theo các chiến binh, anh cũng bắt chước họ hành động cẩn thận và bắn rất nhanh. Trận đánh trở nên ác liệt và ở thế giằng co. Hai bên đều có ít người bị thương vì họ đều cố lợi dụng cây cối để ẩn nấp và chỉ để lộ người khi ngắm bắn. Nhưng tình thế dần dần trở nên bất lợi cho phía quân Mắt Chim Ưng. Người trinh sát nhanh mắt nhận thấy nguy cơ đó nhưng chưa biết khắc phục ra sao. Bác thấy rút lui còn nguy hiểm hơn là giữ nguyên vị trí, trong lúc đó địch quân lại điều người đánh vào bên sườn làm cho việc ẩn nấp của các chiến binh Delaware rất khó khăn, đến nỗi gần như không còn bắn được nữa. Mọi người đã nghĩ rằng có lẽ toàn thể bộ lạc định sắp khép chặt vòng vây; đúng lúc bối rối đó, tiếng hò hét và tiếng súng nổ vang dưới vòm cây rừng, ở chỗ Uncas bố trí quân, so với nơi Mắt Chim Ưng đang chiến đấu, nơi đó thấp hơn nhiều.
Cuộc tấn công của Uncas có tác dụng tức khắc là làm vững lòng người trinh sát và đồng đội. Hình như kế hoạch đánh bất ngờ của người trinh sát bị bọn địch biết trước nên đã thất bại; ngược lại, do nhắm về đối tượng và không nhắm đúng quân số đối phương, bọn Huron đã để một lực lượng quá mỏng để chống đỡ cuộc tấn công vũ bão của người thủ lĩnh Mohican trẻ. Điều này rất rõ ràng vì trận đánh ở trong rừng chuyển nhanh về phía làng và số quân địch tham chiến giảm đi tức khắc. Bọn chúng phải rút bớt về trợ lực cho đồng đội và để giữ vững điểm phòng ngự chính của chúng.
Mắt Chim Ưng động viên mọi người bằng lời nói và bằng hành động của bản thân, rồi bác hạ lệnh bám sát quân địch. Lối đánh này khá vất vả vì phải tiến từ chỗ nấp này đến chỗ nấp khác ngày càng gần kẻ địch; tuy nhiên mệnh lệnh được tuân theo tức khắc và triệt để. Bọn Huron buộc phải rút lui, và trận địa chuyển nhanh từ chỗ quang đãng, nơi trận đánh bắt đầu, đến một chỗ có lùm cây có thể làm chỗ dựa cho địch. Tại đây trận đánh kéo dài, gay go và kết quả ai thắng ai bại chưa rõ. Phía Delaware ở vào địa thế không thuận lợi nên đã có nhiều người bị thương tuy chưa ai chết.
Trong lúc gay go này, Mắt Chim Ưng tìm cách đến được đằng sau gốc cây Heyward đang nấp; hầu hết các chiến binh đều ở cách bác một ít về phía bên phải, gọi nhau có thể nghe thấy được. Họ vẫn nổ súng rất nhanh nhưng không có hiệu quả vì địch quân có chỗ ẩn nấp tốt.

Này thiếu tá, anh còn trẻ,
người trinh sát vừa nói vừa đặt khẩu Sát Hươu xuống đất, tựa mình vào đầu nòng súng, hơi mệt vì những cố gắng vừa qua,
có thể có ngày anh sẽ cầm quân đánh bọn Mingo khốn nạn này. Ở đây anh đã thấy chiến thuật của người Anh điêng chủ yếu là nhanh tay, tinh mắt, và ẩn nấp tốt. Nếu có một đại đội quân Anh-Mỹ trong tay lúc này, anh sẽ điều khiển họ chiến đấu thế nào?


Tôi sẽ cho mở đường bằng lưỡi lê.


Đúng là cách suy nghĩ của người da trắng; những người chỉ huy phải tự hỏi mình có thể đỡ được bao nhiêu sinh mạng trong chốn hoang vu này chứ. Không được… phải có ngựa.
Bác lắc đầu trầm ngâm suy nghĩ rồi nói tiếp:
Tôi xấu hổ mà nói rằng sớm muộn ngựa sẽ quyết định trong những trận đánh như thế này. Giống vật đó còn có tác dụng hơn người, và cuối cùng phải dùng đến ngựa thôi. Cứ cho vó ngựa bám sát moccasin của dân da đỏ thì dù súng hết đạn, chúng cũng không dám dừng chân để nạp đạn đâu.
[78]
[78] Rừng ở Mỹ cỏ ít bụi rậm và dây leo chằng chịt nên ngựa có thể hoạt động được. Kế hoạch của Mắt Chim Ưng luôn luôn giành thắng lợi trong các trận đánh giữa người da trắng và người da đỏ. Trong chiến dịch nổi tiếng trên sông Miami, tướng Wayne bị quân địch dàn thành hàng nổ súng, ông bèn ra lệnh cho kỵ binh chuyển vị trí sang bên sườn.

Vấn đề này thảo luận lúc khác có lẽ tốt hơn.
Heyward đáp,
Ta xung phong chứ?


Tôi thấy suy nghĩ điều có ích trong lúc nghỉ lấy hơi không có gì trái cả.
Người trinh sát trả lời,
Còn việc xung phong, tôi không ưa lắm vì sẽ phải hy sinh một hai mảng da đầu vào đó.
Bác nghiêng đầu lắng tai nghe tiếng ồn ào của trận đánh phía xa rồi nói tiếp:
Tuy nhiên, nếu chúng ta muốn giúp Uncas thì phải quét sạch những tên khốn nạn trước mắt kia!

Rồi với một cử chỉ mau lẹ và kiên quyết, bác quay lại các chiến binh Anh điêng và gọi to bằng tiếng địa phương. Một tiếng kêu đáp lại rồi theo hiệu lệnh, mỗi chiến binh chạy rất nhanh vòng quanh thân cây mình đang ẩn nấp. Bọn Huron thấy nhiều người hiện ra trước mắt cùng một lúc, vội vã nổ súng nhưng vô hiệu quả vì quá hấp tấp. Không kịp ngừng lại để thở và như những con báo vồ mồi, các chiến binh Delaware nhảy quân Anh điêng bị xua ra khỏi chỗ ẩn nắp trước khi kịp nạp đạn. Một trong những chỉ huy nổi bật nhất trong trận Miami đã bảo đảm với tác giả rằng dân da đỏ không thể đánh bại những chiến binh có trang bị
dao dài và xà cạp da
. tức là kỵ binh mang kiếm và đi ủng da.
Vọt vào trong rừng. Mắt Chim Ưng dẫn đầu, tay vung khẩu súng lợi hại, bằng hành động đã lôi kéo được mọi người. Một vài tên Huron đứng tuổi và khôn ngoan đã không bị động tác giả của đối phương đánh lừa nên không nổ súng; lúc thấy địch thủ đến gần chúng mới nhả đạn. Điều e ngại của người trinh sát đã trở thành sự thật; ba chiến binh đi đầu ngã xuống. Tuy nhiên, việc đó cũng không làm nhụt khí thế xung phong của các chiến binh Delaware. Với bản chất hung tợn, họ lao vào chỗ nấp của bọn Huron và quét sạch mọi sức kháng cự bằng một đòn tấn công dữ dội.
Trận đánh chỉ diễn ra trong chốc lát, giáp lá cà. Rồi bên Huron lùi rất nhanh đến rìa đối diện của lùm cây; đến đây, chúng bám chặt nơi ẩn nấp như những con thú bị dồn tới đường cùng. Đúng vào lúc gay go đó, khi kết quả trận đánh một lần nữa lại trở nên không rõ rệt, bỗng nghe có tiếng súng nổ từ phía sau lưng quân Huron, một viên đạn rít lên từ đám tổ hải ly trên khoảng trống, tiếp theo là tiếng hú trận dữ dội khủng khiếp.

Thủ lĩnh Chingachgook lên tiếng ở phía ấy rồi!
Mắt Chim Ưng reo to rồi đáp lại bằng một tiếng hô vang như lệnh vỡ,
Thế là ta đánh địch ở cả mặt trước lẫn mặt sau.

Cuộc tấn công bất ngờ này ảnh hưởng tức khắc đến quân địch. Bị đánh từ phía sau lưng và không có điều kiện ẩn nấp, bọn chúng mất tinh thần, đồng thanh kêu lên một tiếng thất vọng rồi chạy tán loạn qua khoảng trống, chỉ còn nghĩ đến việc thoát thân. Trong khi chạy trốn, nhiều tên gục dưới làn đạn mũi dao của quân Delaware đuổi theo sau.
Chúng tôi không ngừng lại đây để tả chi tiết cuộc gặp gỡ giữa người trinh sát và Chingachgook hay cuộc hàn huyên giữa Duncan và Munro. Một vài câu ngắn gọn, vội vàng, đủ cho hai bên biết được tình hình của nhau. Sau đó, Mắt Chim Ưng giới thiệu Chingachgook với tốp quân của mình và trao lại quyền chỉ huy cho bác. Người thủ lĩnh Mohican già lãnh cương vị đó với vẻ dáng nghiêm nghị, trịnh trọng thường vẫn làm cho uy lực của một thủ lĩnh da đỏ thêm lớn mạnh; với nguồn gốc và kinh nghiệm của mình, bác thật xứng đáng với nhiệm vụ quan trọng này. Theo chân người trinh sát, bác dẫn toán quân luồn qua lùm cây quay trở lại. Trên đường đi, các chiến binh cắt chỏm tóc của những tên Huron bị giết và chôn cất những đồng đội đã hy sinh. Mọi người tiếp tục đi cho đến lúc Mắt Chim Ưng dừng lại.
Các chiến binh đã lấy lại hơi sức sau trận chiến đấu vừa qua; lúc này họ ở trên một khoảng đất phẳng có khá nhiều cây cối để ẩn mình. Trước mặt là sườn đồi dốc ngược, rồi đến một thung lũng hẹp, tối, cây cối rậm rạp trải dài hàng mấy dặm dưới tầm mắt họ. Chính ở trong khu rừng rậm và tối đen đó, Uncas còn đang đánh nhau với đại bộ phận lực lượng Huron.
Chingachgook và đồng đội tiến ra ven đồi; vểnh đôi tai thành thạo lắng nghe những tiếng ồn ào của trận đánh. Một vài con chim bị khuấy động ra khỏi tổ, đang bay liệng trên thung lũng cây cối um tùm; đây đó một làn khói nhẹ gần như hòa lẫn vào không khí, lơ lửng trên ngọn cây, cho thấy rõ những nơi trận đánh đã diễn ra gay go và ở thế giằng co.

Trận đánh đang chuyển lên đây,
Duncan vừa nói vừa chỉ về phía mới có tiếng súng nổ,
chúng ta ở quá gần trung tâm trận tuyến của họ nên hành động sẽ không có hiệu quả.


Họ sẽ đi chuyển về chỗ hõm kia kìa, cây cối ở đó rậm rạp hơn,
người trinh sát nói,
lúc đó chúng ta sẽ ở bên sườn họ. Thủ lĩnh này, sắp tới lúc bác thét tiếng hú trận và dẫn đồng đội tiến lên rồi đấy. Tôi sẽ chiến đấu tiên, những người cùng màu da với tôi. Bác biết tính tôi đấy, sẽ không có một tên Huron nào lọt được khẩu Sát Hươu để qua sông đánh vào sau lưng bác đâu.

Người thủ lĩnh Anh điêng đứng thêm một lát để quan sát tình hình trận đánh đang chuyển nhanh ngược lèn dốc, chứng tỏ rõ rệt là quân Delaware thắng thế. Khi thấy cả bạn lẫn thù đã lại gần và đạn của phía Delaware đã bắt đầu rơi lốp đốp trên lá khô như những hạt mưa báo hiệu một cơn bão sắp tới, bác mới chịu rời khỏi chỗ đứng. Mắt Chim Ưng và ba người bạn da trắng nấp vào sau một bụi rậm cách đó vài bước, bình tĩnh đợi sự diễn biến của trận đánh, một sự bình tĩnh hoàn toàn chỉ những người dày dạn lắm mới có được trong những lúc thế này.
Không bao lâu, tiếng súng không còn vang âm trong rừng mà nghe như nổ ở ngoài trời vậy, rồi thấy đây đó có những chiến binh Huron bị dồn ra bìa rừng. Chúng chụm lại trên khoảng trống như để quyết chiến một trận cuối cùng. Số người tập hợp mỗi lúc một đông làm thành một hàng dài, những thân hình màu nâu sẫm bám riết nơi ẩn nấp với tất cả sự ngoan cường của kẻ tuyệt vọng. Heyward đã bắt đầu thấy sốt ruột, đưa mắt lo lắng nhìn về phía Chingachgook. Người thủ lĩnh Delaware ngồi trên một mỏm đá, nét mặt vẫn bình tĩnh, nhìn cảnh tượng với đôi mắt thản nhiên như thể bác chỉ ngồi quan sát trận đánh.

Đã đến lúc bác Chingachgook ra tay rồi đấy!
Duncan nói.

Chưa đâu, chưa đâu,
người trinh sát đáp,
khi nào đánh hơi thấy các bạn mình, bác ấy mới xuất đầu lộ diện. Trông kìa, trông kìa, bọn khốn kiếp bám lấy lùm thông kia, chẳng khác gì một đàn ông tập hợp sau khi bay. Lạy Chúa, một người đàn bà cũng có thể bắn một phát trúng giữa đám da đỏ ấy!

Vừa lúc đó, một tiếng hú trận vang lên, và một chục tên Huron gục xuống dưới làn đạn của Chingachgook và đồng đội. Từ trong rừng có tiếng hú trận đáp lại, tiếp theo là một tiếng thét vang trời như thể có hàng ngàn người đồng thanh kêu lên. Bọn Huron lung lay, hàng ngũ tan vỡ ở phía giữa, rồi Uncas từ trong rừng xuất hiện, dẫn đầu một trăm chiến binh.
Vung tay sang hai bên, người thủ lĩnh trẻ tuổi chỉ cho đồng đội thấy quân thù và chia nhau truy kích. Trận đánh bây giờ phân làm hai nơi. Quân Huron bị cắt đôi, cố bám rừng cây làm chỗ dựa để chống lại sự uy hiếp dữ đội của các chiến binh Delaware đang thắng thế. Chưa đầy một phút sau, tiếng súng ở bốn phía xa dần và nhỏ dần dưới vòm cây âm vang. Tuy nhiên có một tốp Huron không chịu tìm nơi ẩn nấp, chúng cứ lẳng lặng rút dần lên quả đồi như những con sư tử bị dồn tới chỗ bí. Lúc này Chingachgook và đồng đội đã xông lên tham gia vào trận đánh. Trong tốp Huro, Magua nổi bật, phần vì vẻ mặt hung hãn man rợ, phần vì dáng điệu hiên ngang quyền thế mà y vẫn giữ được.
Trong lúc hăng hái chỉ huy cuộc truy kích, Uncas gần như một mình vọt lên trước, khi trông thấy Cáo Tinh Khôn, anh cũng kịp suy tính, cất lên một tiếng hú trận để gọi sáu bảy người lại, rồi bất chấp sự chênh lệch về số lượng, anh lao theo kẻ thù. Thấy vậy, Cáo bèn dừng lại đón đánh, trong bụng mừng thầm. Nhưng giữa lúc hắn nghĩ rằng đã nắm chắc tính mệnh của người thủ lĩnh trẻ liều lĩnh đang say sưa đuổi theo, một tiếng thét vang lên và Súng Dài đã cùng với các bạn da trắng xông ra tiếp viện. Lập tức tên Huron quay người lại, vội vã tháo lui ngược lên ngọn đồi.
Không ai kịp chào hỏi khen ngợi nhau; vả lại Uncas không biết có các bạn đến giúp sức, vẫn tiếp tục đuổi địch nhanh như gió thổi. Mắt Chim Ưng cố nhắc anh phải chú ý đến việc ẩn nấp nhưng vô hiệu; người thanh niên Mohican vẫn xông pha dưới làn đạn nguy hiểm của kẻ địch và buộc chúng phải chạy trốn nhanh không kém gì người đang đuổi chúng. Cũng may cuộc chạy đua không kéo dài và nhờ có vị trí thuận lợi, những người da trắng cũng theo được sát Uncas, nếu không người thủ lĩnh Delaware này đã vượt tất cả đồng đội và có thể gặp nguy hiểm vì sự khinh suất của mình. Nhưng trước khi tai họa đó xảy ra, kẻ chạy trốn cũng như người đuổi theo đều vào đến làng Wyandots, bên nọ cách bên kia một tầm súng.
Trông thấy làng xóm của mình, tinh thần bọn Huron được kích động lên, vả lại chạy cũng đã mệt, chúng bèn dừng lại chiến đấu xung quanh lều hội nghị một cách điên cuồng tuyệt vọng. Trận đánh mở đầu và kết thúc nhanh chóng như một cơn lốc tràn qua tàn phá. Rìu trận của Uncas, báng súng của Mắt Chim Ưng và cả cánh tay còn cứng cáp của Munro vung lên tới tấp trong khoảnh khắc đó; xác quân thù đã la liệt trên mặt đất. Riêng Magua, tuy liều lĩnh và rất xông xáo mà vẫn thoát được mọi miếng đòn quyết liệt định kết liễu đời hắn, như thể tính mệnh được một sức mạnh thần kỳ bảo hộ, giống như các anh hùng trong chuyện cổ tích của thơ ca thời xưa vậy. Khi thấy các đồng đội đã bị giết, hắn thét lên một tiếng đầy giận dữ và tuyệt vọng rồi vụt chạy khỏi nơi đó cùng hai chiến binh còn sống sót, mặc cho những người Delaware cắt chỏm tóc chiến lợi phẩm trên xác quân thù.
Uncas từ nãy vẫn để ý tìm Magua trong cuộc hỗn chiến mà không thấy, giờ đây xông lên đuổi theo; Mắt Chim Ưng, Heyward và David cũng băng theo Uncas. Người trinh sát cố gắng hết sức giữ cho tầm súng của mình vượt qua đầu Uncas, bác sử dụng khẩu súng như một tấm mộc có phép lạ để bảo vệ bạn. Đã có lúc Magua định quay lại chiến đấu một lần cuối cùng để trả thù cho đồng đội đã hy sinh, nhưng rồi lại phải bỏ ý định ấy ngay khi sắp thực hiện; hắn lao mình vào giữa một bụi cây rậm rồi đột nhiên chạy tọt vào cái hang mà độc giả đã biết. Mọi người vẫn bám riết. Mắt Chim Ưng từ nãy vẫn không dám nổ súng vì sợ bắn phải Uncas, thấy vậy đắc thắng reo lên là đã nắm chắc quân thù trong tay. Mọi người băng mình vào cửa hang dài và hẹp, vừa kịp để theo hút mấy tên Huron đang chạy trốn. Họ vào đến đường hầm thiên nhiên và các gian trong hang thì đã nghe thấy hàng trăm đàn bà trẻ con la hét kinh hoàng. Dưới ánh sáng lờ mờ, lòng hang lúc đó giống như một nơi thiên la địa võng với những bóng ma quỷ đang chạy tán loạn.
Uncas vẫn theo hút bóng Magua, như thể tâm trí dồn vào mục tiêu duy nhất đó. Heyward và Mắt Chim Ưng theo sát sau lưng; hai người cùng chung một mong muốn với Uncas, tuy mức độ có thể thấp hơn. Nhưng lối đi mỗi lúc một khó khăn, tối tăm âm u; bóng ba tên Huron mỗi lúc thêm khó nhận và đã có khi gần như mất hút thì đột nhiên thấy một tấm áo trắng, thấp thoáng ở cuối đường hầm dẫn ngược lên núi.

Đúng Cora rồi!
Heyward kêu lên, giọng anh đượm một vẻ vừa khủng khiếp vừa vui sướng.

Cora! Coral
Uncas cũng vừa gọi vừa lao lên như một con hươu.

Đúng cô ấy rồi!
người trinh sát cũng reo to,
Can đảm lên, cô gái; chúng tôi đến đây! Chúng tôi đến đây!

Sau khi bóng dáng cô gái bị cầm tù xuất hiện, cuộc đuổi bắt lại tiếp tục, khẩn trương gấp bội. Nhưng đường hầm trở nên khấp khểnh, lởm chởm, có những chỗ gần như không vượt qua được. Uncas vứt súng, vội vàng nhảy vụt lên phía trước. Heyward cũng liều lĩnh nhảy theo, nhưng cả hai đều nhận ra ngay sự điên rồ của mình khi nghe thấy tiếng súng nổ; bọn Huron đã có đủ thời gian từ phía trên bắn xuống làm người thủ lĩnh Mohican bị thương nhẹ.

Phải bám sát!
người trinh sát vừa nói vừa lấy hết sức vượt lên trước,
Với khoảng cách này, bọn khốn kiếp sẽ tỉa hết chúng ta thôi! Trông kìa, chúng lại còn dùng cô gái làm mộc nữa.

Tuy không ai chú ý tới câu nói của Mắt Chim Ưng, không nghe thấy thì đúng hơn, nhưng ai cũng làm theo; bằng những cố gắng ngoài sức tưởng tượng, họ đã đuổi gần kịp bọn Huron và trông thấy Cora đang bị hai tên lôi đi, còn Magua đang chỉ phương hướng và cách thức cho chúng chạy trốn. Đúng lúc đó, bóng bốn người nổi bật trên nền trời ở cửa hầm, rồi biến mất. Bực mình phát điên, Uncas và Heyward cố chạy nhanh hơn, tuy lúc trước họ đã cố gắng phi thường. Hai người ra khỏi hang ở một chỗ bên sườn núi, vừa vặn để nhận thấy bọn chạy trốn đang theo con đường lên núi, khó khăn và hiểm trở.
Còn vướng khẩu súng và có lẽ tình cảm đối với cô gái bị bắt không sâu sắc bằng của Heyward và Uncas nên người trinh sát đành để cho hai người vượt lên trước một chút; lúc này, đến lượt Uncas vọt lên trên Heyward. Cứ như thế, đá tảng, vực sâu, khó khăn, họ đều vượt qua rất nhanh; vào một lúc khác và trong hoàn cảnh khác, có thể họ không sao làm nổi. Nhưng công sức của hai người thanh niên sôi nổi không uổng công vì bọn Huron bận bịu với Cora nên chạy chậm đi nhiều.

Đứng lại, con chó của dân Wyandots kia!
Uncas vừa vung rìu trận sáng loáng về phía Magua vừa thét lớn,
Một cô gái Delaware đang gọi mi đứng lại đó.


Ta không đi nữa đâu.
Cora đột nhiên dừng lại ở một tảng đá ven vực sâu, cách đỉnh núi không xa,
Tên Huron đáng căm ghét kia, có giết ta thì cứ giết, nhất định ta không đi nữa đâu.

Hai tên Huron từ nãy vẫn kèm Cora giơ cao rìu trận định bổ xuống, trên khuôn mặt biểu lộ một niềm vui sướng độc ác ma quỷ. Nhưng Magua đã giữ tay và giật vũ khí của chúng quẳng xuống vực; rồi y rút dao, quay lại cô gái, trên mặt biểu hiện những tình cảm rất mãnh liệt và trái ngược nhau, hắn bảo:

Cô hãy chọn đi, muốn chiếc lều hay lưỡi dao của Cáo Tinh Khôn?

Cora không nhìn y; nàng quỳ xuống, ngước mắt giơ hai tay lên trời, nói bằng một giọng dịu dàng nhưng đầy tin tưởng:

Hỡi Thượng đế, con thuộc về Người! Người muốn sao con cũng xin chịu.


Cô kia, chọn đi!
Magua nhắc lại, giọng khàn khàn, cố bắt gặp cái nhìn từ đôi mắt trong sáng và long lanh của Cora nhưng vô hiệu.
Cora vẫn không thèm để ý nghe lời hắn. Toàn thân run lên vì tức giận, tên Huron giơ cao lưỡi dao rồi lại hạ xuống với một vẻ bối rối như lưỡng lự. Một lần nữa, y phải đấu tranh với bản thân, lại giơ dao lên thì vừa lúc đó, một tiếng kêu xé tai vang dội trên đầu và Uncas hiện ra, nhảy phắt từ mỏm đá cao ghê người xuống ven bờ vực sâu. Magua lùi lại một bước, thừa cơ lúc đó, một tên Huron đứng cạnh cắm phập lưỡi dao vào ngực Cora.
Như một con hổ dữ, Magua xông tới tên Huron đã làm trái ý hắn và đang rút chạy, nhưng Uncas đã nhảy vào giữa hai tên Huron đang gầm ghè nhau. Nổi xung vì thấy Cora bị sát hại ngay trước mắt, lại bị Uncas cản trở mình hành động đối với kẻ vừa giết cô gái, Magua đâm ngập lưỡi dao vào lưng người thủ lĩnh Delaware lúc đó chưa kịp đứng dậy; cùng với hành động hèn nhát đó, y hét lên một tiếng vô cùng khủng khiếp. Nhưng Uncas còn đủ sức vùng lên. Như một con báo bị thương xông tới kẻ thù, anh thu hết toàn lực giáng cho tên Huron vừa giết Cora một rìu làm y ngã gục dưới chân mình. Rồi anh quay lại Magua, hai mắt gườm gườm kiên nghị như muốn nói anh sẽ làm gì nếu không kiệt sức. Tên Huron nắm cánh tay đã yếu lả của Uncas và đâm luôn ba nhát vào ngực anh. Chỉ khi đó, Uncas mới gục chết bên chân Magua, mắt vẫn trừng trừng nhìn kẻ thù một cách khinh bỉ.

Tên Huron kia, hãy rủ lòng thương! Hãy rủ lòng thương!
Heyward từ trên cao kêu to, giọng hầu như tắc nghẹn vì khủng khiếp.
Hãy thương người, người khác sẽ thương mi.

Tên Magua thắng thế vừa vung lưỡi đao vấy máu về phía Heyward đang khẩn khoản cầu xin vừa thét lên một tiếng dữ dội man rợ nhưng đầy vui sướng, như để truyền tiếng kêu thắng trận đến tai những người đang chiến đấu dưới thung lũng cách đó chừng vài trăm thước. Người trinh sát thét lên một tiếng đáp lại và thoắt chạy tới, thân hình cao lớn của bền vững chắc và liều lĩnh băng qua những mũi đá nhọn nguy hiểm như có tài bay bổng trong không khí. Nhưng khi bác đến chỗ đã diễn ra cuộc thảm sát tàn khốc, bên mỏm đá chỉ còn lại những người đã chết.
Bác nhìn qua xác các nạn nhân rồi đưa mắt nhìn lên đốc núi sừng sững trước mặt. Một người đang đứng ở rìa núi chênh vênh chót vót hai tay giơ lên trời, dáng điệu đầy hăm dọa. Mắt Chim Ưng vừa tiếp tục quan sát người đó, vừa giơ súng lên ngắm; nhưng một hòn đá lớn đã rơi trúng đầu một tên Huron đang chạy ở dưới và khi ấy bác mới thấy rõ vẻ dáng hừng hực căm phẫn của chàng Gamut trung thực. Lúc này Magua mới từ một khe đá nhô ra, lạnh lùng bước qua xác người đồng đội cuối cùng, rồi y nhảy qua cái vực rộng, leo lên một nơi có thể tránh được vũ khí của David. Chỉ một cái nhảy nữa sẽ đưa y sang bờ vực bên kia và y sẽ được an toàn. Nhưng trước khi nhảy, y còn dừng lại, giơ nắm tay đe dọa người trinh sát và kêu lớn:

Bọn mặt tái là đồ chó! Bọn Delaware là một lũ đàn bà! Magua bỏ mặc chúng mày trên núi đá cho quạ xé!

Rồi y cười gằn, lấy hết sức nhảy vọt một bước nhưng không tới; tuy vậy tay y đã nắm được một bụi cây bên bờ vực. Mắt Chim Ưng thu người lại như một con thú sắp nhảy, toàn thân run bần bật vì xúc động, đến nỗi mũi súng đã nghếch lên và vẫn rung như tàu lá lung lay trước gió. Không để phí sức vô ích, tên Magua xảo quyệt buông thõng mình xuống và tìm một mỏm đá để tựa chân vào. Rồi tập trung hết sức lực, y cố gắng một lần nữa kéo được đầu gối lên rìa núi. Đúng lúc thân hình Magua thu gọn lại, khẩu súng rung rinh được đưa về đến vai người trinh sát, ở một tư thế cố định hơn cả các tảng đá xung quanh, chỉ trừ giây phút súng khạc đạn. Hai cánh tay của tên Huron chùng lại, người y ngả về đằng sau một chút tuy hai đầu gối vẫn ở tư thế cũ. Quay cặp mắt độc ác về phía kẻ thù, y giơ một bàn tay lên đe dọa và thách thức. Nhưng tay chân y rời ra và trong nháy mắt, thân hình đen sẫm của y xé không trung lao thẳng xuống vực sâu, đầu lao xuống trước, lướt qua đám bụi cây mọc bên vách núi.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Cuối Cùng Của Bộ Tộc Mohican.