Chương 1052: Hai ta đúng là đôi chim rừng!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 646 chữ
- 2022-02-17 04:03:25
Thương Lục dựa nghiêng vào xe, đầu ngón tay chạm lên chiếc SSC North America màu vàng kim của mình, ảo não lẩm bẩm,
Khô8ng biết lần sau gặp mặt lại là bao nhiêu năm nữa!
Vừa nói xong, di động trong túi bỗng rung lên.
Thương Lục rú3t di động ra, nghe thấy tiếng thở dài của Hoắc Minh,
Tôi từng nghĩ, nếu năm ấy không có Tần Tứ thì có phải chúng ta sẽ9 chết hết trong vụ đó rồi hay không?
Hoắc Minh nói xong, di động của những người khác cũng rung lên.
Thương Lụ6c là người đầu tiên xem tin nhắn,
Mẹ nó chứ?! Tôi vừa trở thành cổ đông của công ty công nghệ thông tin truyền thông k5ia?
Ngay sau đó, Lục Hi Hằng cũng lắc lắc di động:
Tôi cũng thế!
Hoắc Minh và Hoắc Mang liếc nhìn nhau,
Cũng vậy.
Mẹ nó, thằng nhãi Tần Tứ muốn ông đây phải khóc mới vừa lòng à?
Thương Lục nghẹn ngào.
Trác Hàn lái xe tới đón.
Nghiên Thời Thất lên xe, nhìn khắp dọc đường giăng đèn kết hoa sáng ngời lấp lánh ngoài cửa sổ, thì cười vui vẻ,
Đúng là trong nước có không khí Tết hơn.
Lúc ở sân bay, hai người Tiểu Lâm và Tiểu Nguyên đã tách ra, Mục Nghi thì đang ngồi ghế phó lái cầm di động im lặng nhìn chằm chằm tin nhắn Weibo mãi không được trả lời.
Lục Hi Hằng và những người khác cũng lục tục lên xe.
Bọn họ đều đang nghĩ phải làm gì đó đáp lại Tần Tứ.
Bay suốt bảy tiếng đồng hồ, lúc máy bay hạ cánh xuống sân bay trong nước đã là tám giờ tối.
Về đến nơi, Nghiên Thời Thất vừa xuống máy bay đã lạnh run lên.
Lệ Thành lạnh quá.
Bọn họ không hề chuẩn bị cho Tần Tứ cái gì cả.
Dù sao ai cũng ôm tấm tư muốn chờ anh về để
tính nợ
Nhưng người này chỉ về chốc lát lại để lại cho bọn họ một phần quà lớn như vậy.
Trở thành cổ đông của công ty, nghĩa là bọn họ có thể làm bất cứ gì với cổ phần dưới danh nghĩa của mình, kể cả chuyện tìm kiếm tin tức cũng trở nên dễ dàng như lấy đồ trong túi vậy.
Hoắc Minh nhìn về hướng máy bay, lắc đầu thở dài:
Cậu ta rời đi năm năm, nhưng cũng không thay đổi chút nào cả.
Thương Lục nheo mắt, nén cảm giác dâng trào trong lòng, không chào hỏi gì đã lặng lẽ lên xe phóng vọt khỏi sân bay.
Anh ta muốn về nhà bào chế ít thuốc.
Nghiên Thời Thất mang thai, bào chế cho cô ấy vài loại thuốc an thai là được.
Anh ta gửi tin nhắn cho Lăng Tử Hoan nhưng cô nàng chưa trả lời lại.
Cậu hai Kiều còn đang ở bên Mỹ, có lẽ...
cô ấy không rảnh.
Lồng ngực anh ta bỗng trở nên trống rỗng.
Xe lái dần về phía cao tốc, Trác Hàn nhìn qua kính chiếu hậu,
Tổng Giám đốc, mai anh có đến công ty không?
Mấy ngày nay các phòng ban muốn tự mình nắm quyền đều đang rục rịch rồi.
Còn có một ngày nghỉ nữa thôi là sẽ quay lại làm việc, anh ta cảm thấy nên báo trước để anh chuẩn bị thì hơn.
Tần Bách Duật đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe vậy thì mở mắt ra, nhìn bộ dáng lo âu bồn chồn của Trác Hàn qua gương chiếu hậu thì nhướng mi hỏi,
Có chuyện gì?
Trác Hàn suy nghĩ một lát, lời ít ý nhiều báo lại:
Tôi lo có người muốn gây chuyện.
Nghiên Thời Thất ngồi cạnh anh liếc sang nhìn, ánh mắt hơi lóe lên nhưng lại không nói gì.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.