Chương 1218: Anh ta muốn làm gì cũng không quan trọng!


Haizzz...

Đúng là cô đã ăn sáng, nhưng trong lòng vẫn hơi mong chờ, muốn nếm thử tài nghệ của Tần Tứ.
Cô đi tới bên cạnh Tần Bách Duật, cúi đầu nhìn anh, cân nhắc mãi, cuối cùng vẫn ngập ngừng5 nói ra suy nghĩ của mình,
Em muốn đi Parma...
Cô vừa dứt lời, anh đã ngước mắt lên.
Anh ngồi, cô đứng.
Thôi v8ậy, có lẽ cô không có lộc ăn.
Ninh Á tiếc nuối quay lại phòng khách.
Nếu đã thế, chi bằng nhân lúc sóng yên gió lặng, tới Parma một thời gian, chờ mọi chuyện trôi qua, em lại quay về cũng được.
Nghiên Thời Thất phân tích thấu đáo tình hình trước mắt.
Cô đi Parma, ắt sẽ phải chia xa anh Tư.
Đây không phải là vấn đề không thể đấu trí đấu dũng với Tống Kỳ Ngự, đáng tiếc là thủ đoạn của đối phương quá hiếm độc.
Hiện giờ cô đang mang thai, lấy đá chọi đá đúng là miễn cưỡng.
Có lẽ hơi trốn tránh hiện thực, nhưng mấu chốt của vấn đề nằm tại đây, sự tồn tại của cô sẽ trở thành điểm yếu của anh Tu.
Nếu sự việc không đến mức căng thẳng, đêm qua anh sẽ không mất phong độ như vậy.
Khóe môi mỏng của anh hơi nhếch lên, lát sau khe khẽ bật cười, cổ tay hơi dùng sức, kéo cô tới bên mình,
Nếu không muốn đi, thì không cần miễn cưỡng mình đâu!
Nghiên Thời Thất cụp mắt nhìn gương mặt sắc sảo của anh, hé môi, nhỏ giọng đáp:
Không phải là muốn hay không muốn đi, em chỉ không đành lòng để anh nơm nớp lo sợ vì em cả ngày!


Em vốn tưởng rằng giải quyết chuyện của Ôn Tri Diên xong thì cuộc sống sẽ quay trở lại vẻ an bình vốn có, nhưng không ngờ Tống Kỳ Ngự lại là mối nguy hiểm tiềm tàng.

Tối qua em hỏi Tiểu Lâm, nắm được sơ lược ngọn nguồn, anh lo lắng như vậy, chắc chắn có nguyên nhân.

Tống Kỳ Ngự vừa chính vừa tà, em tiếp xúc với anh ta vài lần, vẫn không rõ rốt cuộc anh ta muốn gì.
Bốn mắt nhìn nhau, anh hiểu rõ nỗi băn khoăn và lo lắng của cô.

Em muốn đi thật sao?
Tần Bách Duật cầm tay cô, nhẹ nhàng vuốt ve sưởi ấm đầu ngón tay.
Nhân lúc hai người kia đang ăn sáng, c3ô vụng trộm lấy di động, mở camera, quay video cách bố trí từng nơi trong biệt thự.
Làm xong việc, cô nàng lại trở 9về ghế xô pha, như thể chưa có gì xảy ra.
Dù không nỡ lòng, nhưng đây cũng coi như là một biện pháp.
Thật ra, đây là quyết định được đưa ra tạm thời khi cô trông thấy sắc mặt mệt mỏi của anh ban nãy.
Nghiên Thời Thất muốn gật đầu, rồi lại mím môi như không cam lòng.
Thấy vậy, anh liền hiểu rõ.

Bữa sáng kết thúc, Nghiên Thời Thất ngồi trên bàn không nén n6ỗi xót xa, bèn đứng dậy.
Lúc này, Tần Bách Duật lắng nghe cô kể lể, hàng lông mày giãn ra, ngón tay cái liên tục mơn trớn mu bàn tay của cô, nói thẳng:
Anh ta muốn làm gì không quan trọng.

Đêm qua anh lo lắng là vì tự trách mình không bảo vệ em chu toàn.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Người Dấu Yêu.