Chương 1265: Thương lục sẽ tới ngay
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 646 chữ
- 2022-02-18 03:59:02
Vấn đề cuối cùng mới tương đối khó giải quyết.
Tôi vừa khám qua sau cổ anh ấy.
Vì không có thiết bị chụp CT, nên tôi 8tạm thời chưa kiểm tra chính xác được.
Từ gáy đến vùng sau cổ của anh ấy có một khối u, sờ thì thấy bên trong có khối 3cứng, không giống bệnh gai đốt sống cổ bình thường.
Vậy...
có thể chữa khỏi được không?
Kiều Mục không kìm được hỏi thăm một câu.
Anh ta nhìn Lâm Dục bằng ánh mắt u ám, thốt lên câu hỏi mà mọi người thầm mong mỏi.
Đối mặt với tầm mắt của Kiều Mục, Lâm Dục rầu rĩ lắc đầu,
Với tình trạng hiện nay của anh ấy, có thể duy trì ổn định và giảm bớt đau đớn đã được xem là phương pháp điều trị tốt nhất rồi.
Cột sống anh ấy bị cong vẹo nghiêm trọng.
Nếu muốn điều trị thì cần phải mổ cả lưng ra, đóng đinh thép lên cột sống, chỉnh cho thẳng lại.
Loại đau đớn này người bình thường khó có thể chịu đựng nổi.
Kể cả xương đùi bị biến dạng của anh ấy, muốn điều trị lần nữa, thì chắc chắn phải đập gãy ra rồi nối xương lại...
Từng câu từng chữ của Lâm Dục đập vào tai mọi người đến đau nhói.
Nhưng không ai ngờ lại nghiêm trọng đến như vậy.
Tần Bách Ngạn đứng chắp tay nhìn về phía cửa phòng ngủ đóng im lìm, hai bàn tay siết chặt lại.
Sao chủ Hai nhà anh lại ra nông nỗi này chứ? Lúc này, không ai nói gì cả, Lâm Dục chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ, thầm thương cảm chú Cổ đang nằm bên trong.
Gần như tất cả các chứng bệnh nặng khó điều trị nhất, đau đớn nhất đều đổ dồn lên cơ thể chú Cổ.
Có thể nói, chú Cổ bây giờ không phải là đang sống, mà giống như đang...
chịu tội.
Không biết anh ấy đã phải trải qua tai nạn gì mà lại bị thương nặng đến như vậy.
Anh ta từng làm bác sĩ khoa ngoại.
Nhưng kể cả ở bệnh viện, anh ta cũng ít khi gặp phải bệnh nhân hội tụ nhiều chứng bệnh đến như thế.
Tôi quan ngại...
Tấn Bách Ngạn vội vàng hỏi tới,
Quan ngại cái g9ì? Cậu mau nói đi!
Lâm Dục mím môi, nói,
Tôi sợ là bị hạch bạch huyết cục bộ.
Tốt nhất là nên đưa anh ấy đi chụp cộn6g hưởng từ, để xem có bị biến chứng ở đầu không.
Lâm Dục vừa nói xong, cả phòng khách đều lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọ5i người đều đoán bệnh tình chú Cổ không mấy lạc quan.
Thời gian dần trôi qua, Tần Bách Ngạn đột nhiên xoay người, nét mặt cổ đè nén cảm xúc nên có phần dữ dằn,
Chú Tư, chú có một người bạn y thuật siêu phàm đúng không? Có thể mời...
Tần Bách Ngạn còn chưa nói xong, Tần Bách Duật đã trầm giọng lên tiếng,
Anh ta sẽ tới ngay!
Dường như gọi Thương Lục về đây là tia hi vọng duy nhất có thể trông chờ được.
Nghiên Thời Thất cắn môi nhìn cảnh tượng trước mắt.
Sau đó, cô dời mắt, thấy tay đang chắp sau lưng của anh Tư cũng siết chặt thành nắm đấm.
Thương Lục giỏi Đông y.
Nhưng...
bệnh tình trên cơ thể chú Cổ thế này, dù là Hoa Đà tái thể cũng khó mà chữa khỏi được.
Đêm nay, đã định sẵn là một đêm khó ngủ.
Ban đêm, tất cả mọi người trở về phòng dành cho khách nghỉ ngơi, trong phòng khách chỉ còn lại người nhà họ Tần đắm chìm trong bầu không khí nặng nề.
Lâm Dục đã dẫn nhân viên y tế chạy về Lệ Thành.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.