Chương 1289: Ôn tranh đã biết rồi!
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 686 chữ
- 2022-02-18 03:59:03
Tranh Tranh, chị thật sự không định cho hai người một cơ hội nữa sao? Kể cả khi anh ấy muốn kết hôn, chị cũng không ngh8ĩ lại xem trong chuyện này có uẩn khúc gì sao?
Anh ấy là người thừa kế nhà họ Lôi ở Nam Hải.
Nếu mọi chuyện b3ình thường, thì sao anh ấy lại bị gia đình nhốt lại chứ?
Ôn Tranh im lặng vài giây rồi nói:
Đó là chuyện của 9anh ta!
Đã nói tới nước này rồi, Nghiên Thời Thất khuyên nhủ bao nhiêu cũng bị Ôn Tranh chặn lại.
Cô thẫn thờ đi đến ghế xô pha ngồi xuống, sau đó nghiêng người dựa vào thành ghế, chống cắm ngây người ra.
Tần Bách Duật ngồi trước bàn giám đốc, quan sát từng hành động của cô, ánh mắt đầy hứng thú.
Anh khép tài liệu trên bàn lại, đứng dậy đi tới trước mặt Nghiên Thời Thất, hơi cúi người xuống,
Đang suy nghĩ gì
Cứ vậy đi, dạo này chị ở Giang Nam hơi bận, em tự chăm sóc tốt cho mình.
Nếu có chuyện gì khác thì cứ liên lạc với chị bất cứ lúc nào.
Nói xong, Ôn Tranh không đợi Nghiên Thời Thất đáp lại đã cúp điện thoại luôn.
vậy?
Nghiên Thời Thất không ngẩng đầu, không ngước mắt, vẫn giữ tư thể ban đầu, thì thào:
Có vẻ như Tranh Tranh và Lôi Duệ Tu hết thật rồi!
Nghe vậy, Tần Bách Duật nhướng mày, búng ngón tay vào giữa trán cô một cái,
Em gọi điện thoại cho chị ấy hả?
Nghiên Thời Thất gật đầu, vẫn chưa bình tâm lại được,
Chị ấy biết chuyện Lôi Duệ Tu sắp kết hôn rồi.
Cô thậm chí 6còn muốn thử lần nữa, nhưng Tranh Tranh đã nói:
Được rồi, Tiểu Thất, nếu em còn là em gái của chị, thì đừng nhắc tới a5nh ta nữa.
Mỗi người một số phận, nhân duyên do trời định.
Nếu đã không có duyên thì cũng không ai cưỡng cầu được.
Em cảm thấy có lẽ chị ấy đã hoàn toàn buông xuôi.
Dứt lời, cô hoảng hốt chớp mắt, đối diện với ánh mắt thâm thúy của anh, một lúc lâu sau mới lắc đầu tiếc nuối,
Em chỉ cảm thấy hơi đáng tiếc thôi.
Tần Bách Duật vòng qua ngồi xuống bên cạnh cô.
Lúc ngồi xuống, điện thoại đã đang nằm trong tay anh,
Xem ra Ôn Tranh năm bặt tin tức rất nhanh.
Vừa nói xong, anh liền mở khóa màn hình, gọi điện thoại cho Lôi Duệ Tu.
Nghiên Thời Thất không kịp ngăn cản, bởi vì bên kia đã nghe máy.
Nghiên Thời Thất ngơ ngác cầm điện thoại, trong đầu hiện lên khuôn mặt lạnh như băng của Ôn Tranh Chị ấy thật sự không định quay lại với Lôi Duệ Tu nữa rồi! Ngay cả nhân duyên do trời định gì đó cũng nói ra, dường như chị ấy đã bình thản tiếp nhận chuyện Lôi Duệ Tu sắp kết hôn.
Suy đoán này làm cho Nghiên Thời Thất im lặng suốt cả đường đi.
Cho đến khi đi vào phòng làm việc của anh Tư, cô vẫn còn suy nghĩ ngổn ngang.
Sao rồi? Tiết lộ tin tức cho cô ấy chưa?
Lôi Duệ Tu đi thẳng vào vấn đề, giọng điệu hơi sốt ruột.
Tần Bách Duật cầm điện thoại, liếc sang nét mặt mù mờ của Nghiên Thời Thất rồi trả lời,
Ừ, Ôn Tranh biết rồi!
Lôi Duệ Tu thở dài một hơi, như trút được gánh nặng,
Cảm ơn.
Nghe vậy, Tần Bách Duật trầm giọng giải thích,
Không cần cảm ơn tôi, là Ôn Tranh tự mình thăm dò mà biết được anh sắp kết hôn.
Là sao?
Giọng Lôi Duệ Tu lập tức trở nên căng thẳng.
Cách một chiếc điện thoại, Nghiên Thời Thất cất giọng không lớn không nhỏ
Bạn của Ôn Tranh trà trộn vào Nam Hải lâu rồi.
Chị ấy chẳng những biết chuyện anh sắp kết hôn, mà còn xem được cả ảnh cưới của anh và vị hôn thê nữa.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.