Chương 1295: Thỏa mãn tất cả tâm nguyện của anh ta đi
-
Người Dấu Yêu
- Mạn Tây
- 621 chữ
- 2022-02-18 03:59:03
Bên này, Nghiên Thời Thất và Kiều Kình nói xong chuyện chính thì bắt đầu tán gẫu chuyện thường ngày.
Ngoài cửa biệt thự, Thương Lục và 8Tần Bách Duật đi tới đình nghỉ mát trong khu trồng cây cảnh.
Lúc anh ta đi tới vòng thứ ba, quay người lại thì thấy Tần Bách Duật thon9g thả ngồi xuống ghế đá, lấy hộp thuốc lá ra, từ tốn ung dung châm một điều.
Thương Lục nhíu mày,
Sao chứ không nói chuyện?
Tần Bách6 Duật cúi đầu châm thuốc, ngón tay thon dài kẹp quanh điếu thuốc, ngước mắt lên nhìn anh ta,
Không phải anh gọi tôi ra đây sao?
Thương Lục n5ghẹn họng, hậm hực trừng anh một cái.
Hiện giờ khí sắc anh ấy trông cũng không đến nỗi, hoàn toàn là thành quả của việc dùng song song thuốc bắc và thuốc bổ.
Tần Tứ, anh không dám hứa chắc anh ấy có thể sống được bao lâu nữa.
Khói thuốc tràn ra khỏi miệng anh, bay mịt mù xung quanh, khiến cho khuôn mặt anh trông có vẻ vô cùng mờ ảo.
Thương Lục cảm thấy mình nói hơi nặng lời, ngẫm nghĩ rồi gượng gạo nói dễ nghe hơn một chút,
Anh...
Không ngờ anh Hai của chú còn có trái tim thiếu nữ.
Cơ thể thành ra thế kia rồi mà còn thích ông thích bướm.
chỉ muốn nhắc nhở chú thôi.
Còn nhiều thời gian mà, chú đừng quá lo lắng...
Ừ, cảm ơn.
Nghe Tần Bách Duật đáp lại, Thương Lục thở phào một hơi.
Anh ta ngồi xuống ghế đá, chống khuỷu tay lên bàn, nghiêng người về phía Tần Bách Duật,
Tần Tứ, chú có bao giờ có ý định đưa anh ấy về Parma không?
Tần Bách Duật ngước mắt lên, yết hầu khẽ nhấp nhô,
Anh ấy muốn quay về sao?
Thương Lục chớp mắt,
Anh cảm thấy anh ấy muốn về.
Hai ngày qua, trong lúc anh chế thuốc, anh ấy luôn hỏi anh về tình hình bên Parma.
Thỉnh thoảng anh còn thấy anh ấy gọi điện thoại cho Ninh Á, liên tục dặn dò cô ấy chăm sóc đám bướm.
Thương Lục chắp tay đi quanh đình nghỉ mát.
Anh ta như có chuyện 3muốn nói, nhưng lại trù trừ không mở lời, dáng vẻ rất do dự.
Anh đề nghị...
trong ba tháng tới, mọi người chuẩn bị sẵn tâm lý đi thôi.
Thương Lục thể hiện sự lo lắng của mình một cách rất uyển chuyển.
Thật ra, ba tháng đã là tính dư ra rồi.
Câu nói này của anh ta khiến Tần Bách Duật im lặng rất lâu.
Mặc dù hiệu quả không tệ, nhưng...
ung thư hạch bạch huyết vốn di căn rất nhanh.
Tần Bách Duật nghênh ngang ngồi trên ghế đá, chống một tay xuống đầu gối, hơi ngẩng đầu lên, liếc Thương Lục đang đầy vẻ lo âu,
Rốt cuộc là có chuyện gì?
Thương Lục lại đi thêm một vòng, rồi khó khăn nói thành lời,
Bệnh tình của anh Hai chú, anh đã cố hết sức rồi.
Ánh mắt Tần Bách Duật hơi sững lại, cất giọng trầm thấp:
Là sao?
Thương Lục nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn nói rõ sự thật,
Tế bào ung thư của anh ấy đã lan rộng ra rồi.
Trong hơn nửa tháng qua, anh đã dùng thuốc bắc để điều trị cho anh ấy.
Tần Bách Duật:
...
Hẳn là trái tim thiếu nữ! Bầu không khí vốn nghiêm túc nặng nề lại vì lời nói của Thương Lục mà dịu đi ít nhiều.
Tần Bách Duật nhìn anh ta bằng ánh xa xăm, trên khuôn mặt đẹp trai lướt qua vẻ bất lực.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.